- A!
Hầm rượu dưới đất một vạn thước vuông? Việc này ngay cả nghe cũng chưa
từng nghe nói qua a, đẳng cấp quý tộc cao thế nào mới có thể có? Lần này ông chủ phát tài rồi.
Chờ lúc phục vụ trở lại, cũng đã mang đến một vị tuổi chừng lục tuần, khuôn mặt lộ ra vẻ khôn khéo.
Tịnh lựu thật ra cũng đã gần như thuần túy là cồn, có thể lấy ra đốt
lửa. Bất quá, đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, loại rượu cồn tinh khiết không pha tạp chất này hiệu quả đúng là tuyệt hảo. Lập tức, hắn vừa dùng giá
cao mua hết số Tịnh lựu mà trong tửu điếm có, lại vừa đặt trước một
lượng lớn.
Tên tửu quỷ Cao Đại Lâu trực tiếp lưu tại trong quán rượu, Hoắc Vũ Hạo
đưa tờ giấy cho hắn, ước định thời gian gặp mặt lần tới, loại khách quý
như hắn để lại người, quầy rượu tất nhiên là chiếu cố tốt.
Hoắc Vũ Hạo đã rất kìm chế mới không lấy đi chuôi đao thần kỳ trong nhóm bảng đao khắc của hắn.
Mang theo chừng trên trăm cân Tịnh lựu, Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi
trở lại tửu điếm Minh Duyệt. Không tiếp tục uống nữa, Hoắc Vũ Hạo lúc
trước đã uống không ít, trở lại phòng lập tức nằm ngang tiến vào trạng
thái tu luyện, toàn lực thúc dục hồn lực, luyện hóa những tạp chất trong rượu cùng với số rượu cồn còn lại.
Thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh toàn đại lục đại tái tiến vào giai
đoạn thi đấu vòng tròn lượt trận sau, Đường Môn liên tiếp hai trường gặp cường địch, rốt cục có thể thở ra một hơi. Trong bốn cuộc tranh tài kế
tiếp, bọn họ không hề gặp phải đối thủ. Bằng vào thực lực cường đại liên tiếp vượt qua, dành lấy thành tích sáu trận toàn thắng, bài danh đệ
nhất của bảng thi đấu. Trên căn bản đã bước một chân vào danh sách bát
cường.
Trong bảng, trừ Đường Môn ra, còn có một đội ngũ giữ vững mạch toàn
thắng chính là đội đại biểu của Sử Lai Khắc học viện. Năm tràng thi đấu
vòng tròn trước, bọn họ làm gì chắc nấy, bằng vào thực lực không tầm
thường, dưới sự hướng dẫn của Vương Thu Nhi đè bẹp đối thủ. Bị Đường Môn đánh cho tàn phế, Minh Ngọc tông cũng thua ở trong tay bọn hắn. Cùng
ngày này, hai thí sinh chủ lực của Minh Ngọc tông là Cai Ẩn cùng Tiết
Binh được làm tan tuyết, khôi phục bình thường. Chẳng qua là mọi người ở Đường Môn không biết là, Minh Ngọc tông vốn đã xác định sẽ bị loại, vì
vị đội trưởng Nên Ẩn - người có vũ hồn cường đại Ám Kim sắc tam đầu Biên Bức Vương đột nhiên biến mất.
Mới kết thúc trận tranh tài thứ sáu khá dễ dàng, mọi người trong Đường
Môn chiến đội, hôm nay không rời đi, mà ngồi ở trong khu nghỉ ngơi của
khách quý, sắc mặt mỗi người cũng lộ ra chút ngưng trọng.
Cuộc tranh tài kế tiếp trong hôm nay là cuộc tranh tài cực kỳ kịch tính. Hôm nay là cuộc so tài giữa hai đội oan gia trong Toàn đại lục thanh
niên cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái.
Bên này, chính là đội tuyển do Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần huynh muội dẫn dắt, năm tràng thi đấu vòng tròn trước bốn thắng một thua - Nhật
Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện chiến đội. Bên kia, là Hoàng Kim
Long nữ Vương Thu Nhi suất lĩnh Sử Lai Khắc học viện chiến đội.
Đối với hai bên mà nói, đây không chỉ là một cuộc chiến vòn ngoài,mà là một cuộc chiến sinh tử, cuộc chiến vinh quang.
Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện cùng Sử Lai Khắc học viện kết
thù oán đã nhiều năm. Mà lần này khi thi đấu vòng tròn, Nhật Nguyệt
chiến đội đã bại một trận trong tay Đường Môn, nếu như trận này bọn họ
thua nữa, như vậy, trận cuối cũng không cần đánh nữa, Sử Lai Khắc chiến
đội cùng Đường Môn dắt tay nhau vào vòng trong. Mà chỉ cần bọn họ thắng, như vậy, vòng thi đấu vòng tròn cuối cùng, chính là Đường Môn cùng Sử
Lai Khắc học viện đánh nhau sống chết. Nếu như Đường Môn thắng, như vậy, Đường Môn cùng Nhật Nguyệt chiến đội cùng nhau vào vòng trong, nếu như
Đường Môn bại bởi Sử Lai Khắc chiến đội. Như vậy, Đường Môn, Sử Lai Khắc chiến đội, Nhật Nguyệt chiến đội ba bên cần so về điểm số. Xem số điểm
trước đến nay, Đường Môn mặc dù duy trì toàn thắng, nhưng bởi vì bọn họ
một mực tôi luyện đoàn đội chiến, vì vậy về phương diện tích điểm cũng
không chiếm ưu thế quá lớn. Mà Sử Lai Khắc chiến đội cùng Nhật Nguyệt
chiến đội điểm số không kém bao nhiêu, chênh lệch rất có thể sẽ xuất
hiện ở cuộc tranh tài này.
Nhật Nguyệt chiến đội không còn đường lui, trận này bọn họ phải thắng,
chỉ cần thắng trận này, lượt trận cuối chiến thắng với số điểm lớn, tất
nhiên có thể thoải mái ngồi ngoài quan khán. Đối với Nhật Nguyệt hoàng
gia Hồn Đạo Sư học viện mà nói, điều bọn họ mong muốn nhất, chính là
Đường Môn cùng Sử Lai Khắc đánh nhau sống chết, chỉ có một bên có thể đi tiếp.
Mà Sử Lai Khắc chiến đội bên này cũng giống như vậy, chỉ cần có thể hạ
Nhật Nguyệt chiến đội, bọn họ tất nhiên có được thành tích sáu trận
thắng để vào vòng trong. Về phần là vị trí thứ nhất, thứ hai trong bảng, sẽ quyết định trong trận đấu cuối bọn họ gặp Đường Môn.
Vương Thu Nhi chậm rãi đứng lên, không hướng về đài chiến đấu, mà là quay đầu lại, nhìn về phía đồng bọn của mình.
- Còn nhớ rõ lời ta ngày hôm qua đã nói không?
Vương Thu Nhi trầm giọng nói.
- Nhớ!
Đội viên Sử Lai Khắc chiến đội, vô luận là chánh tuyển hay là dự khuyết, cũng cùng hô lên đáp ứng, thanh âm cao vút, làm những chiến đội khác
trong khu nghỉ ngơi liếc xéo.
Không chỉ khán giả đối với cuộc tranh tài này cực kỳ chú ý, ngay cả
những chiến đội dự thi cũng chú ý vô cùng a! Tên Sử Lai Khắc quá vang
dội , Nhật Nguyệt Hoàng Gia cũng không kém, hai chi chiến đội này nhất
định sẽ nổ ra một trận tranh tài kịch liệt tựa như hai khối đại lục va
chạm nhau.
Đái Hoa Bân đang ở gần với Vương Thu Nhi, lúc này trong mắt hắn, tràn
đầy quang mang nóng rực nhìn Vương Thu Nhi, giống như là một thứ tín
ngưỡng, loại cuồng nhiệt này tựa hồ chỉ có cuồng tín đồ mới có thể phát
ra.
Không chỉ là hắn, Sử Lai Khắc chiến đội mỗi người cũng đều nhớ được hôm qua Vương Thu Nhi đã nói thế nào:
- Ngày mai, chúng ta đối trận với Nhật Nguyệt chiến đội. Các ngươi biết
tại sao ở các vòng loại trước Đường Môn có thể nới tay cho các đối thủ,
mà khi thi đấu lượt thứ nhất với Nhật Nguyệt chiến đội lại không chết
không tha không? Ta nói cho các ngươi biết! Đó là bởi vì, Đường Môn cho
rằng chúng ta sẽ thua, bọn họ tính toán hết sức để làm suy yếu đối thủ,
để cho chúng ta cơ hội.
- Các ngươi nói cho ta biết. Chúng ta cần bọn họ bố thí cơ hội này sao?
- Chúng ta lần này đến đây, là vì vinh quang Sử Lai Khắc. Nếu như không
phải là Sử Lai Khắc Thất Quái đại biểu Đường Môn mà chiến, như vậy,
chúng ta rất có thể cũng chỉ là đội dự bị. Lần tranh tài trước, ta còn
chưa tới Sử Lai Khắc. Nhưng Đường Môn những người đó biểu hiện ra sao
đều đã nghe nói. Khi đó, bọn họ cũng chỉ là đội dự bị mà thôi. Nhưng
cuối cùng sao đây? Bọn họ mang về chức vô địch. Ta muốn hỏi các ngươi
một chút, các ngươi có muốn đoạt quán quân không.
- Chúng ta là thành viên Sử Lai Khắc, là vinh quang Sử Lai Khắc, quang
huy Sử Lai Khắc. Chúng ta đi tới, không cần dựa vào sự thương hại của
người khác, mà là muốn dựa vào thực lực của mình. Ngày mai, ai dám cho
lão nương rơi đài, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, lão nương sẽ lột da
hắn. Nghe rõ ràng chưa? Chúng ta không chỉ muốn cho Nhật Nguyệt chiến
đội hiểu chúng ta cường đại, hơn nữa còn muốn cho Đường Môn những người
đó thấy rằng, chúng ta có hay không thực lực để vô địch! Ngày mai đánh
một trận, tất thắng, Sử Lai Khắc tất thắng!
Lời nói cuồng dã của Vương Thu Nhi, đến nay vẫn quanh quẩn trong tai mỗi thành viên Sử Lai Khắc chiến đội, làm thanh âm bọn hắn nhiệt huyết sục
sôi, làm chiến ý bọn hắn sớm đã tăng lên tới trình độ trước nay chưa
từng có. Nhật Nguyệt chiến đội thì thế nào? Đường Môn thì thế nào? Chúng ta đại biểu chính là Sử Lai Khắc, Sử Lai Khắc bất bại, vinh quang Sử
Lai Khắc a! Vì Sử Lai Khắc vinh quang mà chiến, hiện tại, chúng ta rốt
cục có thể hô lớn khẩu hiệu này.
Mỗi khi nghĩ tới điểm này, Sử Lai Khắc chiến đội mỗi người hơi thở sẽ trở nên ồ ồ, chiến ý cũng theo đó dâng lên cao.
Vương Thu Nhi nhìn lửa nóng trong mắt mọi người, gật đầu, nói:
- Đi theo ta.Nói xong, nàng lúc này mới xoay người, đi tới đài quyết
đấu. Trong quá trình xoay người, ánh mắt của nàng vừa lúc cùng Hoắc Vũ
Hạo đụng vào nhau. Bốn mắt nhìn nhau, Hoắc Vũ Hạo thấy trong mắt Vương
Thu Nhi vẻ chấp nhất khác với bình thường . Ngay sau đó, Vương Thu Nhi
cũng đã bước nhanh dẫn theo Sử Lai Khắc chiến đội hướng về đài tranh
tài.
Làm mọi người Đường Môn kinh hãi chính là, Sử Lai Khắc lần này ra sân
không phải là đội hình bảy người trận đấu trước, mà trong trận đấu mấu
chốt Sử Lai Khắc học viện lại thay đổi người .
Vương Thu Nhi đi tuốt ở đàng trước, theo sát sau lưng nàng chính là Đái
Hoa Bân, Chu Lộ, sau đó là Ninh Thiên cùng Tào Cẩn Hiên, mà phía sau
cùng hai người cũng không phải Tà Huyễn Nguyệt cùng Vu Phong, mà là Lam
Tố Tố, Lam Lạc Lạc hai tỷ muội.
Từ thực lực cá nhân mà nhận xét, hai tỷ muội Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc mặc
dù trong học viện cũng coi là người nổi bật, nhưng chỉ là ngoại viện mà
nói a! Tu vi của các nàng đều chỉ có tứ hoàn, vẫn còn là cấp bậc Hồn
Tông, thậm chí ngay cả nội viện còn chưa thi vào. Vương Thu Nhi ở một
trận đấu trọng yếu thế này lại lựa chọn hai người các nàng ra sân, mà bỏ qua hai người đã tiến vào nội viện là Vu Phong và Tà Huyễn Nguyệt.
Càng làm cho Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc chính là, lần này, với tính cách kiêu ngạo như Vu Phong thế nhưng cũng không tỏ vẻ chút nào, trừ vẻ cuồng
nhiệt bên ngoài, không thấy lộ ra nửa phần bất mãn.
Lợi hại a! Vương Thu Nhi. Hoắc Vũ Hạo không khỏi âm thầm than thở. Không thể không nói, Vương Thu Nhi ở phương diện năng lực Thống soái Sử Lai
Khắc học viện quá mạnh mẽ, hắn thủy chung cũng không có bản lãnh này.
Bên kia, Nhật Nguyệt chiến đội cũng đi vào khu chờ. Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần hai huynh muội vẻ mặt nghiêm túc. Đối với bọn họ mà nói, trận đấu này làm sao không phải là một cuộc cuộc chiến sinh tử. Cùng Đường
Môn chiến một trận, đội viên chủ lực của bọn hắn đã nhiều người tử trận, khiến cho bọn họ phải đưa đội viên dự bị ra sân. Mặc dù lá bài chủ -
Tiếu Hồng Trần hai huynh muội, vẫn bảo toàn nguyên vẹn thực lực, nhưng
trên chỉnh thể thực lực, Nhật Nguyệt chiến đội vẫn bị giảm xuống không
ít.
Rất nhanh, hai bên cũng tiến vào khu chờ của mình. Toàn trường cũng theo đó mà yên tĩnh lại. Trên đài chủ tịch, nhiếp chính vương Từ Thiên Nhiên đã tới từ sớm rồi, trong ánh mắt của hắn sao lại không có tia lửa nóng
cho được? Ngày hôm qua, hắn tự mình tiếp kiến mội người trong Nhật
Nguyệt chiến đội, hơn nữa còn hứa sẽ trọng thưởng bọn họ. Chỉ cần cuộc
tranh tài này có thể thắng, Từ Thiên Nhiên thậm chí coi như bọn hắn đã
vô địch, vì trong trận tứ kết sau, đối thủ bọn họ sẽ không còn có Đường
Môn. Bởi vì, Đường Môn chỉ có thể tiến vào trận chung kết mới có thể có
đụng phải bọn họ. Mà trong số những đối thủ tiếp theo của Đường Môn bao
gồm cả Thánh Linh