Có thể
nhìn thấy một bóng người màu xanh vàng hiện ra giữa không trung tỏa sáng rực rỡ,
nhằm thẳng hướng A Đức mà cuốn đi.
Hai cánh
dơi sau lưng A Đức xòe ra, một cặp móng vuốt sắc nhọn bung ra, cùng lúc đó những
móng vuốt màu đỏ đột nhiên rút lại và ngay sau đó bắn ra từng mũi nhọn sắc bén
về phía Vương Đông Nhân, tạo ra những va chạm liên tiếp.
Những tiếng
va chạm vang lên dày đặc trên không trung, Vương Đông Nhân dường như chỉ dùng mỗi
ánh sáng của nữ thần điệp, đôi cánh có tốc độ cực kì nhanh, hơn nữa động tác lại
vô cùng đẹp mắt. Mỗi lần A Đức liều mạng ra đòn thì nữ thần điệp đều có thể ép
đối thủ lui lại vài phần. Dần dần cục diện đã thay đổi thành một cuộc rượt đuổi,
đơn giản là ai mạnh hơn thì sẽ có sức mạnh áp đảo đối phương.
Nhưng A Đức
này thực sự rất cao tay, mặc dù năng lực không bằng Vương Đông Nhân nhưng vẫn
không ngừng chống chọi, hơn nữa lại rất chắc chắn, tuy rằng bị bức lui nhưng
không hề có dấu hiệu bại trận.
Tại khu
nghỉ ngơi của Đường Môn, Từ Ba Thạch chậm rãi gật đầu, nói:
- Đệ tử của
Minh Ngọc Tông đúng là tài giỏi à. Tuy nhiên nếu hắn không chịu thay đổi cách
chiến đấu thì hẳn là có mưu đồ riêng rồi.
Hoắc Vũ Hạo
vuốt cằm, nói:
- Cứ xem
Đông Nhân đi.
Với lần
giáo huấn trước thì bây giờ hắn cực kì cẩn thận, với trận đấu mà có hồn đạo bảo
vệ mặc dù phiền toái nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng không phải không có cách để đột
phá. Một khi Vương Đông Nhân gặp nạn thì cho dù là mạo hiểm bị tổ chức xử phạt
thì hắn cũng sẽ động thủ.
Tuy nhiên
nhìn Vương Đông Nhân hai trận liên tiếp chiến đấu với tư thế oai hùng hiên
ngang thì Hoắc Vũ Hạo cũng mỉm cười. Đúng là Đông Nhân, sự kiềm chế bản thân của
cô ấy quá lợi hại, mặc dù bây giờ cải trang thành nam nhưng Đông Nhân vẫn cực
kì xinh đẹp.
Trên không
trung hai người đều hiểu ý là không dùng đến hồn kĩ mà dựa vào chính năng lực
cũng như kinh nghiệm chiến đấu của bản thân, dần dần bọn họ càng lúc càng bay
cao hơn.
Sự bất lợi
của A Đức ngày càng lớn, bị Vương Đông Nhân áp bức nên việc ngăn cản của hắn bắt
đầu trở nên khó khăn, hồn kĩ đệ tam cũng đang trong giai đoạn suy giảm.
Đúng lúc
này, đột nhiên trong miệng A Đức bộc phát ra một tiếng kêu chói tai, một hồn
hoàn đệ nhị trên người hắn cũng chợt phát sáng.
Không
trung đang bị Vương Đông Nhân kiềm hãm, đối thủ chợt kêu to lên khiến công kích
bị tạm dừng một chút.
Hồn kĩ đệ
nhị, tiếng hét sợ hãi.
A Đức hình
như đã đợi cơ hội này từ sớm, trên người hắn hồn hoàn đệ tứ nối gót sáng lên,
quang ảnh cơ thể hắn cũng đỏ lên theo bản thể xông ra, nhằm thẳng hướng Vương
Nhân Đông mà đi.
Trong nháy
mắt kim quang trên người Vương Đông Nhân sáng rực lên, nhưng hình như quang ảnh
màu đỏ kia cũng không thể ngăn cản lại đòn công kích đối phương, hồng quang chợt
lóe lên, thân ảnh màu đỏ xuất hiện sau lưng cô rồi nó đã biến vào thân thể cô rồi.
Ngay sau
đó hồn hoàn thứ nhất trên người A Đức cũng phát sáng, trong miệng liên tục phát
ra tiếng "điệp điệp" kì quái. Quang ảnh màu đỏ bay đến sau lưng Vương
Đông Nhân đã bay lên cao, hóa thành một luồng ánh sáng hồng quang bay về phía A
Đức, trong nháy mắt đã biến mất trong cơ thể hắn.
Nhất thời
khí thế A Đức tăng vọt lên, ngay cả khuôn mặt đang tái nhợt cũng ửng đỏ lên giống
như là ăn phải thuốc đại bổ dưỡng, dùng một cánh tay ngăn cản và bay ra khỏi tầm
kiểm soát của Vương Đông Nhân.
Nói thật,
sự cố gắng lần này của Vương Đông Nhân đã bị oan uổng rồi, Từ Ba Thạch đoán được
là cô ấy cũng không tính đến trường hợp này. Năng lực của A Đức này rất kì lạ,
đột nhiên bộc phát năng lực quỷ dị, hình như có thể loại bỏ hết thảy năng lực
phòng ngự khiến hắn dần chiếm được lợi thế. Nhất là hồn kĩ đệ tứ và hồn kĩ đệ
nhất kia có thể liên tục tạo thành tổ hợp kĩ.
Lúc này sắc
mặt Vương Đông Nhân liền trở nên tái nhợt, sức mạnh bị suy yếu đi rõ rệt, còn A
Đức thì lại mạnh lên. Cũng giống như cận chiến nhưng ưu khuyết đã tức khắc đảo
ngược.
Hồn kĩ đệ
tứ A Đức, Huyết ảnh nhân ngẫu. Hồn kĩ đệ nhất, Hấp huyết.
Quả thật
là hai hồn kĩ này có thể liên tục chiến đấu, năng lực Hấp huyết (hút máu) vốn
phải tiếp cận đối thủ, dùng răng nanh cắn đối thủ, thông qua việc cắn nuốt máu
của đối thủ sẽ bổ sung hồn lực cho bản thân. Khả năng hấp huyết của loài dơi là
hồn kĩ thiên phú, với hồn hoàn đệ nhất thì bất luận là liệp sát hồn thú nào thì
cũng đều sẽ đạt được hồn kĩ.
Còn Huyết ảnh nhân ngẫu
này là một hồn kĩ đặc biệt cường đại, hồn kĩ phòng ngự, với những hình thức
phòng ngự khác đều không có hiệu quả với nó, chỉ có thể thông qua tấm chắn tương
ứng mới có thể ngăn cản được nó. Một khi đánh trúng mục tiêu thì sẽ tự chui vào
bên trong cơ thể và cướp đoạt những tinh nguyên bên ngoài cơ thể. Cứ như vậy,
người bị đánh trúng sẽ dần trở nên yếu ớt. A Đức còn có thể thông qua hồn kĩ đệ
nhất hấp huyết của mình hấp thu máu tinh nguyên bổ sung cho thân thể. Có thể
nói là công, phòng, khôi phục nhất thể. Là tổ hợp kỹ năng quỷ dị và cường đại.
Hơn nữa tiếng hét kia còn khiến đối phương sợ hãi. Ba hồn kĩ nối tiếp nhau, có
quá nhiều đối thủ, lúc này Vương Đông Nhân cần phải thể hiện hết bản lĩnh ra rồi.
Nguồn : http://truyen.org/