A Đức thật sự sợ hãi, trải qua mấy đòn công kích liên tục, mặc dù hắn
hút được máu tinh nguyên của Vương Đông Nhi, trong nháy mắt cảm thấy như được uống thuốc đại bổ thì trong thời điểm này số máu tinh nguyên hút
vào cơ thể kia đã không thể khống chế được nữa, nó đã bị tiêu hao đi rất nhiều. Hơn nữa Vương Đông Nhi phản công cực kì mạnh mẽ, A Đức tự nhiên
nảy sinh một cảm giác không ổn chút nào.
Hồn hoàn thứ năm lóe sáng, kế hoạch của A Đức liền thay đổi, hắn biết có thể trận này hắn không thắng được nhưng dù không thể thắng thì nhất
định cũng phải làm tiêu hao năng lực của đối thù để cho đồng đội kế tiếp của mình có được cơ hội.
Hồn hoàn thứ năm của hắn màu đen, là hồn hoàn vạn niên, cũng là hồn kĩ
mạnh nhất của hắn. Huyết quang bao phủ toàn thân hắn, phóng ra tầng tầng lớp lớp huyết quang mạnh mẽ, kiên trì quấn lấy và bức lui Vương Đông
Nhi. Ngay sau đó huyết quang mãnh liệt kia bắt đốc bốc cháy thiêu đốt,
ai cũng có thể cảm nhận được hắn đang xuất ra một đòn cực mạnh.
Hồn hoàn thứ năm trên người Vương Đông Nhi cũng sáng lên, cả cơ thể liền biến thành màu vàng như thủy tinh có thể nhìn thấu qua được. Quang thần này là hồn kĩ không chỉ chống lại được đại bộ phận năng lượng mà còn
tăng thêm sức lực cho hầu hết hồn kĩ có thuộc tính quang minh của Vương
Đông Nhi. Một Lục mang tinh trận có đường kính vượt qua năm thước đang
bắt đầu hình thành sau lưng Vương Đông Nhi.
Một đòn sẽ phân định thắng bại, so đấu bằng thực lực mạnh nhất.
Tuy nhiên ngay sau đó có một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Giữa lúc không trung ngập tràn huyết quang thì bỗng nhiên ngưng lại,
ngay sau đó chợt có một tiếng kêu thảm thiết vang lên trên không trung:
- Người, bên trong máu của ngươi có cái gì.....
A Đức sợ hãi hét lên, bên trong huyết quang từng đạo ánh sáng màu vàng
chợt lóe sáng, trong nháy mắt đã phá tan huyết sắc xung quanh.
Huyết sắc giống như là muốn thoát khỏi ánh nắng mặt trời, một nhóm ánh
sáng đột nhiên tách khỏi trung tâm đó, còn lại vô số huyết sắc khác đều
tán loạn, từng đạo kim quang trong nháy mắt đã bành trướng lên.
- Không xong rồi.
Trọng tài trận đấu thầm kêu lên một tiếng, thân hình chợt lóe lên giữa
không trung, một lớp ánh sáng màu trắng lập tức bay đến bao phủ lấy thân thể A Đức.
Tuy nhiên tất cả đã quá muộn, công kích bên ngoài thì có thể ngăn cản
nhưng loại công kích từ bên trong thì làm sao mà ngăn cản được?
Đòn khủng bố đó nổ mạnh giữa không trung, trong phút chốc máu và thịt
bay tán loạn, kim quang lóa mắt kia kéo dài chừng bốn, năm giây mới dần
biến mất. Xương cốt của A Đức cũng không còn, máu thịt đều đã bị kim
quang kia biến thành tro bụi.
Trên đài chủ trì đội trưởng Minh Ngọc Tông ngồi bất động, hơi thở mạnh
mẽ toát ra từ người hắn, nếu phải đối mặt với đòn công kích mạnh mẽ kia
thì chính hắn cũng không có cách nào khác.
Trên bầu trời, Vương Đông Nhi cũng đứng ngây người ra, nàng không thể
nào hiểu được tại sao cơ thể của A Đức lại đột nhiên phát nổ như vậy.
Chuyện này xảy ra quá nhanh. Nàng vốn dĩ chỉ chuẩn bị để tấn công thôi,
nhưng ai ngờ...
Kim quang dần nhạt đi nhưng không biến mất mà hóa thành nhiều đốm sáng
nhỏ tản ra bốn phía, sau đó chậm rãi quay xung quanh người Vương Đông
Nhi, chạm vào người nàng rồi mới biến mất. Sắc mặt nhợt nhạt của Vương
Đông Nhi cũng dần hồng lại.
Chuyện này.....
Chuyện vừa rồi bất luận là ai cũng đều lâm vào trạng thái ngớ ngẩn, kim
quang màu vàng kia là gì? Cuối cùng Vương Đông Nhi đã làm gì để khiến
đối thủ tự phát nổ như vậy? Trước đó nàng không hề phát động bất cứ hồn
kĩ đặc biệt nào mà.
Cho dù là đối thủ hay đồng đội, thậm chí là người chủ trì đại hội ngồi
từ xa quan sát cũng không khỏi sững sờ. Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại
sao A Đức kia lại tự phát nổ?
- Trong máu của hắn ẩn chứa gì vậy?
Quốc sư thần bí lầm bầm tự hỏi.
Nhiếp chính vương Từ Thiên Nhiên cũng nhíu mày:
- Chẳng lẽ máu của người này có thể tự phát động công kích sao?
Quốc sư thần bí lắc đầu, nói:
- Không, nhất định không phải do máu tự phát động công kích mà là do máu của hắn rất kì lạ, hẳn là ẩn chứa một thứ gì đó khiến võ hồn dơi không
thể chiếm đoạt được năng lượng, hoặc là quá bổ nên khiến cơ thể tự phát
nổ. Chuyện này không phải nằm trong tính toán của đệ tử Đường Môn kia.
Hẳn là lúc A Đức chiếm đoạt máu tinh nguyên kia rồi sau đó lại bị phản
tác dụng. Trong máu kia rốt cuộc là có cái gì? Thật là thú vị. Đợi sau
khi trận đấu kết thúc thì sẽ tìm hiểu Vương Đông Nhi này, nói không
chừng sẽ phát hiện ra cái gì đó tốt lành thì sao. Chỉ đáng tiếc cho con
dơi hút máu kia thôi.
Trịnh Chiến mặt mày xanh lét nhìn Vương Đông Nhi, không biết nên nói như thế nào mới phải. Bất luận thế nào thì việc A Đức chết cũng có liên
quan đến Vương Đông Nhi. Rốt cuộc đệ tử đến từ Đường Môn này là quái vật phương nào vậy? Tại sao những trận đấu có bọn họ tham gia đều có người
chết? Đối thủ của bọn họ cũng không yếu nhưng thực lực bọn họ thể hiện
ra ngày càng mạnh. Vương Đông Nhi này đã đánh chết hai đối thủ trong hai trận rồi.