Chương 208: Chiến đấu liên (1)
Editor: Emily Ton
Quân Vô Tà mang theo khuôn mặt lạnh lùng, nhìn một hoa một thú dây dưa bên nhau, đôi mắt nàng thình lình quét về phía giá rượu một bên. Ngọc Dịch Quỳnh Tương trong ngăn tủ đã được sắp xếp cẩn thận, nguyên bản tràn đầy trên giá rượu, hiện giờ đã trở nên hỗn độn. Những vò rượu xiêu xiêu vẹo vẹo ngã trên giá rượu, còn có một đống từng mảnh nhỏ bị vỡ nát tán loạn nằm trên mặt đất. Ngọc Dịch Quỳnh Tương trân quý rải đầy đất, khó trách mùi hương kia nồng đậm như thế!
Chỉ liếc mắt một cái, ánh mắt Quân Vô Tà biến lạnh.
“Đem tách bọn họ ra cho ta.” Quân Vô Tà híp mắt, lạnh lùng nói.
Quân Vô Dược tự nhiên biết nàng đang nói cùng ai, hắn không nói một lời quét về phía “chiến trường” hỗn loạn, đôi tay thon dài mở ra, trực tiếp vươn tới với trên người Tuý Liên.
Tuý Liên đang bận rửa mối nhục xưa, hoàn toàn không chú ý tới Quân Vô Tà bọn họ đã trở về, thẳng đến khi Quân Vô Dược đã tới gần, hắn mới đột nhiên ngẩng đầu.
Nhưng, hết thảy đều quá muộn.
Nháy mắt Túy Liên ngẩng đầu, tay Quân Vô Dược đã nắm ở trên vai hắn, bị lực lượng cường đại giam cầm khiến Túy Liên cảm thấy xương bả vai mình như bị bóp nát.
“Đáng chết!” Túy Liên hét lên một tiếng, nhanh chóng chợt chuyển thân mình lại, đôi tay nắm chặt khuỷu tay Quân Vô Dược, hai chân vững vàng đạp trên mặt đất, đột nhiên đẩy ra!
Quân Vô Dược không việc gì, nhướng mày nhìn thiếu niên tuấn tú đang say khướt.
“Còn có chút năng lực, bất quá, không đúng đối thủ.” Khóe môi Quân Vô Dược hơi hơi giương lên, tay đang nắm trên vai Túy Liên đột nhiên vừa chuyển, ánh mắt Túy Liên lập tức tràn lên sự thống khổ, sức lực cả người phảng phất như bị tan mất.
Hắc thú thật vất vả mới tránh thoát khỏi áp bách, còn đang muốn nhảy dựng lên phản công, kết quả lại bị người nắm da lông sau cổ xách lên, phẫn nộ quét mắt nhìn qua......
Một đôi mắt tím, nháy mắt dọa cho lòng Hắc thú lui hết thiên quân vạn mã!
“Nháo đủ rồi?” Quân Vô Tà khoanh tay trước ngực, mặt không có biểu tình nhìn hai kẻ gây tai họa bị Quân Vô Dược một trái một phải xách theo.
Nàng mới đi ra ngoài bao lâu?
Nháy mắt Hắc thú cùng Túy Liên nhìn đến sự xuất hiện của Quân Vô Tà, bỗng trở nên hiền lành.
Cặp con ngươi lạnh như băng, ẩn hàm nô dịch, quét nhìn từ bộ mặt lông xù xù, rồi nhanh chóng quét về phía khuôn mặt tuấn tú, lại quét trở về.
“Nói!” Giọng nói lạnh có thể kết thành băng.
Hắc thú lập tức ngao lên, “Chủ nhân! Hỗn đản trong khi ngươi đi rồi, đã trộm rượu để uống! Ta muốn ngăn cản hắn! Nào biết hắn cư nhiên trực tiếp biến thân động thủ cùng ta......”Đây là lần gặp mặt thứ hai của Hắc thú và Túy Liên, lần đầu tiên bởi vì có Quân Vô Tà, hai bên không thể đánh nhau, kết quả hôm nay chân trước Quân Vô Tà vừa mới rời đi, Tiểu Bạch Liên đã nhịn không được thèm thuồng, sờ đến giá rượu nơi đó, lấy Ngọc Dịch Quỳnh Tương đổ vào trong miệng. Sau khi tiểu hắc miêu phát hiện lập tức tiến đến ngăn cản, kết quả Tiểu Bạch Liên uống xong rượu lập tức hóa thân thành Túy Liên, hoàn toàn không để ý tới kêu gào của tiểu hắc miêu, ôm vò rượu quát lên điên cuồng.
Rơi vào đường cùng mèo đen chỉ có thể biến thân thành Hắc thú, liều mạng cùng Túy Liên.
Nhưng mà kết quả lại rất là bi tráng......
Tưởng tượng đến sự hùng dũng oai vệ của mình, luôn có khí phách hiên ngang, lại bị thiếu niên tuấn tú nhỏ yếu một quyền ném trên mặt đất, mạnh mẽ đè ép cả một buổi tối, nội tâm Hắc thú cơ hồ sụp đổ!
Ngay cả Hoàng Kim Cự Sư đều bị nó cắn nuốt, nhưng đến lượt tên trộm rượu vô sỉ trước mặt, nó cư nhiên bị đánh...... đây thật sự là không có khoa học!
Quân Vô Tà vừa mới muốn trừng trị hai kẻ gây tai họa này một chút, nhưng sau khi nghe mèo đen miêu tả xong, nàng lại trầm mặc xuống, phẫn nộ trong cặp mắt cũng dần dần rút đi, mang theo biểu tình như đang suy tư điều gì, nàng đi tới trước mặt Túy Liên.
Chương 209: Chiến đấu liên (2)
Thực lực của mèo đen sau khi biến thân có bao nhiêu cường đại, Quân Vô Tà rất rõ ràng, đặc biệt là sau khi hắn cắn nuốt Hoàng Kim Cự Sư, thực lực của mèo đen càng tăng cao hơn, nhưng Túy Liên lại có thể đàn áp khiến Hắc thú bất lực.
Quân Vô Tà vẫn luôn cảm thấy Tiểu Bạch Liên chỉ có giá trị dùng dược nhất định, sức mạnh chiến đấu còn không bằng chủ nhân là nàng đây, nhưng biểu hiện bây giờ của Túy Liên, lại khiến nàng không thể không một lần nữa đánh giá lại khả năng chiến đấu của hắn.
“Ngươi có thể đánh nhau?” Quân Vô Tà híp mắt, nhìn Túy Liên với khuôn mặt đỏ rần.
Túy Liên ở trước mặt Hắc thú thì kiêu ngạo cuồng vọng, nhưng nhìn thấy Quân Vô Tà lại không dám có một tia khí thế, hắn nhíu mày nói: “Đánh miêu kia thì không thành vấn đề.”
“Trước sau tương phản rất lớn.” Quân Vô Tà nói.
Tiểu Bạch Liên cùng Túy Liên bất luận là tính cách hay là thực lực, khác biệt đều rất lớn.
“Thương Ngự Tuyết Liên vốn là dựa vào rượu ngon mà sinh ra, mất đi rượu dưỡng, lực lượng của ta không thể phát huy.” Túy Liên buồn bực mở miệng, nếu không phải như thế hắn sao có thể ngày thường bị miêu đen kia khi dễ đến tình trạng này!
“Lời hắn nói chính là sự thật.” Quân Vô Dược đột nhiên mở miệng, hắn thấy tiểu gia hỏa có hứng thú với Túy Liên, không keo kiệt giải thích nghi hoặc của nàng: “Thương Ngự Tuyết Liên vốn nên là dáng vẻ này, uống rượu ngon càng nhiều, thực lực sẽ càng cường đại, bọn họ trời sinh vốn luôn khao khát với rượu, tiểu oa nhi của ngươi trộm rượu uống, cũng không phải là ngoài ý muốn.”
Quân Vô Tà khẽ gật đầu, nếu thật sự là như thế, vậy Giới Linh của nàng có lẽ cũng không phải là phế vật như trong tưởng tượng của nàng.
Bất quá......
Đây cũng không phải là cớ để Túy Liên có thể đạp hỏng tất cả Ngọc Dịch Quỳnh Tương!
Quân Vô Tà nâng tay lên, nắm cằm Túy Liên, nửa híp mắt nói: “Muốn uống rượu, có thể. Nhưng rượu nơi này ngươi không thể chạm vào.”
Túy Liên há hốc mồm, nhìn cặp con ngươi sắc bén, không thể nói nổi một từ, chỉ có thể cứng đờ gật gật đầu.
.... Editor: Emily Ton....
Quân Vô Tà buông lỏng tay ra, trước đây nàng vẫn luôn buồn rầu với thực lực của bản thân không đủ mạnh, thực lực của tiểu hắc tuy rằng không tồi, nhưng cũng không thể khiến nàng thỏa mãn, nếu như sau này Túy Liên có thể trở thành một tay chiến đấu cường lực, cũng là một lựa chọn không tồi.
“Thực lực của hắn như thế nào?” Quân Vô Tà hỏi thẳng Quân Vô Dược.
Quân Vô Dược nói: “Điều này phụ thuộc vào hắn uống bao nhiêu rượu, rượu uống vào là rượu gì, nếu như có đủ rượu ngon cung ứng, đối phó với Tử Linh là không có bất luận áp lực nào.” Chỉ là điểm năng lực này của Túy Liên còn chướng mắt hắn, bất quá bộ dáng của tiểu gia hỏa tựa hồ rất vừa lòng.
Phóng nhãn trong toàn thiên hạ, lam linh đã là đỉnh, trăm năm qua chưa từng có một Tử Linh nào được sinh ra, thực lực của Túy Liên ở trong Thích Quốc, tuyệt đối là đứng đầu!
“Rượu lần trước, còn không?” Quân Vô Tà nhìn Quân Vô Dược hỏi.
Quân Vô Dược hơi mỉm cười, cảm giác được tiểu gia hỏa đang luyến tiếc Ngọc Dịch Quỳnh Tương, đem chủ ý đánh tới trên Bích Nguyệt của hắn.
“Chỉ cần ngươi mở miệng, cần bao nhiêu ta đều sẽ làm ra cho ngươi.”
“Thả bọn họ xuống đi.” Quân Vô Tà nói.
Được ân chuẩn, Hắc thú cùng Túy Liên lúc này mới được tự do, ở trước mặt Quân Vô Tà, hai kẻ có lá gan lớn đến đâu cũng không dám xằng bậy.
“Sau này nếu như muốn uống rượu, hãy đi tìm hắn.” Quân Vô Tà nói với Túy Liên.
Túy Liên nhìn thoáng qua Quân Vô Dược, trong lòng không khỏi có chút khổ sở.
Hắn đánh không lại người này!
Người này xuống tay quá tàn nhẫn, bất quá hắn là Giới Linh không phải người, nếu như người thường bị hắn ta nhéo như vừa rồi, dù không chết bất đắc kỳ tử cũng phải tàn phế.
Chủ nhân nhà hắn, thế nhưng còn muốn hắn đi tìm một kẻ khủng bố như vậy uống rượu cùng!
Túy Liên tức khắc cảm thấy, ngày tháng sau này của mình chỉ sợ là không dễ chịu lắm......