Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 31: Chương 31: Người Tới Không Có Ý Tốt




Chương 83: Người tới không có ý tốt ( 1 )

Trong điện Lâm Uyên, Quân Vô Tà đang vì Mặc Thiển Uyên bắt mạch, đã qua nhiều ngày điều trị, độc tố trên người Mặc Thiển Uyên dần dần bị thanh trừ, thân thể đã dần dần chuyển biến tốt.

Chợt nghe Nhị hoàng tử đến thăm, Mặc Thiển Uyên trên mặt lộ ra một tia không kiên nhẫn.

“Lúc này lại đây, chắc không có chuyện gì tốt.” Mặc Thiển Uyên cười lạnh nói.

Hắn cùng Mặc Huyền Phỉ quan hệ vẫn luôn không hòa hợp, mẫu thân hắn là Hoàng Hậu, còn mẫu thân Mặc Huyền Phỉ lại là Văn quý phi, lúc Hoàng Hậu ly thế, Văn quý phi ở trong hậu cung nghiễm nhiên trở thành chủ nhân của lục cung, hoàng đế đối với nàng càng là sủng ái nhiều hơn, người đi trà lạnh, trái tim Mặc Thiển Uyên sớm đã băng giá.

Quân Vô Tà thu hồi tay đáp ở trên mạch hắn, “Thân thể ngươi đã tốt lên, có vài người sợ là đứng ngồi không yên.”

Mặc Thiển Uyên không hề cố tình dấu diếm tình huống chính mình có chuyển biến tốt đẹp, điểm này cũng là Quân Vô Tà cố ý dặn dò.

Muốn soán vị, chỉ dựa vào một cái Thái tử ngu ngốc cùng Lân Vương phủ là không thành, Mặc Thiển Uyên cần thiết một lần nữa tạo danh vọng ở trong thần tử cùng bá tánh, mới có thể sau khi sự thành nước chảy thành sông bước lên vương vị.

Điểm này Quân Vô Tà minh bạch, Mặc Thiển Uyên cũng minh bạch.

“Ta đảo mắt muốn nhìn, hắn có thể đối với cái Thái tử này của ta làm ra tới sự tình gì.” Mặc Thiển Uyên ánh mắt âm lãnh, vị trí Thái tử của hắn tuy rằng lung lay sắp đổ, nhưng hoàng đế vì giữ thanh danh của chính mình, tuyệt đối sẽ không làm ra tới sự tình gì quá kích, ngay cả Mặc Huyền Phỉ cũng vì thanh danh cũng sẽ không dám trước mặt mọi người làm trò cùng hắn chống đối.

Không cần chờ lâu, rất nhanh Mặc Huyền Phỉ mang theo Bạch Vân Tiên đã tới.

Luận về dung mạo hay khí chất, Mặc Huyền Phỉ không thẹn với thanh danh tối cao của hoàng tử Thích Quốc, Bạch Vân Tiên bên cạnh hôm nay mặc một thân bạch y, giống như tiên tử, đem dung mạo nàng vốn rất thanh lệ càng thêm động lòng người, cũng biểu lộ sự cao ngạo vốn có.

“Hoàng huynh, nhiều ngày không gặp, khí sắc của ngươi khá hơn nhiều.” Mặc Huyền Phỉ tiêu sái nhấc bước đi đến, khóe mắt khi thoáng nhìn thấy Quân Vô Tà, hơi sửng sốt.

Dung mạo Quân Vô Tà vốn là là nhất đẳng xuất sắc nhất, sở dĩ làm người cảm thấy không vui, tất cả đều là bởi vì tính tình của nàng. Ngày xưa ánh mắt Quân Vô Tà nhìn mình là tràn ngập nhiệt tình cùng hâm mộ, nhưng hiện giờ đôi mắt Quân Vô Tà rất lạnh lẽo, thậm chí không hề dừng lại trên người hắn chút nào.

Khí chất biến hóa, làm cho người ta cảm giác Quân Vô Tà thoát thai hoán cốt, trang dung nhan nghiêng nước nghiêng thành kia khí chất thanh lãnh giống như tuyết liên lớn lên trên đỉnh Tuyết Sơn, mỹ lệ, thánh khiết, lại cao không thể với tới như vậy.Quân Vô Tà cũng là một thân bạch y, tùy ý ngồi dựa ở trên ghế, cặp con ngươi kia giống như thu thủy hơi buông xuống, nhìn quyển sách đang cầm trên tay, nửa điểm ý tứ ngẩng đầu lên cũng không có.

Hai vị nữ tử đồng dạng bạch y, đồng dạng lạnh lẽo, đồng dạng tuyệt sắc, chính là không biết vì sao, Mặc Huyền Phỉ thế nhưng cảm thấy, nhìn về phía Quân Vô Tà, Bạch Vân Tiên bên người tựa hồ không hề tuyệt sắc thanh lệ như vậy.

Quân Vô Tà lạnh nhạt, nhưng rất tự nhiên. Nàng một mình ngồi ở chỗ kia, đáy mắt không có vị trí bất luận kẻ nào, phảng phất trong phàm trần này hết thảy đều cùng nàng không quan hệ, nàng độc lập cùng thế gian, mắt lạnh nhìn xem trăm họ. So sánh, Bạch Vân Tiên lại làm người cảm thấy không tự nhiên như vậy. Nàng ta khẽ nhếch cằm cùng ánh mắt cao ngạo, đều để lộ ra một loại tư thái cao cao tại thượng, nhưng cố ý vì tư thái này, trước mặt hồn nhiên thiên thành của Quân Vô Tà, lại thấy có vẻ chẳng là cái gì cả.

Mặc Huyền Phỉ cảm thấy mình nhất định là điên rồi, vì sao hắn lại cảm thấy Quân Vô Tà so với Bạch Vân Tiên càng thêm động lòng người.

Không có khả năng! Này nhất định là ảo giác!!!

Chương 84: Người tới không có ý tốt ( 2 )

Mặc Huyền Phỉ tuyệt không sẽ thừa nhận, chính trong lòng mình thật sự sinh ra ý nghĩ như vậy.

“Làm phiền Nhị đệ quan tâm.” Mặc Thiển Uyên không nóng không lạnh trả lời, “Không biết Nhị đệ hôm nay đến đây, có chuyện gì sao?”

“Bất quá là đến thăm hoàng huynh, nghe nói hoàng huynh gần đây thân thể có điều chuyển biến tốt đẹp, vì thế đệ cảm thấy cao hứng, đây là Ngọc Lộ Hoàn do Vân Tiên luyện chế, có thể bồi bổ thân thể, hy vọng hoàng huynh vui lòng nhận cho.” Mặc Huyền Phỉ khách khí mở miệng, cùng Bạch Vân Tiên ở một bên ngồi xuống, đem một lọ đan dược đặt lên trên bàn.

Mặc Huyền Phỉ nói thật dễ nghe, chính là ân cần này không khỏi đến hơi chậm.

Quân Vô Tà buông đôi mắt xuống, không có hứng thú lãng phí thời gian cùng nhân vật như vậy.

Nếu trước đây, Mặc Thiển Uyên có lẽ sẽ bởi vì Đan dược của Bạch Vân Tiên mà tâm tình phập phồng, nhưng trong khoảng thời gian này, thân thể hắn được Quân Vô Tà điều trị, rõ ràng đang chuyển biến rất tốt đẹp, hiện giờ đừng nói đến Đan dược của Bạch Vân Tiên, liền tính là đan dược của sư phụ nàng luyện chế, chỉ sợ cũng không thể làm Mặc Thiển Uyên hiện lên nụ cười trên miệng.

Trong cảm nhận của Mặc Thiển Uyên, Quân Vô Tà mới là thần y đệ nhất trong lòng hắn.

“Vậy đa tạ.” Mặc Thiển Uyên bất động thanh sắc đáp lời, lại cũng không có chủ động nhận lấy đan dược, chỉ là không mặn không nhạt đáp lời như vậy.

Sắc mặt của Mặc Huyền Phỉ có vẻ không tốt lắm, hắn theo bản năng nhìn về phía Bạch Vân Tiên, quả nhiên, Mặc Thiển Uyên chậm trễ, đã làm Bạch Vân Tiên có chút không vui.”Thái tử chính là chướng mắt Ngọc Lộ Hoàn này?” Bạch Vân Tiên bỗng nhiên mở miệng, bộ dáng cao lãnh, không có chút nào bởi vì thân phận của đối phương là Thái tử mà có nửa điểm khiêm tốn.

Nàng là đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, bất luận tới nơi nào, đều luôn được người tôn sùng, Đan dược trong tay nàng càng là người khác cầu đều cầu không được, nhưng tới Thích Quốc hoàng thành này rồi, nàng lại lặp đi lặp lại nhiều lần vấp phải trắc trở. Đầu tiên là Quân Vô Tà không cảm kích từ chối nàng ra tay trị liệu, sau lại ở Quỷ Thị tao ngộ với một cái lão nhân không biết điều, mà ngay cả dược của sư phụ nàng đều chướng mắt, liên tiếp chạm vào hai cái đinh, đã làm cao ngạo tự tôn của Bạch Vân Tiên thập phần bất mãn, hiện giờ Thái tử thế nhưng cũng không có ngoại lệ, giống như hoàn toàn thấy chướng mắt Ngọc Lộ Hoàn của nàng.

Điều này làm Bạch Vân Tiên không cách nào chịu đựng, tư chất về y thuật của nàng cực cao, nếu không cũng sẽ không được tông chủ thu làm đệ tử, bất luận là ở Khuynh Vân Tông hay là nơi nào khác, ai không đối với nàng về thiên y bách thuận, mang tôn sùng đầy người.

Hiện giờ, Quân Vô Tà cùng Mặc Thiển Uyên trước sau đều cho nàng một cái đinh mềm, thực sự làm tâm tư cao ngạo của nàng bị đâm xuống hai cái.

“Bạch cô nương sao lại nói lời này? Thân thể ta cũng không quá đáng ngại, bất quá là không muốn lãng phí bảo bối này thôi.” Mặc Thiển Uyên ngoài miệng nói như vậy, nhưng biểu tình lại không có nửa điểm thành ý.

Bạch Vân Tiên cắn chặt răng, nàng không ngu, sẽ nhìn không ra Mặc Thiển Uyên là nói cho có lệ.

Mắt thấy sắc mặt của Bạch Vân Tiên càng ngày càng khó coi, Mặc Huyền Phỉ lập tức nói sang chuyện khác, “Hoàng huynh nhiều ngày nay hứng thú không tồi, chỉ là vì đệ là đệ đệ nên không thể không khuyên hoàng huynh, cùng người nào đó tiếp xúc quá mức thân mật cũng không phải là chuyện tốt gì, dù trang điểm hoàn mỹ như thế nào đi chăng nữa, chung quy vẫn là bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa, hoàng huynh chớ nên bị người mê hoặc.” Ánh mắt của Mặc Huyền Phỉ lúc nói, tự nhiên mà dừng ở trên người Quân Vô Tà.

Từ khi hắn vào điện đến bây giờ, Quân Vô Tà ngay cả nửa con mắt đều không có liếc qua nhìn hắn một cái, cái này làm cho Mặc Huyền Phỉ có chút không vui.

Hắn không cần Quân Vô Tà là một chuyện, Quân Vô Tà mang tư thế một bộ kiêu căng lại là một chuyện khác.

Người luôn mang nội tâm có chút tuỳ tiện, lúc trước vị Quân Vô Tà kia đối với Mặc Huyền Phỉ tình thâm như biển, với tâm lưu luyến si mê, lại bị Mặc Huyền Phỉ để qua một bên không màng, thậm chí cảm giác chán ghét sâu sắc.

Chương 85: Người tới không có ý tốt ( 3 )

Nhưng hiện giờ sau khi thân xác này đổi hồn, Quân Vô Tà đối với Mặc Huyền Phỉ không còn để hắn vào trong mắt, quay ngoắt một phát là làm ngơ triệt để, thực sự làm Mặc Huyền Phỉ có chút không vui.Mặc Huyền Phỉ vốn tưởng rằng, chính mình vứt bỏ Quân Vô Tà, sau khi kết tân hoan khác, Quân Vô Tà mặc dù không có nhất khóc nhị nháo tam thắt cổ, cũng sẽ chưa gượng dậy nổi, nhưng chưa từng tưởng tượng, còn không có qua bao lâu, vị đại tiểu thư này liền giống như người không có việc gì, thế nhưng còn cùng Thái tử dây dưa không rõ!

Này cùng trước đó hắn nghĩ đến hoàn toàn bất đồng!

Là hắn vứt bỏ Quân Vô Tà, nên thương tâm muốn chết hẳn là nàng, vì sao nàng còn có thể bình tĩnh như thế?

Mặc Huyền Phỉ nói, làm ánh mắt Mặc Thiển Uyên thêm lạnh lùng.

“Ta cùng với người nào kết giao, không phiền Nhị đệ nhọc lòng.”

Khóe mắt Mặc Huyền Phỉ nhìn chằm chằm vào Quân Vô Tà, thấy nàng không hề có phản ứng, trong lòng càng thêm có chút nghẹn, “Hoàng huynh trách lầm, ta bất quá là vì hoàng huynh lo lắng, hoàng huynh thân là Thái tử, là ta trữ quân Thích Quốc, hoàng huynh ngày sau cưới người nào, nữ nhi ấy nhất định cũng có thể là mẫu nghi thiên hạ. Có người cậy có chút mỹ mạo, kỳ thật là bao cỏ, hoàng huynh tiếp xúc với người đời không nhiều, ta thật sự là lo lắng hoàng huynh sẽ bị che dấu.”

Mặc Thiển Uyên khó chịu, khi nào đến phiên Mặc Huyền Phỉ chạy đến Lâm Uyên Điện của hắn chỉ chỉ trỏ trỏ, hắn vừa định mở miệng, thình lình phát hiện, Quân Vô Tà vẫn luôn cúi đầu lại đột nhiên ngẩng đầu lên.

Cặp con ngươi kia lãnh như nước mùa thu, như có như không nhìn chằm chằm Mặc Huyền Phỉ đang âm thầm trào phúng nàng.

“Mất mặt xấu hổ, rất thú vị?” Quân Vô Tà đột nhiên mở miệng, con ngươi bình tĩnh không gợn sóng nhìn Mặc Huyền Phỉ cùng Bạch Vân Tiên chi gian lưu chuyển.

“Ngươi nói cái gì!” Mặc Huyền Phỉ trừng mắt nhìn Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà liếc mắt một cái nhìn Ngọc Lộ Hoàn kia.

“Miêu ~” mèo đen đột nhiên nhảy tới trên bàn, cái đuôi lông xù lơ đãng từ trên dược phẩm kia đảo qua.

Một tiếng giòn vang, dược phẩm rơi xuống đất vỡ vụn, mấy viên đan dược bạch ngọc lăn xuống trên thảm dưới mặt đất.

“Quân Vô Tà! Ngươi xem ngươi làm cái chuyện tốt gì!” Mặc Huyền Phỉ phẫn nộ trừng mắt Quân Vô Tà, đan dược của Bạch Vân Tiên thế nhưng liền bị đánh nát như vậy!

Quân Vô Tà cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, chỉ là nhìn chằm chằm mèo đen kia, mèo đen nhảy rơi xuống trên tấm thảm dưới đất, ngửi ngửi mấy viên Ngọc Lộ Hoàn, giây tiếp theo chính là, nó đã bị Quân Vô Tà ôm trở về trong lòng ngực.

“Đừng ăn, bẩn.”

Quân Vô Tà nói, nháy mắt làm sắc mặt Mặc Huyền Phi cùng Bạch Vân Tiên biến trắng.

Nàng cũng dám nói trắng ra đan dược do Vân Tiên luyện chế bẩn!

Bạch Vân Tiên sắc mặt hoàn toàn đen, nàng biết Quân Vô Tà là người nào, cũng biết quan hệ trước đây của Quân Vô Tà cùng Mặc Huyền Phỉ. Một nữ nhân đối với Mặc Huyền Phỉ dây dưa không thôi, cũng dám nói nàng như vậy?Mặc Huyền Phỉ vừa muốn mở miệng, Bạch Vân Tiên lại giơ tay, dừng lại động tác của hắn.

“Quân tiểu thư.” Bạch Vân Tiên chậm rãi mở miệng, tiếng nói lạnh như băng mang theo một tia cao ngạo cùng không vui.

Quân Vô Tà không để ý nàng ta, tiếp tục vuốt nhẹ bộ lông mượt mà của Miêu nhi.

“Ngọc Lộ Hoàn tuy không phải là Đan dược quý trọng gì, nhưng cũng thập phần khó có được, Quân tiểu thư hiện giờ đối với đan dược của Thái tử như vậy, không cảm thấy quá thất lễ sao?” Bạch Vân Tiên nhìn Quân Vô Tà, càng nhìn càng cảm thấy nha đầu này thực chướng mắt, tiểu thư vương phủ gia, dù là như thế nào, ở trước mặt Khuynh Vân Tông như nàng, căn bản đều không xem Quân Vô Tà là gì.

Nàng ta dựa vào cái gì ở chính trước mặt mình, bày ra tư thái như vậy.

Quân Vô Tà ngẩng đầu, con ngươi lạnh lẽo đảo qua dung nhan được trang điểm tỉ mỉ kia của Bạch Vân Tiên, “khó có được?” Nàng hơi nhướng mày, tựa hồ như Bạch Vân Tiên coi trọng đối với ngọc lộ hoàn cảm thấy có chút buồn cười.

Đây là cái thái độ gì? Bạch Vân Tiên nhíu mày.

Chương 86: Người tới không có ý tốt ( 4 )

“Quân Vô Tà, ngươi nếu là không hiểu, liền không cần mất mặt như vậy, Ngọc Lộ Hoàn này là đan dược bí truyền của Khuynh Vân Tông, bao nhiêu người cầu đều cầu không được.” Mặc Huyền Phỉ nhịn không được mở miệng, không biết vì sao hiện giờ bị Quân Vô Tà làm lơ tâm tình của hắn có chút bực bội, nói chuyện cũng trở nên có chút rối loạn.

Mặc dù hắn vứt bỏ nàng, nàng cũng nên ở trong lòng tiếp tục hâm mộ mình, giống hiện giờ làm lơ mình như vậy, nàng sao lại thế này!

Bị chính người đã từng ái mộ mình lạnh nhạt như thế, tâm tình của Mặc Huyền Phỉ chỉ cảm thấy bực bội.

“Cầu đều cầu không được?” Quân Vô Tà chỉ là vân đạm phong khinh(*) nhìn một đôi cẩu nam nữ.

(*)Vân đạm phong khinh: mây nhạt gió nhẹ, đại loại là gió thổi phất phơ, mây trôi lững lờ).

Lời này nghe nhiều quen tai, thời điểm ở Quỷ Thị, bọn họ không phải cũng nói Tề Vân Đan kia là cầu cũng cầu không được sao?

Đến cuối cùng, còn không phải bị người cự tuyệt.

“Miêu.” Tiểu hắc miêu oa ở trong lòng ngực Quân Vô Tà, nhìn đôi cẩu nam nữ này.

Thật là mất mặt xấu hổ, loại đan dược này cũng gọi là bảo bối, chủ nhân nhà ta tùy tay làm đan dược, chất lượng còn tốt hơn cả tông chủ nhà ngươi, huống chi là ngươi tiện nữ này.

Bạch Vân Tiên chưa bao giờ bị người khinh mạn qua như thế, huống chi đối phương còn chỉ là một cái tiểu thư vương phủ muốn xách giày cho nàng đều không xứng?

“Quân tiểu thư đây là chướng mắt đan dược của ta? Nhưng đan dược này cũng không phải đưa cho ngươi, ngươi tổn hại đan dược của Thái tử như thế, chỉ sợ là không thích hợp đi.” Bạch Vân Tiên cao ngạo nhìn lướt qua Mặc Thiển Uyên. Lân Vương phủ ở trong Thích Quốc tất nhiên cường đại, nhưng nếu đặt ở trước mặt Khuynh Vân Tông, lại giống như con kiến. Mặc Thiển Uyên nếu không phải là ngốc tử, tự nhiên biết nên nói như thế nào.

Vì một cái Quân Vô Tà, đắc tội với đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, tuyệt đối không phải một sự lựa chọn sáng suốt.

Mặc Thiển Uyên nhìn nhìn Bạch Vân Tiên, lại nhìn nhìn Quân Vô Tà.

Bạch Vân Tiên nghĩ đến không sai, phàm là người có đầu óc, đều biết lựa chọn như thế nào, Mặc Huyền Phỉ chính là một ví dụ đơn giản cũng đã lựa chọn Bạch Vân Tiên.

Nhưng......

Mặc Thiển Uyên cười lạnh, “Đồ vật của ta cũng là của Vô Tà, nàng muốn như thế nào ta đều không quản.” Nói xong hắn nhìn về phía Quân Vô Tà, ánh mắt ôn hòa dị thường, hình như có vô hạn sủng nịch.

Khuynh Vân Tông thì thế nào?

Bạch Vân Tiên cùng Mặc Huyền Phỉ giao hảo, mọi người đều biết, hắn nếu lúc này duy trì lựa chọn Bạch Vân Tiên, thì có được cái gì?

Mặc Thiển Uyên cũng không phải là ngốc tử, Quân Vô Tà mới là trợ lực chân chính của hắn.

Trên mặt của Bạch Vân Tiên xuất hiện một tia kinh ngạc, Mặc Thiển Uyên này rõ ràng là đứng về phía Quân Vô Tà.

Mặc Huyền Phỉ âm thầm cắn răng, hắn không biết, Quân Vô Tà như thế nào lại cùng Mặc Thiển Uyên thông đồng ở bên nhau, hai người bọn họ mới gặp qua vài lần? Nếu là nói nhất kiến chung tình, ở lần đầu tiên gặp nhau nên xuất hiện. Nhưng Quân Vô Tà lần đầu tiên khi tham gia sinh thần Thái tử, rõ ràng là coi trọng chính mình. Lúc này mới qua bao lâu, Mặc Thiển Uyên liền đối với Quân Vô Tà ân sủng như thế?

Đầu tiên là Ngọc Dịch Quỳnh Tương không tính toán gì đưa đến tay Quân Vô Tà, hiện giờ càng là trực tiếp đối nghịch với Bạch Vân Tiên để bảo vệ Quân Vô Tà.

Đầu óc Mặc Thiển Uyên bị nước vào sao? Vì cái nữ thổ phỉ Quân Vô Tà kia, thế nhưng không sợ đắc tội với Khuynh Vân Tông?

“Bất quá là chút đan dược.” Quân Vô Tà không nóng không lạnh mở miệng, nàng cảm thấy Bạch Vân Tiên thực buồn cười, đang cầm cục đá lại nói là bảo bối, còn chuyện bé xé ra to như thế.

“Bất quá là chút đan dược? Ngươi nói thật đúng là nhẹ nhàng, đây chính là đồ vật mà Vân Tiên hao phí tinh lực luyện chế, ngươi dung túng nuông chiều Miêu nhi của ngươi thậm chí không làm gì nó, luôn là phải có chút công đạo. Hoàng huynh nếu đã không truy cứu, ta tự nhiên cũng sẽ không nói thêm cái gì, bất quá, có sai tự nhiên muốn phạt, hoàng huynh không trách tội ngươi, cũng liền thôi, bất quá súc sinh này tác loạn lại không thể không phạt.” Mặc Huyền Phỉ cười lạnh. Mặc Thiển Uyên nhìn ánh mắt của Quân Vô Tà làm hắn cảm thấy cực kỳ chói mắt, trên mặt Quân Vô Tà đạm nhiên đồng dạng làm nỗi lòng của hắn nóng bỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.