Chương 167: Thay Đổi Hoàng Quyền (1)
Năm căn ngân châm trực tiếp đâm vào hai mắt hoàng đế, căn căn hoàn toàn đi vào tròng mắt, tiếng kêu thảm thiết của hoàng đế làm nhân tâm phát run, hắn ngồi ở trên ngôi vị không ngừng quay cuồng giãy giụa.
Quân Vô Tà mắt lạnh nhìn hoàng đế, đáy mắt không có một tia thương hại.
Nàng sẽ không để hoàng đế chết nhẹ nhàng như vậy, những gì hắn thiếu Quân gia, nàng sẽ từng chút từng chút bắt hắn trả lại hết.
“Đem ba người bọn họ mang vào địa lao.” Thanh âm lạnh lùng của Quân Vô Tà vang lên.
Thụy Lân Quân một bên đã xem choáng váng hết cả mắt, Quân Vô Tà ra tay quá tàn nhẫn, hoàn toàn không thèm để ý đến thân phận hoàng đế.
Làm gì có bức vua thoái vị? Rõ ràng chính là táo bạo trắng trợn hành thích vua a!
Ngây người một hồi thật lâu, Thụy Lân Quân mới đưa hoàng đế, Nhị hoàng tử cùng Bạch Vân Tiên kéo đi, ba người hôm qua còn oai phong vô hạn, hiện giờ lại giống như cẩu chết bị binh lính túm kéo đi vào địa lao, tôn nghiêm, cao ngạo sớm đã không còn sót lại chút gì.
Trong đại điện Mặc Thiển Uyên trừng mắt nhìn ngôi vị hoàng đế trống rỗng, trong lúc nhất thời tinh thần còn chưa phục hồi lại.
Như vậy là xong?
Trước đó hắn đã suy nghĩ một bụng đường hoàng để nói, kết quả một câu cũng chưa nói ra, Quân Vô Tà đã đem giải quyết hết thảy......
Thật sự là đơn giản và thô bạo!
“Thủ phạm đã thâm nhập làm loạn hoàng cung, đã hạ độc tiên hoàng cùng Nhị hoàng tử, tiên hoàng bất hạnh bỏ mình, Quốc không thể một ngày không vua.” Quân Vô Tà cầm lấy khăn tay, xoa xoa đôi tay trắng nõn của mình, con ngươi lạnh lùng đảo qua trên người Mặc Thiển Uyên.
Mặc Thiển Uyên giật mình một cái, Quân Vô Tà này một câu ngắn ngủn, liền thay đổi hoàng quyền vốn có.
Lời này nhìn như trăm ngàn chỗ hở, nhưng cùng độc ở bên trong hoàng thành lại không mưu mà hợp.
Độc kia được xuất ra Ngự lâm quân, mà Ngự lâm quân lại hành sự ở trong hoàng cung. Nếu độc này bùng nổ ở trong hoàng cung cũng không phải là sự tình khó lý giải.
“Ngươi tính toán xử trí bọn họ như thế nào?” Mặc Thiển Uyên lòng còn sợ hãi nhìn Quân Vô Tà.
Xem Quân Vô Tà xuống tay đối với ba người kia, thật sự tàn nhẫn, nàng lưu lại mạng của bọn họ, tuyệt đối không phải là quá thiện tâm.
“Người Khuynh Vân Tông ít ngày nữa sẽ tới hoàng thành, Bạch Vân Tiên còn chưa thể chết được.” Quân Vô Tà buông đôi mắt xuống, Bạch Vân Tiên vừa rồi đã nói ra, nàng vẫn không quên.Không biết nàng ta đã dùng biện pháp gì, thông tri cho người của Khuynh Vân Tông, tạm thời chưa thể lấy mạng của nàng ta.
“Ngươi không giết nàng? Nhưng, nếu để nàng tiếp xúc với người của Khuynh Vân Tông, đem sự tình nói ra ngoài......” Mặc Thiển Uyên quả thực không dám tưởng tượng, hắn không sợ sự tình truyền đi trong tai bá tánh Thích Quốc, chỉ là sợ dưới sự giận dữ của Khuynh Vân Tông khiến người khó dự đoán được sẽ có chuyện gì xảy ra. “Tông chủ Khuynh Vân Tông chính là rất bênh vực người của mình. Trước đây có đệ tử Khuynh Vân Tông khi đi lịch lãm bên ngoài, bị bọn cướp đánh cướp, kết quả Khuynh Vân Tông chẳng những diệt toàn bộ đám cướp kia, còn đem quan viên ở nơi đó trên dưới một nhà giết sạch, nói bọn quan viên quản chế không tốt, dẫn đến đệ tử bọn họ bị cướp. Bạch Vân Tiên là đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, nếu để hắn biết, nàng gặp nạn ở chỗ này, chỉ sợ hậu quả....”
Đệ tử Khuynh Vân Tông bên ngoài đều có được lễ đãi như vậy, cũng là vì Khuynh Vân Tông luôn bênh vực người của mình, ai cũng không hy vọng bi kịch sẽ xảy ra trên chính người của mình không phải hay sao?
Quân Vô Tà nhìn Mặc Thiển Uyên liếc mắt một cái, nhàn nhạt nói: “Bọn họ sẽ không biết.”
“A?”
“Bạch Vân Tiên sẽ không nói.” Quân Vô Tà nói.
Mặc Thiển Uyên nhìn Quân Vô Tà, hắn không biết Quân Vô Tà rốt cuộc còn có bao nhiêu bản lĩnh chưa hiển lộ, nhưng nếu nàng nói Khuynh Vân Tông sẽ không biết được việc này, như vậy hắn cũng không cần lo lắng quá độ, chỉ cần an tĩnh nhìn xem mọi sự thay đổi là tốt rồi.
“Ngươi hãy chuẩn bị tốt việc đăng cơ, chuyện khác, không cần ngươi nhọc lòng.” Quân Vô Tà ném ra những lời này, lập tức rời khỏi đại điện.
Chương 168: Thay Đổi Hoàng Quyền (2)
Thái tử Mặc Thiển Uyên mang theo Thụy Lân Quân thâm nhập hoàng cung, sau nửa ngày, truyền ra tin tức hoàng đế bỏ mình, cả đất nước bi ai, tiên hoàng lưu lại thánh chỉ, để Thái tử Mặc Thiển Uyên kế vị.
Bảy ngày sau cử hành nghi thức đăng cơ.
Thích Quốc trong lặng yên không một tiếng động, thay đổi hoàng quyền*.
*Nguyên văn: 变了天; (变天: thay đổi thời tiết; biến thiên; thay đổi bầu trời; Nghĩa: mình hiểu theo nghĩa đen ý nói thay đổi hoàng quyền.)
Bởi vì lúc trước Quân Vô Tà ở trước cửa hoàng cung tàn sát một đám trung khuyển của hoàng đế, vì thế nên khi Mặc Thiển Uyên tuyên bố đăng cơ, không có một đại thần nào dám nghi ngờ gì.
Ai mà không biết, quan hệ giữa Mặc Thiển Uyên cùng Quân Vô Tà không giống như tầm thường. Mặc Thiển Uyên đăng cơ xưng đế, không chừng ngày sau vị trí hoàng hậu chính là Quân Vô Tà. Hiện tại Thụy Lân Quân còn thủ ở bên trong hoàng thành, bọn họ lại không phải là không muốn sống nữa.Việc đăng cơ trở nên thuận lợi dị thường, Mặc Thiển Uyên đem hoàng cung từ đầu đến đuôi rửa sạch một loạt, loại bỏ một đám cung nhân thái giám bên người hoàng đế cùng Nhị hoàng tử, toàn bộ hoàng cung đã nằm trong khống chế của hắn.
Từ tính mạng bị đe dọa, đến ngày đăng cơ làm hoàng đế, chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủn, Mặc Thiển Uyên cảm thấy hết thảy giống như cảnh thoáng qua trong mơ.
Nếu không có Quân Vô Tà, chỉ sợ hắn sớm đã chết ở Lâm Uyên Điện.
“Bệ hạ, đồ vật ngài sai người đưa tới Lân Vương phủ, đều đã đưa đi.” Mặc Thiển Uyên còn có hai ngày nữa mới chính thức đăng cơ, nhưng thái giám bên người hắn, lại rất có ánh mắt, hiện giờ đã mở miệng một cái đều kêu bệ hạ.
Mặc Thiển Uyên không có ý kiến, ngồi trên ngôi vị hoàng đế, hắn cũng không quá vui sướng.
“Nga? Có từng nhìn thấy Quân tiểu thư?” Từ sau ngày gặp nhau trên đại điện ngày ấy, Mặc Thiển Uyên không hề gặp qua Quân Vô Tà, ba người hiện giờ bị treo mệnh nhốt tại địa lao hoàng cung, còn chờ Quân Vô Tà xử trí.
“Chưa từng.”
Mặc Thiển Uyên hơi gật đầu, lúc trước hắn phái người đem toàn bộ Ngọc Dịch Quỳnh Tương đều đưa đến Lân Vương phủ, hắn nhìn ra được, Quân Vô Tà không có gì hứng thú với bất cứ thứ gì, nhưng thật ra lại có điểm để ý đến mấy bình rượu này.
Bận rộn với việc đăng cơ, Mặc Thiển Uyên cũng không có thời gian rảnh rỗi, dù sao Quân Vô Tà làm bất cứ cái gì, đều không cần hắn nhọc lòng, tâm tư của nha đầu kia so với hắn còn cao thâm hơn nhiều.
---------
Trong Lân Vương phủ, Quân Tiển cùng Quân Khanh ngồi song song trước mặt Quân Vô Tà, nghiêm túc dị thường.
Quân Vô Tà đã nhiều ngày không thể ra khỏi cửa, không vì cái gì khác, chính là bị hai vị này “thẩm vấn” trong phủ.
Từ việc bức vua thoái vị đến thay đổi hoàng quyền, Quân gia phụ tử đem mọi thứ Quân Vô Tà đã an bài đều đào sâu ra tới (tìm hiểu chi tiết), cũng biết thủ đoạn của Quân Vô Tà ở trong hoàng cung là đơn giản mà thô bạo “bức vua thoái vị”, một đường nghe xuống, khiến cho hai vị này toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Đều nói người Quân gia can đảm nhưng rất cẩn trọng, dụng binh như thần, nhưng đến khi tranh đấu thật sự tới trong triều đình, thì lại không am hiểu lắm. Không ngờ tới động thái của Quân Vô Tà mấy tháng qua, liền đem khốn cảnh mà Quân gia chịu đựng mười mấy năm qua hoàn toàn giải trừ. Hết thảy phát sinh quá nhanh, quá đột nhiên, Quân gia phụ tử cũng chưa kịp phản ứng lại, hết thảy bụi đã được giải quyết*......
*Nguyên văn: 尘埃落定: trần ai lạc định; Nghĩa: bụi đã được giải quyết.
“Ngươi thật sự đem tiên đế bọn họ nhốt tại địa lao?” Quân Tiển càng nghe tim đập càng nhanh, Quân gia bọn họ ba đời đều trung thành với triều đình, cũng không biết như thế bài tạo ra một vị Quân Vô Tà ra tay quyết đoán, một tiểu yêu vật coi quân thần như là phế vật.”Ân.” Quân Vô Tà không chút dấu diếm gật gật đầu.
Quân Tiển cùng Quân Khanh nhìn nhau, trong ánh mắt đều tràn đầy phức tạp.
“Kế hoạch của ngươi cùng Thái tử rất hoàn mỹ, nhưng lời của Bạch Vân Tiên lúc trước có nói qua, ngươi chuẩn bị giải quyết như thế nào?” Kết cục của mọi sự đã định, Quân Tiển cho dù muốn nói gì cũng vô nghĩa, hắn hiện tại lo lắng, chuyện Bạch Vân Tiên ám chỉ người của Khuynh Vân Tông muốn tới hoàng thành Thích Quốc.
Khuynh Vân Tông, không phải dễ đối phó như tiên đế như vậy!
Chương 169: Thay Đổi Hoàng Quyền (3)
“Gia gia yên tâm, nàng sẽ nói không nên lời về cái gì hết.” Quân Vô Tà nhàn nhạt nói.
“Nói không nên lời?” Quân Tiển nghi hoặc nhìn Quân Vô Tà.
“Chuyện này ta đều có tính toán, chờ sau khi Thái tử đăng cơ ta sẽ xử lý.” Mạng của Bạch Vân Tiên nàng tự nhiên sẽ giữ lại, không những Bạch Vân Tiên, tiên đế, Nhị hoàng tử đều không chết được, nàng sẽ để bọn họ biết, tư vị sống so với chết càng thống khổ hơn.
Bọn họ khiến cho Quân gia khổ sở mười mấy năm, sao có thể để bọn họ giải thoát nhẹ nhàng như vậy?
Lời đã nói đến nước này, Quân gia phụ tử cũng không hỏi nhiều, trên thực tế trừ bỏ chuyện này, bọn họ trong lòng còn có một nghi hoặc khác.
Đã nhiều ngày qua, Mặc Thiển Uyên **** sai người tặng lễ đến Lân Vương phủ, đồ vật nhiều đến nỗi nhà kho trong phủ đều tồn không được, ân cần như vậy, thật sự làm cho bọn họ rất là lo lắng.
Trước đây Mặc Thiển Uyên cùng Quân Vô Tà thường xuyên qua lại, hiện giờ, Quân Vô Tà lại yểm trợ Mặc Thiển Uyên bước lên ngôi vị hoàng đế, Mặc Thiển Uyên đối Quân Vô Tà càng là hữu cầu tất ứng*.
*Nguyên văn: 有求必应: hữu cầu tất ứng; Nghĩa: muốn thỉnh cầu điều gì đó thì chỉ cần mở miệng, nhất định sẽ được đồng ý.
Nhìn như thế nào, nhìn kiểu gì cũng làm người cảm rất kỳ quặc.
Mặc Thiển Uyên hiện giờ đã thành niên, khi làm Thái tử, cũng chưa từng thấy gần gũi bất kỳ nữ nhân nào, bây giờ đừng nói là thái tử phi, ngay cả vị trí trắc phi cũng không có.
Thường ngày hắn không tiếp xúc cùng nữ tử, người duy nhất cùng hắn thân mật hơn một chút, đó chính là Quân Vô Tà.
Quân Vô Tà đã nhiều ngày không ra khỏi cửa, cũng không biết được lời đồn đãi bên ngoài, hiện tại bá tánh bên trong hoàng thành đều đang truyền lưu, sau khi Thái tử đăng cơ, sẽ nghênh thú Quân Vô Tà làm Hoàng Hậu.
Có Lân Vương phủ cùng Thụy Lân Quân làm hậu thuẫn, không còn nghi ngờ Quân Vô Tà thật sự có thể ngồi vào vị trí Hoàng Hậu bày.
Chẳng qua......
Quân gia phụ tử nhìn ngang nhìn dọc, cũng không nhìn thấy Quân Vô Tà có quyết định này.
Từ sau khi bức tiên đế thoái vị, Quân Vô Tà cũng không cùng Mặc Thiển Uyên gặp mặt.
Nha đầu này, rốt cuộc là đang tính toán cái gì?
Quân Vô Tà thật đúng là không có ý niệm này, đối với nàng mà nói, Mặc Thiển Uyên chỉ là đồng minh để nàng bức hoàng đế thoái vị, là một lưỡi đao sắc bén dùng để bảo vệ Quân gia nàng. Đã nhiều ngày nay nàng đều không ra khỏi cửa, không phải bởi vì điều gì khác, mà là bởi vì mèo đen......
Ngày ấy, sau khi mèo đen nuốt vào Hoàng Kim Cự Sư thì cả ngày uể oải ỉu xìu, mỗi ngày mười hai canh giờ, có tám canh giờ đều là ngủ.
Tình huống như vậy, làm Quân Vô Tà thật sự có chút không an tâm.
Từ biệt Quân gia phụ tử, Quân Vô Tà về tới trong viện của mình. Đó là một buổi trưa lúc mặt trời chính diện trên đỉnh đầu, trên bàn đá trong viện, cuộn tròn như một quả cầu có lông màu đen, ghé vào trên mặt bàn ngáy nhẹ.
Những tia nắng vàng chiếu sáng trên lớp lông đen bóng mượt, phản chiếu một tầng ánh sáng vàng nhè nhẹ.
Quân Vô Tà đi qua, đem mèo đen ôm vào trong ngực, phơi nắng đã lâu, nhiệt độ thân mình mèo đen có chút nóng lên, Quân Vô Tà đem nó ôm vào trong phòng, nhẫn nại chải vuốt lông tóc cho nó.
“Khó chịu......” Tiểu hắc miêu chậm rãi tỉnh lại, con ngươi nửa híp để lộ ra một tia không khoẻ.
“Làm sao vậy?” Quân Vô Tà hỏi.
“Thân mình trướng trướng, còn có chút nóng.” Tiểu hắc miêu ở trong lồng ngực Quân Vô Tà giật giật, muốn tìm một vị trí thoải mái để nằm ngủ, nhưng bất luận động đậy như thế nào, đều cảm thấy rất khó chịu.
Linh hồn trong thân thể giống như không ngừng bị lửa thiêu cháy, nóng cháy làm nó muốn ngủ cũng ngủ không yên.
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, thân thể mèo đen nói trắng ra là, bất quá là linh hồn tụ lại hoá thành, vì sao lại có cảm giác như vậy? Nàng không nhịn được đem thân thể mèo đen tỉ mỉ xem xét một phen, lúc này mới chú ý tới, rõ ràng đã tiến vào trong nhà, tránh khỏi ánh nắng mặt trời, nhưng trên đã lông của Miêu nhi vốn là màu đen, lại như cũ tỏa ra một tầng ánh sáng màu vàng nhè nhẹ.
Sắc màu kia, thật ra rất giống với màu vàng trên người của Hoàng Kim Cự Sư.