Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 121: Chương 121: Thiên Tuyền Chi Thủy




Chương 375: Thiên Tuyền Chi Thủy (1)

Từ khi bọn họ được Quân Vô Tà bế vàng lên đùi (chỉ sự hào phóng của QVT), có thể nói Đông viện giống như từ súng bắn chim đã đổi thành pháo (súng cối/đại bác), từ trên xuống dưới rực rỡ hẳn lên. Chưa đầy một tháng, Đông viện vốn rách nát, đã được tu sửa xong. Trong viện có núi giả làm bạn với ao nước, tường đỏ ngói xanh, mặt đất đổi thành đá cẩm thạch màu sắc trong suốt......

Phóng nhãn nhìn lại, ở trong học viện Phượng Tê đã lụi bại, Đông viện nổi bật như một đóa hoa hướng dương lộng lẫy tỏa sáng rực rỡ, thu hút sự chú ý của mọi người.

Linh lực của Quân Vô Tà tăng lên nhanh chóng ở trong thời gian một tháng ngắn ngủn, không ngờ đã đạt tới Cam Linh đỉnh!

Tuy nhiên, nàng vẫn không có cách nào tiếp tục đột phá lần nữa tới tầng tiếp theo.

Cách duy nhất nàng có thể phá vỡ rào cản của tầng này, chính là cắn nuốt giới linh của người khác!

Quân Vô Tà nắm hộp Tụ Linh mà Quân Vô Dược cho nàng trong tay, đôi mắt hơi nheo lại.

Nàng cần phải có lực lượng.

Muốn tăng lên thực lực của mình, cần phải đi cắn nuốt giới linh người khác, điều này chẳng khác gì phải đi giết người.

Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, giết người nàng không sợ, nhưng người vô tội, vì sao nàng phải giết?

Giờ phút này, Yến Bất Quy đang gõ vang cửa phòng của Quân Vô Tà, Quân Vô Tà đứng dậy mở cửa.

Trong một tháng này, Yến Bất Quy rất hiếm khi xuất hiện, đôi khi chỉ ngẫu nhiên đi tới bên hồ hoa sen, nhìn xem Thương Ngự Tuyết Liên.

“Giới linh hệ thực vật, trưởng thành với tốc độ cực nhanh, nhưng muốn đột phá lại có chút khó khăn. Trong khoảng thời gian này, linh lực của ngươi có tình huống phát tiết ra ngoài, ngươi có phải muốn đột phá hay không?” Yến Bất Quy sau khi ngồi xuống, hiếm khi không uống rượu, nghiêm túc nhìn Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà gật đầu.

“Ngươi muốn đột phá, khi cắn nuốt giới linh cũng cần chú ý, giới linh càng cao càng có hiệu quả tốt hơn để ngươi đột phá.” Yến Bất Quy nói, tiếp đó hắn lấy ra một cái túi gấm lớn bằng bàn tay từ bên hông ra, đặt nó lên bàn.

“Mở ra nhìn xem.”

Quân Vô Tà theo lời mở ra, nhưng nháy mắt khi mở nó ra, đôi mắt nàng trở nên sáng ngời.

Thoạt nhìn túi gấm chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng khi mở ra lại có một cái động rất tuyệt, không gian bên trong thoạt nhìn muốn lớn hơn thực tế bên ngoài nhìn vào!

“Đây gọi là túi Càn Khôn, là vật trong Trung tam giới. Thường những vật được để vào đây, đều có thể bảo tồn lâu dài, sẽ không có chút hao tổn.” Túi Càn Khôn này là vật cuối cùng trên người Yến Bất Quy mang theo từ Trung tam giới. Mặc dù trước đó túng quẫn như thế nào, hắn cũng chưa từng nghĩ sẽ đem bán nó. Nguyên nhân chính là thứ này tuyệt đối không tồn tại ở Hạ tam giới. Một khi hắn bán nó ra ngoài, đảm bảo sẽ khiến cho người Trung tam giới chú ý tới.

Mà ở trong túi Càn Khôn, còn có một bầu rượu rất đẹp và rất tinh xảo, được tạo hình bằng ngọc bích, thật sự rất đẹp.

“Lấy bầu rượu kia ra.”

Quân Vô Tà lấy bầu rượu ra.

Yến Bất Quy mang tới một cái chén, đặt ở trước mặt Quân Vô Tà, “Rót ra một chén.”

Quân Vô Tà giơ tay đổ chất lỏng trong bầu rượu vào chén, chỉ thấy chất lỏng trong suốt lấp lánh với những ngôi sao chậm rãi hoà nhập vào trong chén. Một mùi hương nhộn nhạo thấm vào ruột gan.

Mùi hương kia, dường như Quân Vô Tà đã ngửi qua nó ở nơi nào đó, nhưng hơi có chút mơ hồ.

“Đây là Thiên hồ (bầu rượu trời), bên trong chính là Thiên Tuyền Chi Thủy (nước suối trời), lấy ra dùng không bao giờ cạn. Mặc dù Thiên tuyền không thể chữa trị linh hồn ngươi, nhưng có thể nuôi dưỡng để nó không tiếp tục bị hao tổn. Ta biết ngươi bị người Viêm Ma điện đả thương, trong khi Thiên Tuyền Chi Thủy này nuôi dưỡng linh hồn, sẽ tạm thời hạn chế hơi thở linh hồn của ngươi. Mỗi ngày ngươi chỉ cần uống một ly, lập tức có thể bảo trì được một ngày.” Yến Bất Quy nhìn Quân Vô Tà, nàng khác với bọn Kiều Sở, không nên bị giam cầm tại học viện Phượng Tê nho nhỏ này.

Trên mặt Quân Vô Tà hiện ra sự kinh ngạc, Thiên Tuyền Chi Thủy?

Đây chẳng phải thứ trong quyển sách kia đã ghi lại, vật thích hợp nhất để dưỡng Thương Ngự Tuyết Liên hay sao?

Đột nhiên bừng tỉnh, nàng rốt cuộc nhớ tới, mùi vị này nàng đã từng ngửi qua ở nơi nào.

“Ngươi muốn ta đổ nước này vào trong ao?” Quân Vô Tà giương mắt nhìn về phía Yến Bất Quy.

Yến Bất Quy cười nói: “Đừng quên, quyển sách ngươi đang tu luyện, chính là ta đã sai tiểu tử Nhị kiều cầm đi bán.”

Chương 376: Thiên Tuyền Chi Thủy (2)

“Ta thật ra đã lướt qua những trang sách đó, đáng tiếc ta không có giới linh hệ thực vật, không thể tu luyện được. Tới tay ngươi rồi, chính là ngươi có duyên với chúng nó.” Yến Bất Quy vuốt vuốt râu.

“Ngươi không nên lưu lại học viện Phượng Tê, ngươi nên làm sự tình ngươi cần phải làm.”

Quân Vô Tà rũ mi mắt xuống, nhìn Thiên hồ trong tay mình. Vật mà nàng đã từng nghĩ mọi cách có được nó, hiện giờ lại bị Yến Bất Quy đưa đến trước mắt nàng.

Có Thiên hồ, nàng lập tức có thể an tâm trở lại Lân Vương phủ, không cần sợ người Viêm Ma điện đuổi giết.

Nhưng......

Đây là sự tình nàng nguyện ý làm hay sao?

Tham sống sợ chết, dùng Thiên Tuyền Chi Thủy để trốn tránh bị đuổi giết, kẻ thù còn tùy ý tồn tại, mà nàng lại chỉ có thể ẩn nấp vào Thiên Tuyền Chi Thủy để che dấu mình.

“Sư phụ.” Quân Vô Tà đột ngột ngẩng đầu, “Lăng tẩm Tà Đế, ta sẽ đi.”

Nắm chặt Thiên hồ, đáy mắt Quân Vô Tà léo lên quyết tâm không đổi. Sống một cuộc sống cẩu thả, không phải là điều nàng muốn. Nếu có người muốn mạng của nàng, nàng nhất định sẽ diệt đối phương, loại trừ hậu hoạn vĩnh viễn!

Yến Bất Quy hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìn Quân Vô Tà.

“Có một ngày, ta sẽ diệt Viêm Ma điện.” Quân Vô Tà nói giọng lạnh lùng.

Yến Bất Quy sửng sốt một hồi lâu, đột nhiên nở nụ cười.

“Được được được, tiểu gia hỏa ngươi, thật ra rất có chí khí! Không hổ là...... khụ, nếu ngươi đã lựa chọn như vậy, ta cũng sẽ không làm khó ngươi. Thiên hồ và túi Càn Khôn ngươi hãy cất cẩn thận. Nhớ kỹ, Thiên hồ tuyệt đối không thể xuất hiện ở trước mặt người ngoài. Có thứ này, cho dù ngươi không có giới linh hệ thực vật, người Thập Nhị điện, cũng sẽ không bỏ qua ngươi.”

Quân Vô Tà nheo nheo mắt. Lai lịch của Thiên hồ này, chỉ sợ không đơn giản giống như Yến Bất Quy nói như vậy.

Thật ra, lúc trước Quân Vô Tà đã có chút hoài nghi, Tiểu Bạch Liên đã từng nói qua, trấn Hồn Ngọc là một trong bảy bảo vật của U Linh Giới, nhưng sau đó đột nhiên biến mất. Trong khi Yến Bất Quy cũng nói, tất cả bảo vật của Trung tam giới đều ở bên trong lăng tẩm Tà Đế, và Trấn Hồn Ngọc rất có thể cũng đang ở nơi đó.

Nhưng Trấn Hồn Ngọc vốn nên nằm ở trong lăng tẩm Tà Đế, làm thế nào lại rơi vào tay người khác?

Mà Thiên hồ, vì sao sẽ dẫn tới họa sát sinh?

“Đa tạ sư phụ.” Quân Vô Tà không muốn suy nghĩ thêm nữa, bất luận là vì nguyên nhân gì, nàng đều muốn hủy diệt Viêm Ma điện, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.

“Gọi một tiếng sư phụ, như vậy là đủ rồi.” Yến Bất Quy cười lớn bước ra khỏi phòng.

Quân Vô Tà cầm chén Thiên Tuyền Chi Thủy trên bàn, uống một hơi cạn sạch!

Từ đây, nàng sẽ không bị hạn chế với học viện Phượng Tê nho nhỏ này nữa!

Trời cao dường như cảm ứng được lòng tràn đầy sát ý của Quân Vô Tà, sau nửa tháng, Phi Yên đã mang về một tin tức từ bên ngoài.

Bản đồ da người thứ hai, đã có manh mối.

Và nơi có tấm bản đồ da người kia, không ngờ lại là một học viện!

Học viện Phong Hoa!

Một trong ba học viện vang danh khắp thiên hạ!

Đám người Kiều Sở chỉ chờ để xuất phát. Một hàng lần này, không chỉ có Kiều Sở và Hoa Dao xuất động, ngay cả Phi Yên và Dung Nhược cũng cùng đi theo. Trước khi đi, bọn họ lại có được một tin tức khác khiến cho bọn họ khiếp sợ không thôi!

Quân Vô Tà, không ngờ cũng muốn đi cùng bọn hắn!

“Tiểu Tà Tử, ngươi...... thật sự muốn đi?” Kiều Sở nhìn Quân Vô Tà nuốt nuốt nước miếng nói.

Quân Vô Tà mắt lạnh nhìn Kiều Sở.

“Không có ta, các ngươi không vào nổi học viện Phong Hoa.”

Học viện Phong Hoa, chẳng những yêu cầu tuyển nhận đệ tử cực cao, ngay cả học phí càng là cao kinh người!

Những lời này của Quân Vô Tà vừa ra, nháy mắt lấp kín miệng của đám người Kiều Sở.

Kim chủ (chủ vàng) không đi, bọn họ ngay cả tiền học phí đều giao không nổi!

Trong nháy mắt, Kiều Sở liền nhào vào bên chân Quân Vô Tà, khóc lóc nói: “Tiểu Tà Tử! Ngươi thật sự là người quá tốt đối với chúng ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.