Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 63: Chương 63: Phế vũ hồn trong truyền thuyết




Thân hình bé nhỏ khẽ giãy dụa, con rắn nhỏ khẽ hé miệng, lập tức, một đoàn hắc vụ bị hút vào trong miệng nó.

- Cắn nuốt!

Lâm Phong đương nhiên có thể cảm giác bất kỳ biến hóa của vũ hồn, giờ phút này vũ hồn con rắn nhỏ vậy mà đang cắn nuốt hắc vụ.

Hơn nữa, sau khi sương mù màu đen tiến vào cơ thể con rắn nhỏ, thân thể của nó bắt đầu lớn mạnh lên.

Rất nhiều xúc tua hắc ám đưa về phía con rắn nhỏ, sau đó không ngoài dự liệu, tất cả những xúc tu này giống như đồ ăn, bị nó hút vào trong bụng, một màn quỷ dị này làm cho Lâm Phong không khỏi trợn mắt há mồm.

Linh yêu thú cường đại, Lâm Phong cũng không thể làm được gì, dường như chỉ chờ đợi sinh mệnh tinh hoa bị hút hết, nhưng hắn vạn lần không ngờ tới, ảo ảnh con rắn nhỏ kia, cái bị gọi là phế vũ hồn, lần đầu tiên có động tĩnh.

Trong bóng tối, khuôn mặt dữ tợn dường như cũng đã nhận ra điều không hợp lý, trong mắt lóe lên quang mang u ám.

Ngay lập tức, vô số sương mù cùng xúc tu hắc ám bỏ qua thân thể của Lâm Phong, toàn bộ đánh về phía con rắn nhỏ.

- Ô!

Khi Lâm Phong còn đang ngạc nhiên, con rắn nhỏ dường như lại cực kỳ hưng phấn, miệng của nó đột nhiên mở lớn, hóa thành to như chậu máu, vô tận sương mù màu đen cùng xúc tu hắc ám lập tức bị hấp thu.

Hơn nữa cái này dường như còn không đủ, con rắn nhỏ thân hình ngày càng khổng lồ, từ một thước tăng lên thành mấy chục thước, giống như một con cự mãng, quét ngang tất cả.

Huyễn Ma yêu thú phát ra tiếng rống thảm thiết, cùng cự mãng dã đấu, nhưng thân thể của nó vẫn như trước, bị gặm nhấm từng chút một.

Lâm Phong thân thể chợt được thả lỏng, Huyễn Ma yêu thú buông hắn xuống, hóa thành một đoàn hắc vụ trốn đi.

- Rống! Cự mãng phát ra một tiếng kêu giống như tiếng rống của Huyễn Ma yêu thú. Thân thể dường như thực chất của nó trong nháy mắt đập ra, mở ra cái miệng khổng lồ, đem hắn vụ cắn nuốt sạch sẽ, sau đó lập tức trở lại bên người Lâm Phong.

Cự mãng dần dần nhỏ đi, một lần nữa hóa thành con rắn nhỏ, nhưng so với trước kia lớn hơn, chừng ba thước, co rúc trên vai Lâm Phong, giống như một con rắn nhỏ thật sự đang chìm vào ngủ say.

- Nuốt rồi?

Lâm Phong hai mắt trợn tròn xoe, hắc vụ toàn bộ tiêu tán, Huyễn Ma yêu thú biến mất không chút dấu vết.

Cái này là phế vũ hồn?

Lâm Phong khóe miệng run run. Đúng lúc này, một cỗ lực lượng mênh mông đánh thẳng vào hắn, Lâm Phong thấy cả người run lên, đầu óc rung động, thân thể ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.

Không biết qua bao lâu, Lâm Phong từ từ tỉnh lại, mở to mắt, đối mắt thâm thúy nhìn chằm chằm đỉnh hang động của yêu thú kia.

- Rầm!

Đột nhiên, Lâm Phong chợt bật dậy, đôi mắt lập lòe bất định, khó hiểu, kinh hãi.

Tâm thần khẽ động, Thiên Chiếu Vũ Hồn xuất hiện, xung quanh nhất thời trở nên rõ ràng, Thiên Thư rực rỡ trôi nổi trong hư không.

Lập tức, ảo ảnh con rắn nhỏ lần nữa hiện ra, con rắn nhỏ ba thước, thân thể càng ngày càng chân thật, nhưng vẫn như trước đang ở trạng thái ngủ say, thân hình nhỏ bé xoay quanh đầu vai Lâm Phong, lộ ra vẻ cực kỳ thân thiết.

Vũ hồn song sinh!

Đúng lúc này, một việc xảy ra làm cho Lâm Phong chấn động, sau lưng hắn chậm rãi hiện lên một ảo ảnh là một khuôn mặt lạnh như băng, cùng với một đôi hắc ám đồng tử.

- Huyễn Ma yêu thú!

Lâm Phong cả người run rẩy dữ dội, làm sao có thể, lúc trước thiếu chút nữa đã thôn phệ hắn, Huyễn Ma yêu thú, thế nhưng lại trở thành vũ hồn của hắn.

Vũ hồn thứ ba!

Có vũ hồn song sinh đã là thiên tài, chân chính tuyệt đỉnh thiên tài ở trên đại lục đã ít càng ít, trăm vạn võ tu mới có một, mà hắn, Lâm Phong, thế nhưng có thể xuất hiện chưa bao giờ nghe nói tới, vũ hồn thứ ba.

Vũ hồn thứ ba, nếu nói ra chỉ sợ có thể hù dọa chết người.

Xòe bàn tay ra, khí cương màu trắng ở tỏng lòng bàn tay chớp động không ngừng, cuồn cuộn mạnh mẽ.

- Thực lực của ta, đã đạt đến Linh Vũ cảnh tầng hai?

Lâm Phong chỉ cảm thấy suy nghĩ có phần không thông suốt, mặc dù hắn phóng thích Thiên Chiếu Vũ Hồn có thể duy trì trạng thái bình tĩnh cực độ ra, nhưng hắn vẫn khó nén được khiếp sợ, sự việc phát sinh trên người hắn, thật sự là quá dọa người.

Lâm Phong trầm mặc ngẫm nghĩ một lát.

- Xem ra, ảo ảnh con rắn nhỏ có thể cắn nuốt yêu thú, đem yêu thú cho ta sử dụng, cũng phụ thể trở thành vũ hồn của ta, hơn nữa còn có thể đem tinh hoa của yêu thú giúp ta tăng lên thực lực.

Lâm Phong chỉ có thể đưa ra kết luận như vậy, nở một nụ cười.

Phế vũ hồn?

Phế vũ hồn khiến hắn bị mọi người giễu cợt có thể nói nghịch thiên, nếu là bị người từng giếu cợt hắn biết được phế vũ hồn này mạnh cỡ nào, không biết bọn họ sẽ có biểu cảm gì.

- Fk, cái này gọi là đại nạn không chết ấy nhỉ!.

Lâm Phong thu hồi vũ hồn, chỉ muốn ngửa mặt lên trời thét dài, nhưng giờ phút này hắn lại không biết mình người đang ở chỗ nào, chỉ có thể dùng một từ của kiếp trước để diễn tả tâm tình của mình.

- Thiên Phệ Thiên Phệ, Thiên đều phải phệ, tên rất hay. Lâm Phong thì thào tự nói, tên vũ hồn không hiểu từ lúc nào khắc sâu vào trong đầu hắn, ảo ảnh con rắn nhỏ nhìn như không chút ấn tượng, tên là Thiên Phệ Vũ Hồn.

- Mạc Tà, Lâm Phong ta không giết ngươi thề không làm người.

Đứng dậy, Lâm Phong trong mắt hiện lên một đạo sát ý lạnh đến cực điểm.

Thở sâu, một luồng hơi thở vẩn đục được Lâm Phong hấp thu, mang theo yêu tà khí.

Lâm Phong ẩn thận đánh giá hang động tối om này, đúng là một hang động của yêu thú, làm cho hắn cảm giác thật không thoải mái.

Đi nhanh bước ra, hiện lên trước mắt Lâm Phong là một mảnh rừng rậm bị giẫm đạp, cuồng bạo yêu khí tràn ngập trong không gian, đứng ở đó, thậm chí có thể cảm giác được rung động rất nhỏ của mặt đất, ngẫu nhiên còn có thể nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng yêu thú rống giận gào thét.

- Xem ra thú triều vẫn còn tiếp tục.

Lâm Phong biết thú triều không khả năng chỉ có một lớp yêu thú tấn công, sau khi hắn bị Huyễn Ma yêu thú bắt đi, tất nhiên còn có yêu thú cường đại khác tiếp tục xua thú triều lan đến khắp Hắc Phong Lĩnh.

Thiên Chiếu Vũ Hồn phóng thích ra, đồng tử của Lâm Phong trở nên lạnh lùng thâm thúy, u ám vô tận. Tầm mắt của hắn vô cùng rộng mở, thính giác vô cùng rõ ràng, động tĩnh trong phạm vi vài dặm toàn bộ đều được hắn thu nhận, giống như là môt bưc tranh hiện ra trước mặt.

Đồng thời, một luồng sương mù yêu dị từ dưới chân Lâm Phong xoay quanh mà lên, rất nhanh đem Lâm Phong bao phủ ở bên trong. Nhất thời, Lâm Phong cả người chìm vào mê huyễn sương mù, thấy không rõ diện mạo của hắn, thậm chí không cách nào phân biệt hắn là người hay là yêu.

Đây đúng là năng lực Huyễn Ma Vũ Hồn ban cho Lâm Phong, Huyễn Ma yêu thú bố trí ảo ảnh cực kỳ lợi hại, thậm chí nhìn không tới chân thân của nó, nay Lâm Phong lấy Huyễn Ma yêu thú làm vũ hồn, che dấu chính mình rất dễ dàng.

Bị vây bên trong Hắc Phong Lĩnh, mà còn trong thời gian yêu thú hoành hành, chỉ ở phụ cận thôi đã có thật nhiều yêu thú, thậm chí có mấy yêu thú khí thế cực kỳ cường đại, Lâm Phong không thể không vô cùng cẩn thận, ngụy trang chính mình.

Dựa theo phương hướng yêu thú đang chạy như điên mà đi tới, nếu là thú triều, nơi những yêu thú này đi tới dĩ nhiên là Hắc Phong Lĩnh cửa ra vào.

Lúc này, Lâm Phong bị sương mù màu đen bao vây, tựa như chân chính Huyễn Ma yêu thú, ở trong không gian lơ lửng lướt đi.

Một ít yêu thú nhỏ yếu, bình thường khi Lâm Phong đi qua, đều phủ phục trên mặt đất, phát ra tiếng động nức nở, thần phục. Thế giới yêu thú so với nhân loại càng thêm chất phác, kẻ mạnh làm vua.

Cho dù là rất nhiều Linh yêu thú nhìn thấy Lâm Phong cũng tránh đi rất xa, Huyễn Ma yêu thú trưởng thành ít nhất cũng là Linh yêu thú cấp năm, phi thường khủng bố, không phải Linh yêu thú bình thường co thê so sánh vơi.

- Bên trong Hắc Phong Lĩnh thật đáng sợ.

Có đi vào, Lâm Phong mới biết sự đáng sợ bên trong Hắc Phong Lĩnh, nhớ tới trước kia mới chỉ có Khí Vũ cảnh thực lực mà dám ở Hắc Phong Lĩnh liệp sát yêu thú không khỏi có chút chết giấc, đúng là người không biết thì không sợ, nếu là Linh yêu thú nơi này tùy ý lao ra một con, bọn họ hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ.

Đương nhiên, có lẽ ở trong mắt Linh yêu thú, Vũ Tu Khí Vũ cảnh chỉ giống như con kiến, chúng nó xem chướng mắt, giống như là hiện tại hắn xem thường yêu thú cấp thấp vậy.

- Cơ hội tốt như vậy, ta vì sao không liệp sát mấy yêu thú, cướp lấy thú hạch.

Lâm Phong trong lòng sợ hãi, Linh yêu thú không thể so với bình thường yêu thú, bọn nó cắn nuốt thiên địa tinh hoa, sinh ra thú hạch trân quý vô cùng, rất đáng giá, nếu giao cho luyện đan sư hoặc là luyện khí sư có thể luyện chế đan dược hoặc linh binh thần khí cường đại. Hơn nữa, nghe nói những võ tu lợi hại có thể trực tiếp loại bỏ yêu tà khí trong thú hạch của Linh yêu thú, cắn nuốt tinh hoa trong đó, tăng lên tu vi.

Loại tốt đan dược có thể nhanh chóng khôi phục thương thế, thậm chí phục hồi gãy xương, nghịch thiên đan dược nghe nói còn có thể tái tạo bộ phận cơ thể, cải tử hồi sinh.

Mà vũ khí tốt có thể tăng cường lực công kích hoặc phòng ngự của võ tu, gián tiếp tăng thực lực.

Những thứ này, cũng có thể dùng thú hạch đổi lấy, bới vậy trên đại lục mới có rất nhiều người đi mạo hiểm liệp sát cường đại yêu thú, cướp lấy thú hạch.

Lâm Phong hiện tại cũng đã có cảm giác hắn thật sự quá nghèo rồi, ngoài nhuyễn kiếm của Bắc lão và một lọ đan dược của Không lão cho hắn, hắn vốn không có thứ gì đáng giá cả

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.