Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 596: Chương 596: Sát Ý Chưa Từng Có




Chân nguyên hỏa diễm, đã lâu rồi Lâm Phong mới không kiêng nể gì mà buông thả ra chân nguyên hỏa diễm của mình.

Rượu vẫn mạnh như vậy, trên nắm đấm của Lâm Phong, Cửu Chuyển Phật Ma lực cùng với chân nguyên hỏa diễm điên cuồng lưu chuyển.

- Vù vù…

Từng thân ảnh yêu thú ập xuống, che khuất cả bầu trời, trên đỉnh đầu Lâm Phong đã hoàn toàn trở thành bóng tối, bị yêu thú bao phủ. Khí tứ yêu thú kinh khủng đều áp lên người Lâm Phong.

Đồng thời, mấy tên cường giả trên lưng yêu thú đều cầm trường thương trên tay, một thương đâm xuống Lâm Phong, chân nguyên lực hóa thành từng con trường long, muốn cắn nuốt, diệt sát Lâm Phong.

Công kích cường hãn làm cho không gian cũng chấn động run lên.

- Thoải mái!

Lâm Phong ném hồ lô, sắc mặt đỏ bừng, cả người tràn ngập hơi rượu, trên mặt thậm chí có hỏa diễm bốc lên.

- Toàn bộ đều cút cho ta!

Gầm lên một tiếng, Lâm Phong đấm ra hai đấm, một cơn lốc kinh khủng gào thét mà ra, tiếng nổ ùng ùng chấn động, lực lượng Phật Ma trấn áp hết thảy cùng với chân nguyên lực va chạm với yêu thú, thiên địa đều bị chấn động

Thân hình Lâm Phong trở nên hư ảo, bị vô tận ánh sáng bao phủ, nhưng phật ma lực cùng chân nguyên hỏa diễm vẫn rõ ràng.

- Đốt!

Lâm Phong hé miệng, một hơi chân nguyên lực đột nhiên phun ra, chùm chân nguyên này chứa vô tận hỏa diễm, ùng một tiếng, toàn bộ người cùng yêu thú trên không trung đều bị đốt cháy, bị cuốn vào trong ngọn lửa này.

- Rầm… rầm….

Trong nháy mắt hỏa diễm khủng bố đã đốt cháy những con yêu thú kia, chúng điên cuồng gào thét, đám cường giả trên lưng yêu thú muốn dập tắt hỏa diễm, nhưng bọn chúng phát hiện không dập được, ánh mặt trời xuyên qua sương mù chiếu xuống người bọn chúng, làm cho ngọn lửa càng ngày càng mạnh hơn. Chỉ trong chốc lát, trên người bọn chúng đều tràn ngập thái dương hỏa diễm.

- A….

Từng tiếng hét thê thương truyền ra, những tên kia cùng yêu thú công kích Lâm Phong đều bị hỏa diễm đốt cháy, trực tiếp bị ngọn lửa đốt thành bụi.

Mà Lâm Phong thì đứng vững vàng trên mặt đất, không chút nhúc nhích.

- Thật đáng sợ!

Mọi người đều kinh hãi nhìn Lâm Phong, người này thật đáng sợ, sử dụng lực lượng hỏa diễm lại có thể đốt cháy nhiều cường giả cùng yêu thú như thế, lợi hại. Đáng sợ hơn chính là, khí tức trên người hắn chỉ khoảng ở Huyền Vũ cảnh, nhìn thì giống như để mặc người khi dễ, nhưng dưới cơn nóng giận lại hỏa diễm ngập trời.

- Lợi hại!

Vân Phi Dương cũng kinh hô một tiếng, đây mới là thực lực của Lâm Phong sao? Vô luận là lực lượng một quyền hay là hỏa diễm khủng bố kia đều rất cường đại. Cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu muốn diệt Lâm Phong cũng khó làm được.

Hơn nữa, lực lượng hỏa diễm kia dù không có cường đại như Lâm Phong trước lú mất tích, nhưng tính đốt cháy hình như mạnh hơn.

Điểm này Lâm Phong đương nhiên cũng phát hiện ra, dù thực lực của hắn chưa khôi phục tới đỉnh phong, nhưng hắn cảm thấy Đại Nhật Phần Thiên kinh cường đại hơn rồi, chân nguyên dương hỏa càng thêm kinh khủng. Chỉ cần ngọn lửa bén lên người, kẻ có thực lực không đủ cường đại thì căn bản không dập tắt nổi, chỉ có thể nhìn hỏa diễm dần dần bao trùm toàn thân, cuối cùng bị đốt chết.

Đại Nhật Phần Thiên kinh, công pháp mặt trời, tu luyện chân nguyên dương hỏa, lấy ngọn lửa mặt trời. Nếu tu luyện tới cực điểm có thể một kích đều là thái dương chi hỏa chân chính, không gì không đốt, không gì không diệt. Dù là hiện tại cũng đã bắt đầu lộ ra uy lực đốt cháy của ngọn lửa mặt trời.

Trong hư không, cô ả ngồi trên yêu thú cùng với những cường giả bên cạnh đều sợ ngây người. Khí tức trên người Lâm Phong rõ ràng chỉ là mới bước vào Huyền Vũ cảnh mà thôi. Thậm chí không bằng Vân Phi Dương bên cạnh hắn. Nhưng chỉ một kích đã đốt chết toàn bộ người vừa đánh tới hắn, một kích kia quá mức kinh khủng.

- Giết, giết hắn đi!

Cô ả áo đỏ thét lên một tiếng, đưa tay chỉ Lâm Phong, vô cùng băng lãnh tức giận. Lâm Phong thật càn rỡ, làm trò trước mặt bao người, trắng trợn mà giết người của Thái Thúc gia tộc, quả thực không muốn sống nữa rồi.

Người bên cạnh cô ả trầm ngâm, sau đó mới gật đầu, tâm thần vừa động, yêu thú bay múa, nhưng lần này họ không bay thẳng đến gần người Lâm Phong, mà bao vây xung quanh Lâm Phong, ánh mắt lạnh lùng nghiêm túc.

Tên Lâm Phong này tựa hồ không dễ đối phó, phải cẩn thận thì hơn.

- Giết ta? Tới giết đi, còn đứng đó làm gì?

Lâm Phong cười lạnh lên tiếng, ngầng đầu nhìn cô ả trên hư không, châm chọc nói:

- Đúng là cái con tự coi là đúng, coi mạng người khác như con kiến hôi, nhưng nhìn lại thì không ra gì, quá tiện.

Dứt lời, tâm thần Lâm Phong vừa động, trong tại lại xuất hiện một cái hồ lô, chậm rãi uống mấy ngụm, rất thoải mái.

Uống rượu mạnh Phần Nguyên làm cho chân nguyên rung động, sau đó lại dùng chiến đấu kích thích, Lâm Phong phát hiện, dược hiệu áp chế chân nguyên trong cơ thể hắn đang giải trừ nhanh hơn, rất thoải mái. Nếu con ả này muốn giết, vậy thì tới đi, thật lâu rồi chư được chiến đấu thống khoái như vậy.

Cô ả kia nghe Lâm Phong lạnh lùng mắng liền khựng người, sắc mặt cực kỳ khó coi, trầm như nước.

- Giết, không giết hăn thì các ngươi cũng đừng nghĩ trở về, người nào giết được hắn, thưởng một thần thông võ kỹ Địa cấp trung phẩm.

Giọng điệu của cô ả lộ ra mấy phần điên cuồng, ả là thiên kim Thái Thúc gia tộc, chưa từng chịu người khác nhục nhã, Lâm Phong đúng là muốn chết.

Đám người kia nghe thấy cô ả nói thế, trong mắt liền lóe ra hàn quang.

Thần thông võ kỹ Địa cấp trung phẩm? Đây đúng là có lực hấp dẫn cực lớn đối với bọn họ. Chiếm được võ kỹ bực này thì có thể làm cho chiến lực trực tiếp tăng lên một tầng.

- Rầm…

Phía sau Lâm Phong đột nhiên có một khí tức đáng sợ phủ xuống, một hắn Huyền Vũ cảnh tầng sáu rời khỏi yêu thú, giết về phía Lâm Phong, nhanh như tia chớp.

Nhưng mà đén lén kiểu này có tác dụng với Lâm Phong sao? Bằng vào ý thức khủng bố của Lâm Phong, mọi thứ xung quanh sớm đã nằm trong óc hắn, bất kỳ biến hóa nhỏ nào cũng không thoát khỏi ý thức của hắn.

- Gió…

Thân thể nhẹ nhàng động, hóa thành ảo ảnh như gió, trong nháy mắt, Lâm Phong liền nhẹ nhàng bay lui, một tiếng nổ vang lên, người kia đánh lên mặt đất, mắt đất chấn động, bụi bay mù mịt.

Lâm Phong lại trở lại nhanh như gió, trên nắm tay, năm ngàn Phật Ma Lực mang theo Phật Ma chi quang.

Người kia xoay người, chân nguyên lực kinh khủng phóng ra toàn bộ, đột nhiên đâm một thương về phia Lâm Phong.

- Giết!

Lâm Phong khẽ quát một tiếng, một quyền đấm ra, lực lượng phật ma cuộn trào, va chạm với thanh thương chân nguyên của đối phương, thanh thương rắc một tiếng, trực tiếp gãy đôi.

Sắc mặt người kia hơi căng lên, khó coi vô cùng, một thương ẩn chứa chân nguyên lực kinh khủng lại bị một quyền của Lâm Phong đấm gãy đôi, lực lượng này, thật là quá mực đáng sợ.

Ngẩng đầu nhìn Lâm Phong lao tới, hắn hất cán thương ra, đồng thời thân thể nhanh chóng thối lui.

Giờ mà còn đi được sao?

Lâm Phong khẽ xoay thân, tránh cán thương lao tới, thân thể như gió như chớp, lập tức xuất hiện bên thân kẻ kia, một tiếng ầm vang lên, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu trợn tròn mắt, tròng mắt như muốn rơi ra, ngũ tạng gần như bị một quyền này đánh nát.

Một tay khác của Lâm Phong giữ lấy đầu đối phương, khẽ đẩy về sau, nhất thời, thân thể tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu kia chậm rãi té về phía sau, chết!

Giết Huyền Vũ cảnh tầng sáu, vẫn rất dễ dàng.

- Lực lượng của hắn quá kinh khủng, không nên nhích tới cận chiến với hắn, chỉ có thể du chiến trên không trung.

Có người a lên một tiếng, lực lượng trên tay Lâm Phong quá đáng sợ, chạm vào liền diệt.

- Các ngươi còn ngây ra đó làm gì, ta kêu các ngươi giết hắn đi, không tiếc hết thảy!

Cô ả kia rét lạnh nói, sau đó ả đảo mắt nhìn về phía Vân Phi Dương cùng Tiểu Nhã, nói:

- Không giết được hắn thì giết con bé kia trước, xem hắn làm sao có thể phân thân ra bảo vệ.

Ả vửa nói ra, tròng mắt Lâm Phong đã trợn lên, ngẩng đầu, trong mắt Lâm Phong tràn ngập sát phạt băng lãnh, sát phạt chi ý lại xuất hiện, vọt trời mà lên.

Cô ả kia đang còn tức giận trên hư không, nhưng bị khí tức sát phạt này bao phủ, cả người cứng đờ, ả cúi đầu liền thấy đôi con ngươi của Lâm Phong trở nên băng hàn, trong lòng ả đột nhiên sinh ra sợ hãi mãnh liệt.

- Là ngươi ép ta giết ngươi!

Lâm Phong lạnh lùng phun ra một câu, hắn đi về phía dưới thiếu nữ, sau đó dẫm chân vọt lên không trung, tốc độ như sấm sét.

- Giúp ta bảo vệ Tiểu Nhã!

Trong hư không, Lâm Phong nhẹ nhàng nói, lời này đương nhiên là nói với Vân Phi Dương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.