Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1322: Chương 1322: Ăn luôn Nguyên Giới thạch




“Đến lúc đó lại phối hợp một phần đại lễ này chúng ta chuẩn bị, sẽ càng thêm an toàn.” Thiên Ngu lão tổ cười nói, “Đương nhiên thủ đoạn công kích của ngươi vẫn yếu chút, ngươi nay công kích ở trong Hỗn Độn cảnh xem như năm mươi hạng đầu! Tương lai là hy vọng ngươi đối phó đám Hủy Diệt Ma Tộc cực lợi hại ẩn núp kia, không thể đánh chết trong thời gian ngắn, bọn chúng có thể phân tán thân thể chạy trốn.”

“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Đi biên giới hư không, tu hành cho tốt, Tinh Thần tháp tầng chín, phần lớn đều là ở biên giới hư không trải qua vô số chiến đấu mài giũa mà thành.” Thiên Ngu lão tổ nói.

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng chờ mong.

Biên giới hư không, chiến đấu với Hủy Diệt Ma Tộc... mài giũa là một mặt, một mặt khác là sau khi giết chết Hủy Diệt Ma Tộc, Hủy Diệt Ma Tộc sẽ tràn ra năng lượng đặc thù, loại năng lượng này giống như nguyên giới thạch, hấp thu có trợ giúp rất lớn đối với linh hồn. Hơn nữa giết chết Hủy Diệt Ma Tộc càng mạnh, trợ giúp càng lớn. Bình thường ‘Hủy Diệt Ma Tộc’ cấp áo giáp màu máu, sau khi bọn chúng chết năng lượng tràn ra sẽ so sánh nguyên giới thạch bình thường. Nếu là cấp độ áo giáp màu máu, hiệu quả so với nguyên giới thạch còn tốt hơn. Nếu là cấp giáp vàng... thì càng cao hơn. Đây đều là tăng lên nhằm vào bản chất của linh hồn.

Cho nên, ở đó chiến đấu, tích lũy kinh nghiệm là một mặt, bản chất linh hồn cũng có thể tăng lên, cho nên Hỗn Độn cảnh Tinh Thần tháp tầng chín, quả thực phần lớn đều xuất hiện sau khi mài giũa ở bên đó.

“Đúng rồi, lần này đi biên giới hư không ngươi muốn chuẩn bị cái gì không?” Thiên Ngu lão tổ cười nói, “Sư phụ ngươi để lại cho ngươi rất nhiều bảo vật, một mực không dùng cũng không cần thiết.”

Tài nguyên Chu Yểm truyền thừa và Ba Long truyền thừa cần tuy đều chuẩn bị tốt, nhưng đối với bảo vật Cổ Kỳ để lại mà nói chỉ là cái móng tay.

“Ta quả thực cần chuẩn bị.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ta cần mười vạn viên nguyên giới thạch.”

“Mười vạn viên?” Thiên Ngu lão tổ giật mình, “Ăn sao?”

“Ăn.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Thiên Ngu lão tổ cười ha ha nói: “Được, ở Hỗn Độn cảnh chịu chi ăn mười vạn viên nguyên giới thạch chỉ sợ từ trước tới nay cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, ít nhất ta biết được chỉ hai người.”

Có một số bởi vì kỳ ngộ có thu hoạch lớn, ăn cũng sẽ không công khai.

“Mười vạn viên nguyên giới thạch đối với Hỗn Độn cảnh hẳn là có lợi lớn, nếu Vũ Trụ Thần ăn, sợ là trợ giúp sẽ nhỏ đi nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Được, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi.” Thiên Ngu lão tổ mỉm cười gật đầu, “Vẫn chiết khấu ở trong ba mươi vạn nguyên giới thạch kia.”

“Ngoài ra ta còn cần một bí bảo, bí bảo có thể suy yếu công kích.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Biên giới hư không...

Tự nhận mình lợi hại, nhưng vẫn cẩn thận là trên hết!

“Giá thế nào?” Thiên Ngu lão tổ hỏi.

“Nằm giữa năm vạn đến mười vạn nguyên giới thạch.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Mình vẫn giữ lại chút bảo vật, dù sao dựa vào chính mình muốn tích góp lượng lớn tài phú như thế thật không biết khi nào. Tương lai có lẽ không biết khi nào sẽ có nhu cầu cấp bách.

“Quả thực có thể đi đổi lấy bí bảo tương đối khá.” Thiên Ngu lão tổ nghe được cái giá này, gật gật đầu, “Bí bảo vốn không nhiều, ta cảm thấy thích hợp ngươi nhất là một món ở trong tay Vu Tổ, tên là ‘Tam Thải Trọng Vân’, ta hỏi Vu Tổ trước, xem giá thế nào có thể mua.”

Đông Bá Tuyết Ưng liền gật đầu.

Hư Không Thần Binh tầm thường trợ giúp đối với hắn có thể xem nhẹ, phải là bí bảo.

Như thế nào là bí bảo? Xem như bảo vật cấp Vũ Trụ! Còn có một số là hỗn độn hư không hoặc là Cổ Thánh giới nguyên thủy tự nhiên thai nghén ra một số vật đặc thù nào đó, sau đó hơi cải tạo thêm hình thành bảo vật khủng bố. Hoặc thuần túy là bảo vật lai lịch thần bí, như kiện ‘Hỏa Vân Tam Giới Đỉnh’ đó của Cửu Vân đế quân lai lịch không biết. Nhưng sự trân quý của nó, làm Thánh Chủ cũng khát vọng biết được, nhiều phen đối phó Cửu Vân đế quân.

Cho nên, bảo vật cấp Vũ Trụ, chỉ có thể xem như tầng dưới chót trong bí bảo.

“Vu Tổ nói, tám vạn nguyên giới thạch.” Thiên Ngu lão tổ nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Được.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu không do dự, hàng ra từ tay Vu Tổ nhất định là bất phàm.

“Ha ha, đã nói với Vu Tổ, rất nhanh sẽ phái thủ hạ đưa tới, ồ, đây là tin tức chi tiết bí bảo ‘Tam Thải Trọng Vân’ hắn vừa đưa tin tới.” Thiên Ngu lão tổ đem một phần tình báo phát cho Đông Bá Tuyết Ưng, chính bởi vì mua mới có thể biết được tin tức chi tiết. Nếu không mua, Thiên Ngu lão tổ bọn họ cũng chỉ biết đại khái.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn qua.

‘Tam Thải Trọng Vân’ này, Vu Tổ là ở trong hỗn độn hư không mênh mông phát hiện đám mây thần kỳ, hắn cũng theo thời gian hồi tưởng xem xét quá trình Tam Thải Trọng Vân sinh ra, đây vốn là đám mây đặc thù thời kì Cổ Thánh giới nguyên thủy đã thai nghén ra, sau đó ở lúc tan vỡ lại đã xảy ra chút dị biến. Vu Tổ sau khi nghiên cứu rất nhiều đặc tính của nó, cuối cùng căn cứ đặc tính của nó luyện chế ra bí bảo này.

...

Vu Tổ phái người đem Tam Thải Trọng Vân đưa tới, Thiên Ngu lão tổ tự mình thu, sau đó lặng yên cho Đông Bá Tuyết Ưng.

Hiển nhiên một bí bảo này rơi vào trong tay Đông Bá Tuyết Ưng phải giữ bí mật, cũng chỉ mấy vị bọn Thiên Ngu lão tổ, Vu Tổ biết được.

“Tam Thải Trọng Vân.” Đông Bá Tuyết Ưng nắm giữ đám mây mềm màu trắng, đám mây màu trắng này nếu gạt ra, thì có thể nhìn thấy tầng mây màu lam cùng tầng mây màu vàng bên trong. Màu trắng, màu lam, màu vàng... đó là ba màu.

“Bí bảo này thích hợp làm quần áo nhất.” Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn tơ bạc trong tĩnh thất, phi thường có kiên nhẫn yên lặng bắt đầu luyện hóa. Bí bảo sử dụng phi thường phức tạp, như có một số bí bảo nếu nghiên cứu không rõ, có thể cũng không biết dùng. May mắn Tam Thải Trọng Vân chính là Vu Tổ luyện chế, Đông Bá Tuyết Ưng từ Vu Tổ mua được, tự nhiên cũng biết phương pháp luyện hóa chi tiết.

Phương pháp luyện hóa thật ra cũng không khó, chỉ là cần thời gian, dần dần dựng dưỡng luyện hóa.

Ở trong quá trình luyện hóa, Đông Bá Tuyết Ưng ngẫu nhiên trong tay xuất hiện mấy viên nguyên giới thạch, trực tiếp ném vào trong miệng, miệng há ra, nguyên giới thạch nhanh chóng thu nhỏ lại bay vào trong miệng nuốt vào trong bụng, như ăn một chút đồ ăn vặt, tùy ý ném mấy viên. Dù sao linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng so với Dư Tĩnh Thu lúc trước mạnh hơn rất nhiều, nguyên giới thạch đối với hắn cũng không có áp lực.

Nếu muốn, hắn một lần ăn hơn một ngàn viên cũng có thể chống đỡ được.

Nhưng, hắn càng muốn thể hội biến hóa nhỏ bé của linh hồn bản thân.

“Không hổ là nguyên giới thạch, truyền thuyết là bổn nguyên lực của Cổ Thánh giới nguyên thủy.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, lúc trước Cổ Thánh giới nguyên thủy tương đương với hỗn độn hư không hiện nay, bổn nguyên lực này đối với linh hồn là tăng mọi phương vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.