Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1040: Chương 1040: Bảo hộ điện hạ




Ba ngàn vạn năm, quá lâu rồi.

Ở trước khi đến Ma Sơn vũ trụ, năm tháng tu hành của hắn cũng chỉ vừa qua ngàn vạn năm, đã có thành tựu như vậy.

Nay ba ngàn vạn năm, lấy ngộ tính của hắn, tìm hiểu hư vô pháp trận của hắc hồ lô, chẳng những khiến hư giới đạo hiện nay đạt tới bình cảnh cực hạn, ngay cả nhận biết đối với hỗn độn hư không cũng càng thêm cao thâm, đem Hành Giả Bí Tàng đẩy lên tới tầng thứ sáu, chỉ có thật sự đạt tới một tầng này, Đông Bá Tuyết Ưng mới hiểu vì sao hư không hành giả nhất mạch này lựa chọn truyền nhân thận trọng như vậy!

Ngay cả tâm tính cũng phải yêu cầu, chỉ sợ truyền sai người! Thật sự đây là một hệ thống tu hành cực nghịch thiên. So với mười tám loại hệ thống có thể truyền bá rộng rãi trong tinh thể tam điện hạ Giao Vân Lưu cho ghi lại, thực lực ở lúc Tôn Giả cảnh có ưu thế phi thường rõ ràng.

Tương lai.

Tu hành đến cảnh giới như Thiên Ngu lão tổ kiếm chủ Hồ Tâm đảo, hệ thống quy tắc ảo diệu có lẽ có thể so sánh với hư không hành giả nhất mạch.

Nhưng, ở giai đoạn đầu, ít nhất ở lúc Tôn Giả cảnh, hệ thống hư không hành giả lại nghiền áp hệ thống khác.

“Có thể tiến vào Ma Sơn vũ trụ, có ưu thế tốc độ thời gian trôi hơn ba ngàn lần, đây là vận khí của ta! Ở trước đại chiến cuối cùng, ta phải nắm lấy kỳ ngộ này, dốc sức nâng cao bản thân.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy mình rất cường đại, nhưng đây cũng không phải điểm cuối, thực lực của hắn ở Tôn Giả cảnh còn có không gian tăng lên.

“Oành “

Bỗng nhiên, ngoài động thiên bảo vật mơ hồ có chấn động.

Đông Bá Tuyết Ưng có chút nghi hoặc ngẩng đầu: “Chuyện gì thế?”

“Các hộ vệ, nhanh chóng bảo hộ điện hạ!” Một tin tức vội vàng truyền đến, hiển nhiên là truyền cho toàn bộ hộ vệ. Đông Bá Tuyết Ưng là cường giả vũ trụ khác không có nhân quả, cho nên cũng mang theo bảo vật đưa tin.

“Bảo hộ điện hạ?” Đông Bá Tuyết Ưng cả kinh.

Vù!

Đông Bá Tuyết Ưng biến mất ở trong động thiên thế giới.

Giao Vân Lưu điện hạ kích động vô cùng nhanh chóng chạy về cung điện mặt đất, phân phó hộ vệ bên người: “Ta cần bế quan tu luyện, ai cũng đừng đến quấy rầy ta.”

“Vâng.”

Bốn hộ vệ đều cùng lên tiếng đáp.

Giao Vân Lưu vừa một mình lao vào trong gian điện bí ẩn của mình, cửa điện đóng lại, trong tay lấy ra cái bình màu vàng kia, còn chưa kịp từ trong đó lấy ra Hắc Ma Thánh Quả.

Bỗng nhiên

Một trận dao động truyền đến.

Giao Vân Lưu biến sắc, bởi vì pháp trận trung tâm một tinh cầu hắn ẩn cư này là chính hắn đang khống chế, cho nên hắn ngay lập tức cảm ứng được có kẻ địch mạnh mẽ thẩm thấu vào.

Vù.

Hắn vội lao ra, vừa lao tới chỗ cửa điện tòa cung điện này của mình, liền liếc một cái nhìn thấy một đám bóng người đứng trên không trung, cầm đầu là một nam tử mặc khôi giáp màu vàng, hắn cũng có vảy màu đỏ rực, chỗ mi tâm cũng có một miếng vảy màu đỏ sậm, ngay cả bộ dáng cũng khá giống Giao Vân Lưu, chỉ là ánh mắt lạnh lùng hơn.

“Đại ca?” Sắc mặt Giao Vân Lưu nhất thời xanh mét.

“Đệ đệ đáng thương của ta, ca ca lại tới nữa.” Nam tử giáp vàng vui cười, “Vận khí của ngươi thật đúng là không tệ, thế mà phát hiện một cây Hắc Ma Thánh Quả, chậc chậc chậc, nếu nay đã chín, vậy cho ca ca đi.”

Ánh mắt Giao Vân Lưu lập tức đảo qua bốn hộ vệ chung quanh, hắn không còn sự thân thiện bình thường, ngược lại hắn có một tia điên cuồng. Hắn nhìn bốn vị hộ vệ, nghiến răng nói: “Các ngươi ai phản bội ta?”

Bốn hộ vệ này.

Có hai hộ vệ là lúc trước phát hiện cây Hắc Ma Thánh Quả, còn có hai gã là hộ vệ bên người hắn tín nhiệm nhất.

Nhưng…

Nay tin tức bại lộ, bản thân hắn không có khả năng bại lộ, như vậy chỉ có thể là một trong bốn hộ vệ biết cây Hắc Ma Thánh Quả.

“Không phải chúng ta.”

“Chúng ta lúc trước phát hiện cây Hắc Ma Thánh Quả, liền lập tức bẩm lên điện hạ. Nếu chúng ta phản bội, chúng ta căn bản không cần nói cho điện hạ.” Có hai vị hộ vệ vội vàng nói.

“Đệ đệ vô năng của ta à, đến lúc này thế mà cũng chưa đoán được? Sát Vân Nông, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành! Cũng không cần ở bên người đệ đệ này của ta nữa.” Nam tử giáp vàng cười nhạo, nhất thời một hộ vệ giáp xám cao to bay vút lên, bay đến bên cạnh một đám cường giả bọn nam tử giáp vàng, cung kính nói: “Thật ra hắn căn bản không hoài nghi ta, hoàn toàn có thể tiếp tục nán lại bên người hắn.”

“Sát “

Giao Vân Lưu điện hạ khó có thể tin nhìn tên hộ vệ giáp xám cao to kia, “Ngươi, ngươi phản bội ta? Vì sao, vì sao?”

Trong toàn bộ hộ vệ hắn tín nhiệm Sát Vân Nông nhất.

Thê tử hắn, là anh em ruột với Sát Vân Nông! Cho nên đối với Sát Vân Nông tam điện hạ đặc biệt ưu ái, Sát Vân Nông hẳn là một người tư chất thấp nhất trong hộ vệ của hắn, nếu không phải hắn dốc sức giúp, Sát Vân Nông cũng không có khả năng có thực lực như hiện nay.

“Ngu xuẩn.” Hộ vệ giáp xám cao to cười nhạo, lười nhiều lời.

“Đệ đệ, sao, còn tính giãy dụa ư?” Nam tử giáp vàng mỉm cười nói.

“Tam điện hạ.” Ở bên cạnh nam tử giáp vàng, một vị lão giả một mắt tóc đỏ thanh âm hùng hồn, “Không cần thiết giãy giụa nữa, giao ra Hắc Ma Thánh Quả cho đại điện hạ! Nếu không, ngươi và toàn bộ hộ vệ của ngươi đều phải chết!”

Trong Ma Sơn vũ trụ, mặc dù là con cái Hư Không Thần, cũng vẫn tranh đấu lẫn nhau.

Chỉ cần không thật sự hồn phi phách tán, Hư Không Thần cũng sẽ không quản. Không trải qua suy sụp đau khổ huyết mạch cao quý tới đâu cũng rất khó mạnh lên. Thậm chí Hư Không Thần cũng ngầm trợ giúp, bố trí từng cái bố cục cho con của họ!

“Hồng Ma thần đế” Giao Vân Lưu nghiến răng nghiến lợi.

Hắn và đại điện hạ đấu nhiều năm như vậy, luôn ở hạ phong, là vì vị Chúa Tể dị tộc Hồng Ma thần đế này!

Có một vị Chúa Tể giúp đại ca hắn, thực lực hai bên hoàn toàn không cân xứng, cho nên mỗi một lần đều chịu hết đau khổ. Đại ca hắn tính cách âm lãnh điên cuồng, lần lượt tra tấn hắn, đối với điều này vị Giao Vân đại đế kia ở chỗ sâu nhất của Thủy Tổ Ma Sơn tu luyện lạnh lùng nhìn tất cả điều này, lười quản.

“Giao ra đi, một lần này tâm tình ta tốt, không chơi ngươi nữa.” Trong đôi mắt của nam tử giáp vàng cũng có điên cuồng cùng chờ mong, hắn cũng không ngờ đệ đệ này thế mà có thể phát hiện cây Hắc Ma Thánh Quả, nếu không phải sợ đệ đệ hắn hủy diệt cây đó, hắn đã sớm động thủ. Một mực chờ chín, Hắc Ma Thánh Quả lại vô cùng cứng rắn, gần như không thể phá hủy, hắn lúc này mới công khai lộ diện động thủ. Có được thánh vật này, hắn cũng có hi vọng thức tỉnh bước vào cấp Chúa Tể.

“Ngươi vọng tưởng.” Giao Vân Lưu gầm nhẹ.

“Đáng tiếc ngươi muốn hủy cũng hủy không nổi, ngươi đã không đáp ứng, vậy ta cũng chỉ có thể động thủ.” Nam tử giáp vàng thấp giọng nói, “Đợi lát nữa động thủ, không cần lưu tình, giết sạch bọn chúng, cầm về Hắc Ma Thánh Quả.”

“Vâng.” Một đám hộ vệ dưới trướng hắn tất cả đều tuân mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.