Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1362: Chương 1362: Bắt sống




Vị Hủy Diệt Ma Tộc duy nhất có thể bảo trì tỉnh táo kia đã sớm bước vào cấp độ tầng chín, tâm tính ý chí ma luyện cũng sánh được với Hỗn Độn Cảnh cấp độ tầng chín phe tu hành giả. Cho nên hắn cùng một vị khác mới dẫn đội bảo hộ ‘Mạch Cổ tướng quân’.

“Không, không.” Vị Hủy Diệt Ma Tộc này vung tay lên đem hai vị đồng bạn ở bên người thu vào trong động thiên bảo vật trước, sau đó thân hình chợt lóe liền lao thẳng tới sảnh cung điện, tốc độ của hắn quá nhanh.

Tuy Đông Bá Tuyết Ưng cũng lập tức thi triển Hủy Diệt Chi Hoa.

Nhưng chỉ một dặm, đối với vị Hủy Diệt Ma Tộc cấp độ tầng chín này, nháy mắt là tới! Đông Bá Tuyết Ưng thi triển Hủy Diệt Chi Hoa cũng hơi chậm một bước.

“Thu.” Hắn vừa đem Mạch Cổ tướng quân mềm nhũn ngã xuống đất thu vào động thiên bảo vật.

Cửu diệp hoa màu đen đã buông xuống.

Cửu diệp hoa hoàn toàn bao vây hắn, bao vây hắn tầng tầng, có cả thảy sáu đóa hoa, đóa hoa lớn bao bọc đóa hoa nhỏ, hắn hoàn toàn bị nhốt ở bên trong cùng.

Đồng thời còn có một đóa cửu diệp hoa cũng buông xuống, bao vây hai vị Hủy Diệt Ma Tộc khác lâm vào ảo cảnh.

“May mắn.” Đông Bá Tuyết Ưng tương đối thoải mái.

Bởi vì sáu vị Hủy Diệt Ma Tộc...

Hai vị lâm vào ảo cảnh không cần nói, sinh tử đã trong tay mình!

Về phần vị Hủy Diệt Ma Tộc cấp độ tầng chín kia cùng với ba vị được cứu, cũng lâm vào sáu đóa cửu diệp hoa bao vây, cũng căn bản không có khả năng chạy thoát. Ảo cảnh của mình đã trải rộng tràn ngập.

“Oành ~~~~ “

Phía sau Đông Bá Tuyết Ưng cũng có Chu Yểm thần điểu thật lớn màu lửa đỏ hiện ra, vỗ cái cánh thật lớn, khí tức màu đỏ tràn ngập bốn phương tám hướng, mượn dùng cổ tu truyền thừa thi triển ảo cảnh thì lần lượt không ngừng đánh vào, khí tức màu đỏ kia cũng tràn ngập bao phủ vị Hủy Diệt Ma Tộc vẫn tỉnh táo như cũ kia, hắn đã hiện ra bộ dáng chân thật, một Kim Giáp Ma Tộc cao lớn có một sừng duy nhất.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Kim Giáp Ma Tộc một sừng sắc mặt dữ tợn, cái sừng duy nhất của hắn cũng rất sắc bén, phát ra rít gào phẫn nộ.

Hắn phẫn nộ, tuyệt vọng.

Hắn vì vận mệnh của mình mà tuyệt vọng, cũng vì Mạch Cổ tướng quân mà tuyệt vọng! Bảo hộ ‘Mạch Cổ tướng quân’ là nhiệm vụ của hắn, nhưng hắn cảm nhận được ảo cảnh vô cùng khủng bố kia, ý chí của hắn ở dưới ảo cảnh công kích cũng phải lấy đại bộ phận tâm lực đi chống cự, theo hắn thấy... trong Hủy Diệt Ma Tộc Kim Giáp, có thể chống lại ảo cảnh như vậy chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

“Chết.” Đông Bá Tuyết Ưng cất bước đi tới, đem hơn một ngàn tu hành giả vô tội đã lâm vào ảo cảnh thu lại, đồng thời một cái ý niệm, cửu diệp hoa bắt đầu hủy diệt.

Rầm rầm rầm...

Cửu diệp hoa bao vây Kim Giáp Ma Tộc một sừng bắt đầu không ngừng sụp đổ hủy diệt, cùng lúc hủy diệt, Đông Bá Tuyết Ưng còn thi triển ra cửu diệp hoa mới buông xuống.

Từng đóa hủy diệt, từng đóa sinh ra.

Kim Giáp Ma Tộc một sừng thì thừa nhận tập kích vô cùng khủng bố. Hắn rít gào, thân thể lần lượt xuất hiện vết thương, lại lần lượt khép lại.

...

Trong động thiên bảo vật.

Ba vị Hủy Diệt Ma Tộc được cứu ở đây, trong đó còn có Mạch Cổ tướng quân, nơi này không có ảo cảnh, bọn họ đều khôi phục tỉnh táo.

“Làm sao vậy?”

“Chúng ta vừa rồi...”

Ba người bọn hắn đều sững sờ đứng ở nơi đó.

“Vù.”

Một luồng sáng vàng buông xuống, hóa thành hóa thân của tên Kim Giáp Ma Tộc một sừng kia. Ánh mắt hắn đảo qua, quát khẽ: “Đông Bá Tuyết Ưng đã phát hiện chúng ta, ba người các ngươi vừa rồi đều lâm vào ảo cảnh.”

“Ảo cảnh sao?” Ba người bọn hắn đều kinh ngạc giận dữ. Dựa theo tình báo, ‘Cửu diệp hoa’ của Đông Bá Tuyết Ưng phi thường lợi hại, một khi bị nhốt, Hủy Diệt Ma Tộc cấp độ tầng chín cũng trốn không thoát.

“Chạy không thoát nữa.” Kim Giáp Ma Tộc một sừng lắc đầu, “Không có hy vọng nữa, ảo cảnh của hắn hoàn toàn khắc chế Mạch Cổ tướng quân. Hơn nữa tin tưởng hiện tại Vũ Trụ Thần phe tu hành giả cũng đang chạy tới, sẽ lập tức tới. Sáu người chúng ta... Chỉ có ta có thể bảo trì tỉnh táo, mà ta, hiện nay thực lực cũng chỉ có thể phát huy bộ phận, căn bản không phá nổi cửu diệp hoa của hắn, ngược lại đang không ngừng bị thương.”

“Không, không, không có khả năng.” Mạch Cổ tướng quân rống giận. Hắn cũng lộ ra chân thân, toàn thân đều trải rộng lân giáp màu vàng nhỏ dày, chỉ có trên đầu có ba cái sừng cong màu đen hướng lên trên.

“Ta không có khả năng chết ở đây, tuyệt đối không thể.” Mạch Cổ tướng quân không muốn tin tưởng.

Hắn từ khi sinh ra tới nay.

Địa vị đã vô cùng tôn quý, dù là các vương cũng phi thường coi trọng hắn, hắn bao trùm ở trên hầu như tất cả Kim Giáp Ma Tộc khác!

Sau khi tới thế giới tu hành giả, cuộc sống cũng càng thêm tuyệt vời, lúc tùy ý nuốt ăn sinh mệnh tu hành giả quá thống khoái. Thực lực của hắn cũng đang tiến bộ, hắn cảm thấy hắn tương lai sẽ đạt tới cấp độ tầng chín, thậm chí tương lai cũng trở thành ‘Vương’. Hắn có dã tâm, hắn cảm thấy lấy thiên phú hắn sau khi trở thành ‘Vương’, tin tưởng rất có thể là vương cường đại nhất.

Nhưng hiện tại, Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên buông xuống, hủy diệt tất cả.

“Tự sát đi.” Kim Giáp Ma Tộc một sừng lại nói, “Rơi vào trong tay tu hành giả, sẽ bại lộ rất nhiều tình báo. Không tin, các ngươi có thể nhìn bên ngoài.”

Ông ——

Giữa không trung động thiên bảo vật vặn vẹo, có thể nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu bên ngoài, chân thân Kim Giáp Ma Tộc một sừng đang ra sức chém giết điên cuồng, nhưng đã chồng chất vết thương, hơn nữa chung quanh còn bị các đóa hoa thật lớn màu đen bao vây.

“Xong rồi.”

“Đông Bá Tuyết Ưng.”

Có hai vị Kim Giáp Ma Tộc gầm nhẹ, thân thể lại trực tiếp bắt đầu hủy diệt.

“Không, ta không tin, Vô Ảnh thiên phú của ta nhất định có thể chạy thoát.” Mạch Cổ tướng quân lại nháy mắt thân thể vô tung vô ảnh, hiển nhiên đã hoàn toàn ‘Vô ảnh hóa’.

“Ngươi đi ra ngoài là bị hắn bắt sống.” Kim Giáp Ma Tộc một sừng vội vàng quát.

Nhưng Mạch Cổ tướng quân đã biến mất.

Hiển nhiên Mạch Cổ tướng quân chưa từ bỏ ý định, đối với thiên phú của mình có lòng tin rất mạnh, hắn cảm thấy lần trước trúng chiêu là bởi chưa thi triển thiên phú. Chỉ cần đi ra ngoài lập tức ‘thuấn di’, cửu diệp hoa đối với hắn là không có bất cứ trở ngại gì, hắn hoàn toàn có hi vọng chạy thoát.

...

“Ta nhất định có thể chạy thoát, nhất định có thể.” Mạch Cổ tướng quân dễ dàng xuyên thấu động thiên bảo vật tới bên ngoài, tới bên ngoài lập tức muốn thuấn di.

Nhưng ảo cảnh là lúc nào cũng duy trì, còn luôn luôn áp chế Kim Giáp Ma Tộc một sừng kia, cũng khiến hai vị khác tiếp tục ngủ say.

Mà Mạch Cổ tướng quân vừa rời khỏi động thiên bảo vật đến bên ngoài, chạm ảo cảnh liền lập tức trầm luân.

Hắn ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có!

“Đáng chết.”

Kim Giáp Ma Tộc một sừng nhìn bên cạnh, từ trong hư vô hiện ra thân thể Mạch Cổ tướng quân, không khỏi giận dữ sốt ruột.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.