Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 148: Chương 148: Cao thủ Thánh cấp (2)




Soạt.

Nam tử trọc nửa đầu nháy mắt động.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không ngờ đối phương nói đánh là đánh, lập tức thân hình bạo lui, liên tục hô: “Dừng tay.”

Hắn không muốn đánh nhau.

Bởi vì hắn đến bây giờ cũng chưa biết thân phận đối phương, sáu đại tổ chức Siêu Phàm chính là chính đạo, che chở toàn bộ Hạ tộc, cho nên nội bộ là khá đoàn kết, mặc dù một số cạnh tranh cũng rất ít chiến đấu sinh tử. Dù sao Tân Hỏa thế giới đã sớm định ra quy củ —— các Siêu Phàm, cấm tự giết lẫn nhau! Nếu giết, sẽ lọt vào điều tra, căn cứ điều tra làm ra phán quyết xử phạt! Nghiêm trọng thậm chí trực tiếp xử tử!

Đương nhiên quy củ này, đối với Ma Thần hội, Vu thần điện, dân bản xứ thế giới Siêu Phàm là không thích hợp.

Nếu nam tử trước mắt này là sáu đại tổ chức Siêu Phàm, hẳn là sẽ không đối với mình như thế nào. Mà nếu là Ma Thần hội, Vu thần điện thì sao? Là rất có thể xử lý mình! Đương nhiên dựa theo đạo lý, Ma Thần hội Vu thần điện cho dù có thám tử, cũng không đến mức đến còn nhanh hơn so với sáu đại tổ chức siêu cấp!

“Ngươi đi nổi sao?” Nam tử trọc nửa đầu hóa thành một ảo ảnh, chặn lại cuốn lấy Đông Bá Tuyết Ưng, sau đó một ánh sáng màu đen bổ tới.

“Đao thật nhanh.”

Dưới chân Đông Bá Tuyết Ưng điểm một cái bạo lui, trong tay xuất hiện Phi Tuyết thần thương, Siêu Phàm đấu khí hoàn toàn rót vào trường thương.

Hô!

Trường thương hất lên một cái, đón hướng ánh đao màu đen kia, nhưng ánh đao màu đen chỉ tùy ý biến đổi hướng đã né tránh một thương này của Đông Bá Tuyết Ưng.

“Rầm ~~~” nhưng Phi Tuyết thần thương cũng theo đó biến hóa, bản thân trường thương cũng cuộn một cái, đơn giản xoay một cái lại hoàn toàn bao phủ mảng lớn phạm vi phía trước, chung quanh trường thương cũng có dòng nước xoay tròn, ánh đao màu đen căn bản tránh cũng không thể tránh, xẹt một tiếng, va chạm với cán trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng, một luồng lực quỷ dị khiến trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng dừng một chút, đoản đao nhất thời đột phá trường thương phòng ngự, lập tức cận thân chiến đấu.

Sắc mặt Đông Bá Tuyết Ưng nhất thời thay đổi.

“Khai!”

Đông Bá Tuyết Ưng ngay cả lực lượng huyết mạch cũng bùng nổ, trường thương trong tay đột nhiên hướng bên cạnh quét ngang ra, trên trường thương cũng xuất hiện lửa nóng rực, tốc độ hung mãnh vô cùng, hơn nữa trường thương đủ dài phạm vi quét ngang rộng, nam tử trọc nửa đầu kia cũng chỉ có thể khẽ điểm dưới chân nhẹ nhàng lui lại. Mũi trường thương từ trước người hắn gào thét bay qua, một cú quét toàn lực này hoàn toàn quét ở chỗ trống.

“Ầm ầm ầm ~~~” Đông Bá Tuyết Ưng toàn lực quét ngang trường thương một lần này, nghiền ép không khí hình thành sóng xung kích hướng bên cạnh ầm ầm lao đi, nơi đi qua, núi đá sụp đổ, đại thụ gãy, trực tiếp quét ra khu vực bị phá hủy dài hơn hai mươi thước. Đây chỉ là dư âm lan ra mà thôi!

“Ồ, thế mà có thể ngăn được ta, có chút ý tứ.” Thanh âm nam tử trọc nửa đầu quanh quẩn ở giữa không trung.

Hô.

Bóng người hắn quỷ dị bay đi, Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm giác được bóng người đối phương mơ hồ, nháy mắt lại lần nữa ép thẳng tới.

Đông Bá Tuyết Ưng không có lựa chọn chỉ có thể xoay trường thương, hình thành sóng nước lốc xoáy thật lớn trước người, giống như tấm khiên thật lớn đi ngăn cản kẻ địch.

“Xẹt ~~” giống với lần trước, đao va chạm ở trên cán thương, khiến trường thương tạm dừng.

Nhưng chỗ khác của một lần này lại là... Đao thế mà dính ở trên cán thương, khiến Đông Bá Tuyết Ưng phát lực cũng khó chịu.

Ào.

Dán cán thương, theo cán thương lưỡi đao trực tiếp cắt về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng bị ép nháy mắt buông tay, buông Phi Tuyết thần thương, đồng thời xoay người né tránh lưỡi đao kia tập kích. Nhưng ở cùng lúc xoay người, trong hai tay Đông Bá Tuyết Ưng đều xuất hiện một phi tiêu hình thoi, xoát xoát xoát... Rợp trời rợp đất, các phi tiêu ở dưới lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng bùng nổ tất cả đều ném đi, ném phi tiêu khoảng cách gần như thế, nam tử trọc nửa đầu kia cũng có chút ngạc nhiên bất đắc dĩ bạo lui, đồng thời ánh đao màu đen xoay một cái, đỡ phi tiêu công kích đến trước mặt hắn.

Đông Bá Tuyết Ưng nhân cơ hội tóm lấy trường thương, cầm về trong tay.

“Tiểu tử ngươi còn ném phi tiêu?” Nam tử trọc nửa đầu bất đắc dĩ, “Xem ra áp chế thực lực muốn đánh bại ngươi vẫn có chút khó khăn, sợ là phải mười chiêu tám chiêu nữa.”

“So sánh với tiền bối, Đông Bá Tuyết Ưng còn kém xa.”

Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Vừa rồi giao thủ, lực lượng của đối phương thật ra so với hắn còn yếu hơn, trừ ngay từ đầu cuốn lấy hắn bạo phát tốc độ, thời điểm khác ngay cả tốc độ cũng áp chế khá chậm, chỉ là thân hình quỷ dị khó lường, trên cảnh giới đối phương cao hơn nhiều lắm, mới có thể khiến mình cảm thấy chênh lệch như vậy.

“Ta cũng tu hành hơn tám trăm năm rồi, cũng Thánh Cấp đỉnh phong rồi, nếu cũng như ngươi, không phải quá mất mặt?” Nam tử trọc nửa đầu bĩu môi nói, “Không ngờ tiểu tử ngươi chẳng những nắm giữ vạn vật hỏa ảo diệu, thế mà lại nắm giữ vạn vật thủy ảo diệu, hơn nữa tựa như giữa nước lửa cũng có chút liên hệ...”

Đông Bá Tuyết Ưng có chút than thở.

Loại lão gia hỏa này, nhãn lực lợi hại.

“Ngươi mới hai mươi tám tuổi, thủy hỏa có thể bù trừ nhau, nói không chừng tương lai có thể nắm giữ thủy hỏa chân ý!” Nam tử trọc nửa đầu khẽ lật tay, lấy ra một trang giấy, tùy ý ném một cái, trang giấy như lưỡi đao xẹt qua hư không, Đông Bá Tuyết Ưng đưa tay đón.

“Đây là điều kiện Huyết Nhận tửu quán chúng ta đặt ra cho ngươi, chỉ cần ngươi gia nhập Huyết Nhận tửu quán, điều kiện bên trên đều thỏa mãn ngươi. Ngộ tính của ngươi so với ta đoán trước còn nhiều hơn, ta có thể tự chủ trương! Chỗ tốt trên đó, có thể thêm năm phần!” Nam tử trọc nửa đầu nói, “Ta sẽ nán lại mười ngày ở quận Thanh Hà, trong mười ngày ngươi nếu đáp ứng gia nhập Huyết Nhận tửu quán ta, trực tiếp xé nát trang giấy này, ta sẽ lập tức tới.”

Nam tử trọc nửa đầu bỗng cười cười: “Đúng rồi, còn chưa nói tên ta, ta tên Đồ Lượng!”

“Đồ Lượng?” Đông Bá Tuyết Ưng cả kinh.

Hạng mười Thánh Bảng: Hắc Dạ Đao Ma ‘Đồ Lượng’, sát thủ Huyết Nhận tửu quán, nắm giữ ‘Hắc dạ chân ý’ .

Đối phương vừa rồi giao thủ, chưa hiện ra uy lực của vạn vật ảo diệu, cũng chưa hiện ra uy lực chân ý! Một khi hiện ra căn bản không cần phải đánh nữa. Chỉ bằng vào một số kỹ xảo lực lượng vận chuyển quỷ dị đã có thể áp chế mình.

“Tiểu Thủy Nương ~~ ngươi ở bên cạnh nhìn lén một hồi lâu, còn không hiện thân?” Nam tử trọc nửa đầu cười khẩy một tiếng.

“Ngươi nói ai Tiểu Thủy Nương?” Một tiếng rống giận vang lên ở trong hư không, một bóng người cường tráng nháy mắt xuất hiện ở đỉnh núi. Hắn cao hai thước năm, thân thể cường tráng, toàn thân mặc áo giáp màu đồng xanh, chung quanh mơ hồ còn có dòng nước quấn quanh thân thể hắn, một vị tồn tại uy thế như thế mạnh mẽ như thế, bị gọi ‘Tiểu Thủy Nương’ sao có thể không giận?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.