Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 382: Chương 382: Cứu




“Phiền Tử Lôi tiền bối rồi.” Trần cung chủ kích động nói.

Soạt ——

Không gian trong đại điện này cũng mơ hồ vặn vẹo, không gian vặn vẹo này bắt đầu cùng chỗ Tử Lôi đế quân trong thần giới vô cùng xa xôi sinh ra cộng hưởng, thần lực cuồn cuộn mãnh liệt của Tử Lôi đế quân mạnh mẽ thông qua vô số không gian trở ngại, thông qua vật chất giới trở ngại buông xuống đến trong một tòa đại điện này, bóng người một lão giả bắt đầu ngưng tụ hình thành.

Hình chiếu thế giới!

Thật ra đưa xuống hình chiếu thế giới coi như là trả giá rất lớn, nhưng Tử Lôi đế quân lại không nói hai lời đã đưa xuống hình chiếu thế giới, đối với Tử Lôi đế quân mà nói, thế giới Hạ tộc chính là nhà hắn, gốc rễ của hắn.

“Tử Lôi tiền bối.” Một đám Bán Thần Hạ tộc ở đây đều có chút kích động. Bọn họ quá khứ đều chưa bao giờ thấy tiền bối Hạ tộc buông xuống hình chiếu thế giới, cường giả Bán Thần cả đời chưa từng thấy hình chiếu thế giới của tiền bối Hạ tộc là phi thường bình thường. Không có chuyện quan trọng, các hậu bối Hạ tộc cũng sẽ không quấy rầy tiền bối, lại càng sẽ không để tiền bối trả giá không nhỏ đưa xuống hình chiếu.

“Đều tránh ra, để ta xem tiểu oa nhi này.” Tử Lôi đế quân liền trực tiếp đi tới bên người Đông Bá Tuyết Ưng, khí tức hắn tuy bị ý chí thế giới áp chế, nhưng quy tắc ảo diệu tầm mắt… rất nhiều phương diện của hắn đều không chịu ảnh hưởng.

Hắn nhẹ nhàng duỗi tay ra.

Một đạo điện quang màu tím từ trong khe hở môi Đông Bá Tuyết Ưng chui vào.

Toàn bộ mọi người trong đại điện nín thở nhìn một màn này, bọn họ đều chờ mong tiền bối ‘Tử Lôi đế quân’ có thể cứu được Đông Bá Tuyết Ưng. Lần này phá hủy tổng bộ Ma thần hội, diệt sát phân thân Đại Ma Thần là một trận đại thắng kích động lòng người thậm chí đủ quan trọng để ghi lại ở trong lịch sử Hạ tộc! Nhưng giờ phút này Đông Bá Tuyết Ưng mấu chốt nhất của trận đại thắng này lại ngã xuống ở đây, bọn họ không thể tiếp nhận tất cả.

Thời gian qua đi từng giây một, mọi người đều chờ sốt ruột.

“Vu Thần, không hổ là có thể bước ra một bước đó, bước vào tồn tại cấp Giới Thần.” Tử Lôi đế quân cảm thán nói, “Thế mà ở lúc Thần cấp đã tu luyện ra vu độc ‘Quỷ Lục Oán’, Vu Thần kiếm này hắn năm tháng Thần cấp dài lâu cũng luôn đeo dựng dưỡng, đã tự mang vu độc Quỷ Lục Oán này, may mắn chỉ là binh khí tự mang, vu độc chỉ có một tia.”

Tu luyện vu độc.

Vô số tồn tại chói mắt của thần giới đã sớm sáng chế một số vu độc khủng bố.

Cho nên người tới sau, cảnh giới chỉ cần đạt tới, như vậy là có thể tìm một số tài liệu trân quý đi luyện chế liền có thể nắm giữ vu độc khủng bố nào đó. Vu độc ‘Quỷ Lục Oán’ danh tiếng rất lớn, là thành tựu lớn nhất của Vu Thần ở sau khi thành thần, nếu ở lúc Thần cấp hắn tự mình thi triển, hắn có thể đem vu độc bản thân dựng dưỡng thông qua ‘Vu Thần kiếm’ ở lúc đâm trúng kẻ địch, trực tiếp truyền đến trong cơ thể kẻ địch, khiến cường giả cấp thần linh cũng nháy mắt đau đớn khó chịu, thân thể bị thương nặng...

Mặc dù không đâm trúng kẻ địch, vu độc cũng có thể phóng thích đến không gian chung quanh, hướng trong cơ thể kẻ địch thẩm thấu.

Mà ‘Vu Thần kiếm’ chỉ là binh khí, là môi giới.

Dựng dưỡng sử dụng năm tháng dài lâu, khiến bản thân Vu Thần kiếm tự nhiên có vu độc Quỷ Lục Oán, nhưng độc tính thật ra đã yếu đi rất nhiều, nhưng dùng để đối phó cấp Bán Thần là đủ rồi.

“Tử Lôi tiền bối, vu độc này tên là Quỷ Lục Oán?” Trần cung chủ nhịn không được nói.

“Ừm, đúng, Quỷ Lục Oán.” Tử Lôi đế quân gật đầu nói, “Ta cũng là sau khi tiến vào Huyết Nhận thần đình, có cơ hội tự mình đi nghiệm chứng xem xét vô số vu độc, từng tự mình quan sát loại vu độc này, cho nên mới có thể nhận ra. Nếu là ở trước khi gia nhập Huyết Nhận thần đình, sợ còn không nhận ra.”

Vu độc vô số, muốn giải độc, đầu tiên phải nhận ra là độc gì.

Không nhận ra, vậy giải như thế nào?

Mà vô số vu độc bày ở trước mặt, để nghiên cứu phân tích. Đây là điều vô số cao thủ nghiên cứu dược đạo khát vọng, nhưng thế lực thần giới tầm thường là cung ứng không nổi.

“Có thể giải?” Trần cung chủ vội truy hỏi.

Ánh mắt Tử Lôi đế quân đảo qua mọi người ở đây, mở miệng nói: “Ở đây, hẳn là hầu như toàn bộ Bán Thần một thời đại này của Hạ tộc ta nhỉ. Tiểu oa nhi tên Đông Bá Tuyết Ưng này, vu độc bị trúng rất rắc rối, muốn cứu cũng không phải là không thể, nhưng ta phải nói rõ trước.”

Mọi người vội cẩn thận nghe.

Trì Khâu Bạch, Triều Thanh, Tư Không Dương, Dư Tĩnh Thu… những người quan hệ gần gũi với Đông Âu Tuyết Ưng càng thêm khẩn trương.

“Cho dù ta phối trí dược thủy đưa xuống cho hắn dùng, thứ nhất, Đông Bá Tuyết Ưng này cần dùng thời gian dài, nhưng vu độc Quỷ Lục Oán này sẽ dần dần thích ứng, dược thủy uống càng ngày càng nhiều, hiệu quả lại sẽ càng ngày càng kém. Dài nhất hai trăm năm dược thủy không có hiệu quả nữa, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn mất mạng. Nếu uống thuốc quá nhanh, tuổi thọ chỉ sợ còn càng ngắn hơn.”

“Tiếp theo, vu độc ở trong cơ thể, hắn sẽ thừa nhận khổ sở bởi Quỷ Lục Oán vu độc thời gian dài! Các ngươi chưa từng cảm thụ không biết. Ta có thể nói cho các ngươi, vu độc này phi thường thống khổ, lấy ‘Thống khổ’ trứ danh! Đông Bá Tuyết Ưng này sở dĩ hôn mê, liền là vì quá thống khổ, cho nên mới sẽ mất đi ý thức hôn mê. Hắn về sau uống thuốc, đau đớn sẽ giảm bớt, nhưng dược thủy tiêu hao, đau đớn lại sẽ dần dần khôi phục. Dưới cơn đau đớn hắn sẽ nhịn không được tiếp tục uống thuốc, uống càng nhiều, cách tử vong lại càng nhanh, tuy trên lý luận có thể chống đỡ hai trăm năm, trên thực tế rất nhiều người một trăm năm cũng sống không đến.”

“Còn có, bởi vì vu độc thẩm thấu vào tầng diện hạt cơ bản nhất của thân thể, cho nên thân thể không thể tu hành, thái cổ huyết mạch không có khả năng thức tỉnh. Đồng thời vu độc cũng thẩm thấu đan điền khí hải, đấu khí cũng không thể tu hành nữa. Đấu khí trong cơ thể hắn, sẽ dùng một phần bớt một phần. Cho đến trong cơ thể không có chút đấu khí nào nữa.”

“Cuối cùng, bởi vì Quỷ Lục Oán vu độc đau đớn khủng bố, cho dù uống thuốc có thể giảm bớt, nhưng vẫn đau đớn khủng bố, dưới loại đau đớn này là khó có thể tĩnh tâm đi tìm hiểu thiên địa ảo diệu.”

“Cho nên...”

“Nếu cứu hắn, hắn trên lý luận nhiều nhất hai trăm năm tuổi thọ, ngắn thì thậm chí không đến một trăm năm. Hơn nữa ngày ngày đêm đêm thừa nhận khổ sở bởi vu độc. Thân thể, đấu khí tất cả đều không thể tu hành! Dưới cơn đau đớn cũng khó tìm hiểu thiên địa ảo diệu.” Tử Lôi đế quân nói, “Hơn nữa muốn cứu hắn, là cần lượng lớn dược thủy, cung ứng hắn dùng hai trăm năm. Đưa những dược thủy đó xuống dưới, tương đương với đưa một món thần khí!”

“Ta nay tiến vào Huyết Nhận thần đình, thật ra cũng đưa được nổi, chỉ là trả giá lớn như vậy, cứu hắn một phế nhân, đáng giá sao?”

Tử Lôi đế quân nhìn về phía đám Siêu Phàm Hạ tộc này, “Có cứu hay không, các ngươi quyết định!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.