Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 761: Chương 761: Đa Túc Thú (2)




Vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng đang phi hành tốc độ cao, chỉ là tốc độ phi hành của bọn họ so với Cửu Ngọc đế quân chậm hơn. Con Đa Túc Thú giáp đen ẩn nấp chỗ tối kia đi qua trong hang động nhanh chóng áp sát, rất nhanh đã đuổi kịp, đối với điều này hai người bọn Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa có chút phát hiện. Cái này cũng không thể trách hai người bọn họ, bọn họ chung quy quá non nớt chút.

Đông Bá Tuyết Ưng không nói, dù sao chỉ tam trọng thiên. Cho dù là Dư Tĩnh Thu cũng chỉ vừa thành giới thần tứ trọng thiên không bao lâu, cũng chỉ là ỷ vào 《 Tâm Kiếm đồ 》 tàn thiên lĩnh ngộ vài phần, mới có chiến lực như thế. Ở tra xét, bảo mệnh… rất nhiều phương diện đều rất khiếm khuyết.

Cho nên nguy cơ tới gần, bọn họ cũng chưa phát hiện.

“Oành!”

Đa Túc Thú giáp đen từ trong vách núi huyệt động đột nhiên lao ra.

Thái Hạo lực tràn ngập ở chung quanh hầu như nháy mắt đã bao phủ Đa Túc Thú giáp đen, ảnh hưởng nó hành động, Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu cũng theo bản năng vội tránh, đồng thời thi triển binh khí để ngăn cản.

“Thùng.” Xích Vân thương đâm một thương cực nhanh ở phía dưới thân thể Đa Túc Thú giáp đen, chợt hất mạnh, làm Đa Túc Thú giáp đen cũng bị nhấc lên quay cuồng về phía sau, chỉ là vừa mới quay cuồng, thân thể Đa Túc Thú giáp đen đã đột nhiên tăng vọt, mấy chục cái chân của nó trực tiếp chộp vào vách núi, mặt đất bên cạnh, trong nháy mắt tầng băng vỡ vụn, thân hình nó lại lập tức ổn định.

“Rống ~~~” Kèm theo một tiếng gầm nhẹ.

Toàn thân Đa Túc Thú giáp đen bắt đầu phóng ra ánh sáng vàng vô cùng loá mắt. Trình độ chói mắt của ánh sáng vàng, khiến vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng cũng không thể thấy rõ tất cả, nhưng bằng vào Thái Hạo lực vẫn có thể phán đoán tung tích đối phương.

“Chết.” Xích Vân thương trong tay Đông Bá Tuyết Ưng lại đâm ra mãnh liệt, hầu như trong nháy mắt đã là ba đạo thương ảnh.

Oành ~~~~

Thương thứ nhất, tựa như rất bình thường, chỉ là lượng lớn uy năng kèm theo thương pháp bắt đầu súc tích.

Thương thứ hai, không gian chung quanh bắt đầu vặn vẹo.

Thương thứ ba, trong nháy mắt một cây trường thương này như hóa thành một điểm, vô cùng nhỏ, một điểm nhỏ đến mức tận cùng! Đương nhiên loại cảm giác cực độ nhỏ này cũng chỉ là trong nháy mắt, ngay sau đó là ánh sáng chói mắt!

Vô cùng chói mắt!

Đa Túc Thú giáp đen ban đầu ngoài thân vẫn là ánh sáng chói mắt, uy thế hung mãnh, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này đâm ra trường thương, một vòng bám sát mũi thương nhất là tuyệt đối hư vô hắc ám, ngoài một vòng nhỏ này là ánh sáng vô cùng chói mắt.

Đây cũng là sát chiêu mạnh nhất của Đông Bá Tuyết Ưng, ‘Hủy Diệt’ trong ba đại bí kỹ.

Ở sau khi nhìn thấy thi thể Thiên Vân đế quân, tâm cảnh Đông Bá Tuyết Ưng xảy ra biến hóa, lập tức lại quan sát trận đồ Hồ Tâm đảo do trên trăm triệu vẫn thạch cấu thành pháp trận khủng bố, một trận đồ đó, Đông Bá Tuyết Ưng là tìm hiểu một mặt ‘Hủy diệt’ trong đó, một lần đấy Đông Bá Tuyết Ưng không những phân thân, ngay cả bản tôn ở Hồng Thạch sơn thế giới Hạ tộc cũng bị thương bản tôn thần tâm!

Căn cứ những cảm ngộ này, ở mười một năm xuyên qua tầng nước, bản tôn ở Hồng Thạch sơn là một mực thời gian gấp trăm lần lại một lần nữa sáng tạo bí kỹ ‘Hủy Diệt’! Thậm chí từng trận chiến đấu sinh tử tiến vào trong huyệt động di tích Hồ Tâm đảo, cũng khiến Đông Bá Tuyết Ưng có rất nhiều cảm ngộ, bí kỹ ‘Hủy Diệt’ này của hắn vẫn luôn luôn hoàn thiện. Tuy nhiên nay còn xa chưa đạt tới trong trình độ pháp trận cổ xưa, chỉ có thể miễn cưỡng có chút da lông, nhưng dù vậy, cũng đã là một cái đỉnh cao của Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay.

“Thùng!” Mũi trường thương đâm vào trên đầu Đa Túc Thú giáp đen, Đa Túc Thú giáp đen hung lệ vô cùng nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, lần đầu tiên nói chuyện: “Giới thần tam trọng thiên thế mà có thể làm đau ta? Đáng tiếc, dù là đại năng giả cũng không giết được ta.”

Nhất thời trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng phát lạnh.

Quái vật giáp đen phòng ngự vô địch, sát chiêu mạnh nhất của mình cũng vô dụng, làm sao bây giờ?

“Soạt.” Mấy chục cái chân của con Đa Túc Thú giáp đen này nhanh chóng đạp hư không, thân thể trườn đi, cực kỳ nhanh nhẹn quỷ dị vồ giết đến.

Mà chỗ một khác, một kiếm trận đồ khổng lồ hiện ra, Dư Tĩnh Thu cũng đã ra tay.

Oành ~~~

Đa Túc Thú giáp đen căn bản tránh cũng không tránh, thân thể mạnh mẽ chống lại, bị va chạm hơi tạm dừng, sau đó lại lần nữa vồ tới, tốc độ của nó khi vồ giết cũng gần sáu mươi vạn dặm mỗi giây, có lẽ Cửu Ngọc đế quân ở trên tốc độ có thể áp chế nó, nhưng hai người bọn Đông Bá Tuyết Ưng bây giờ còn kém nhiều.

Hai người bọn họ nhìn nhau, thực lực không đấu lại, tốc độ lại thua xa, chạy cũng chạy không thoát.

“Tĩnh Thu, chạy mau!” Trường thương Đông Bá Tuyết Ưng đảo qua chính diện trực tiếp nghênh đón, đồng thời Thái Hạo lực cũng thi triển bí kỹ ‘Lao ngục’ trói buộc ảnh hưởng Đa Túc Thú giáp đen này.

“Chạy mau, hai chúng ta đều ở đây, cuối cùng sẽ chỉ đều chết ở đây! Hai phân thân của chúng ta chết trận không có gì, nhưng chết vô ích như thế căn bản là không có ý nghĩa! Ta sở trường cận chiến, cũng sở trường bí kỹ loại lĩnh vực còn có thể dây dưa nó chốc lát. Mà nàng muốn cuốn lấy nó cũng không quấn được, bị nó tới gần nàng sẽ phải chết. Mau! Chạy mau, nàng chạy thoát, ta cũng có thể nghĩ cách chạy trốn, có lẽ còn có thể sống sót.”

“Ừm.”

Dư Tĩnh Thu dù sao có ký ức kiếp trước, cũng cực kỳ quyết đoán, tuy để trượng phu mình ở đây ngăn trở kẻ địch nàng rất khó chịu, nhưng nàng cũng an ủi bản thân, mình cùng trượng phu đều chỉ là một phân thân ở đây, chết không có gì, nhưng phải chết có chút giá trị.

Vù.

Dư Tĩnh Thu hóa thành một luồng sáng nhanh chóng chạy trốn.

Đông Bá Tuyết Ưng thì điên cuồng chiến đấu với Đa Túc Thú giáp đen.

“Rầm rầm rầm ~~~” Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng lần lượt va chạm ở trên vách núi chung quanh, hắn dựa vào bí kỹ lĩnh vực để động tác của kẻ địch hơi chậm một chút trước, đồng thời dựa vào thương pháp gian nan chống đỡ! Tuy nói Đa Túc Thú giáp đen cũng là lực lượng siêu mạnh, nhưng ‘Thái Hạo lực’ của hắn cũng là lấy lực lượng sở trường, lại dựa vào ngộ ra thương pháp bí kỹ ‘Sinh Mệnh’ cũng có thể dây dưa đôi chút.

“Đa Túc Thú giáp đen thực lực tuy ở trên ta, nhưng còn chưa khiến ta không có sức phản kháng.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

Hắn lại không biết, đây là bọn quái vật giáp đen này cố ý phái hơi yếu chút tới, chuẩn bị hao phí thêm chút thời gian đem bọn họ lần lượt đánh chết.

“Nhưng ta cũng không chống đỡ được quá lâu, không thể ngạnh kháng ở đây.” Đông Bá Tuyết Ưng vừa thi triển thương pháp, cũng vừa bắt đầu chạy trốn với tốc độ cao.

Vù!

Một luồng sáng nhanh chóng chạy trốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.