Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1673: Chương 1673: Đòn sát thủ của Đông Bá Tuyết Ưng (2)




Đám người dân bản xứ cùng mười vị vương chém giết ngang ngửa, vừa chém giết vừa hướng tộc địa tiến đến, đã tới gần.

“Nhanh, sắp đến rồi.”

Dân bản xứ bọn họ mỗi người kích động vô cùng, một lần này bọn họ vốn là liều mạng một chuyến, thất bại, khả năng muốn lật kèo lần nữa sẽ cực thấp cực thấp, chỉ sợ cuối cùng toàn bộ Huyết Viêm nhất tộc đều sẽ bị diệt. May mắn trong quá trình bọn họ ở ngoại vi luyện tộc nhân, thế mà đụng phải một đội ngũ người tu hành! Thực lực đội ngũ người tu hành còn đủ cường đại.

Vù.

Kiếm Chủ, Đông Bá Tuyết Ưng, Trùng Tổ càng thêm thoải mái.

Kiếm Chủ thực lực quá mạnh, chiêu số huyền diệu vô song, một thanh kiếm ngăn trở hai đại trưởng lão, hơn nữa ngẫu nhiên còn lan đến một hai kiếm cho vị Phù Sa vương kia, khiến Phù Sa vương cũng rất nghẹn khuất. Dù sao thiếu niên áo trắng khống chế hoa sen lửa màu đỏ rực phi hành đã rất khó chơi, còn lọt vào tồn tại Vô Địch dùng kiếm mạnh hơn nữa đánh lén.

“Hừ.” Bỗng nhiên một tiếng hừ lạnh vang lên, nhiệt độ thiên địa đột nhiên giảm xuống, trên mặt đất cũng bao trùm một tầng băng sương, Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ mỗi một người đều cảm giác được trong lòng run lên, một khí tức tĩnh mịch băng lạnh đã xâm nhập trong cơ thể bọn họ.

Một bóng người xuất hiện giữa không trung.

Là một vị lão giả áo bào đen khoanh tay mà đứng, tóc hắn rối tung, lạnh như băng nhìn một đám người, hắn đột nhiên há mồm, phun ra mây đen cuồn cuộn màu đen...

Thiên địa biến đổi to lớn.

Trực tiếp lâm vào thế giới hắc ám, hồn nguyên hải dương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng ở dưới vô tận hắc ám bắt đầu phá thành mảnh vụn tán loạn.

“Liệt.”

Chiến đấu đến bây giờ, lần đầu tiên Kiếm Chủ thực sự toàn lực ứng phó, kiếm quang chói mắt mạnh mẽ ở trong thế giới hắc ám vô tận này xé rách ra một vết nứt, theo đó kiếm quang liên tiếp, thế giới hắc ám rốt cuộc tán loạn.

Ở khoảnh khắc hắc ám tán loạn, sau lưng hắc ám lại hiện ra vô số dây thừng sương mù đen, điên cuồng quấn quanh về phía Kiếm Chủ.

“Để ta ở lại cản hắn.” Kiếm Chủ cũng cảm giác được áp lực, hắn có một loại cảm giác gặp phải Hạ Hoàng, Bất Tử Minh Đế, may mắn vị đại trưởng lão này chiêu số uy lực tuy khủng bố, nhưng vẫn quá thô ráp, Kiếm Chủ còn có thể miễn cưỡng đi dây dưa. Nếu là thật sự giống như đám ‘Hạ Hoàng’ ‘Bất Tử Minh Đế’, uy thế đủ lớn, trình độ huyền diệu thậm chí có thể chiếm thượng phong, Kiếm Chủ ngay cả dây dưa cũng không làm được.

Đối mặt đại trưởng lão, Kiếm Chủ cũng chỉ có thể dây dưa mà thôi!

“Đại trưởng lão mạnh như vậy?” Trùng Tổ kinh hãi.

“Hừ.” Nhị trưởng lão, tam trưởng lão cùng với mười một vị vương khác lại mừng rỡ, đồng thời cũng rất tự tin.

“Bỏ qua hai người tu hành này, hợp sức giết dân bản xứ trước, đến đối phó bọn họ sau.” Nhị trưởng lão, tam trưởng lão truyền âm hạ lệnh.

“Vâng.”

Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, thiếu nữ đồ đen Phù Sa vương đồng thời lao về phía đám dân bản xứ kia, muốn liên thủ với mười vị vương khác.

Đông Bá Tuyết Ưng và Trùng Tổ đều sốt ruột.

Trùng Tổ là không có cách nào cả, hắn bảo mệnh lợi hại, thủ đoạn quỷ dị chút, nhưng sức chiến đấu vẫn yếu!

Mà đám cường giả dân bản xứ kia, bọn họ chính là chế trụ cả thảy mười vị vương, một khi bọn họ xong đời, toàn bộ vương liên thủ đối phó tới, Đông Bá Tuyết Ưng tự hỏi là không chống đỡ được!

“Tuyết Ưng, bảo vệ bọn họ.” Kiếm Chủ toàn lực ứng phó chế trụ vị đại trưởng lão kia, vẫn sốt ruột truyền âm.

“Phi Tuyết đại ca, chỉ có thể trông vào đòn sát thủ của ngươi.” Trùng Tổ cũng truyền âm nói.

“Được.”

Cũng không có cách khác.

Đứng ở trên hoa sen lửa hư không, trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng chợt lóe hàn quang.

Một luồng dao động kinh khủng nháy mắt bao phủ bốn phương tám hướng.

Hai vị trưởng lão, mười một vị vương vây công dân bản xứ mỗi người thân thể run lên, trong đó có tám vị vương trực tiếp từ giữa không trung ngã xuống, từng người mất đi ý thức.

Hai vị trưởng lão cùng với ba vị vương còn lại, mỗi người cũng lộ ra vẻ thống khổ hoảng sợ, miễn cưỡng còn một chút tỉnh táo, làm bọn họ lập tức vù vù vù vù vù... Một chút tỉnh táo này, làm bọn họ thi triển thuấn di, tất cả đều biến mất chạy thoát.

Trong nháy mắt.

Chỉ còn lại có vị đại trưởng lão kia! Đại trưởng lão ban đầu khí thế ngập trời thực lực mạnh mẽ vô cùng, giờ phút này cũng lộ ra phẫn nộ, nhưng thực lực của hắn lại kịch liệt suy giảm, suy giảm mãi đến một nửa lúc đỉnh phong mà thôi. Mà Kiếm Chủ, Trùng Tổ đều kinh ngạc khó có thể tin nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, hiệu quả của đòn sát thủ tốt như vậy?

Quả thực một chiêu quét ngang bốn phương!

Chỉ một chiêu, quét ngang hầu như toàn bộ Tử Nghiệt tộc, hoặc chết, hoặc chạy. Đại trưởng lão còn sót lại thực lực cũng tổn hao nhiều, ưu thế đối với Kiếm Chủ cũng không lớn như vậy nữa, đại trưởng lão chống cự công kích, phẫn nộ nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Cái này…”

Nếu nói, Kiếm Chủ, Trùng Tổ coi như có chút chuẩn bị tâm lý, như vậy một đám cường giả đứng đầu còn sót lại này của Huyết Viêm nhất tộc lại là thật sự khó có thể tin kinh hỉ như điên!

“Thế mà, thế mà cứ như vậy quét ngang?”

“Là vị Phi Tuyết đế quân kia?”

“Hắn, hắn thoạt nhìn, là một người yếu nhất trong ba vị người tu hành, thế mà lại mạnh tới mức như vậy?”

Bọn họ kích động vô cùng!

Một lần này, bọn họ là đánh bạc vận mệnh toàn bộ Huyết Viêm nhất tộc, thành, Huyết Viêm nhất tộc còn có hy vọng quật khởi đoạt lại quê hương, bại, vậy thực sự xong rồi. Huyết Viêm nhất tộc sợ sẽ giống như một số tộc đàn dân bản xứ khác mất đi trong lịch sử. Vừa rồi nhị trưởng lão, tam trưởng lão muốn liên hợp một đám vương vây công bọn họ, đã làm bọn họ muốn tuyệt vọng tiến hành liều một phen cuối cùng.

Ai ngờ, phong hồi lộ chuyển! Hi vọng!

“Mau, mau, mau đi tộc địa, ở trước khi Tử Nghiệt tộc hoàng thức tỉnh, đạt được Âm * Linh quả!” Huyết Viêm Ký điện hạ liền kích động truyền âm.

“Mau!”

“Tộc địa!”

Đám dân bản xứ này ai cũng điên cuồng, ở dưới Huyết Viêm Ký điện hạ dẫn dắt điên cuồng lao thẳng tới tộc địa.

Đây là đang chạy đua với thời gian! Tử Nghiệt tộc hoàng một khi xuất hiện, vậy so với đại trưởng lão đáng sợ hơn nhiều!

“Tuyết Ưng, đòn sát thủ này của ngươi sao lợi hại như vậy? Chỉ sợ Phiền Tổ đến thi triển, hiệu quả cũng không nhất định mạnh như vậy đi!” Kiếm Chủ cùng lúc ngăn cản đại trưởng lão, vừa đánh vừa hướng tộc địa tiến tới, đồng thời truyền âm hỏi.

Lúc chiến đấu, có thể phân tâm nói chuyện với nhau, có thể thấy được Kiếm Chủ hiện tại quả thực thoải mái hơn nhiều.

“Phi Tuyết đại ca, thế này cũng quá mạnh rồi, tuy trong tình báo nói Tử Nghiệt tộc ở phương diện linh hồn ý chí yếu ớt một chút. Nhưng ngươi thế này cũng khoa trương thái quá rồi.” Trùng Tổ khó có thể tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.