Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 85: Chương 85: Đông Bá Tuyết Ưng, cấp Xưng Hào? (2)




Mà quyển trục pháp thuật vẫn phi thường có thị trường, các pháp sư ở thời khắc mấu chốt không kịp niệm chú ngữ chậm rãi đi thi triển pháp thuật cường đại, như vậy nháy mắt sử dụng quyển trục pháp thuật có thể giữ mạng! Những cái này đều là một số chiến lợi phẩm của vị thần sứ đại nhân kia sống lâu như vậy, Đông Bá Tuyết Ưng là hốt toàn bộ để lại cho đệ đệ mình.

“Đại ca, những quyển trục pháp thuật này quá trân quý.” Thanh Thạch chỉ thoáng cảm ứng, liền phát hiện những quyển trục pháp thuật này cái nào cũng bất phàm, có một số hẳn là quyển trục ngũ giai pháp thuật, về phần có lục giai pháp thuật hay không, cần nghiên cứu thêm.

“Đệ có chút sợ.” Thanh Thạch có chút lo lắng.

Nhiều bảo bối như vậy, khiến hắn có chút kinh hồn táng đảm.

“Sợ cái gì mà sợ?” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu nói, “Đệ đem quyển trục pháp thuật phân loại, dựa theo uy lực cao thấp, không đến thời khắc mấu chốt đừng sử dụng những quyển trục pháp thuật này! Thực đến thời khắc sinh tử, giữ mạng mới quan trọng nhất.”

“Vâng.” Thanh Thạch gật đầu.

“Nhẫn ngụy trang, quyển trục pháp thuật mang theo bên mình, đệ chỉ cần không nói, ta và Tông thúc Đồng thúc sẽ không hại đệ, như vậy sẽ không ai biết.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Nhớ kỹ, nhất định đừng tiết lộ ra ngoài! Mặc dù cô bạn gái nhỏ đó của đệ... Cũng tuyệt đối đừng nói.”

Trong Tuyết Thạch thành bảo.

Đông Bá Tuyết Ưng thật sự tuyệt đối tín nhiệm chỉ ba người trước mắt này. Tông thúc Đồng thúc không cần nhiều lời, cùng phụ thân mẫu thân cũng là tình cảm sinh tử thật sự, cũng như người thân của mình. Cảm tình của đệ đệ cùng mình thì càng không cần nói... Chỉ là đệ đệ quá trẻ tuổi, chỉ sợ không biết nặng nhẹ thổi phồng nói lung tung bên ngoài, cho nên Đông Bá Tuyết Ưng mới trịnh trọng nhắc nhở.

“Ca, ca yên tâm đi, đệ biết, ai cũng không nói.” Thanh Thạch nói.

“Ha ha, đừng khẩn trương, cũng chỉ một chút ngoại vật mà thôi, thực lực bản thân mới là căn bản.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, những ngoại vật này hắn chưa bao giờ quá để ý.

Trong lòng Thanh Thạch lại rất phức tạp.

Lúc trước bạn gái hắn còn nói một đống như vậy, hiện tại ca ca tặng quà cho mình, lại quý trọng khó có thể tưởng tượng, lão sư Bạch Nguyên Chi vất vả nhiều năm như vậy, cũng không bằng một phần tài phú của mình nhỉ?

“Ca.” Thanh Thạch đến gần, trực tiếp ôm lấy Đông Bá Tuyết Ưng, “Đệ muốn ôm một lát.”

“Ngươi tiểu tử này.” Đông Bá Tuyết Ưng bị đệ đệ ôm lấy, không khỏi sửng sốt, lập tức cũng nhẹ nhàng sờ sờ đầu đệ đệ.

Lúc còn nhỏ, đệ đệ thường xuyên ôm mình, ngủ cũng thích ôm mình.

Chỉ là dần dần trưởng thành, đã lâu chưa ôm như vậy.

“Ừm, tốt rồi.” Thanh Thạch ngẩng đầu, nhếch miệng cười, “Ca, đệ trở về, nghiên cứu cho tốt những quyển trục này.” Nói xong liền quay đầu chạy vội đi.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn cửa thư phòng mở ra, lông mày lại hơi nhăn lại.

“Chúng ta cũng đi, Tuyết Ưng, đi ngủ sớm một chút đi.” Đồng Tam nói.

“Đóng cửa lại trước, con có việc muốn nói.” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày nói.

Tông Lăng tùy tay đem cửa khép lại, hai người đều nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Con cảm giác Thanh Thạch hôm nay hơi lạ.” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày nói, “Nó tuy làm bộ như rất tự nhiên, nhưng con nhìn nó lớn lên, mắt thằng nhóc này chớp một cái con liền đoán ra nó nghĩ gì, nó không thể gạt được con. Cuối cùng còn ôm con một cái... Con liền càng cảm giác có chút không thích hợp.”

“Ồ?” Tông Lăng, Đồng Tam có chút nghi hoặc.

Đông Bá Tuyết Ưng suy tư nói: “Tuổi này của nó, lại luôn luôn ở trên núi không có việc vặt gì phiền não, chỉ sợ cũng chỉ một ít vấn đề cảm tình! Hơn nữa lúc ăn cơm chiều tất cả đều tốt, nó đưa cô bạn gái nhỏ kia của nó trở về, chờ đến chỗ con cảm xúc không đúng. Chỉ sợ có liên quan với cô bạn gái đó của nó.”

“Tông thúc.”

Đông Bá Tuyết Ưng liền nói, “Con lập tức viết một bức thư, thúc phái người đưa đến Nghi Thủy thành Long Sơn lâu cho Tư An lâu chủ! Nhờ hắn hỗ trợ, con cần điều tra rõ... Tất cả tình báo về người bạn gái Cơ Dung này của đệ đệ con! Cô ta từ nhỏ đến lớn, tất cả quan hệ thân thích vân vân của cô ta, cô ta từ khi sinh ra đến bây giờ đã làm cái gì, tất cả tình báo. Con phải làm rõ Cơ Dung rốt cuộc là người thế nào!”

Cho dù không có việc hôm nay cảm xúc đệ đệ không thích hợp, hắn cũng sẽ điều tra rõ chi tiết Cơ Dung này.

Một người lai lịch không rõ, Đông Bá Tuyết Ưng làm sao yên tâm đệ đệ kết giao với cô ta, thậm chí tương lai sinh hoạt cùng nhau?

“Được, ta hôm nay sẽ phái người đi.” Tông Lăng gật đầu, lập tức cười, “Tuyết Ưng, con đạt tới thực lực cấp Xưng Hào, sao không nói cho Thanh Thạch?”

“Đúng vậy, Tuyết Ưng, con cũng sắp phải đi tiếp nhiệm vụ cấp Thanh Đồng rồi, còn giấu?” Đồng Tam nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng lắc đầu: “Thanh Thạch tiểu tử này từng trải quá ít, quá đơn thuần, nếu biết con là cấp Xưng Hào, không biết cái đuôi vểnh đến nơi nào! Thậm chí biến thành một tên quần là áo lụa ngông nghênh cũng có khả năng, đây là điều con không muốn nhìn thấy, Thanh Thạch ở trên tu hành pháp thuật vẫn không đủ nghiêm túc khắc khổ, ngay cả Du Nguyệt cũng đã đột phá đến địa giai, nó vẫn chỉ là pháp sư bình thường.”

“Yêu cầu đừng quá cao, nó mới mười sáu tuổi.” Tông Lăng cười nói.

“Con mười lăm tuổi đã vào Hủy Diệt sơn mạch giết Âm Ảnh Báo.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Quay về vẫn phải tìm Bạch Nguyên Chi đại pháp sư nói chuyện, cho Thanh Thạch chút áp lực, đừng mỗi ngày không có việc gì. Nó ở trên thiên phú pháp thuật là so với mẫu thân còn cao hơn nhiều, từ nhỏ tinh thần lực đã cực cao, nhưng thực lực ở trong hàng đệ tử của Bạch Nguyên Chi đại pháp sư lại bình thường, ngay cả Du Nguyệt đồng thời tu hành thiên phú thua xa nó, tu vi cũng cao hơn nó.”

Đông Bá Tuyết Ưng nay đã là cấp Xưng Hào, đứng ở giai tầng đỉnh cao nhất của phàm nhân, phương hướng cố gắng của hắn càng là Siêu Phàm sinh mệnh.

Nhưng khiến hắn vướng bận không yên lòng vẫn là đệ đệ.

...

Sáng sớm hôm sau.

Nghi Thủy thành, Long Sơn lâu.

“Lâu chủ, đây là thư Đông Bá Tuyết Ưng tự tay viết phái người đưa tới.” Lão giả tóc trắng Du Đồ đem một phong thư đặt ở trên bàn dài.

Tư An đại nhân đang ngồi ở nơi đó, tai khẽ động, ngẩng đầu nói: “Là thư Đông Bá Tuyết Ưng tự tay viết? Sớm như vậy đã đưa đến?”

“Là ngày hôm qua đưa tới trong đêm.” Du Đồ nói.

“Chuyện gì vội như vậy, đưa tới trong đêm? Ngươi sao không sớm nói cho ta biết một chút?” Tư An đại nhân lập tức cầm lên đọc.

Du Đồ cười nói: “Ta xem rồi, cũng không phải đại sự gì quan trọng, là Đông Bá Tuyết Ưng này nhờ lâu chủ ngươi hỗ trợ tra chi tiết bạn gái ‘Cơ Dung’ của đệ đệ hắn, lúc ấy cũng đã muộn, ta không quấy rầy lâu chủ.”

“Về sau chuyện Đông Bá Tuyết Ưng, phải ngay lập tức nói cho ta biết.” Tư An đại nhân trịnh trọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.