Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1371: Chương 1371: Giao thủ




Xích Mi sơn chủ giờ phút này lại là chiến ý hừng hực, hắn cố ý khiêu khích thậm chí đòi một vạn Nguyên Giới Thạch làm nhận lỗi, thật ra chính là vì ra tay chiến một trận với Đông Bá Tuyết Ưng, thậm chí lo Đông Bá Tuyết Ưng không dốc hết toàn lực, còn hết sức khiêu khích: “Đông Bá Tuyết Ưng này, nghe hủy diệt chi hoa uy lực rất mạnh, ảo cảnh của hắn càng khiến ta cần bảy thành tâm lực chống cự, hắn nhất định có thể sinh ra uy hiếp rất lớn đối với ta!”

“Ta là cần loại cảm giác uy hiếp này, chiến một trận dưới thật sự cực hạn áp bách, có lẽ có thể khiến ta có lĩnh ngộ, đột phá bình cảnh cuối cùng bước vào Vũ Trụ Thần!” Đôi mắt Xích Mi sơn chủ cũng đỏ bừng lên.

Đến thân phận địa vị của hắn bực này, trở thành Vũ Trụ Thần là chấp niệm mạnh nhất của hắn!

Muốn thành Vũ Trụ Thần? Có đủ cảm giác uy hiếp toàn lực chiến đấu chính là sự rèn luyện rất tốt.

“Vù.”

Đông Bá Tuyết Ưng muốn thuấn di, lại cảm giác không gian chung quanh mơ hồ đọng lại không thể thuấn di, chỉ có thể hướng phía sau phi hành tốc độ cao: “Xích Mi sơn chủ này trình độ ở trên hư không quả thực cực cao, cũng kém ta không có mấy!”

Hắn lui về phía sau tốc độ cao, Xích Mi sơn chủ hóa thành huyết quang lao thẳng tới.

Một đuổi một chạy, trong nháy mắt đã là khoảng cách mấy ngàn vạn dặm, khoảng cách của Xích Mi sơn chủ và Đông Bá Tuyết Ưng còn đang không ngừng co lại.

“Tốc độ cũng nhanh hơn ta chút?” Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm cảnh giác. Bóng người Xích Mi sơn chủ giống như huyết ảnh, như ẩn như hiện, phi thường giống trạng thái ‘hư hóa’.

“Oành!”

Đông Bá Tuyết Ưng vốn đang chạy trốn đột nhiên dừng lại, sau lưng càng có một con thần điểu khổng lồ màu lửa đỏ ‘Chu Yểm’ hiện ra, cánh che cả bầu trời, vô số dòng khí lửa đỏ tràn ngập cũng bao phủ Xích Mi sơn chủ kia, ảo cảnh càng không ngừng xâm nhập. Xích Mi sơn chủ nhíu mày. Dựa vào thủ đoạn cổ tu thi triển ảo cảnh càng liên miên không dứt lần lượt đánh sâu vào, làm Xích Mi sơn chủ cần tám phần tâm lực đi chống lại.

“Không chạy nữa?” Xích Mi sơn chủ cũng dừng lại, đứng ở giữa không trung, “Vậy tiếp trước của ta một chiêu.”

Trong tay hắn bỗng xuất hiện một cái bánh xe quỷ dị hình tròn, toàn bộ bánh xe bán trong suốt, nó rất mỏng rất mỏng, mỏng tới mức Đông Bá Tuyết Ưng cũng khó dùng trị số chuẩn xác làm rõ độ dày, lấy phán đoán của Đông Bá Tuyết Ưng... độ dày của bánh xe này, chỉ sợ không chênh mấy với đường kính lỗ thủng quả cầu sương mù đen.

Điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng vừa kinh ngạc lại chờ mong hẳn lên.

Thực lực Xích Mi sơn chủ rốt cuộc như thế nào? Hắn là không hề nghi ngờ cấp số tầng chín, thủ đoạn chiến đấu cũng độc đáo, muốn đi thì đi ai cũng không ngăn được. Lại có phân thân thần bí, phân thân của hắn mặc kệ là loại thuật tìm tung nào cũng không tra xét được, cho nên địa vị hắn cũng có chút siêu nhiên.

“Đi.” Xích Mi sơn chủ ném ra luân bàn hình tròn trong tay.

Luân bàn hình tròn bán trong suốt nháy mắt lướt qua không trung.

Nó quá mỏng.

Độ mỏng tương đương đường kính lỗ thủng quả cầu sương mù đen, khiến nó vô cùng sắc bén, so với rất nhiều bí bảo còn sắc bén hơn. Nơi đi qua, ngay cả hư không cũng bị cắt, Đông Bá Tuyết Ưng có thể ‘xem xét’ được, ngay cả quả cầu sương mù đen cũng có một chút bị cắt ra vết thương. Đây là chiêu số phi thường khủng bố, đủ để đứng hàng ngũ cấp độ tầng chín.

Đông Bá Tuyết Ưng một cái ý niệm, nhất thời Cửu Diệp Hoa buông xuống.

Nụ hoa màu đen khổng lồ buông xuống, dễ dàng bao vây luân bàn hình tròn kia, từng đóa Cửu Diệp Hoa liên tiếp bao vây, ‘Xẹt’, luân bàn hình tròn lặng yên không một tiếng động cắt phá một đóa Cửu Diệp Hoa, ở khoảnh khắc phá liền khiến Cửu Diệp Hoa sụp đổ hủy diệt, uy thế khủng bố cũng khiến luân bàn hình tròn chấn động, uy lực giảm hẳn, đóa Cửu Diệp Hoa thứ hai chỉ cắt vào một chút đã tiêu hao hầu như không còn.

“Nếu không có ảo cảnh của hắn ảnh hưởng, ta có thể thi triển nhiều tầng Hư Không Chi Luân.” Xích Mi sơn chủ duỗi đôi tay.

Hai tay đều tự xuất hiện một thanh binh khí, đều là binh khí luân bàn, tất cả đều cực mỏng. Đây là một đôi bí bảo cực kỳ trân quý, có thể khiến Xích Mi sơn chủ phát huy thực lực cận chiến rất mạnh. Bình thường đối địch, hắn bình thường thả ra mấy đạo Hư Không Chi Luân là có thể giải quyết đối thủ, nhưng lần này bởi vì Chu Yểm truyền thừa đệ thập biến áp chế, tám phần tâm lực của hắn cần chống cự ảo cảnh, có thể bảo trì cận chiến đã là dốc hết tâm lực rồi.

“Giết.”

Xích Mi sơn chủ lao thẳng tới Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng vung tay, liên tiếp Cửu Diệp Hoa buông xuống bao phủ. Xích Mi sơn chủ hung lệ dị thường, binh khí luân bàn tùy ý cắt trong hai tay, làm Cửu Diệp Hoa bị cắt ra.

“Cửu Diệp Hoa, kiêm hiệu quả trói buộc, nhưng mạnh nhất vẫn là hủy diệt. Nó trói buộc, có thể trói buộc đám Hủy Diệt Ma Tộc cấp độ tầng chín kia, nhưng đụng tới Xích Mi sơn chủ, thì yếu.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Xích Mi sơn chủ thi triển Hư Không Chi Luân đã có cấp độ tầng chín, nay mượn dùng một đôi bí bảo luân bàn chiến lực càng mạnh.

“Diệt.”

Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm khẽ động.

Oành! Oành! Oành! Oành! Oành! Oành!

Từng đóa Cửu Diệp Hoa sáng lạn nụ hoa nở rộ, ở trong nở rộ hủy diệt. Xích Mi sơn chủ không khỏi phẫn nộ rít gào, hắn không ngừng xung phong, ngại là uy hủy diệt cuồn cuộn, hắn thậm chí bị ép dùng binh khí để ngăn cản.

Cửu Diệp Hoa của Đông Bá Tuyết Ưng là liên miên không dứt, ở cùng lúc hủy diệt, còn có thể có cái mới buông xuống.

“Thế mà, thế mà không thắng được?” Xích Mi sơn chủ càng thêm nghẹn khuất, tuy hắn muốn chiến một trận với Đông Bá Tuyết Ưng rèn luyện bản thân, nhưng hắn cũng muốn thắng lợi! Hắn đã rất lâu chưa thua, hắn tự nhận là thiên phú cực cao, không có một Hỗn Độn cảnh nào được hắn để vào mắt. Ngay cả Vũ Trụ Thần hắn có chút không coi trọng.

Theo hắn thấy, đều là ngu xuẩn cuối cùng phải chết đi ở trong đại hủy diệt mà thôi.

Hắn lấy làm kiêu ngạo đối với nhất mạch truyền thừa này của mình! Cũng tự nhận chiến lực rất mạnh, nhưng hôm nay thế mà không thắng được.

“Nếu, nếu không phải tám phần tâm lực bị ảnh hưởng, ta sao có thể không phá được những đóa hoa này.” Xích Mi sơn chủ nghiến răng nghiến lợi, nhìn tên thanh niên áo trắng kia ở ngoài từng đóa hoa màu đen bán trong suốt xoay tròn chung quanh.

Thua rồi.

Mặc dù có chút không muốn tiếp nhận, nhưng đáy lòng hắn rõ, ảo cảnh cũng là một bộ phận thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng, đối phương chiến đấu thậm chí chưa có bí bảo!

“Quả thực lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng ở xa xa quan sát, không khỏi âm thầm tán thưởng, “Tuy bị ta hoàn toàn áp chế, thậm chí ở trong Cửu Diệp Hoa không lao ra được, nhưng Cửu Diệp Hoa liên tiếp hủy diệt, lại căn bản chưa thương tổn đến hắn. Một đôi binh khí của hắn ở trên phòng ngự cũng cực sở trường, hơn nữa hắn ở trên hư hóa tựa như thành tựu cực cao. So với ta còn cao hơn?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.