“Luôn bị chúng ta áp chế, nó đương nhiên phải bỏ cuộc.” Cửu Ngọc đế quân sờ sờ khuôn mặt mập mạp của mình, “Nhưng chúng ta cũng không thể cao hứng quá sớm, nó rõ ràng cảnh giới rất bình thường, nhưng chúng ta là bốn đối phó một, mới có thể hoàn toàn áp chế nó. Nếu một chọi một... Nó phòng ngự vô địch, tốc độ lực lượng lại khủng bố như vậy, trên cảnh giới cũng chỉ yếu hơn Đông Bá điện hạ chút, một chọi một cũng không dễ chọc như vậy.”
“Ừm.” Bọn Đông Bá Tuyết Ưng đều gật đầu đồng ý điểm ấy. Một chọi một, Đông Bá Tuyết Ưng đối với bản thân cũng không có lòng tin, dù sao bọn họ toàn lực ứng phó công kích, bất cứ công kích nào cũng không gây thương tổn đối phương. Một kẻ địch phòng ngự vô địch, muốn thắng, quá khó.
“Đông Bá điện hạ, Cửu Kiếm nữ hoàng, ta phải nói cho các ngươi, chung quanh không chỉ một sinh vật giáp đen này.” Cửu Ngọc đế quân truyền âm trịnh trọng nói, “Ta có thể phát hiện, chung quanh còn có sát khí khủng bố hơn mạnh hơn tràn ngập ở chung quanh, ta phải nói cho các ngươi, ta và Phủ Quỳnh cũng không có lòng tin ứng đối, hai chúng ta đồng ý đi cùng điện hạ một chuyến này, nhưng điện hạ hai người các ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu không có chỗ dựa, không có lòng tin, vẫn là nhanh chóng bỏ cuộc là hơn.”
“Tiếp tục tiến lên đi.” Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu nhìn thoáng qua, lập tức Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đường là nguy hiểm, nhưng, ta đến chỉ đường.”
Chỉ đường, đương nhiên là hướng phía chân thần khí tới gần.
“Chỉ đường?”
Trong lòngCửu Ngọc đế quân, Phủ Quỳnh quốc chủ khẽ động, xem ra, Đông Bá điện hạ thật sự có bí bảo tàng đồ gì.
Nhưng loại tàng đồ này cũng không ít, có giá trị cực thấp, có thì giá trị cực cao.
“Chỉ sợ chúng ta không đến mục tiêu, đã chết hết.” Cửu Ngọc đế quân bất đắc dĩ nói thầm.
“Chết thì chết, không phải một cái phân thân sao, nhanh chóng tiến lên.” Bên cạnh, Phủ Quỳnh quốc chủ nhíu mày.
“U, đủ khí phách, Phủ Quỳnh, đợi lát nữa gặp phải nguy hiểm ngươi lên trước!” Cửu Ngọc đế quân trêu, đồng thời cũng tiếp tục tiến lên ở phía trước.
...
Mà giờ phút này ở chung quanh, quả thực có một lượng lớn sinh vật màu đen đều đang âm thầm rình đội ngũ nhỏ yếu này của bọn họ, không vội vã động thủ chút nào.
“Bọn họ ai đang chỉ đường, sao lại đang hướng ‘Huyết Hỏa Chi Môn’ tiến lên?” Trong con ngươi màu vàng của giao long giáp đen cuộn mình ở nơi đó có nghi hoặc, “Bọn họ có phải có bản đồ gì chỉ dẫn hay không, biết Huyết Hỏa Chi Môn?”
“Hừ.” Bên cạnh truyền đến thanh âm sắc nhọn, một con phi cầm giáp đen khổng lồ cười nhạo, “Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, chỉ bằng thực lực đội ngũ bọn chúng? Nếu biết phía trước có Huyết Hỏa Chi Môn tồn tại, sợ sớm đã quay đầu đi đường khác. Năm đó lúc chúng ta còn là giới thần tứ trọng thiên, tới Hồ Tâm đảo, đều biết Huyết Hỏa Chi Môn. Nhưng người nào dám đi xông vào? Bọn chúng nếu thật sự muốn đi xông vào Huyết Hỏa Chi Môn, chỉ sợ bốn kẻ đều sẽ mất cái mạng nhỏ, cho dù không xông vào, chỉ đi ngang qua, muốn sống sót cũng rất khó.”
“Huyết Hỏa Chi Môn.”
“Nơi đó cũng rất khủng bố, cửa chưa mở, đã nguy hiểm khủng bố. Một khi cửa mở ra càng là ác mộng.” Các sinh vật giáp đen này mỗi con cảm thán thổn thức, bọn chúng không có một ai đi xông vào Huyết Hỏa Chi Môn, bởi vì đều tự mình hiểu lấy.
“Vậy làm sao bây giờ? Nếu bốn người bọn hắn đều chết ở nơi đó, cho rằng khu vực này quá nguy hiểm, chỉ sợ thời gian rất lâu về sau không có người tu hành tiến vào nữa, vậy chúng ta cũng phải tiếp tục ngủ say.”
“Ừm.”
Đám sinh vật giáp đen này mỗi con đều phiền não hẳn lên.
Bọn chúng có chức trách trong người, nếu đám Đông Bá Tuyết Ưng thật sự tới gần một số khu vực quan trọng bọn chúng vẫn sẽ ra tay, nhưng ở trước đó, bọn chúng vẫn hy vọng để bốn kẻ này sống lâu một đoạn thời gian. Thậm chí nếu vận khí tốt, bốn kẻ này có thể đạt được một số bảo vật vậy thì càng tốt! Như vậy, nhắm chừng sẽ liên tiếp có kẻ xâm nhập tiến vào khu vực này.
Nhưng bọn chúng lại không thể chủ động đưa bảo vật, dù sao một khi vi phạm chức trách, thì sẽ tan thành mây khói.
“Đuổi giết bọn hắn, ép bọn hắn thay đổi phương hướng.”
“Để bọn hắn đi hướng khác, chỗ ba ngàn vạn dặm phía trước có một ngã rẽ, để bọn hắn thay đổi tuyến đường ở đó.”
“Chỉ cần thay đổi tuyến đường, bọn hắn sẽ không sẽ đụng tới Huyết Hỏa Chi Môn.”
Những sinh vật giáp đen này lập tức làm ra quyết định.
...
Bọn Đông Bá Tuyết Ưng tốc độ phi hành cực nhanh, một giây đã gần sáu mươi vạn dặm, chỉ một lát đã qua đi mấy ngàn vạn dặm.
“Ầm ầm ầm ~~~” một trận chiến tàn khốc đang xảy ra, bốn người bọn Đông Bá Tuyết Ưng gặp một trận chiến kịch liệt nhất từ sau khi tiến vào hang động. Một chiến sĩ khôi ngô giáp đen rất khủng bố đến đối phó bọn họ, vị chiến sĩ khôi ngô giáp đen này thực lực rất mạnh, đánh giá cũng có thể đủ so sánh với đại năng giả! Bốn người bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng đang liều mạng chống lại.
“Phốc.” Phủ Quỳnh quốc chủ cũng đã hộc máu, chung quanh xuất hiện pháp trận cực lớn, các cây thước đo màu đen hiện lên, điên cuồng vây công chiến sĩ khôi ngô giáp đen kia.
Chiến sĩ khôi ngô giáp đen cầm rìu lớn, từng chiêu từng thức mang theo lực phá hoại khủng bố, cho dù là Hồ Tâm đảo địa phương quy tắc áp chế rất mạnh như vậy, mỗi một đòn cũng khiến không gian chung quanh xuất hiện hỗn động.
“Chúng ta chạy thôi, nơi này có ngã rẽ, chúng ta chạy trốn tới một thông đạo khác chứ?” Cửu Ngọc đế quân truyền âm nói, “Quá cố sức rồi, chúng ta có chút không chống đỡ được, hơn nữa quái vật giáp đen này cũng chỉ là ở trước mặt cản chúng ta, hắn tựa như là thủ hộ một cái thông đạo này.”
“Cứ dọc theo một cái thông đạo này.” Dư Tĩnh Thu truyền âm nói.
“Đúng, cứ dọc theo nơi này.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng truyền âm nói. Nếu thay đổi phương hướng, sẽ hoàn toàn ngược lại với phương hướng giấu chân thần khí.
Phủ Quỳnh quốc chủ cũng truyền âm nói: “Quái vật giáp đen này ngăn trở chúng ta, là cố ý để chúng ta tiến vào một ngã rẽ khác phải không, một ngã rẽ khác, nói không chừng còn có cạm bẫy.”
“Cũng có khả năng.” Cửu Ngọc đế quân đồng ý.
Một bên thực lực mạnh mẽ, phe kia là bốn vị liên thủ, Đông Bá Tuyết Ưng thi triển một trong ba đại bí kỹ: bí kỹ lĩnh vực ‘Lao ngục’, Dư Tĩnh Thu, Phủ Quỳnh quốc chủ cũng thao túng huyết luyện thần binh tiến hành công kích, mà Cửu Ngọc đế quân thực lực càng cao siêu, hắn luôn ở thời khắc mấu chốt ra tay, khiến bốn người liên thủ trở nên thật sự hoàn mỹ.
Chém giết một lát.
Bốn người bọn Đông Bá Tuyết Ưng cuối cùng phá tan ngăn trở, nhanh chóng tiếp tục chạy trốn.
Tên chiến sĩ khôi ngô giáp đen cầm rìu lớn kia không đuổi giết nữa, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ rời đi, nhíu mày lẩm bẩm: “Bọn hắn chết sống muốn đi thông đạo này, ta đang giúp bọn hắn, làm bọn hắn đừng chết quá nhanh, bọn hắn thế mà còn chủ động xông về phía trước. Thôi thôi, chúng ta cũng không thể thật sự nhắc nhở bọn hắn, bọn hắn muốn nạp mạng, thì để bọn hắn chịu chết đi.”