“Đại khái là chuyện vạn năm trước.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ngọc Nhi mạo hiểm xông pha bên ngoài, tới một nơi là ‘Bạch Anh tinh’! Chủ nhân Bạch Anh tinh tên là ‘Bạch Anh giới thần’, là một vị nữ giới thần nhị trọng thiên, ở một tinh vực đó cũng là bá chủ tuyệt đối. Lúc Ngọc Nhi ở Bạch Anh tinh, quen một nữ tử, nữ tử kia cũng là gia tộc Bạch Anh giới thần, chỉ là thần linh bình thường, cảm tình với Ngọc Nhi dần dần thâm hậu, nhưng ở ba mươi năm trước, nữ tử kia chia tay với Ngọc Nhi. Thật ra phân phân hợp hợp cũng không có gì, chỉ là Ngọc Nhi dù sao cũng là tu hành đến nay lần đầu tiên động cảm tình, có chút không chịu được, ba mươi năm thời gian cố ý trú say bản thân.”
Dư Tĩnh Thu nở nụ cười.
Trên mặt Đông Bá Tuyết Ưng cũng có nụ cười.
Vợ chồng hai người bọn họ cũng không lo, ngược lại có chút vui vẻ.
Bởi vì đường tu hành dài đằng đẵng, cảm tình khúc mắc cũng không tính là gì! Làm bọn họ vui vẻ là... Con trai tu hành mấy chục vạn năm cũng chưa từng có cảm tình, cuối cùng đã thích nữ tử.
Người tu hành hoặc là giai đoạn cực sớm đã có người yêu, kết làm vợ chồng, hoặc là sẽ rất rất muộn, thậm chí vĩnh viễn sẽ không động tình.
Bởi vì thật sự bước lên con đường tu hành, đắm chìm ở trên thiên địa quy tắc, bọn họ bế quan một lần rất lâu, rất ít nói chuyện yêu đương. Càng là người tu hành cường đại tâm cảnh càng cao càng bình tĩnh, thậm chí không muốn có cảm tình quấy nhiễu, bọn họ muốn bao nhiêu nữ nhân cũng có. Nhưng muốn động tình? Khó. Nhưng có một loại tình huống sẽ làm những người tu hành động tình, chính là lâm vào bình cảnh thời gian dài không thể đột phá, lúc này tâm cảnh bị ảnh hưởng, lại sẽ lựa chọn hành tẩu khắp nơi tìm kiếm cơ duyên...
Thậm chí đối mặt cảm tình, người tu hành ngược lại sẽ chủ động buông ra. Với bọn họ mà nói, cảm tình lịch luyện có lẽ cũng là cơ duyên đột phá?
Đương nhiên một khi trầm luân trên cảm tình, vậy sẽ vượt qua sinh mệnh.
“Nữ tử kia như sao lại chia tay với Ngọc Nhi?” Dư Tĩnh Thu vội hỏi.
“Chính là không coi trọng Ngọc Nhi, cảm thấy Ngọc Nhi một mực không cố gắng tu hành, hoang phế tu hành, cho nên liền chia tay.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.
“Xem ra nữ tử này cũng chưa thật sự đắm chìm vào.” Dư Tĩnh Thu nói.
“Đúng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đây cũng là chuyện tốt, cũng là một cái tôi luyện đối với Ngọc Nhi.”
Cảm tình suy sụp rất đơn giản.
Lại chưa có đả kích gì sinh ly tử biệt, quá mức trọng đại. Vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng cũng không lo lắng. Dù sao con trai tu tâm nhiều năm như vậy, từng trải qua rất nhiều, không có khả năng yếu ớt như vậy, nhắm chừng trong lòng con trai đã sớm nhìn thấu, tìm say cũng chỉ là trong lòng buồn khổ cố ý phát tiết mà thôi, dù sao cũng là đoạn cảm tình đầu tiên của nó, lại là liên tục nhiều vạn năm.
...
Đảo mắt.
Đã đến ngày khai phủ.
Các vị đại năng giả từ bốn phương tám hướng tới chúc mừng, dù sao Đông Bá Tuyết Ưng thực lực cường đại, có chiến lực gần như cấp tôn giả. Ở thế giới người tu hành là phi thường thực tế, thực lực mạnh tự nhiên càng được kính trọng.
Soạt.
Một chiếc phi thuyền tinh vực từ trong thời không thông đạo của vũ trụ bay ra, ở trên boong phi thuyền có ba bóng người, cầm đầu là một lão giả mũi ưng, ở bên cạnh hắn chính là hai vị giới thần trẻ tuổi, là ‘Túy Cô Khách’ cùng ‘Cửu Xá’ lúc trước cùng nhau tham gia Vạn Hoa yến với Đông Bá Tuyết Ưng. Hai người bọn họ đều là đệ tử của đại năng giả Vũ Công.
Vũ Công lần này đến, bên người chỉ mang theo hai vị này.
Túy Cô Khách nay đã là giới thần nhị trọng thiên, mà Cửu Xá vẫn là giới thần nhất trọng thiên.
“Đông Bá đế quân lúc trước cũng là cùng nhau tham gia Vạn Hoa yến với các ngươi.” Lão giả mũi ưng ‘Vũ Công’ nói, “Nhưng khi đó hắn hẳn là nhất phẩm chân ý Siêu Phàm, cố ý che dấu thực lực. Đảo mắt thực lực của hắn đã ở trên ta!”
Cửu Xá, Túy Cô Khách ngoan ngoãn nghe.
Vũ Công mang theo hai đệ tử đến, cũng là vì có thể thân thiết hơn với Đông Bá Tuyết Ưng! Bởi vì hôm nay đại năng giả đến khẳng định rất nhiều, nếu không mang theo hai đệ tử đến, Vũ Công hắn cũng chỉ là một trong các đại năng giả, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ sợ còn chưa nhất định coi trọng hắn.
“Đi, đi xuống.” Vũ Công nói, mà trong lòng Cửu Xá, Túy Cô Khách đều phức tạp vạn phần. Cửu Xá vốn lòng dạ hẹp hòi càng thêm bi phẫn. Dù sao hắn ở môn hạ Vũ Công cũng không được coi trọng, cũng không phải thân truyền đệ tử. Nếu không phải hắn và Đông Bá Tuyết Ưng từng cùng nhau tham gia Vạn Hoa yến, lần này Vũ Công cũng sẽ không dẫn hắn đến. Về phần Túy Cô Khách cảm thấy chênh lệch đồng thời cũng có ý chí chiến đấu mạnh hơn.
Rất nhanh bọn họ buông xuống, đi tới cửa chính của Đông Bá đế quân phủ. Phủ đệ rộng lớn, cùng với khí tức vô hình pháp trận mang đến càng làm Cửu Xá, Túy Cô Khách đều nín thở.
Cửa chính mở rộng.
Liếc một cái có thể nhìn thấy bên trong cách đó không xa, một đôi vợ chồng hai người khí tức phi phàm mang theo một nam một nữ tương đối nhỏ yếu đang nghênh đón tân khách.
“Ha ha ha, tên Đông Bá đế quân, ta đã sớm nghe nói, chỉ là một trận chiến hắc ám thâm uyên Tam Thủ thần sơn, đế quân đã làm ta nghẹn họng nhìn trân trối.” Vũ Công mang theo hai đệ tử đi lên phía trước cười nói.
Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái liền nhận ra Túy Cô Khách cùng Cửu Xá sau lưng Vũ Công.
“Túy Cô Khách và Cửu Xá hai vị huynh đệ lúc trước cũng cùng nhau tham gia Vạn Hoa yến với ta, cũng là ba hạng đầu của An Hải phủ lúc trước, nhưng hai người bọn họ đều bái ở môn hạ Vũ Công, không phải khéo bình thường.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, bên cạnh Dư Tĩnh Thu và Đông Bá Thanh Dao, Đông Bá Ngọc cũng hơi hành lễ.
“Duyên phận, duyên phận. Ha ha ha...” Vũ Công nói. Hắn chú ý tới phía sau lại có một khí tức mãnh liệt mênh mông đến, không khỏi trong lòng hơi kinh hãi, liền nói ngay, “Ta đi vào trước, đế quân hôm nay rất bận rộn.”
“Mời.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nhìn theo bọn Vũ Công rời khỏi.
Sau đó mới chủ động tiến lên nghênh đón: “Hỏa Thành đại ca.”
“Đông Bá huynh đệ.” Đến chính là Hỏa Thành tôn giả. Đại năng giả khác đều mang theo hai ba thủ hạ, Hỏa Thành tôn giả lại tới một mình. Nhưng khí tức vô hình của hắn lại đã sớm khiến các đại năng giả kia ai cũng nín thở. Dù sao cũng là tồn tại toàn bộ vũ trụ bao gồm chúa tể ở bên trong cũng có thể xếp vào hai mươi hạng đầu.
...
Từng vị đại năng giả đến, Đông Bá Tuyết Ưng mang theo thê tử con cái đều đi nghênh đón.
Ít đơn giản tán gẫu hai câu.
Nhiều tán gẫu thời gian chén trà nhỏ cũng rất bình thường, chỉ cần có khách mới đến, cũng đều sẽ tự nhiên chấm dứt nói chuyện, Đông Bá Tuyết Ưng đi đón khách nhân mới đến.
Lúc này ——
Một vị nam tử mập mạp mang theo hai nữ giới thần đi tới. Nam tử mập mạp này đôi mắt sâu thẳm khó dò, khí tức phi phàm, chính là đại năng giả của Huyết Nhận thần đình. Đại năng giả hôm nay đến... Phần lớn đều là đại năng không đầu nhập vào thế lực, dù sao đại năng thuộc về Huyết Nhận thần đình cũng chỉ khoảng hai mươi vị.