Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1833: Chương 1833: Kinh động




“Chạy rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế, không khỏi nghiến răng.

Hắn cũng biết, muốn giết Bắc Hà rất khó, bởi vì bản thân hắn cũng có thủ đoạn tương tự có thể rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào.

“Hồn nguyên luyện thể của ta nay cũng chỉ đạt tới Thần Đế hậu kỳ, uy lực không đủ, nếu đạt tới cấp số Thần Đế viên mãn! Lấy trình độ huyền diệu của chiêu số ta... Lại phối hợp chiêu số linh hồn, sợ là một chiêu đã giết xong Bắc Hà đại đế.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, sau đó quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ma Ảnh tông chủ đã chạy ra khỏi bọt khí hư không, đang hướng xa xa điên cuồng chạy trốn, sương mù độc long thì hướng một cái phương hướng khác bỏ chạy.

Trên không Tuấn Sơn thành, Ma Ảnh tông chủ, Vu Triết thành chủ hai vị cường giả cấp Thần Đế viên mãn này đang hướng phía khác nhau tách ra chạy trốn! Vu Triết thành chủ là hóa thành sương mù độc long, có thể xưng bất tử thân, chỉ là hắn cũng cực kiêng kị đối với Đông Bá Tuyết Ưng: “Phi Tuyết Thần Đế này quá đáng sợ, chiêu số linh hồn lại của hắn lợi hại một chút, ta cũng phải ngã rồi, chạy nhanh đi! Cách càng xa càng tốt!”

Dù sao lần này là tới vây giết Phi Tuyết Thần Đế, kết thù lớn bực này, tự nhiên phải chạy xa một chút.

Vù!

Ma Ảnh tông chủ thì tốc độ tăng vọt đến mức tận cùng: “Lấy tốc độ của ta, Phi Tuyết Thần Đế này nhất định là đuổi không kịp ta, ừm? Không ổn!”

Trong tích tắc, Ma Ảnh tông chủ đã bay ra khỏi tường thành Tuấn Sơn thành, hướng hoang nguyên bên ngoài bay đi, nhưng sắc mặt hắn đột nhiên đại biến, giữa không trung phía trước lại xuất hiện một khe hở màu đen, Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ trắng từ trong khe hở màu đen đi ra, trực tiếp chặn lại ở phía trước Ma Ảnh tông chủ.

“Ngươi chạy không thoát!” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía hắn.

“Truyền tống cự ly siêu xa?” Ma Ảnh tông chủ cả kinh biến sắc.

Toàn bộ thần giới có thể truyền tống cự ly siêu xa cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, Phi Tuyết Thần Đế này cũng có thể?

Ma Ảnh tông chủ vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, quay đầu muốn thay đổi phương hướng chạy trốn.

“Oành.”

Đông Bá Tuyết Ưng cũng lười lấy ra trường thương, chỉ là tay phải nhẹ nhàng ép một cái, hư không phía trước trực tiếp áp bách như một trang giấy, Ma Ảnh tông chủ tuy linh hồn lúc nào cũng lọt vào thế giới hư ảo khổng lồ lôi kéo, nhưng thân thể hắn cường hãn, vẫn chống cự được không gian áp bách.

Oành ~~~~ không gian đè ép này rốt cuộc tan vỡ.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng cũng đã đến trước người Ma Ảnh tông chủ.

“Dừng lại.” Ma Ảnh tông chủ vội quát.

“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng thực dừng lại.

“Lần này chúng ta nghe Bắc Hà mê hoặc, tới đây vây giết Phi Tuyết Thần Đế, là chúng ta không đúng.” Ma Ảnh tông chủ vội nói, “Ta nguyện nhận lỗi, hóa giải việc này, được không?”

Dáng người Ma Ảnh tông chủ rất cao lớn, toàn thân đều có màng da màu đỏ sậm, càng có áo choàng màu máu thật lớn, một đôi mắt đỏ như máu... Ma Ảnh tông chủ ở toàn bộ thần giới là hạng người có tiếng bá đạo hung lệ, giờ phút này lại ngoan ngoãn cúi đầu chịu nhận lỗi, ở toàn bộ thần giới cũng là một màn rất khó nhìn thấy.

“Nhận lỗi?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Ma Ảnh tông chủ, tựa cười mà không cười, “Nói điều kiện một chút đi.”

Đông Bá Tuyết Ưng rất rõ ràng.

Ma Ảnh tông chủ khác với cấp Thần Đế viên mãn bình thường, thân thể hắn quá mạnh, tốc độ quá nhanh, mình dựa vào chiêu số phạm vi lớn trói buộc hắn, nhưng chiêu số phạm vi lớn thương tổn đối với thân thể rất nhỏ. Lấy trình độ mạnh mẽ của thân thể ‘Ma Ảnh tông chủ’, chiêu số phạm vi lớn thương tổn đối với hắn có thể xem nhẹ không tính, trói buộc trước, tới gần người chơi ác vài cú!

Nhưng tốc độ Ma Ảnh tông chủ quá nhanh, sợ là giao thủ mấy chiêu đã có thể nhanh chóng kéo giãn khoảng cách.

Mình lại thi triển phạm vi lớn chiêu số lại lần nữa trói buộc.

“Lấy trình độ mạnh mẽ của thân thể Ma Ảnh tông chủ này, chiêu số cận chiến của ta, sợ là phải mấy trăm chiêu mới có hi vọng chém giết hắn nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Hơn nữa hắn tốc độ quá nhanh, quá trơn trượt... Căn bản không thể công kích mang tính liên tục.”

Muốn giết Ma Ảnh tông chủ, sợ ít nhất cần thời gian chén trà nhỏ!

Thời gian dài như vậy...

Ma Ảnh tông chủ không nhìn thấy hy vọng sống, dưới cơn giận dữ, làm con dân cả Tuấn Sơn thành chôn theo cũng rất bình thường.

Người khác không biết tính cách Đông Bá Tuyết Ưng, cho rằng siêu cấp cường giả bực này, đối với con kiến nhỏ yếu là rất lạnh nhạt. Nhưng trên thực tế Đông Bá Tuyết Ưng không muốn nhìn thấy toàn bộ con dân Tuấn Sơn thành bởi vậy bị giết, hắn tuy có thể cứu người, nhưng nhiều nhất cứu nữ đồ đệ cùng số ít người, toàn bộ thành trì vô số người lại không kịp cứu.

“Bảo vật giá trị năm vạn Hồn Nguyên Tinh Ngọc.” Ma Ảnh tông chủ cũng hơi khom người, “Ta nguyện dâng lên, hóa giải việc này.”

“Tính mạng tông chủ ngươi chỉ giá trị chút ấy? Hơn nữa các ngươi trước đó chính là muốn mạng ta.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Bảo vật mười vạn Hồn Nguyên Tinh Ngọc, việc này sẽ bỏ qua.”

Mắt Ma Ảnh tông chủ hơi sáng lên, hắn đã sớm chờ Phi Tuyết Thần Đế này công phu sư tử ngoạm, mười vạn Hồn Nguyên Tinh Ngọc này hoàn toàn ở trong phạm vi thừa nhận của hắn, liền nói ngay: “Được, cứ bảo vật giá trị mười vạn Hồn Nguyên Tinh Ngọc. Còn có, Vu Triết huynh cũng muốn hóa giải thù hận với Phi Tuyết Thần Đế ngươi, chẳng biết có được không?”

“Vu Triết thành chủ?” Đông Bá Tuyết Ưng liếc xa xa một con sương mù độc long kia cũng bay ra khỏi phạm vi thành trì, sương mù độc long đã dừng lại, lơ lửng ở không trung xa xa, xa xa nhìn nơi này.

Mình tạm thời cũng không giết được Vu Triết thành chủ này, Vu Triết thành chủ cũng muốn hóa giải thù hận, hiển nhiên là bị đánh sợ rồi!

Vu Triết thành chủ...

Năm tháng dài lâu chưa cảm giác được tử vong uy hiếp, cơ thể sương mù độc long của hắn, ở thần giới, dưới ba vị hồn nguyên tổ thần ai cũng không làm gì được. Nhưng ở chỗ Đông Bá Tuyết Ưng, Vu Triết thành chủ cảm giác được khí tức tử vong! Bởi vì chỉ cần chiêu số linh hồn của Đông Bá Tuyết Ưng mạnh hơn một chút, liền vượt qua cực hạn thừa nhận của linh hồn Vu Triết thành chủ.

Cho dù hiện nay có thể chạy thoát, nói không chừng tương lai Đông Bá Tuyết Ưng tiến bộ một chút nữa, sẽ diệt sát hắn.

Cuộc sống thấp thỏm lo âu là rất thống khổ, có thể hóa giải, tự nhiên cố gắng hóa giải.

“Cũng được, hắn lại có thể trả giá cái gì?” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Vù.

Xa xa sương mù độc long kia nhanh chóng hướng Đông Bá Tuyết Ưng bên này bay tới.

...

Trên bầu trời, Vu Triết thành chủ, Ma Ảnh tông chủ đều rất khách khí, tư thái bày rất thấp, đàm phán nhận lỗi với Đông Bá Tuyết Ưng ở giữa không trung.

Mà trong Tuấn Sơn thành.

Một đám người, Ngự Phong Tuấn Sơn, Ngự Phong Lôi, Ngự Phong Thanh Âm một đám người, bao gồm bọn người ‘Hình lâu chủ’ Thiên Tâm lâu đều ngây ngốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.