Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1127: Chương 1127: Mới đến (1)




“Ông!”

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy, thấy được không gian chung quanh đang vặn vẹo sụp đổ, một chỗ không gian khác vô cùng xa xôi cũng đang sụp đổ, hai cái bắt đầu nối liền, hình thành một cái hành lang hư không cực kỳ ngắn.

Lực lượng vô hình bao bọc Ma Tổ, Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào hành lang hư không, không gian chung quanh tuy thỉnh thoảng đè ép lôi kéo, nhưng hầu như chớp mắt một cái, cảnh tượng trước mắt đã thay đổi.

“Ầm ầm ~~~” không gian chung quanh đang khôi phục bình thường.

Ma Tổ, Đông Bá Tuyết Ưng đều xuất hiện ở giữa không trung.

Ma Tổ nhìn quét chung quanh một cái, hừ một tiếng: “Truyền tống có chút lệch rồi, vẫn phải chạy đi.”

Bởi vì khoảng cách quá xa.

Truyền tống là không có khả năng tuyệt đối chuẩn xác.

“Rẹt ~~~~” xé ra thông đạo lốc xoáy thời không, Ma Tổ mang theo Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào trong đó, một lần này rất nhanh, chỉ nửa ngày thời gian đã ra khỏi thời không lốc xoáy, chung quanh vẫn là ở giữa không trung.

Ma Tổ mang Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục phi hành, bỗng chạm đến cái gì, hư không chung quanh xuất hiện gợn sóng vô hình, hai người bọn họ trực tiếp xuyên qua biến mất không thấy.

...

Đông Bá Tuyết Ưng chỉ cảm thấy trước mắt biến đổi, hắn biết đã tiến vào một không gian đặc thù.

Xa xa có các ngọn núi nguy nga lơ lửng, trên những ngọn núi đó đều có động phủ cung điện, ở giữa rất nhiều ngọn núi lơ lửng vờn quanh là một lục địa khổng lồ lơ lửng! Trên lục địa này là quần thể cung điện liên miên, trung tâm là một cung điện vô cùng chói mắt.

Cung điện nguy nga, hào quang trải rộng mỗi một chỗ của toàn bộ không gian.

“Thái Hư thiên cung, ta đến rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, trên mặt lộ ra nụ cười.

Xa xa còn có tu hành giả phi hành, đều là một phần tử của Thái Hư thiên cung, trong bọn họ có một số quay đầu nhìn, thấy được điện chủ Hình Phạt điện ‘Ma Tổ’, dọa bọn họ không dám nhìn nữa. Nhưng bọn họ cũng nói thầm: “Bên cạnh điện chủ Hình Phạt điện, tựa như còn có một Chân Thần Chúa Tể? Ai vậy? Lúc trước chưa từng gặp.”

Đông Bá Tuyết Ưng theo Ma Tổ phi hành, đồng thời cũng quan sát một số tu hành giả xa xa, thoạt nhìn hầu như đều là Chân Thần.

“Dựa theo ta biết, số lượng Hư Không Thần trong Thái Hư thiên cung phi thường ít, thậm chí cũng không bằng số lượng Hư Không Thần của hơn hai trăm hỗn độn lục địa kia.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Hỗn độn hư không mênh mông, lượng lớn vũ trụ, vô số hỗn độn lục địa, số lượng Hư Không Thần là phi thường nhiều.

Ở trong thánh giới, Hư Không Thần cũng nhiều tới dọa người!

Nhưng Hư Không Thần trong Thái Hư thiên cung lại cực ít cực ít, thậm chí Chân Thần đệ tử cho dù trở thành Hư Không Thần, nếu không đạt được đủ cấp độ, cũng sẽ bị bỏ ra ngoài đến ‘Hỗn Độn thành’ bên ngoài Thái Hư thiên cung. Phải biết, Thái Hư thiên cung chính là một trong ba đại thánh địa của Thất Tinh Hải thánh giới, vô số sinh mệnh đều khóc lóc muốn gia nhập Thái Hư thiên cung, cùng với vì gia tăng sức thống trị, cho nên ở trong Thất Tinh Hải thánh giới phân tán xây dựng mười hai tòa Hỗn Độn thành.

Mỗi một tòa Hỗn Độn thành chấn nhiếp một phương.

Có giám thị thánh giới, chiêu mộ đệ tử, thuận tiện giao thông… rất nhiều tác dụng. Những Hư Không Thần tương đối yếu kém sẽ bị đặt ra Hỗn Độn thành bên ngoài.

Nhưng cho dù những Hư Không Thần khá yếu đó cũng là Hư Không Thần quy tắc ảo diệu, được Thái Hư thiên cung dạy dỗ chỉ dẫn, chiến lực cũng vượt xa vô số Hư Không Thần bình thường bên ngoài.

“Nhìn.” Ma Tổ mang theo Đông Bá Tuyết Ưng bay về phía một hòn đảo lơ lửng, trên hòn đảo lơ lửng có mười hai tòa động phủ, động phủ quy mô lớn nhỏ không đồng nhất.

“Nơi này là ‘Ngu Hành đảo’ kim y đệ tử ở lại.” Ma Tổ chỉ vào những động phủ đó, “Dựa theo vị trí động phủ, động phủ chỗ cao nhất là chỗ kim y đệ tử xếp hạng nhất lần trước ở lại. Tiếp đó là lúc ấy xếp thứ hai... Theo thứ tự xuống dưới, cái thứ mười tương đối sát với dưới cùng, là kim y đệ tử lúc ấy xếp thứ mười. Phía dưới cùng còn lại hai động phủ để không, chuẩn bị cho kim y đệ tử sinh ra bên trong vũ trụ, như Tuyết Ưng ngươi ở vũ trụ quê hương trải qua khảo nghiệm, đơn giản hơn xa xa so với khiêu chiến bên trong Thái Hư thiên cung, cho nên một số lợi ích ngươi đạt được cũng tương đối ít chút.”

“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Điện chủ.”

Xa xa truyền đến thanh âm. Trên hòn đảo này, có một người trung niên áo bào tro cung kính hành lễ, nhưng hắn chỉ là một con rối sinh vật đạt tới cảnh giới Hư Không Thần.

“Vị này chính là kim y đệ tử Đông Bá Tuyết Ưng.” Ma Tổ quan sát phía dưới, phân phó, “Từ nay về sau hắn sẽ là chủ nhân của ngươi!”

“Lão bộc bái kiến chủ nhân.” Người trung niên áo bào tro lập tức hành lễ đối với Đông Bá Tuyết Ưng.

“Tuyết Ưng, tất cả quy củ ở trong Thái Hư thiên cung, hắn đều sẽ nói cho ngươi.” Ma Tổ nói, “Kiếm Chủ vốn cũng nên gặp ngươi một lần, ngươi dù sao cũng là tới từ quê hương chúng ta, nhưng hắn và lão tổ nay đều đang bế quan, nghĩ hẳn chiến đấu xếp hạng của kim y đệ tử các ngươi, lão tổ và Kiếm Chủ đều sẽ xuất quan. Cũng sắp rồi, chiến đấu xếp hạng lần tiếp theo cũng chỉ còn lại có hơn ba ngàn vạn năm.”

“Hơn ba ngàn vạn năm?” Đông Bá Tuyết Ưng hơi căng thẳng.

“Cho dù lần này thua, ngươi cũng có thể lần sau lại thắng lại.” Ma Tổ lạnh nhạt nói, “Không cần cảm thấy mất mặt. Một đám Chân Thần đệ tử yêu nghiệt nhất trong Thái Hư thiên cung rất khá, ngươi lần này có thể đi vào hai mươi hạng đầu coi như thành công rồi.”

Ma Tổ nói xong cười: “Tu hành cho tốt đi, vũ trụ quê hương chúng ta trừ Kiếm Chủ và ta, cũng chỉ ngươi thiên tư ngộ tính cao nhất, chúng ta nhất mạch này vẫn quá mỏng yếu.”

“Ta nhất định dốc hết toàn lực.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Ma Tổ gật đầu.

Lập tức khẽ cất bước, liền hóa thành một luồng sáng biến mất ở xa xa.

Đông Bá Tuyết Ưng lúc này mới nói thầm: “Hai mươi hạng đầu coi như thành công?”

“Chủ nhân.” Người hầu bên cạnh lại nói, “Ta đem lượng lớn tin tức bên trong Thái Hư thiên cung đều truyền cho chủ nhân.”

Rất nhanh.

Lệnh bài đưa tin của Đông Bá Tuyết Ưng liền lập tức thu được lượng lớn tin tức. Tuy lúc ở vũ trụ quê hương hắn cũng từng hiểu biết rất nhiều tin tức, nhưng thứ nhất, không đủ chi tiết. Thứ hai đó cũng là lúc vũ trụ sinh ra Thiên Ngu lão tổ lưu lại, ví dụ như không có nay tin tức đệ tử Chân Thần một thế hệ này.

“Ồ?” Đông Bá Tuyết Ưng xem xét trước tin tức về đệ tử Chân Thần, vừa xem xét đã líu lưỡi.

Phóng mắt năm đại thánh giới, hỗn độn hư không mênh mông.

Luận kỹ xảo chiến đấu, trình độ huyền diệu của chiêu số, Thái Hư thiên cung cũng là số một số hai, cho nên trừ rất nhiều Chân Thần khát vọng gia nhập, ngay cả ‘Thuỷ Tổ đảo’ ‘Dao Quang thánh cảnh’ quan hệ vô cùng tốt với Thái Hư thiên cung cũng phái người gia nhập, còn có một số đầu sỏ Hỗn Độn cảnh của Thất Tinh Hải thánh giới cũng phái con em mình coi trọng tiến vào Thái Hư thiên cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.