Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1718: Chương 1718: Một ngàn tỷ năm (2)




Tuy nói, không biết tử vong hành giả mạnh bao nhiêu!

Nhưng bản thân Bất Tử Minh Đế thực lực đã mạnh khoa trương, liều mạng sánh ngang cấp số thần tướng. Hắn tâm tâm niệm niệm muốn luyện chế ra tử vong hành giả như thế, khẳng định vượt xa thực lực hiện nay. Nếu không cần gì đi luyện chế?

Một khi luyện chế thành!

Thì ai cũng không ngăn hắn được!

“Tốt lắm, tốt lắm.” Bất Tử Minh Đế điên cuồng, lập tức bóng người tiêu tán.

Đàm phán, sụp đổ!

“Phiền rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng lẩm bẩm, nhưng hắn không có lựa chọn. Cầu được cơ hội tiến vào Xà Nha Lang Đạo tặng cho Bất Tử Minh Đế, Đông Bá Tuyết Ưng hắn còn chưa có năng lực lớn như vậy!

...

Ở một chỗ khác.

Trên vương tọa cung điện nguy nga, Bất Tử Minh Đế áo bào vàng hoa mỹ đầu đội vương miện, trong đôi mắt đột nhiên bốc cháy lên ngọn lửa, chung quanh cơ thể đều tràn ngập lửa, lửa lan đến bốn phương tám hướng, thị nữ trong cung điện đều ở trong sự hoảng sợ hóa thành hư vô, một sảnh cung điện này đều bị đốt thành phế tích, Bất Tử Minh Đế đứng ở giữa không trung phế tích.

“Ta không có đường nào để đi.”

“Ngươi không cho ta đường đi!”

Bất Tử Minh Đế bộ dạng như điên cuồng.

Nếu ngoan ngoãn không tàn sát, Đông Bá Tuyết Ưng mặc dù thành tựu Chung Cực, tin tưởng cũng sẽ đáp ứng tha mạng hắn.

Nhưng đối với Bất Tử Minh Đế mà nói không thành được hồn nguyên sinh mệnh, cứ sống như vậy, hắn chịu không nổi! Sống mà không có hi vọng, là một loại tra tấn. Tuổi thọ của hắn quá dài lâu, làm hắn có khát vọng mãnh liệt chỉ còn lại có lột xác tầng sinh mệnh, hắn khát vọng đạt tới một cái cấp độ sinh mệnh không thể tưởng tượng kia. Giống như phá kén thành bướm.

Hắn trước kia khoảng cách gần cảm thụ tầng cấp cao hơn, cho nên hắn càng thêm khát vọng.

“Vậy liều một phen cuối cùng đi.”

“Ta trước đây có thể trốn về, đã sống lâu như vậy rồi! Con đường tu hành bình thường ta đều không có hy vọng, chỉ có ‘Xà Nha Lang Đạo’ thần bí mới có cơ hội.” Trong mắt Bất Tử Minh Đế có ngọn lửa đang thiêu đốt, “Ở trước khi Phi Tuyết đế quân thành Chung Cực, liều một phen cuối cùng. Không cầu tử vong hành giả hoàn chỉnh nữa, mặc dù đơn giản có thể thao túng là được rồi.”

Tử vong hành giả hoàn chỉnh, đó là bán hồn nguyên sinh mệnh thể, chiến lực đủ để sánh ngang năm đại chí tôn.

Nếu luyện chế thành, hắn lập tức trở thành tồn tại sánh ngang chí tôn. Ở Đoạn Nha sơn mạch, tự nhiên có tư cách đi tranh đoạt cơ hội tiến vào Xà Nha Lang Đạo!

Dù là tử vong hành giả không hoành chỉnh, chiến lực cũng đủ mạnh.

“Liều.”

Bất Tử Minh Đế không có đường lui.

“Phi Tuyết đế quân này tốc độ tu hành cực nhanh, là một ngàn tỷ năm đã có thể thành Chung Cực nhỉ, ta phải thành công ở trong một ngàn tỷ năm.” Bất Tử Minh Đế thầm nghĩ, một ngàn tỷ năm ở trong mắt Vũ Trụ Thần thật sự không tính là quá dài, thời gian dài như vậy thành Chung Cực, Bất Tử Minh Đế cảm thấy là phi thường coi trọng Đông Bá Tuyết Ưng rồi.

Như La thành chủ lúc trước cho Đông Bá Tuyết Ưng và Kiếm Chủ cơ duyên, cũng là tận tâm ý mà thôi, không có nắm chắc hai người bọn họ có thể ở trước khi đại phá diệt thành Chung Cực, có thể thấy được độ khó của việc thành Chung Cực.

Chỉ là về sau, mặc kệ là Kiếm Chủ, hay là Đông Bá Tuyết Ưng, trưởng thành đều có chút khiến La thành chủ, Nguyên hai vị tồn tại này giật mình.

Kiếm Chủ đã thành Chung Cực! Đông Bá Tuyết Ưng lại ở trên con đường linh hồn đạt tới thành tựu không thể tưởng tượng.

“Một ngàn tỷ năm.”

Bất Tử Minh Đế cảm thấy thời gian rất nhanh, nhưng, trong một ngàn tỷ năm hẳn là có hi vọng.

...

Cùng ngày.

Bất Tử Minh Đế liền tới Nam Vân quốc đô.

“Sư phụ.” Nam Vân quốc chủ vẫn rất nhu thuận, không có cách nào cả, hắn không dám làm trái vị Bất Tử Minh Đế này.

“Hừ.” Bất Tử Minh Đế hừ lạnh một tiếng, hắn rất mất hứng với Nam Vân quốc chủ, bởi vì vị Phi Tuyết đế quân kia khiến hắn vô cùng phẫn nộ cũng là đồ đệ của Nam Vân quốc chủ! Chỉ là hiện nay, hắn còn cần vị Nam Vân quốc chủ này hỗ trợ.

“Giúp ta góp đủ những tài liệu này.” Bất Tử Minh Đế ném một quyển trục cho Nam Vân quốc chủ, “Phải góp đủ trong mười tỷ năm, không góp đủ, Nam Vân quốc của ngươi cũng chuẩn bị bị diệt đi.”

Nam Vân quốc chủ nghe mà lòng run lên, đưa tay tiếp nhận quyển trục.

Sau khi ném xuống quyển trục, Bất Tử Minh Đế liền trực tiếp biến mất rời đi.

Nam Vân quốc chủ cầm quyển trục, trong lòng lại hốt hoảng: “Bất Tử Minh Đế này quá khứ tuy bảo ta làm việc, nhưng ít ra ở mặt ngoài duy trì chút phong độ, lần này bảo ta làm việc, không làm xong, thì sẽ diệt Nam Vân quốc. Vậy mà bá đạo tàn nhẫn như thế! Không thích hợp!”

Một lát sau.

Thành Phi Tuyết, một phân thân của Nam Vân quốc chủ tới đây, gặp Đông Bá Tuyết Ưng.

“Sư phụ.” Đông Bá Tuyết Ưng còn ngồi ở dưới đình, nhìn thấy sư phụ đến, vội đứng dậy đón chào.

“Tuyết Ưng, ta vừa gặp Bất Tử Minh Đế, cảm thấy không thích hợp.” Nam Vân quốc chủ đem sự tình nói một lần.

Đông Bá Tuyết Ưng nghe xong liền nói: “Đều là vì ta.”

“Bởi vì ngươi?” Nam Vân quốc chủ kinh ngạc.

“Hắn có thể cảm giác được uy hiếp khổng lồ rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng thở dài nói, “Nói ra, là vì ta ở Đoạn Nha sơn mạch tạo ra một chút danh tiếng.”

“Ngươi ở Đoạn Nha sơn mạch xông pha ra danh tiếng, danh tiếng gì?” Nam Vân quốc chủ càng thêm nghi hoặc, người tu hành Giới Tâm đại lục bọn họ ở Đoạn Nha sơn mạch lúc nào cũng cẩn thận, đối mặt Tử Nghiệt tộc, bọn họ phải cẩn thận. Đối mặt dân bản xứ cũng phải cẩn thận! Dù là các tồn tại Vô Địch, không quá cần thiết, cũng không dám mang chí cao bí bảo đi vào.

“Là như vậy.”

Đông Bá Tuyết Ưng đối với sư phụ tự nhiên không cần giấu diếm, nói rõ ràng ra.

Nam Vân quốc chủ nghe càng lúc càng giật mình.

Trời ạ!

Lực kháng các thần tướng, thậm chí dám đối địch với Bắc Hà đại đế! Bắc Hà đại đế chẳng những không tức giận, ngược lại tự mình đến mời, vô cùng lấy lễ đối đãi. Từng vị đại đế mời, ‘Vu Phong đại đế’ liên thủ với Đông Bá Tuyết Ưng hắn, liền bức bách ‘Áp Hoàng’ quyền thế lớn nhất trong thập tam hoàng cúi đầu.

“Ngươi, ngươi...” Nam Vân quốc chủ tầm mắt có rộng nữa, giờ phút này cũng rung động vạn phần nhìn đồ đệ của mình.

Đáng sợ!

Quá đáng sợ!

Người tu hành Giới Tâm đại lục, trong lịch sử trước đây cho tới bây giờ chưa có ai, có thể ở Đoạn Nha sơn mạch vẻ vang như thế giống Đông Bá Tuyết Ưng! Ngay cả tám vị đại đế, thập tam hoàng loại cấp độ này cũng tranh nhau kết giao.

“Hư giới ảo cảnh đạo của ngươi đạt tới Chung Cực rồi sao? Chiêu số linh hồn vậy mà lợi hại như thế?” Nam Vân quốc chủ nhịn không được hỏi.

“Chưa, chỉ là đạt đến bình cảnh cực hạn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ta ở trong Đoạn Nha sơn mạch có chút cơ duyên, mượn cái này, ngộ ra một sát chiêu hư giới ảo cảnh! Dựa vào sát chiêu này, mới có uy thế như vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.