“Ha ha ha!” Bạch Sa thành chủ vẫn luôn rất thu mình ở nơi đó ăn uống đột nhiên đứng dậy, cười ha ha, “Ta đã nói mà. Ta đã nói Đông Bá huynh đệ này của ta mới là lợi hại nhất. Các ngươi xem, chậc chậc chậc, thực lực này, tốc độ giết chóc này, các ngươi vừa rồi đắc ý đều quá sớm.”
“Nhiều bí kỹ như vậy?”
“Cực điểm xuyên thấu? Hư giới? Tinh thần? Không gian? Hắn một tiểu gia hỏa nắm giữ bốn loại nhị phẩm thần tâm? Hơn nữa còn nắm giữ nhiều bí kỹ như vậy?”
“Đặc biệt Hư Giới Thần Tâm, khiến hắn có được thân thể hư giới, tương đương là hai người cùng nhau chiến đấu.”
Cầm quân chủ, Độc Dĩnh Giới Thần, Mặc Vân thành chủ, Nhung Hải vương, sứ giả thần đình đều rất giật mình.
Bởi vì lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng luôn là chiêu số hung mãnh! Tuy ngẫu nhiên thi triển cực điểm xuyên thấu…, nhưng thi triển bí kỹ chỉ một loại ‘Hỗn Động Nghiền Áp’, làm bọn họ lầm cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng chỉ nắm giữ một loại bí kỹ này.
Giết giết giết! ! !
Chỉ cần một loại ‘Tinh Thần Vẫn Diệt Kích’ ở lúc chiến đấu hiệu quả đã ở trên Hỗn Động Nghiền Áp! Càng miễn bàn nhiều loại bí kỹ phối hợp. Trong lúc nhất thời từng người áo đen bị tiêu diệt, không bao lâu, thành tựu giết địch của Đông Bá Tuyết Ưng liền trực tiếp vượt Táng Hao.
“Là lợi hại hơn Táng Hao chút, nhưng vẫn có chút chênh lệch với Đệ Thất Mai Vũ điện hạ.” Cầm quân chủ thấp giọng nói.
“Xem tiếp.” Mặc Vân thành chủ nhíu mày.
Tám vị ở đây, lúc trước đặt Táng Hao đã có bốn vị, bao gồm An Hải phủ chủ.
Bọn họ lúc ấy đặt được đầu tiên là bài trừ Đông Bá Tuyết Ưng, sau đó liền bài trừ Đệ Thất Mai Vũ, bởi vì bọn họ cảm thấy, Đệ Thất Mai Vũ điện hạ mặc dù có Ma Tuyết quốc chủ dốc sức bồi dưỡng, nhưng bản thân ngộ tính không nhất định đủ cao, không bằng Táng Hao quật khởi từ bình dân. Nhưng trên thực tế Đệ Thất Mai Vũ điện hạ thật sự quá kinh tài tuyệt diễm. Một bộ bí kỹ hoàn chỉnh, thậm chí bí kỹ cũng cực kỳ hoàn mỹ.
Hiện tại gã Đông Bá kia không được coi trọng nhất, tựa như chỉ biết chiêu số hung mãnh, thế mà còn biết chiêu số khác?
Lúc trước luôn hung mãnh là cố ý gạt người?
“Bí kỹ của hắn cũng rất hoàn mỹ, nhưng so sánh với Đệ Thất Mai Vũ điện hạ hơi kém chút.”
“Hắn tu hành thời gian ngắn, Đệ Thất Mai Vũ điện hạ đã tu hành hơn tám vạn năm, Đông Bá này mới tu hành hơn hai ngàn năm, bí kỹ có một chút chỗ thiếu hụt cũng rất bình thường. Nhưng hắn có Hư Giới Thần Tâm, lúc chiến đấu tương đương là hai người cùng nhau chiến đấu, hơn nữa thân thể hư giới còn hung hãn không sợ chết... Cho nên ta cảm thấy số lượng giết địch của hắn có thể so với Đệ Thất Mai Vũ điện hạ còn có thể cao hơn chút.”
Thời gian trôi qua từng giây một.
Đông Bá Tuyết Ưng chiến đấu dần dần cũng cố sức, dù sao người áo đen vĩnh viễn tăng lên không ngừng, chung quy sẽ vượt qua hắn.
“Ầm ầm ầm ~~~” Những người áo đen này công kích đều đã cực kỳ khủng bố, mỗi chiêu mỗi thức đều có thể dễ dàng diệt sát hung vu chiến binh.
“Bắt đầu liều một phen cuối cùng đi!” Đông Bá Tuyết Ưng lúc chiến đấu bắt đầu liều mạng, thậm chí thà dùng thân thể ngạnh kháng.
Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân!
Sở trường nhất chính là bảo mệnh.
Ở trong Hồng Thạch sơn, Đông Bá Tuyết Ưng đã từng thí nghiệm cực hạn Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân tầng thứ ba có khả năng thừa nhận, cũng từng thử cực hạn của tầng thứ tư. Cho nên hắn rất tự tin.
“Tên này được.”
“Hắn tu luyện bí thuật bảo mệnh cấp Giới Thần.”
“Hơn nữa đã tu luyện đến mức Thần cấp viên mãn.” Trên đài cao quan sát An Hải phủ chủ, Ma Tuyết quốc chủ… ai cũng bật cười, hai lão gia hỏa này thậm chí nhìn nhau cười, An Hải phủ chủ càng cười nói: “Ha ha ha, không ngờ hai chúng ta đều thua.”
“Ta thắng rồi, thông sát, thông sát!” Bạch Sa thành chủ mừng đến không khép được miệng. Lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng giết địch đã tiếp cận Đệ Thất Mai Vũ, đặc biệt sau khi dùng thân thể ngạnh kháng, rất nhanh đã vượt qua Đệ Thất Mai Vũ.
Bên cạnh nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần, Cầm quân chủ, Mặc Vân thành chủ, Nhung Hải vương, sứ giả thần đình đều có chút bất đắc dĩ, lại không thể nói gì.
Thua tâm phục khẩu phục.
Đông Bá này, thực lực quả thực càng mạnh.
Nhìn ra... Ít nhất có hai loại bí thuật cấp Giới Thần, hơn nữa đều tu luyện đến Thần cấp cực hạn. Phải biết đạt được bí thuật cấp Giới Thần vẫn có không ít, nhưng muốn đạt tới Thần cấp cực hạn lại rất khó. ‘Đại Hỗn Động Chân Lực’ đạt tới Thần cấp cực hạn, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn là sau khi thông qua tinh vực dự tuyển mới đột phá. Về phần Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân thì bản thân là nhất phẩm chân ý ‘Thế Giới Chân Ý’ tam trọng cảnh đột phá.
...
“Ta nhận thua.” Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng quả thực đủ cứng cỏi, những người áo đen không thể thương tổn, nhưng lại có thể hình thành vây công, đem chân thân Đông Bá Tuyết Ưng bao vây.
Hắn cũng không dây dưa, lập tức nhận thua.
Soạt.
Bị bài xích ra xuất hiện ở giữa không trung.
Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái thấy được lượng lớn bóng người phía dưới, đồng thời bên tai truyền đến thanh âm: “Nhóm thứ mười hai chấm dứt!”
Thanh âm này vang vọng ở mỗi một chỗ trong thiên địa.
Trong lúc nhất thời.
Ánh mắt toàn bộ người xem cuộc chiến phía dưới đều nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng giữa không trung, ngay cả các vị tồn tại xa xa trên đài cao cũng đều nhìn về phía hắn.
Bởi vì...
Đông Bá Tuyết Ưng kéo dài quả thực rất lâu! Ỷ vào thân thể bất tử, liền kéo dài chiến đấu, đánh giết đến cuối cùng.
“Ta thật đúng là một người cuối cùng đi ra.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Cũng không biết có thể xếp thứ mấy.”
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hướng phía Ngô Sơn tinh vực bay đi.
Ở một chỗ khác.
Táng Hao lạnh lùng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng từ trên cao đáp xuống, hắn là sớm đã đi ra: “Đi ra muộn nhất lại có tác dụng gì? Tiểu tử này nói không chừng cũng không vào được một ngàn hạng đầu.”
“Đông Bá huynh đệ, không tệ không tệ, ngươi thật sự rất không tồi, chờ phủ thành chi chiến chấm dứt, ta có một món quà tặng cho ngươi.” Trên đài cao Bạch Sa thành chủ cũng cười tủm tỉm nhìn Đông Bá Tuyết Ưng đáp xuống xa xa, thậm chí mở miệng truyền âm, thanh âm trực tiếp vang lên ở bên tai Đông Bá Tuyết Ưng. Hắn thật sự rất vui vẻ, bởi vì tiền đặt cược lần này hắn là thắng hết!
Nghe được thanh âm Bạch Sa thành chủ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị dọa nhảy dựng, lập tức rơi xuống.
Bên cạnh thanh niên tuấn mỹ áo trắng ‘Đệ Thất Mai Vũ điện hạ’ đã sớm đi ra thì cười nói: “Đông Bá huynh thế mà là một người cuối cùng đi ra, hơn nữa cũng không có bất cứ thương thế nào, bội phục bội phục.”
“Đi ra muộn nhất không có nghĩa là thành tựu giết địch sẽ cao, chờ có xếp hạng mới biết được.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.