Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1388: Chương 1388: Một thế giới khác




“Nể mặt một chút? Chỉ ngươi?”

Vừa dứt lời.

Ầm!

Thân thể Xích Mi sơn chủ lão giả nhỏ gầy túm trong tay trực tiếp nổ tung, Xích Mi sơn chủ đứng ở sau bàn dài cũng nổ tung, tất cả đều vỡ nát hóa thành hư vô, trực tiếp mất mạng!

Bóng người trong suốt đầu chim thân người nhất thời tức giận, lão giả nhỏ gầy trước mắt không vội mà lập tức giết, mà là chờ sau khi hắn xuất hiện lại giết, hiển nhiên cố ý đánh mặt hắn. Hơn nữa hắn ở hỗn độn hư không tổng cộng cũng chỉ thu hai đồ đệ này, hắn đối với tiểu đồ đệ ‘Xích Mi sơn chủ’ vẫn rất thích, bởi vì rất hợp tính hắn.

“Ngươi một người từ ngoài đến, ở trong hỗn độn hư không này thực lực mạnh nữa cũng phải bị áp chế đến Hỗn Độn Cảnh. Một tên Hỗn Độn Cảnh còn ở trước mặt ta, bảo ta nể mặt chút?” Lão giả nhỏ gầy Thạch lão quái cười nhạo, “Nếu là Nguyên cùng La thành chủ đến nói một tiếng, ta tự nhiên nể tình, ngươi còn bảo ta nể tình?”

“Hừ.” Bóng người trong suốt đầu chim thân người tức tối, “Ngươi mạnh nữa cũng chỉ có thể ở trong một nguyên thế giới này của ngươi, căn bản không ra được, còn xem thường ta?”

Hắn phẫn nộ.

Hắn nắm giữ Đại Phá Giới Truyền Tống Thuật, có thể đi nguyên thế giới khác, tự nhiên kiến thức cực lớn, học được rất nhiều bí thuật. Dưới tình huống bình thường tồn tại cùng cấp độ đều sẽ giao hảo hắn, trao đổi tuyệt học với nhau. Nào ngờ lão già này không nể mặt hắn như vậy.

“Cút!” Lão giả nhỏ gầy đột nhiên quát một tiếng.

Ầm!

Một dòng khí màu đen kinh khủng từ ngoài thân hắn bùng nổ nghiền áp tới, bóng người trong suốt đầu chim thân người cũng không kịp chạy đi, đã bị nghiền áp đánh vỡ nát, nhưng đây chỉ là một khối phân thân của hắn mà thôi, làm sư phụ của Vạn Giới lâu chủ, hắn cũng vô số phân thân.

“Ở địa phương của ta, còn ra vẻ với ta? Một người từ ngoài đến mà thôi.” Trong mắt lão giả nhỏ gầy đầy sự lạnh lẽo.

Thánh Chủ và hắn, đều là sinh mệnh bên trong hỗn độn hư không này.

Hai người đều có thể phát huy ra thực lực hoàn mỹ, một người từ ngoài đến, mặc dù cảnh giới tương đương với hắn, ở thế giới này thực lực cũng rất nhỏ yếu.

“Ài.”

Một đường chiến chiến chiến và giết chóc, phát tiết lửa giận trong lòng, giờ phút này ‘Thạch lão quái’ lão giả nhỏ gầy cũng thở dài. Mặc kệ như thế nào, đồ đệ Đông Bá Tuyết Ưng hắn coi trọng kia cũng đã chết. Lúc trước hắn vì Đông Bá Tuyết Ưng chuẩn bị rất nhiều cơ duyên cũng đều là công dã tràng, uổng phí rồi.

“Ngủ đi, ngủ đi, chờ lúc hỗn độn hư không này đại phá diệt lại tỉnh lại nhìn một cái.” Thạch lão quái có chút hứng thú rã rời.

“Khụ khụ.”

Hắn ho khan hai tiếng, một đòn không tiếc tất cả của Thánh Chủ quả thực đã tổn thương đến bổn nguyên của hắn.

“Ma tể tử còn rất ác, hơn nữa bản tôn hắn còn không tổn hao gì, nhưng tích tụ của Cổ Thánh hóa thân tiêu hao hầu như không còn, sợ là khi hỗn độn hư không sắp đại phá diệt mới có thể nhảy nhót tiếp.” Thạch lão quái lắc đầu, khẽ cất bước liền biến mất không thấy.

Ở thái dương tinh nguyên thủy.

Trên quả cầu lửa vô cùng khổng lồ, xuất hiện một cái bóng khổng lồ màu đen, cái bóng khổng lồ màu đen này chậm rãi nhập vào trong thái dương tinh nguyên thủy, bắt đầu lâm vào ngủ say. Ở trong ngủ say tu hành, cũng ở trong ngủ say trị liệu thương thế.

...

Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao ngồi ở nơi đó, ngơ ngác ngồi.

Bọn họ vừa mới biết được, có chút không tiếp thụ được. Phụ thân bọn họ thực lực cỡ nào, lúc trước còn chỉ Chân Thần Chúa Tể đã tiến vào hỗn độn hư không mênh mông cũng chưa chết, nay cũng đã đạt tới cảnh giới rất mạnh có thể chính diện giao thủ Vũ Trụ Thần, lại đã chết? Chết ở trong tay Thánh Chủ? Đó chính là Thánh Chủ, sức một người địch nổi toàn bộ Vũ Trụ Thần khác.

Tuy trong lòng hận ý sục sôi, nhưng hai tỷ đệ đều có cảm giác vô lực, bọn họ cũng không phải là Đông Bá Tuyết Ưng loại yêu nghiệt tuyệt thế thiên phú đó, bọn họ ngay cả Hỗn Độn Cảnh cũng không có lòng tin.

“Con đường tu hành là như thế, có các loại khốn cảnh trở ngại, phụ thân các con không chống đỡ được mà thôi.” Dư Tĩnh Thu nói, “Nhưng ta vẫn tự hào vì chàng, đối mặt Thánh Chủ, chàng không cầu xin tha thứ không cúi đầu. Hai tỷ đệ các con về sau cũng phải tu hành cho tốt, bởi vì về sau, không ai che gió chắn mưa cho các con nữa.”

“Vâng.”

Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao đều gật đầu.

Dư Tĩnh Thu bỗng hơi ngẩn ra, bởi vì một bóng người hiện ra ở trong đầu nàng, chính là bộ dáng Giới Tổ: “Dư Tĩnh Thu, trượng phu ngươi Đông Bá Tuyết Ưng vốn nên trở thành sư đệ của ta, đáng tiếc. Nhưng sư phụ ta đã giao thủ với Thánh Chủ, làm Thánh Chủ bị thương nặng. Hơn nữa sư phụ ta cũng đã ra tay, chém giết Xích Mi sơn chủ. Ngươi về sau chiếu cố cho tốt hai đứa con của Đông Bá Tuyết Ưng đi, nếu có phiền toái, có thể tới tìm ta.” Nói xong, ảo ảnh đó của Giới Tổ tiêu tán ở trong đầu nàng.

“Xích Mi sơn chủ đã chết?” Dư Tĩnh Thu sửng sốt.

Thánh Chủ cũng không giết được, sư phụ của Giới Tổ giết?

Giới Tổ có sư phụ? Còn làm Thánh Chủ bị thương nặng? Trong đầu Dư Tĩnh Thu có quá nhiều nghi hoặc, đồng thời Giới Tổ hứa hẹn có phiền toái có thể tìm, điều này làm Dư Tĩnh Thu cảm giác được lực ảnh hưởng của trượng phu mình.

Dư Tĩnh Thu cũng không biết.

Trải qua một chiến dịch này, ngay cả Thánh Chủ cũng có chút hối hận, bởi vì lần này tổn thất quá lớn! Ở trong thời gian rất lâu hắn cũng phải ngủ đông.

Mặc kệ như thế nào, ở trong hỗn độn hư không này, gã Đông Bá Tuyết Ưng kia đã biến mất từ đây, trên vũ đài này đã không còn bóng dáng hắn.

...

“Ầm.”

Đông Bá Tuyết Ưng tuy căn cứ thủ đoạn của Nguyên phán định, Nguyên hẳn là khinh thường làm một số việc âm mưu, nhưng không đến một khắc cuối cùng hắn chung quy không yên tâm.

Sau khi kích phát năng lượng của Giới Tâm Lệnh.

Một luồng chân linh của Đông Bá Tuyết Ưng liền ở dưới năng lượng Giới Tâm Lệnh bao vây, nháy mắt xuyên ra rời khỏi hỗn độn hư không. Bởi vì giờ phút này không có linh hồn, chỉ còn một luồng chân linh nhỏ yếu nhất bao hàm ký ức, cảm ứng của Đông Bá Tuyết Ưng đối với bên ngoài cũng phi thường phi thường yếu, vừa rời khỏi hỗn độn hư không đến bên ngoài, hắn cũng miễn cưỡng cảm ứng được bên ngoài năng lượng hỗn loạn sôi trào.

Đó là năng lượng sục sôi có tính nghiền áp, khiến hắn cảm thấy sợ hãi. Hắn biết, mặc dù hắn còn thân thể, nếu lọt vào bên ngoài, chỉ sợ cũng nháy mắt sẽ hủy diệt.

Vù.

Dưới năng lượng Giới Tâm Lệnh bao vây, giống như dọc theo một cái thông đạo đặc thù tiến lên với tốc độ cao.

Thời gian qua đi từng phút từng giây, trôi qua thật lâu, một ngày hai ngày, hoặc là một năm một năm rưỡi? Tiến lên ở trong thông đạo quỷ dị như vậy, một luồng chân linh của Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác đối với thời gian cũng mơ hồ, không thể phán định chuẩn xác thời gian. Lại hoặc là ở địa phương như thế, thời gian cũng không có ý nghĩa.

Ngẫu nhiên, Đông Bá Tuyết Ưng có thể mơ hồ cảm giác được dao động vô cùng khổng lồ, đó là dao động so sánh hỗn độn hư không. Sau đó lại nhanh chóng lướt qua.

Thật lâu... Thật lâu...

Luôn luôn đi tới.

Năng lượng Giới Tâm Lệnh ở trên đường tiến lên phía trước thì đang không ngừng thong thả hao tổn, còn lại chín thành năng lượng, tám phần năng lượng, bảy thành năng lượng, sáu thành năng lượng...

“Hả? Đây là!” Đông Bá Tuyết Ưng bỗng có chút nhảy nhót hẳn lên, bởi vì hắn cảm ứng được một dao động khổng lồ khủng bố, một lần này không phải lướt qua, mà là kịch liệt tới gần!

“Năng lượng tiêu hao gần nửa, xem ra là thật sự sắp đến Giới Tâm đại lục rồi. Vị ‘Nguyên’ tiền bối thần bí kia có thể đem ta truyền tống như thế xa, thực lực thật sao cao thâm khó lường.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng càng thêm xác định, lời vị Nguyên kia hẳn đều là thật.

Oành!

Cùng với cách dao động kinh khủng đó càng lúc càng gần, rốt cuộc, trực tiếp cắm đầu lao vào, ở dưới sự bảo vệ của năng lượng Giới Tâm Lệnh, một luồng chân linh của Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp tiến vào một thế giới mênh mông này, hơn nữa nhanh chóng chui vào trong một phôi thai đang thai nghén, Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được phôi thai này ẩn chứa sinh cơ cường đại.

“Một phôi thai còn đang thai nghén sinh cơ cũng khủng bố như vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng sau đó ý thức liền dung nhập trong phôi thai, một luồng chân linh này cũng nổ vang một trận, nháy mắt mất đi ý thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.