Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 404: Chương 404: Một thương diệt sát (1)




Đông Bá Tuyết Ưng bay thẳng ra ngoài, cười nói: “Đa tạ Vu Mã Hải thiếu gia ngươi quan tâm.”

“Tiểu tử, mạng của ngươi, cũng không đáng giá năm quyển trục Thần cấp?” Nam tử cao gầy Ba Hàm cao giọng nói, “Ngươi chỉ cần đáp ứng, chúng ta nhất định toàn lực bảo vệ ngươi.”

“Ha ha... người sắp chết, còn đáng giá năm quyển trục Thần cấp? Các ngươi đánh giá ta quá cao rồi.” Bóng người Đông Bá đã đi ra cổng vòm xa xa, nhanh chóng đi xa, biến mất ở trong tầm mắt ba vị Bán Thần.

...

Thiếu niên giáp vàng Vu Mã Hải ngồi xuống ở dưới đình, cầm lấy miếng bánh đặt ở trong miệng, nhíu mày nói: “Thật không ngờ Đông Bá Tuyết Ưng này thế mà không sợ chết, nhắc tới quyển trục Thần cấp hắn lập tức từ chối, ngay cả cơ hội đàm phán cũng không có! Đối với Hạ tộc mà nói, một tuyệt thế Siêu Phàm như vậy, lấy ra ba năm quyển trục vẫn sẽ đồng ý, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng tiểu tử này không phối hợp một chút nào.”

“Lăn qua lộn lại mất công!” Bác Ba đặt mông ngồi ở trên tảng đá bên cạnh, có chút tức giận nói.

“Thôi, để tiểu tử này đi chết đi!” Nam tử cao gầy Ba Hàm nói, “Hư Giới Chân Ý lại có tác dụng gì? Ở Hồng Thạch sơn, địa phương cần tra xét cực ít, chủ yếu vẫn phải dựa vào một đường chiến đấu, thực lực hắn kém chúng ta nhiều lắm.”

“Ừm, yên tĩnh chuẩn bị đi, mặc kệ hắn.” Vu Mã Hải nói.

Bọn họ thật ra căn bản không xem trọng thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng.

Lúc trước bảo Đông Bá Tuyết Ưng lấy trái cây, cũng là vì ra oai phủ đầu một chút, để Đông Bá Tuyết Ưng tương đối chật vật lấy đi. Ai ngờ Đông Bá Tuyết Ưng ở trên Hư Giới Chân Ý mạnh hơn so với bọn hắn đoán trước.

Nhưng dù vậy, bọn họ vẫn không xem trọng.

Dù sao bản thân Đông Bá Tuyết Ưng công kích quá yếu, lại không có thần khí, so với Bác Ba còn yếu hơn nhiều.

Bọn họ duy nhất coi trọng là... giá trị Đông Bá Tuyết Ưng ở trong mắt Hạ tộc! Cho nên muốn kiếm mấy quyển trục Thần cấp.

Đáng tiếc vẫn thất bại.

...

“Đông Bá Tuyết Ưng đại nhân đi thong thả.” Các thủ vệ cửa Đại Địa thần điện vẫn rất cung kính.

Đông Bá Tuyết Ưng đi ra khỏi cửa Đại Địa thần điện, nhìn bầu trời mênh mông bên ngoài, nở nụ cười: “Đội ngũ như vậy không đi cũng được, cùng lắm thì ta trực tiếp một mình xông vào Hồng Thạch sơn!”

Oành.

Nháy mắt một bước lên trời, xé rách ra một khe hở không gian trên bầu trời, Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào khe hở không gian biến mất.

***

Bạch Giang thành, Đông Ngư tửu lâu vẫn vô cùng náo nhiệt, khách nhân lui tới không dứt.

Đông Bá Tuyết Ưng từ ngoài tửu lâu đi vào.

“Ông chủ, lại đi ra ngoài vẽ tranh?”

“Ông chủ Đông Bá thật có hứng thú.”

Những vị khách quen này chào hỏi Đông Bá Tuyết Ưng, Đông Bá Tuyết Ưng cũng cười nói vài câu, rất nhanh đã đến vị trí trên lầu chỉ thuộc về hắn ngồi xuống, bảo người hầu làm hai món ăn nhẹ đưa lên thêm một bầu rượu, một mình một người ăn thức ăn uống rượu. Chỉ một lát sau, Dư Tĩnh Thu một thân áo bào màu lam đậm đi lên tửu lâu, bởi vì nàng duy trì pháp thuật đơn giản, cho nên trong mắt người ngoài chỉ có thể cảm thấy Dư Tĩnh Thu rất xinh đẹp, nhưng không đến mức kinh diễm.

Nếu thật sự không chút che dấu, Dư Tĩnh Thu sau khi trở thành Siêu Phàm, thay da đổi thịt, dung mạo của nàng ở toàn bộ Hạ tộc cũng có thể xưng là mỹ nữ số một! Nữ tử tầm thường phàm tục căn bản không thể so sánh, nàng nếu công khai lộ ra dung mạo, đã sớm ầm ĩ người ta tấp nập rồi.

“Tuyết Ưng.” Dư Tĩnh Thu ngồi xuống đối diện Đông Bá Tuyết Ưng, trong mắt có sự thấp thỏm lo lắng, “Đi tìm đội ngũ Đại Địa thần điện kia, thế nào rồi?”

“Có thể thế nào.” Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ cười, “Không coi trọng ta mà.”

“Không coi trọng?” Dư Tĩnh Thu lập tức sốt ruột, “Bọn họ đã bảo chàng đi, hẳn là chuẩn bị mang theo chàng đi chứ. Sao có thể không coi trọng chàng?”

“Bọn họ từ trước tới giờ chưa từng coi trọng ta.” Đông Bá Tuyết Ưng rót một chén rượu, “Bọn họ sớm biết Siêu Phàm đấu khí của ta đã không còn nữa, cũng không thể sử dụng thần khí, bọn họ căn bản không ôm chờ mong đối với thực lực của ta. Lúc ta vừa đi, bọn họ còn khảo nghiệm ta, nhưng ta cũng coi như thông qua bọn họ khảo nghiệm rất hoàn mỹ, nhưng cuối cùng thì sao? Không phải vẫn đòi quyển trục Thần cấp.”

“Quyển trục Thần cấp?” Dư Tĩnh Thu sửng sốt.

“Đúng, bọn họ không tốt bụng như vậy, mục đích cuối cùng của bọn họ chính là quyển trục Thần cấp, vừa mở miệng đã là mười quyển trục Thần cấp, về sau giảm xuống còn năm!” Đông Bá Tuyết Ưng hừ lạnh nói, “Thật si tâm vọng tưởng!”

Dư Tĩnh Thu và Đông Bá Tuyết Ưng ở cùng nhau nhiều năm, nàng quá quen tính tình của Đông Bá Tuyết Ưng. Dư Tĩnh Thu rất rõ, Đông Bá Tuyết Ưng là không có khả năng đi đòi quyển trục Thần cấp, một cái cũng không có khả năng! Nàng cũng không thể đi làm việc này, bởi vì một khi làm, đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói, so với chết còn khó chịu hơn!

Có một số việc, có thể làm! Có một số việc, không thể làm!

“Vậy làm sao bây giờ?” Dư Tĩnh Thu sốt ruột nói.

“Rau trộn.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, đồng thời mang theo một miếng thịt mỏng đưa tới bên miệng Dư Tĩnh Thu, “Đến. Há miệng!”

“Ta còn sốt ruột, chàng thật là.” Dư Tĩnh Thu bất đắc dĩ, vẫn mở miệng cắn.

“Không có gì phải sốt ruột, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, thật sự không có cách nào cả, đi một người thôi. Hắc Phong lão tổ năm đó có thể sống sót đi ra, ta cảm thấy ta cũng có thể còn sống sót đi ra.” Đông Bá Tuyết Ưng tự tin nói.

Bỗng Trần cung chủ đưa tin hỏi, hắn luôn quan tâm việc Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không giấu, thành thành thật thật nói một phen, nói xong sự việc hắn còn nhắc nhở: “Trần cung chủ, ngươi tuyệt đối đừng lén lút đưa cho những người từ ngoài đến quyển trục Thần cấp! Ngươi nếu đưa, ngươi biết tính tình ta.”

“Tuyết Ưng, ngươi thật là... ngươi yên tâm yên tâm, ta cho dù thật sự muốn cho, năm quyển trục Thần cấp, đại sự như vậy không có khả năng một mình ta quyết định, là cần trải qua toàn bộ nguyên lão hội đồng ý.” Trần cung chủ đưa tin nói.

Nay chính là thời khắc mấu chốt nhất của Hạ tộc, gặp phải vu thần cùng đại ma thần uy hiếp, ngay cả các tiền bối thần linh Hạ tộc cũng chú ý động tĩnh quê nhà. Muốn vận dụng năm quyển trục Thần cấp, loại sự tình này chẳng những cần thông qua nguyên lão hội, còn phải để tiền bối thần linh Hạ tộc biết!

“Như vậy thì tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười.

...

Đông Bá Tuyết Ưng ở Bạch Giang thành nhàn nhã thảnh thơi qua ngày. Với hắn mà nói, một mình cũng đi Hồng Thạch sơn, có thể đi theo một đội ngũ tự nhiên càng tốt, nhưng nếu không có cũng không có gì!

Hắn cũng đang chờ đợi ngày xuất phát. Dựa theo lời Trần cung chủ, nay đã có ba đội ngũ buông xuống, phân biệt là đội ngũ của Đại Địa thần điện và Huyết Nhận thần đình, cùng với một đội ngũ vị khách tới từ dị giới ‘Mai Sơn chủ nhân’ rất sớm đã đến thế giới Hạ tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.