“Rống ~~~~ “
Cửu Ngọc đế quân lại sắc mặt dữ tợn phát ra tiếng gầm nhẹ, hắn tu hành nhiều năm, nhiều loại bí thuật trong người, bản tôn thần tâm đã sớm dựng dưỡng vô cùng cường đại, giờ phút này tuy chịu ý thức dao động khủng bố đánh vào, vẫn có thể bảo trì sức chiến đấu. Hắn giờ phút này há mồm gầm lên giận dữ, tiếng rống giận này mang theo dao động đặc thù nhanh chóng thổi quét qua, đánh vào nhữn ý thức dao động kia, khiến sự chấn động do ý thức dao động mang đến giảm xuống.
Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu, Phủ Quỳnh quốc chủ lúc này mới hơi dễ chịu chút, mỗi người đều có thể thấy rõ tất cả trước mắt.
Mà trên trăm bức tượng băng kia, giờ phút này tầng băng ngoài hoàn toàn bong ra, đều lộ ra bộ dáng thật sự, mỗi một cái đều là chiến sĩ mặc áo giáp màu máu, có nhân loại, có đầu thú, có đầu kim loại. Mỗi người ở đó mang theo sát khí nhìn chăm chú vào bốn người bọn Đông Bá Tuyết Ưng, giống như nhìn bốn thằng hề nhảy nhót.
“Chỉ chút thực lực ấy cũng dám đến Huyết Hỏa Chi Môn.” Trong đó có một chiến sĩ áo giáp màu máu cười nhạo nói nhỏ.
“Oành!” “Oành!” “Oành!” “Oành!”
Bỗng trong những chiến sĩ áo giáp màu máu này, có bốn vị đồng thời bay lên, xoát xoát xoát xoát. Có hai vị là ở phía sau, hai vị khác thì chặn ở phía trước.
“Những kẻ này thật phiền toái, Đông Bá điện hạ, ngươi chỉ đường cũng chỉ quá lợi hại rồi.” Cửu Ngọc đế quân truyền âm cười khổ.
“Sao có thể mạnh như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng không dám tin.
Bởi vì dựa theo hắn biết.
Ở khu vực bình thường của di tích Hồ Tâm đảo, thực lực đại năng giả bình thường là có thể chống đỡ được! Càng xâm nhập càng nguy hiểm. Thậm chí cuối cùng ngay cả Huyết Nhận thần đế, Thời Không đảo chủ bọn họ cũng chỉ có thể dừng lại!
Nhưng nơi này còn chưa vào sâu như nơi Ma Tuyết quốc chủ giấu chân thần khí đâu! Không nên nguy hiểm như vậy chứ.
“Liều đi.” Phủ Quỳnh quốc chủ truyền âm nói, trong đôi mắt có một tia điên cuồng.
“Liều.” Chung quanh Dư Tĩnh Thu cũng lơ lửng một thanh cự kiếm, cự kiếm mơ hồ phân hoá.
“Giết!” Mà bốn chiến sĩ áo giáp màu máu đã động, trong đó một vị nữ chiến sĩ áo giáp thân hình xinh đẹp, chỗ mi tâm của nàng bỗng sinh ra một con mắt dựng thẳng, con mắt dựng thẳng đột nhiên bắn ra ánh sáng màu đỏ, trực tiếp bắn về phía nữ giới duy nhất ‘Dư Tĩnh Thu’ trong đội ngũ bọn Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu cảm giác được run rẩy cùng sợ hãi phát ra từ tâm linh.
Chênh lệch.
Nàng trong nháy mắt đã hiểu đôi bên có chênh lệch cực lớn! Đây là đối thủ khủng bố nhất nàng tiến vào Hồ Tâm đảo quỹ tích gặp phỉa.
“Soạt.” Cự kiếm lơ lửng trước người Dư Tĩnh Thu nháy mắt phân hoá thành chín thanh kiếm nhỏ, chín thanh kiếm nhỏ cấu thành một tinh đồ lấp lánh. Tinh đồ lấp lánh, mơ hồ có vô số tinh cầu trôi nổi, tinh đồ này ngăn cản ở phía trước Dư Tĩnh Thu, bị ánh sáng màu đỏ bắn lên trên, trong lúc nhất thời tinh đồ khổng lồ cũng đông lại, ngay cả chín thanh kiếm nhỏ cũng hiển hiện ra không nhúc nhích bị cố định ở giữa không trung.
“Cái này, cái này...” Dư Tĩnh Thu cũng không ngờ, vừa giao thủ, huyết luyện thần binh của mình thế mà bị cố định, điều này làm trong lòng nàng dâng lên cảm giác bất lực, nàng thậm chí cho rằng lần này đến di tích Hồ Tâm đảo có phải quá tự đại hay không? Sai lầm thái quá?
“Oành!”
Còn có một chiến sĩ áo giáp màu máu cầm đao. Hắn thân hình gầy yếu, đôi mắt có hai con ngươi, hắn khẽ cất bước đã xuyên qua khoảng cách với nhau đến cạnh Phủ Quỳnh quốc chủ, đao vung ra, lại sinh ra ngàn vạn ảo ảnh, mặc dù là giới thần tứ trọng thiên Phủ Quỳnh quốc chủ cũng không phân biệt được cái nào là đao ảnh chân thật.
Phốc phốc phốc phốc...
Phủ Quỳnh quốc chủ thao túng cây thước gỗ cực lớn xây dựng pháp trận muốn ngăn trở, nhưng thân thể hắn lại nháy mắt bị nứt thành ngàn vạn phần.
Thì ra, ngàn vạn đao ảnh kia, mỗi một cái đều là chân thật! Mỗi một cái uy lực đều rất khủng bố.
“Hừ.” Nữ tử xinh đẹp con mắt dựng thẳng ở mi tâm kia bắn ra ánh sáng đỏ, đột nhiên dời đi mục tiêu. Con mắt dựng thẳng ở mi tâm của nàng bắn ra ánh sáng đỏ lại rơi ở trên ngàn vạn phần thân thể bị vỡ nát đó của Phủ Quỳnh quốc chủ, nhất thời thân thể Phủ Quỳnh quốc chủ vốn muốn hợp nhất bị hoàn toàn đóng băng, rắc rắc rắc rắc rắc... Mỗi một phần thân thể nhỏ đều trực tiếp vỡ nát hủy diệt.
Phủ Quỳnh quốc chủ trực tiếp bị hủy diệt, mất mạng ngay tại chỗ, trở thành người thứ nhất trong đội ngũ bị mất mạng.
Mà Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu, Cửu Ngọc đế quân đều bất chấp phẫn nộ, bởi vì bọn họ đều gặp phải uy hiếp.
“Ha ha ha...” Kèm theo tiếng cười hùng hồn, nắm tay màu vàng cực lớn nghiền ép đánh về phía Cửu Ngọc đế quân. Đồng thời còn có một chiến sĩ hùng tráng cũng vung ra bàn tay lông xù màu đen, tập kích về phía Đông Bá Tuyết Ưng.
“Lao ngục!”
Đông Bá Tuyết Ưng vô số ánh sáng màu trắng chói mắt lúc này rốt cuộc trói buộc lan tràn về phía bốn chiến sĩ áo giáp màu máu kia. Thái hạo lực của hắn mặc dù nhanh, nhưng lúc trước ánh sáng đỏ yêu dị kia cùng với chiến sĩ áo giáp màu máu vung đao kia càng nhanh hơn. Nhưng... Thái hạo lực có mặt khắp nơi, nay đã hoàn toàn bao phủ một mảng chiến trường chung quanh.
Bắt đầu trói buộc những kẻ địch này.
Một trong ba đại bí kỹ: lao ngục!
Ở sau khi cảnh giới của Đông Bá Tuyết Ưng càng cao, bí kỹ này cũng đã thay đổi, không như lúc trước xiềng xích trói buộc quấn quanh, mà là một loại trói buộc dịu dàng, mềm dẻo lại có mặt khắp nơi, vô số thái hạo lực liên hợp lẫn nhau, lúc nào cũng trói buộc ảnh hưởng kẻ địch.
Nếu là dùng để đối phó giới thần tứ trọng thiên đây quả thật là chiêu số lợi hại, nhưng đối phó những chiến sĩ áo giáp màu máu này thì tỏ ra có chút yếu.
“Rống ~~~~~” Cửu Ngọc đế quân mở ra cái mồm to như chậu máu, điên cuồng phát ra tiếng rống giận.
Lúc rống lên, chỉ thấy từng vòng gợn sóng màu đen tràn ngập ra, thành hình quạt đánh về phía bốn chiến sĩ áo giáp màu máu kia, chỗ gợn sóng màu đen qua, ầm ầm xuất hiện rất nhiều hỗn động loại nhỏ, bốn chiến sĩ áo giáp màu máu kia cũng căn bản không thể né tránh, bị gợn sóng màu đen này đánh vào. Trong lúc nhất thời bốn vị chiến sĩ áo giáp màu máu này đều hơi ngẩn ra.
Trong đó tên chiến sĩ hùng tráng toàn thân có lông màu đen kia càng có chút thống khổ ôm đầu, ba kẻ khác tốc độ cũng rõ ràng chậm lại, đều nhìn về phía Cửu Ngọc đế quân.
Mà hơn trăm chiến sĩ áo giáp màu máu ở chung quanh xem cuộc chiến cũng đều nhìn về phía Cửu Ngọc đế quân.
“Chạy mau chạy mau, ta không phải đối thủ của bọn hắn.” Cửu Ngọc đế quân truyền âm vội vàng rống giận, đồng thời cuốn theo Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu, tốc độ tăng vọt muốn chạy trốn.