Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 684: Chương 684: Nhị trọng thiên Giới Thần (2)




Thanh Quân lúc trước quá chói mắt.

Mới sinh ra đã là Siêu Phàm, thiên phú siêu tuyệt, lúc còn bé đã nắm giữ nhất phẩm chân ý sơ hình, tiếp theo rất nhanh nắm giữ nhất phẩm chân ý, ba trăm năm trở thành Giới Thần! Phải biết rằng ở trước đó, thành Giới Thần nhất trọng thiên nhanh nhất cũng hao phí sáu trăm năm thời gian, đó còn là Thời Không đảo chủ làm được. Thanh Quân lại chỉ ba trăm năm đã làm được, ngay cả các tồn tại đỉnh cao nhất bọn Huyết Nhận thần đế cũng kinh động.

Bọn họ đều tranh nhau thu đồ đệ!

Thời Không đảo chủ đã thỏa hiệp! Mà Vạn thần điện chủ lại vì thế khai chiến với Huyết Nhận thần đế, cuối cùng vẫn là Huyết Nhận thần đế bá đạo hơn ngang ngược hơn.

Thanh Quân, thành đệ tử của Huyết Nhận thần đế!

Huyết Nhận thần đế tự nhiên dốc sức bồi dưỡng, nay Thanh Quân thực lực sâu không lường được.

“Chúc mừng chủ nhân, chúc mừng chủ nhân!” Hắc điểu vội kêu lên, “Dễ dàng như vậy đã thu được một đồ đệ tốt! Vạn thần điện chủ, Thời Không đảo chủ bọn họ muốn tranh cũng muộn rồi.”

“Ha ha...” Huyết Nhận thần đế cười, “Còn sớm lắm, lúc trước tiểu tử Tuyệt Diệt kia cũng khiến thần giới thâm uyên kinh động, hai vị chúa tể thâm uyên tự mình ra tay đem hắn đoạt lấy, nhưng cuối cùng sát tính quá nặng, quá mức tự đại, mất mạng nhỏ. Đông Bá tu hành, so với Thanh Quân, Tuyệt Diệt hơi chậm hơn một chút.”

“Nhưng ta thích nhất vẫn là Đông Bá tính tình, chí tình chí nghĩa, lại không kiêu không vội.” Huyết Nhận thần đế sau khi thời gian trôi ngược đã sớm hiểu tất cả, “Hắn từng bái sư Hồng Trần, hẳn là lo Hắc Ma lão tổ nhổ cỏ tận gốc giết hắn, cho nên luôn che dấu tin tức. Thậm chí ở trước mặt ta, cũng chưa nói ra chút tin tức tình báo. Mặc dù bởi vậy bị các đồng môn khác chế nhạo.”

“Không đem hy vọng đặt ở trên thân người khác, có đủ kiên nhẫn.”

Huyết Nhận thần đế rất hài lòng.

Hắn thích nhất có kiên nhẫn, bởi vì, hắn là phi thường kiên nhẫn, từng bước một quật khởi, thậm chí cho tới bây giờ mức độ này.

******

Ân Thạch biệt viện, Cung Phong đang uống rượu một mình, con ngươi lạnh như băng nhìn xa xa.

Nàng bản tính lạnh lùng hung ác, rất chán ghét kẻ yếu, nhưng đối đãi cường giả lại rất nhu thuận, đặc biệt đối mặt thần đế bệ hạ, Cung Phong nhu thuận trung thành vô cùng, thần đế dùng nàng cũng dùng rất thuận tay.

“Đi bảo Đông Bá đến chỗ ta.” Thanh âm thần đế truyền vào trong đầu nàng.

“Ừm?”

Cung Phong mở mắt ra, vội cung kính nói, “Vâng, sư tôn.”

Lập tức đứng dậy đi ra ngoài, sau khi đi ra khỏi căn phòng yên tĩnh liền phóng thích lĩnh vực bắt đầu điều tra toàn bộ Ân Thạch biệt viện, trong lòng lại âm thầm nghi hoặc: “Sư tôn sao lại tìm Đông Bá, theo lý thuyết, sư tôn hẳn là khá thất vọng với hắn mới đúng! Chẳng lẽ... Đông Bá đã đột phá? Hay là sư tôn thật sự rất thích Đông Bá, cho nên muốn nhắc nhở đôi chút?”

“Ừm, lần đầu tiên đã ban thưởng hai tấm lệnh bài, sư tôn hẳn là tương đối thích Đông Bá.”

Cung Phong có rất nhiều phán đoán, nhưng vẫn lập tức đi tìm Đông Bá Tuyết Ưng.

“Sao không có?” Cung Phong đi ở trên hành lang, nhìn quanh, lĩnh vực của nàng từng điều tra, trong Ân Thạch biệt viện cũng không có Đông Bá Tuyết Ưng.

Đúng lúc này, từ cửa sau Ân Thạch biệt viện bốn người đi vào, Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ đen mộc mạc, Dư Tĩnh Thu cùng với Xích Hỏa đế quân và Long Sơn đại đế. Bốn người bọn họ đang cùng nhau đi vào.

“Cuối cùng đã xuất hiện.” Cung Phong nhướng mày, nàng liếc một cái liền nhìn ra, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn là Thần cấp! Vẫn chưa thành Giới Thần.

“Còn chưa đột phá?” Trong lòng Cung Phong cười lạnh.

“Đông Bá sư đệ!” Cung Phong lạnh lùng hô.

Đông Bá Tuyết Ưng vừa thấy, liền nhắc nhở: “Tĩnh Thu, mọi người đi về trước.” Nói xong liền hướng Cung Phong sư tỷ đi qua.

Hắn là vừa mới đột phá thần tâm, nhưng nội thế giới diễn biến cần lượng lớn thần tinh, hắn không có khả năng ngốc nghếch ở trong dãy núi rừng rậm liền tiến hành diễn biến nội thế giới, vốn là chuẩn bị trở về trong tĩnh thất của động phủ tu hành, để thế giới diễn biến tu luyện ra giới thần lực. Chưa có Giới Thần lực... Còn chưa thể tính là Giới Thần.

“Cung Phong sư tỷ.” Đông Bá Tuyết Ưng đi qua.

“Không tu hành cho tốt, ngươi chạy loạn cái gì?” Trong mắt Cung Phong sư tỷ có một tia chán ghét, lạnh lùng nói, “Sư tôn có lệnh, bảo ngươi đi qua, còn không mau mau đi theo ta.”

Nói xong Cung Phong sư tỷ quay đầu đi ở phía trước.

Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, đi theo phía sau, nhớ tới sư tôn Huyết Nhận thần đế buông xuống lực lượng ở thế giới Hạ tộc, mơ hồ hiểu sư tôn vì sao triệu hồi mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.