Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1150: Chương 1150: Nội điện trưởng lão




Trên trăm sinh vật áo giáp màu xám đều nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ trắng nhìn đối thủ trước mắt, những sinh vật áo giáp màu xám này nếu chỉ một, mình có thể dễ dàng giải quyết. Nhưng một khi tụ tập đến mười tên, có thể mơ hồ hình thành trận pháp, làm thực lực mỗi người bọn hắn đều tăng lên. Một khi tụ tập đến trăm người... thực lực mỗi một người đều sẽ lại lần nữa tăng lên.

Hơn nữa bọn hắn có được lực lượng tà ác khiến quy tắc vận chuyển cũng yếm khí, chỉ cần bị công kích, sẽ xâm nhập thân thể, nếu chút ít thì có thể nhanh chóng bài xích hết, nhưng số lượng vừa nhiều lên là phiền toái.

Lúc trước chiến bại, đều may có trận linh Tinh Thần tháp giúp hắn áp chế, nếu không mỗi lần chiến bại lượng lớn lực lượng tà ác cũng đủ để giết hắn.

“Một lần này đã khác rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng một lần này chưa lấy ra Hư Không Thần Binh, mà chỉ đứng ở trên đại địa sa mạc.

“Đi!”

Ngón tay khẽ chỉ.

Binh sát trong cơ thể bay hết ra, rậm rạp binh sát màu tím đậm bay ra ngoài thân, ở dưới ý chí cường đại của Đông Bá Tuyết Ưng thao túng, trực tiếp dẫn động lực lượng quy tắc, mỗi một đạo binh sát màu tím đậm lúc phi hành tốc độ cao, thế mà hóa thành các con cá màu tím đậm, rậm rạp ước chừng hơn một ngàn con cá màu tím đậm, trong lúc nhất thời che cả bầu trời bay hết về phía các sinh vật áo giáp màu xám kia.

“Giết!” Ngoài thân trên trăm sinh vật áo giáp màu xám đều quấn quýt lực lượng tà ác màu xám, lực lượng hòa hợp một thể với nhau, khí tức mỗi người đều cường đại hơn không ít.

Mỗi người bọn hắn nháy mắt biến mất, tất cả đều thuấn di.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng thuấn di biến mất.

“Ào ào ào ~~~ “

Hơn một ngàn con cá màu tím đậm lại trực tiếp tiến vào trong hư không, tiến hành hư không tập sát, làm Đông Bá Tuyết Ưng nay đạt tới Hành Giả Bí Tàng tầng hai mươi tám, ở trên thao túng hư không đã cường đại hơn những sinh vật áo giáp màu xám này, các con cá màu tím đậm nhanh chóng đuổi giết các sinh vật áo giáp màu xám thuấn di.

Những sinh vật áo giáp màu xám này mỗi tên lạnh lùng tiến hành ngăn cản, nhưng các con cá màu tím đậm lại cực kỳ linh hoạt mà nhanh nhẹn. Bọn hắn miễn cưỡng ngăn cản được một chút, nhưng càng nhiều hơn lại nháy mắt đâm vào thân thể bọn hắn.

Quá khứ thân thể chúng nó cứng cỏi, chiêu số quần công của Đông Bá Tuyết Ưng đều vô dụng.

Nhưng một lần này thân thể chúng nó tựa như túi rách, ‘Vù vù vù’ con cá màu tím đậm rậm rạp điên cuồng xuyên qua thân thể bọn họ, không ngừng qua lại xuyên qua, thậm chí có sự tiêu hao, Đông Bá Tuyết Ưng lại tiếp tục phóng ra binh sát hóa thành con cá màu tím đậm bổ túc, điên cuồng vây công, những sinh vật áo giáp màu xám đó đều phẫn nộ phát ra tiếng gầm nhẹ, nhưng bọn hắn hoàn toàn bị áp chế.

Cứ như vậy, thương thế của chúng nó càng lúc càng nặng, sau mười nhịp thở, chúng nó cuối cùng tiêu tán, hào quang màu xám lại dung nhập đại địa.

“Thắng rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười.

Rốt cuộc thắng rồi.

Lấy Hư Không Thần Sơ Sinh cảnh xông qua Tinh Thần tháp tầng thứ ba.

Quá khó quá khó.

Từ sau khi Chân Thần đệ tử chi chiến kết thúc, hắn bế quan tu hành đã có năm mươi tám ức năm, thật ra sớm ở hai mươi ba ức năm đã nắm giữ Diệt Thế đệ tam kiếm. Hắn vốn là muốn đem Diệt Thế đệ tam kiếm kết hợp với Ba Động đạo của mình, sáng chế 《 Đạo Phong Ba 》thiên thứ mười, nhưng sau khi thử phát hiện quá khó.

Cho nên cùng lúc cân nhắc, lại thử đơn giản hoá ‘Diệt Thế đệ tam kiếm’ hóa thành chiêu số quần công!

Mình ở phương diện quần công thực sự yếu, mà muốn thao túng lượng lớn binh sát đồng thời thi triển sát chiêu, thi triển ‘Diệt Thế đệ tam kiếm’ cần mình hao phí lượng lớn tâm lực, mình nhiều nhất khiến năm binh sát đồng thời thi triển ra Diệt Thế đệ tam kiếm. Nhưng như vậy hoàn toàn không đủ! Số lượng quá ít, kẻ địch hoàn toàn có thể chống đỡ được. Cho dù vây công một người, những sinh vật áo giáp màu xám kia lưu chuyển năng lượng, có thể khiến kẻ bị thương nhanh chóng khôi phục.

Cho nên muốn giết, phải giết chết toàn bộ, cần chiêu số quy mô siêu lớn.

Vì thế liền đơn giản hoá ‘Diệt Thế đệ tam kiếm’.

Đơn giản hoá, đơn giản hơn sửa chữa dung hợp Ba Động đạo, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng còn cần lúc thi triển tương đối thoải mái, quy mô càng lớn thi triển càng tốt, vậy thì khó.

Hắn lần lượt đơn giản hoá, lấy ý cảnh ban đầu của Diệt Thế đệ tam kiếm làm căn bản, không ngừng đơn giản hoá, tận lực đơn giản, còn cố gắng khiến uy năng càng lớn càng tốt.

Rốt cuộc ——

Sáng chế sát chiêu quần công hiện nay —— ‘Ngư Long Sát’ .

“Đi xem tầng thứ tư.” Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng lại một bước lên trời, dọc theo cái lỗ khổng lồ trên trời cao, bay vào Tinh Thần tháp tầng thứ tư, đó là một thế giới dãy núi liên miên, bên trong chỉ có một sinh vật áo giáp màu máu. Một lần này, Đông Bá Tuyết Ưng dốc hết ‘Ngư Long Sát’ vây công, lại cầm Hư Không Thần Binh toàn lực chiến đấu cận thân, chỉ có thể miễn cưỡng làm bị thương đối phương, nhưng bản thân lại lọt vào lực lượng tà ác màu máu thẩm thấu bị thương nặng, may mắn trận linh Tinh Thần tháp giúp mình trấn áp trục xuất.

“Vẫn yếu.”

Đông Bá Tuyết Ưng biết, làm một Hư Không Thần Sơ Sinh cảnh có thể đánh đến tầng thứ ba đã rất khá rồi, muốn đi vào tầng thứ tư còn thiếu không ít.

“Nên đi ra ngoài một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng biết mình đã đạt tới một bình cảnh, muốn tăng lên nữa đã rất khó, cho thêm mấy chục ức năm sợ cũng khó tăng lên được bao nhiêu, trừ phi dùng thời gian càng dài hơn ví dụ như gấp mười cắm đầu tìm hiểu. Nhưng ‘thời gian’ với mình mà nói quá xa xỉ. Thời Quang điện tuy có thể tăng tốc thời gian, nhưng trả giá cũng cao.

Sơ Sinh cảnh, bên trong tu luyện năm mươi tám ức năm, bên ngoài là năm ngàn tám trăm vạn năm, đã tiêu phí của mình hai vạn chín ngàn điểm cống hiến, gần như ba viên nguyên giới thạch!

Mình ít bảo vật, không thể ở đây lãng phí thời gian.

...

“Đang ~~~ đang ~~~ đang ~~~ “

Tiếng chuông của Thái Hư điện vang lên, truyền khắp toàn bộ Thái Hư thánh địa.

Chỉ cần ở trong Thái Hư thiên cung, các vị nội điện trưởng lão, điện chủ đều nhanh chóng tới Thái Hư điện, ngay cả rất nhiều trưởng lão, Chân Thần đệ tử chưa có tư cách tới ngoại điện cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Thái Hư điện.

Chuyện gì thế?

Đã xảy ra đại sự gì? Thái Hư điện mỗi một lần vang lên tiếng chuông, đều sẽ là đại sự cực quan trọng.

Trong Thái Hư điện.

Chỗ cao nhất phía trước, Thiên Ngu lão tổ, Kiếm Chủ sóng vai ngồi ở chỗ cao.

Ở hai bên phía trên bậc thang.

Là tám vị điện chủ ngồi.

Ở hai bên của đại điện, là các vị nội điện trưởng lão đứng, giờ khắc này ánh mắt bọn họ đều rơi ở trên người một vị thanh niên áo trắng đứng ở trung ương đại điện.

Đông Bá Tuyết Ưng một thân áo trắng đứng ở nơi đó.

“Hôm nay triệu tập các vị, là Thái Hư thiên cung ta có một việc vui.” Thiên Ngu lão tổ ngồi ở phía trên mỉm cười nói, “Đông Bá Tuyết Ưng đã xông qua Tinh Thần tháp tầng thứ ba, từ hôm nay trở đi, hắn đã là vị nội điện trưởng lão thứ ba mươi chín của Thái Hư thiên cung ta.”

“Nội điện trưởng lão?”

Ở đây, các cao tầng Thái Hư thiên cung, bao gồm các điện chủ đều chấn động nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

Lúc này mới trôi qua bao lâu?

Chân Thần đệ tử chi chiến mới trôi qua năm ngàn tám trăm vạn năm mà thôi, lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng còn chỉ là Chân Thần Chúa Tể, hiện tại đã thành nội điện trưởng lão rồi? Tuy nói bọn họ đều có thể nhìn ra Đông Bá Tuyết Ưng thực tế năm tháng tu hành đã vượt qua hơn năm mươi ức năm, nhắm chừng là mượn dùng Thời Quang điện, nhưng thế này vẫn là thời gian rất ngắn ngủi.

Hơn nữa Thái Hư thiên cung mặc dù có pháp quy, Hư Không Thần Sơ Sinh cảnh chỉ cần trong trăm ức năm thông qua Tinh Thần tháp tầng thứ ba là có thể thành nội điện trưởng lão, nhưng mọi người hầu như đều sẽ mượn dùng Thời Quang điện tu hành lâu hơn.

Hơn nữa không hề nghi ngờ ——

Độ khó để Sơ Sinh cảnh thông qua tầng thứ ba, là so với Hợp Nhất cảnh thông qua tầng thứ năm càng khó hơn! Lúc trước nội điện trưởng lão Thái Hư thiên cung cũng chỉ có một vị là Sơ Sinh cảnh, có thể khẳng định, yêu nghiệt Sơ Sinh cảnh có thể xông qua tầng thứ ba, một khi đạt tới Hợp Nhất cảnh, xông qua tầng thứ năm tuyệt đối là phi thường thoải mái.

“Rốt cuộc vừa có thêm một vị đồng bạn.”

“Đông Bá trưởng lão.” Bọn họ đều nhìn Đông Bá Tuyết Ưng. Thái Hư thiên cung làm thánh địa, năm tháng dài lâu trước đây cũng chỉ ba mươi tám vị nội điện trưởng lão! Đương nhiên, chết trận không tính.

“Đông Bá Tuyết Ưng, từ nay về sau ngươi là nội điện trưởng lão của Thái Hư thiên cung ta, hi vọng cùng với đồng môn khác thủ hộ pháp quy Thái Hư thiên cung ta, thủ hộ thánh địa duy nhất của quy tắc ảo diệu nhất mạch ta.” Thiên Ngu lão tổ mỉm cười nhìn phía dưới, đồng thời hắn vung tay lên, ba tia sáng vàng trực tiếp bay về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng vung tay lên thu lại, cung kính nói: “Đông Bá Tuyết Ưng nhất định sẽ dốc hết toàn lực.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.