Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1392: Chương 1392: Sinh ra, kinh bốn phương (1)




Bình thường cùng mẫu thân, ngược lại cảm tình rất tốt. Bởi vì bí thuật, một nữ tử muốn thai nghén ra đứa con cường đại, cả đời có thể sinh ra hai ba đứa con coi như rất không tệ rồi.

“Ừm, theo ta thấy, đệ đệ con có thể ở lại trong bụng hơn năm mươi năm, thậm chí tám mươi năm.” Mắt Nhung Tinh Lan rất sáng, nàng thấy được hy vọng nửa đời sau bình thường của mình, “Nó sẽ được nuôi nấng càng thêm hoàn mỹ, ngay cả Thất Thần Linh Hoa Trà cũng có thể uống nhiều chút.”

Thất Thần Linh Hoa Trà, là mỗi một năm đưa tới một chén.

Ở lại trong bụng càng lâu, uống cũng càng nhiều, ngược lại hầu phủ là phi thường vui, bởi vì ở lại trong thai càng lâu, sẽ đại biểu cho tiềm lực, đại biểu cho huyết mạch cường đại. Như Hỏa Liệt hầu phủ trong lịch sử còn có nhiều người vừa sinh ra đã là Chân Thần, thậm chí có ở trong bụng thai nghén một hai trăm năm, vừa sinh ra đã là Chân Thần Chúa Tể.

Ở Nam Vân quốc,

Trong gia tộc vương hầu khác, có ở lại trong bụng mấy trăm năm, sinh ra đã là Hư Không Thần! Ở hỗn độn hư không nơi Đông Bá Tuyết Ưng đến, cực nghịch thiên trong hư không sinh vật mới vừa sinh ra đã là Hư Không Thần.

“Đệ đệ con vừa sinh ra, sợ đã là Chân Thần, tương lai tu hành càng nhanh.” Phụ nhân ‘Nhung Tinh Lan’ vuốt ve bụng mình, trên mặt tràn đầy hào quang.

...

Mang thai năm thứ chín.

Nhung Tinh Lan liền giật mình phát hiện thai nhi trong bụng khí tức lại lần nữa tăng lên, đạt tới cấp độ Chân Thần!

“Trở thành Chân Thần rồi?” Nhung Tinh Lan cực kỳ kích động, “Huyết mạch con ta xem ra cực kỳ lợi hại.”

Tuy phụ thân Ứng Sơn Liệt Hỗ khá phế, Hỏa Liệt hầu làm con, nay cũng chỉ là một Chân Thần Chúa Tể, mẫu thân Nhung Tinh Lan càng yếu hơn, chỉ mới Giới Thần.

Nhưng con của bọn họ, lẽ thường mà nói cũng sẽ rất yếu, nhưng có đôi khi sẽ đột nhiên bộc phát ra tuyệt thế thiên tài, dù sao huyết mạch di truyền ngẫu nhiên sẽ có bùng nổ.

Theo Nhung Tinh Lan thấy, con trai của nàng hiển nhiên chính là huyết mạch bất phàm.

“Phu nhân, trong phủ đưa tới Thất Thần Linh Hoa Trà.” Lại là một năm một lần đưa tới Thất Thần Linh Hoa Trà, thị nữ đẩy ra cửa sân bưng khay gỗ tiến vào, một vị lão giả lạnh lùng đứng ngoài cửa sân.

“Mẫu thân ta có chút mệt, đưa vào đi.” Nữ tử áo xanh đến ngoài phòng hô.

“Uống ở trong đình viện!” Lão giả lạnh lùng ngoài cửa sân nói lạnh như băng, Thất Thần Linh Hoa Trà phải để phụ nữ có thai uống hết, đây là quy củ của hầu phủ! Bởi vì đám đông các nữ nhân hầu phủ thân phận thấp kém, cả đời tích góp cũng mua không nổi một bát Thất Thần Linh Hoa Trà. Hầu phủ sợ những người phụ nữ có thai này không uống, ngược lại thu bán ra bên ngoài.

Cho nên phải tận mắt thấy uống hết!

“Vâng.”

Nhung Tinh Lan tuy không tình nguyện, nhưng vẫn đi ra, nàng nhanh chóng đi ra tiếp nhận Thất Thần Linh Hoa Trà, ngửa đầu uống hết liền lập tức vào nhà.

“Đứng lại.” Lão giả lạnh lùng quát.

Nhung Tinh Lan run lên.

Lão giả lạnh lùng khẽ biến sắc, quay đầu bỏ đi.

Nhung Tinh Lan, nữ tử áo xanh sóng vai nhìn lão giả lạnh lùng rời đi, trên mặt cũng lộ ra sự lo lắng.

“Phiền toái, bị phát hiện rồi.” Nữ tử áo xanh truyền âm nói.

“Ta đã biết chỉ cần đi ra, thì tránh không thoát, lão gia hỏa kia nhất định sẽ phát hiện.” Nhung Tinh Lan nghiến răng, khí tức Giới Thần cùng khí tức Chân Thần khác nhau rất lớn, thai nhi trong bụng trở thành Chân Thần, mà bản thân Nhung Tinh Lan mới chỉ là Giới Thần! Căn bản không thể che giấu khí tức thai nhi trong bụng.

“Đại phu nhân sẽ giở trò hay không?” Nữ tử áo xanh lo lắng.

“Không sợ! Hầu phủ đối với mỗi một thai nhi đích hệ huyết mạch đều rất coi trọng, một khi động thủ, vậy đều là tội lớn!” Nhung Tinh Lan nghiến răng, “Huống chi, ta liều mạng cũng phải bảo vệ con ta.”

Nhung Tinh Lan nàng, nửa đời bình thường.

Lúc trước cũng chỉ là một nữ tử bình thường nhỏ yếu trong Hỏa Liệt thành, bị vị con em gia tộc vương hầu địa vị cực cao kia cướp đoạt cũng chỉ có thể nén giận, bị đại phu nhân bắt nạt cũng nén giận. Nhưng nay, nàng cả đời này lần đầu tiên lộ ra răng nanh khi nàng nhỏ yếu, chỉ vì bảo vệ đứa nhỏ tiền đồ vô lượng. Ai, cũng không thể hủy đứa nhỏ của mình.

Trong phòng, nữ tử áo đỏ ngồi, nhìn chằm chằm lão giả cung kính ở một bên.

“Ngươi nói, thai nhi trong bụng tiện tỳ Nhung Tinh Lan kia, nay đã là Chân Thần?” Nữ tử áo đỏ ánh mắt lạnh lùng, nhiệt độ trong phòng cũng kịch liệt giảm xuống, lão giả cũng cảm thấy run sợ. Hắn tuy là Hư Không Thần Sơ Sinh Cảnh, nhưng đại phu nhân đã sớm là Hợp Nhất Cảnh, thực lực càng cường đại, muốn giết quả thực là lật tay có thể diệt.

“Vâng.” Lão giả có chút run sợ, “Ta sẽ tuyệt không nhìn lầm.”

“Ta nếu nhớ không lầm, cô ta mang thai mới chín năm nhỉ.” Nữ tử áo đỏ lạnh nhạt nói.

“Vâng.” Lão giả gật đầu.

“Xem ra cô ta thật sự gặp may mắn, cùng Liệt Hỗ thế mà có thể sinh ra đứa nhỏ như thế, thiên phú cao như thế. Thật đúng là lập công lớn cho hầu phủ chúng ta.” Nữ tử áo đỏ cười nói, “Ngươi giúp ta đi thăm cô ta, tặng chút quà, bảo cô ta dưỡng thai cho tốt, nay tất cả lấy thai nhi trong bụng cô ta làm trọng. Dù sao mặc kệ như thế nào, cũng là đứa nhỏ của Liệt Hỗ.”

Lão giả rất kinh ngạc.

Tặng quà?

...

Từng năm trôi qua, đại phu nhân quả thực tốt bụng, hầu như mỗi tháng đều an bài thủ hạ tặng lễ vật cho Nhung Tinh Lan, Nhung Tinh Lan cũng rất cẩn thận, đại phu nhân đưa tới, nàng căn bản không dám ăn uống! Nhưng an bài con gái cầm ra ngoài đi bán lại phát hiện, những lễ vật đó đều là bảo bối tốt, đều bán được giá cao, đại phu nhân tựa như cũng không có ác ý.

Đảo mắt, Nhung Tinh Lan đã mang thai mười lăm năm, khí tức thai nhi trong bụng cũng là cấp độ Chân Thần Tôn Giả rồi.

“Bẩm phu nhân, Thất Thần Linh Hoa Trà năm nay, Nhung Tinh Lan đã uống hết.” Lão giả tới hồi bẩm.

“Thai nhi trong bụng Tinh Lan muội muội vẫn ổn?” Nữ tử áo đỏ ngồi ở nơi đó mỉm cười nói.

“Cũng vẫn khỏe, vẫn là cấp độ Chân Thần Tôn Giả như cũ.” Lão giả nói.

“Ừm, lại đi nhị quản sự bên kia lĩnh chút lễ vật đưa qua.” Nữ tử áo đỏ cười nói, đồng thời lại truyền âm, thanh âm trực tiếp vang lên ở trong linh hồn lão giả, “Nhớ kỹ, một lần này, một lọ linh dược ta tặng đi đó, phải khiến Nhung Tinh Lan tiện tỳ đó uống hết! Phải uống hết.”

Lão giả run sợ.

Không ổn.

Lúc trước tuy tặng lễ vật rất nhiều lần, nhưng từ trước tới giờ không bức bách phải uống hết. Về phần ‘Thất Thần Linh Hoa Trà’ phải uống đó là quy củ của hầu phủ! Hiện tại đại phu nhân tặng lễ vật, lại bức bách Nhung Tinh Lan phải uống hết. Lão giả không ngốc một chút nào.

“Phu nhân, không thể, Ứng Sơn thị quy củ nghiêm ngặt, đây chính là tội lớn, một khi phát hiện nhất định phải xử tử.” Lão giả cũng là trả lời trong linh hồn, hắn cũng không dám mở miệng nói, sợ đại phu nhân tức giận trực tiếp giết hắn. Dù sao đại phu nhân chỉ là linh hồn truyền âm... Căn bản không để lại chút nhược điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.