“Phổ Tàng đế quân là không so đo với ta.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần vội nói, “Nếu là so đo, ta nào còn có thể sống đến bây giờ.”
“Vị này là Bạch Sa thành chủ, cái này ta không cần nói rõ chứ.” An Hải phủ chủ cười nói.
“Ta biết, con chuột ăn vụng đó.” Ma Tuyết quốc chủ cười nói.
Bạch Sa thành chủ mập mạp áo bào trắng cũng nói: “Ta cũng hối hận không biết bao nhiêu năm rồi, luôn muốn trở về môn hạ bệ hạ.” Nếu là người khác dám nói hắn là con chuột ăn vụng, Bạch Sa thành chủ đã sớm dễ dàng diệt sát đối thủ. Nhưng đối mặt An Hải phủ chủ, Ma Tuyết quốc chủ, hắn vẫn rất nhu thuận. Hai vị này đều là lão gia hỏa nổi tiếng đã lâu.
Giới Thần tứ trọng thiên cũng có khác nhau. Bình thường càng già, thực lực sẽ càng mạnh, chỉ tiếc đến trình độ nhất định hoặc là đi đầu thai, hoặc là bản tâm tán loạn mà chết.
“Đây là Nhung Hải, có chút ngốc.” An Hải phủ chủ nói.
“Tộc kim loại? Tộc kim loại đều rất ngay thẳng.” Ma Tuyết quốc chủ cũng nói.
Nhung Hải vương nhếch miệng cười: “Đúng, ngay thẳng, ta rất ngay thẳng.”
“Ma Tuyết huynh, ngươi sao lại đến chỗ ta? Thần đình Vạn Hoa yến, bất cứ một phủ thành nào cũng có thể nhìn thấy.” An Hải phủ chủ hỏi. Hai người bọn họ chia ra sóng vai ngồi ở chỗ cao. Ma Tuyết quốc chủ cười nói: “Ta đến, là thất nữ nhi (con gái thứ bảy) của ta cũng tham gia thần đình Vạn Hoa yến, ở An Hải phủ các ngươi.”
“Thất nữ nhi? Ngươi lại có một đứa con gái nữa?” An Hải phủ chủ kinh ngạc.
“Đúng.” Ma Tuyết quốc chủ gật đầu.
“Đủ lợi hại đấy, lão gia này. Ngươi cũng già bao nhiêu rồi! Lại sinh ra một tiểu nữ nhi?” An Hải phủ chủ than thở vô cùng, “Đều nói Giới Thần tứ trọng thiên muốn có con rất khó, ngươi lại là một đứa tiếp một đứa, nay ngươi cũng có bảy con gái rồi nhỉ. Đúng rồi, ngộ tính của cô bé như thế nào?”
Ma Tuyết quốc chủ là một vị tồn tại bá chủ sống năm tháng dài lâu. Sáu con gái lúc trước, đại nữ nhi thiên phú cực cao, thành tựu Giới Thần tam trọng thiên, năm con gái phía sau thiên phú yếu chút, Ma Tuyết quốc chủ không tiếc trả giá cũng chỉ khiến năm cô con gái này miễn cưỡng bước vào Giới Thần cấp, đều chỉ là Giới Thần nhất trọng thiên.
“Tiểu nữ nhi này của ta rất có chủ kiến, ta nói cũng vô dụng.” Ma Tuyết quốc chủ khen, “Nhưng ngộ tính của nó quả thực rất không tệ, không chênh lệch mấy với đại nữ nhi của ta.”
“Ồ? Không tệ, xem ra lần này tiểu nữ nhi này của ngươi hẳn là có thể bái ở môn hạ một vị đại năng rồi. Đúng rồi, tiểu nữ nhi này của ngươi tên là gì?”
“Nó ngụy trang thành nam tử, tự đặt cho mình cái tên, là Đệ Thất Mai Vũ.” Ma Tuyết quốc chủ lắc đầu.
“Ngụy trang nam tử? Ha ha ha, có ý tứ.” An Hải phủ chủ cười lên.
Hai người bọn họ ở bên trên nói chuyện, năm vị phía dưới nghe cũng rất ít xen mồm, nhưng cũng đều nhớ kỹ Đệ Thất Mai Vũ cái tên này.
“Ồ? Ta nhớ trong cao thủ Thần cấp của Ngô Sơn tinh vực thông qua tinh vực dự tuyển, trừ Đông Bá tiểu huynh đệ, tựa như có một người tên Đệ Thất Mai Vũ?” Bạch Sa thành chủ thầm nghĩ.
...
Qua thêm hơn một canh giờ nữa.
Vù.
Một bóng người áo trắng đi vào trong điện.
“Sứ giả đến rồi.” An Hải phủ chủ quan sát phía dưới, Ma Tuyết quốc chủ còn có Bạch Sa thành chủ, Ma Vân thành chủ, Cầm quân chủ, Độc Dĩnh Giới Thần, Nhung Hải vương phía dưới đều nhìn người áo trắng này, người áo trắng đó là sứ giả Huyết Nhận thần đình phái tới.
“Bái kiến phủ chủ.” Bóng người áo trắng này cung kính hành lễ, lập tức ngẩng đầu nói, “Tại hạ phụng mệnh lệnh bệ hạ, tới đây chủ trì Vạn Hoa yến phủ thành chi chiến, phủ chủ có thể giám thị toàn bộ hành trình.”
“Ừm.” An Hải phủ chủ gật đầu, “Sứ giả cứ vào ngồi, ngươi đã đến đây, nghĩ hẳn quy củ phủ thành ba trận sàng chọn cũng định ra xong rồi?”
Sứ giả thần đình cũng đi đến vị trí thứ nhất bên trái ngồi xuống, lập tức cung kính nói: “Đã quyết định xong!”
“Vậy ngươi bắt đầu chủ trì an bài đi.” An Hải phủ chủ gật đầu.
******
Khoảng ba vạn hai ngàn cao thủ Thần cấp, bọn họ từ các tinh vực cảnh nội An Hải phủ thông qua dự tuyển. Trên thực tế trong bọn họ rất nhiều đều không phải là ở An Hải phủ, có một số là vật chất giới đi ra, có một số thậm chí là cảnh nội lãnh thổ Thời Không đảo, Vạn Thần điện, có một số thì là cảnh nội một ít đế quốc lãnh thổ hẻo lánh đi ra. Đều là muốn tham gia đại thịnh sự số một này của thần giới.
Những cao thủ này đều đang chờ đợi mệnh lệnh của An Hải phủ, chờ đợi phủ thành chi chiến.
“Đông Bá.” Một binh sĩ quân đoàn ở cửa động phủ cao giọng hô.
Rất nhanh, cánh cửa lớn mở ra.
Đông Bá Tuyết Ưng mang theo Dư Tĩnh Thu cùng với một đám thần linh Hạ tộc đến nghênh đón. Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái liền nhận ra, binh sĩ quân đoàn này chính là một người trong một đám binh sĩ quan tuần thú mang theo.
“Đây là tuần thú đại nhân bảo ta đưa tới, là thời gian cùng với an bài đơn giản quy củ của phủ thành chi chiến.” Binh sĩ quân đoàn đưa lên một quyển trục màu vàng, đồng thời nói, “Tuần thú đại nhân còn nói, mấy ngày nay cũng đừng chạy loạn, ba ngày sau phủ thành chi chiến sẽ bắt đầu.”
“Ta biết.” Đông Bá Tuyết Ưng tiếp nhận quyển trục màu vàng, binh sĩ quân đoàn kia thì lập tức rời đi.
“Mau nhìn xem.” Bên cạnh, bọn Tử Lôi đế quân, Vân Hải ai cũng đều đang nhìn.
Đông Bá Tuyết Ưng cười mở ra quyển trục.
Trình tự mỗi lần phủ thành chi chiến đều giống nhau, nhưng một số quy củ chi tiết lại là có khác biệt.
“Chiến đấu xếp hạng, lôi đài chiến, sinh tồn chiến.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn gật đầu.
Phủ thành chi chiến, chia làm ba lượt.
Chiến đấu xếp hạng, khoảng ba vạn hai ngàn cao thủ Thần cấp tham gia chiến đấu xếp hạng, căn cứ thành tích mỗi người, cuối cùng chọn ra một ngàn hạng đầu! Phía sau đào thải toàn bộ!
Lôi đài chiến, một ngàn cao thủ, quyết ra hai trăm năm mươi vị cao thủ!
Sinh tồn chiến, ở trong hai trăm năm mươi vị cuối cùng... Lại quyết ra một trăm vị cuối cùng.
Một trăm vị này... sẽ đại biểu An Hải phủ tới thần đình, ở trước mặt tồn tại mạnh nhất thần giới ‘Huyết Nhận thần đình bệ hạ’ cùng với một đám đại năng giả khác, tiến hành thần đình chi chiến cuối cùng!
“Năm tháng tu hành của ta mới hơn hai ngàn năm, chỉ cần có thể tới thần đình, khiến các đại năng giả nhìn thấy ta, ta liền có thể bái ở môn hạ đại năng giả.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Cho nên mục tiêu của ta chỉ một cái, thành công tiến vào một trăm hạng đầu! Đi tham gia thần đình chi chiến, vậy lần thần đình Vạn Hoa yến này của ta coi như thành công!”
“Một trăm hạng đầu...” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ba lượt sàng chọn của phủ thành chi chiến, trong mắt mơ hồ có mũi nhọn.