Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1236: Chương 1236: Thầy trò gặp lại (2)




Tuy phổ biến đều rất yếu, ví dụ như Hợp Nhất cảnh phổ biến đều là thực lực Tinh Thần tháp tầng một, nhưng một thể hệ này cũng sẽ sinh ra một số tồn tại cực kỳ khủng bố! Như ‘Giới Tổ’ cao cao tại thượng đã chứng minh một điểm này, như được hắn thu làm thân truyền đệ tử, tuyệt đại đa số đều là có thiên phú cực cao ở trong hệ thống loại thôn phệ.

Bọn họ có thể đem một ít tinh hoa của sinh linh bị nuốt ăn tinh luyện dung nhập bản thân, hấp thu ưu điểm trong máu thịt linh hồn sinh linh khác, khiến sinh mệnh bản thân càng ngày càng hoàn mỹ!

Như Giới Tổ...

Cường độ thân thể hắn, so với bọn người Đao Hoàng của ‘hệ thống tu hành chiến sĩ mạnh nhất’ còn mạnh hơn nhiều, thân thể Giới Tổ đó là thân thể hoàn mỹ nhất, ngay cả linh hồn cũng cường đại hoàn mỹ tương tự. Cho nên lấy vô số thủ đoạn ‘Vu Tổ’ có được, đối mặt Giới Tổ cũng không thể thắng lợi.

Công nhận.

Thánh Chủ số một, tiếp theo chính là Mẫu Tổ, Giới Tổ. Vu Tổ và Mẫu Tổ Giới Tổ chênh lệch nhỏ nhất, sau đó nữa là Đao Hoàng! Ma Sơn thủy tổ và Dao Quang chi chủ còn phải xếp sau.

“Ừm.” Huyết Trùng Tôn Giả đang đắm chìm ở trong hưởng thụ, bỗng nhiên biến sắc, bởi vì trong phòng xử phát xuất hiện một thanh niên áo trắng.

“Ngươi là ai?” Huyết Trùng Tôn Giả có chút cảnh giác lạnh giọng quát.

“Ta là sư phụ hắn.” Đông Bá Tuyết Ưng chỉ vào Vân Bằng bị trói bên cạnh, theo một cái chỉ này của hắn, xiềng xích trên người Vân Bằng đều vỡ nát, Vân Bằng có chút sững sờ nhìn thanh niên áo trắng xa lạ trước mắt.

Hắn có thể xác định...

Hắn không biết vị đại cao thủ thần bí xuất hiện trước mắt.

“Sư tôn.” Vân Bằng không chút do dự quỳ xuống, lập tức dập đầu.

Tuy không biết.

Nhưng hắn biết rõ... Đây là hy vọng sống sót của hắn.

“Sư phụ của hắn?” Huyết Trùng Tôn Giả nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, “Ngươi là Thanh Bằng môn?”

“Coi như thế.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, mình tương lai cũng là cần trấn thủ Thanh Bằng môn hơn vạn ức năm, cũng miễn cưỡng có thể tính là Thanh Bằng môn.

“Thanh Bằng môn, ngươi dám lẻn vào Ma Nhãn thần phủ, lá gan thật đúng là lớn.” Huyết Trùng Tôn Giả cười lạnh.

Ầm ——

Cửa phòng hình phạt bỗng mở ra, một người bên ngoài đi vào, đây là một nam tử tà dị áo bào tím, chỗ mi tâm hắn có một dấu vết, vừa vào ánh mắt liền đảo qua, dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.

“Sư tôn.” Huyết Trùng Tôn Giả nói ngay, “Gã Thanh Bằng môn này thế mà dám lẻn vào Ma Nhãn thần phủ chúng ta.” Hắn phát hiện Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên xuất hiện, không dám sơ ý, liền lập tức bẩm lên.

Nam tử tà dị này nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, đánh giá, cười nhạo nói: “Cao thủ trong Thanh Bằng môn hẳn là không có ngươi, nhưng dám xông vào chỗ của ta, thật sự là muốn chết, ta để ngươi làm thức ăn cho ta đi.” Nói xong liền muốn há mồm nuốt ăn.

“Ma Nhãn!”

Một thanh âm hùng hồn vang lên.

Nam tử tà dị cả kinh.

Chỉ thấy một bóng người cường tráng xuất hiện ở trong phòng hình phạt, hắn có tóc màu vàng, da hắn cũng lóe ra hào quang màu vàng chói mắt, có một cái mồm to như chậu máu, mũi hướng lên trời, một đôi mắt phát ra khí phách ngập trời.

“Quốc chủ.” Nam tử tà dị không chút do dự cung kính khom mình hành lễ.

“Quốc chủ.” Huyết Trùng Tôn Giả cũng sợ tới mức vội khom người.

Người trước mắt chính là tồn tại sáng tạo Kim Thực quốc—— Kim Thực quốc chủ, đó chính là người được Giới Tổ thưởng thức thu làm thân truyền đệ tử, nghe nói kiêm tu hệ thống cổ tu, nhưng chỉ hệ thống loại thôn phệ đã có chiến lực Tinh Thần tháp tầng năm. Một khi thực lực cổ tu cũng bùng nổ... Ở trong Tinh Thần tháp tầng năm coi như là cao thủ cấp đỉnh phong.

Thực lực đánh giá tương đương với Đông Bá Tuyết Ưng lúc chưa lĩnh ngộ ‘Tâm ta là thiên tâm’.

Kim Thực quốc chủ lại nhìn Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười.

Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng lúc tiến vào, cũng đã đưa tin cho Kim Thực quốc chủ, cho nên Kim Thực quốc chủ lúc này mới chạy tới. Dù sao ba đại thánh giới đối mặt hai đại giáo phái là có hợp tác chặt chẽ, cao tầng của ba đại thánh giới cũng sẽ có rất nhiều sự liên hợp, Đông Bá Tuyết Ưng là không dám mạo phạm động thủ đối với thân truyền đệ tử của Giới Tổ, nhưng Kim Thực quốc chủ cũng không dám động thủ đối với nội điện trưởng lão của Thái Hư thiên cung.

Bọn họ đều rất coi trọng đối phương.

Đông Bá Tuyết Ưng không dám xem thường đối phương, dù sao phán định đối phương là thực lực Tinh Thần tháp tầng năm đỉnh phong, nhưng Kim Thực quốc chủ là quốc chủ một phương đã rất lâu chưa ra tay rồi.

Mà Kim Thực quốc chủ cũng biết... Vị Đông Bá trưởng lão năm tháng này tu hành cực ngắn, đã đạt tới thực lực như thế, tương lai thực lực khó có thể đánh giá.

“Kim Thực quốc chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng nói.

“Đông Bá trưởng lão.” Kim Thực quốc chủ mỉm cười nói.

Bên cạnh, sắc mặt Ma Nhãn Tà Quân, Huyết Trùng Tôn Giả đều biến đổi.

“Đông Bá trưởng lão sao lại có hứng thú tới Kim Thực quốc của ta?” Kim Thực quốc chủ cười nói.

“Đồ đệ của ta bị bắt làm nô lệ ở trong Ma Nhãn thần phủ, ta đương nhiên phải đến, nếu đến chậm một bước, chỉ sợ cũng phải bị ăn luôn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói xong nhìn thoáng qua Vân Bằng ở một bên.

Vân Bằng thoát chết, lúc này còn có chút dại ra.

Kim Thực quốc chủ cao cao tại thượng khách khí như thế đối mặt cao thủ thần bí, sẽ là sư phụ của mình?

“Chuyện gì vậy?” Sắc mặt Kim Thực quốc chủ trầm xuống, ánh mắt đảo qua Ma Nhãn Tà Quân bên cạnh, “Ma Nhãn, đệ tử của Đông Bá trưởng lão sao có thể bị bắt đến đây làm nô lệ? Cho Đông Bá trưởng lão một cái giải thích đi.”

“Vâng.” Mi tâm Ma Nhãn Tà Quân đột nhiên bắn ra một cột sáng màu tím mênh mông rơi ở trên người Huyết Trùng Tôn Giả bên cạnh, Huyết Trùng Tôn Giả nhất thời dại ra, không nhúc nhích, Ma Nhãn Tà Quân lại khẽ há miệng, miệng chợt phóng to, chỉ một miếng đem Huyết Trùng Tôn Giả hoàn toàn nuốt vào vào bụng.

Ma Nhãn Tà Quân rất rõ.

Tính cách quốc chủ nhà mình, cho nên hắn không chút do dự ăn luôn đồ đệ để tạ tội! Ở khu vực Giới Tổ thống trị... Cấp bậc càng thêm nghiêm ngặt tàn khốc.

“Đông Bá trưởng lão, Ma Nhãn tuy keo kiệt chút, nhưng chuyện này bỏ qua từ đây, được không?” Kim Thực quốc chủ cười ha ha nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Đi đi đi, phòng hình phạt này không phải nơi gì tốt đẹp, đi chỗ đó của ta ngồi chút.”

“Được.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, trong lòng đối với vừa rồi Ma Nhãn Tà Quân một miếng nuốt gọn Huyết Trùng Tôn Giả còn có chút cả kinh.

Sớm nghe nói khu vực Giới Tổ thống trị tàn khốc lạnh lùng.

Nhưng trăm nghe không bằng một thấy.

Kim Thực quốc, trong hoàng cung.

Một mâm thức ăn ngon đưa lên, Kim Thực quốc chủ và Đông Bá Tuyết Ưng ngồi đối mặt xa xa, ở chéo phía sau Đông Bá Tuyết Ưng là Vân Bằng.

Vân Bằng giờ phút này vẫn thấp thỏm lo âu, bởi vì Kim Thực quốc chủ tự nhiên phóng thích uy áp khí tức quá khủng bố, đây không phải cố ý phóng thích, mà là tự nhiên tỏa ra, hơn nữa giờ phút này tâm cảnh Vân Bằng cũng không ổn định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.