“Cuối cùng tiêu diệt phân thân của ta cùng đại ma thần, thế mà cũng đã dẫn động một chút thế giới lực?” Vu thần gật đầu, “Cũng đúng, hắn nắm giữ Hư Giới Thần Tâm, Hư Giới Thần Tâm thực sự có thể đủ phản chiếu toàn bộ thế giới Hạ tộc, hơn nữa hư giới cùng thế giới chân thật vốn là hai mặt của một thể. Trên cơ sở này, chỉ sợ chỉ cần có chút tiến bộ, sẽ có hi vọng luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, lấy thiên phú của Đông Bá Tuyết Ưng này, nhanh nói không chừng trong trăm năm có thể thành, chậm nữa, một ngàn năm cũng nhất định có thể thành.”
Vu thần lắc đầu.
Một lĩnh chủ vật chất giới sắp sinh ra!
Hơn nữa là giẫm hắn cùng đại ma thần.
“Đông Bá Tuyết Ưng này cũng quá lợi hại rồi.” Vu thần nhớ lại toàn bộ sự tình phát triển, không khỏi lắc đầu, “Chỉ sợ vu độc tra tấn hắn trăm năm thời gian, ngược lại có rèn luyện đối với tâm chí hắn, Hồng Thạch sơn bồi dưỡng... Mới khiến hắn tuyệt thế Siêu Phàm này thật sự một bước lên trời.”
“Thua không oan, không oan.”
“Dù sao ai có thể ngờ được, sẽ đụng tới tuyệt thế Siêu Phàm như vậy. Tỷ lệ như vậy, cũng có thể bị ta và đại ma thần đụng phải.” Vu thần lắc đầu.
...
Nếu nói Vu thần coi như bình tĩnh, vậy xa ở trong hắc ám thâm uyên đại ma thần ‘Đạt Nhĩ Hào’ đã thật sự vô cùng phẫn nộ rồi!
“Đáng chết, đáng chết, a a a, đáng chết! ! !” Kèm theo tiếng rống phẫn nộ, trong điện các của một tòa thần điện dao động vô hình màu đen tràn ngập ra, một số thủ vệ cũng nháy mắt hóa thành phấn tan rã, các thủ hạ khác chỗ xa hơn bị dọa sợ.
Trong điện các.
Đại ma thần đi tới đi lui, dưới một đôi sừng cong thật lớn, khuôn mặt dữ tợn.
“Thế mà thua rồi, thua rồi? Chuẩn bị lâu như vậy, thế mà thua rồi? Vu thần tên ngu xuẩn kia, không phải tự tin như vậy sao? Còn có Đông Bá Tuyết Ưng kia, sao lại toát ra một tuyệt thế Siêu Phàm như vậy. Siêu Phàm như vậy, cho dù ở trong hắc ám thâm uyên cũng rất khó đụng phải. Trong lãnh địa này của ta sinh ra vô số ác ma, chưa từng có một ác ma nào lợi hại như vậy.”
“Siêu Phàm như vậy, có thể xuất hiện ở một thế giới phàm nhân? Còn vừa vặn để ta đụng phải?”
“A a a, đáng chết a.”
Đại ma thần phẫn nộ tru lên.
Hắn hận.
Hận đụng phải Đông Bá Tuyết Ưng tuyệt thế Siêu Phàm như vậy, Siêu Phàm như vậy, đặt ở thần giới, nếu bậc đại năng không quá bắt bẻ mà nói, cũng có thể được bậc đại năng thu làm thân truyền đệ tử. Nếu chuyên tâm dạy dẫn đường, ngộ ra nhất phẩm chân ý cũng rất có khả năng.
Loại Siêu Phàm nghịch thiên này, thế mà lại để hắn đụng phải?
“Ta tích góp thần tinh năm tháng dài lâu, hầu như tất cả đều tiêu hết sạch rồi, a a a, đáng chết.” Đại ma thần đang mắng mỏ rít gào. Hắn lần này trả giá cũng rất lớn. Hắn khác với Vu thần, bản tôn Vu thần có thể ở lại vật chất giới, phân thân ở trong thần giới mạo hiểm hoàn toàn có thể lại lần nữa quật khởi. Nhưng trong hắc ám thâm uyên lại nguy hiểm hơn nhiều, đại ma thần hắn cũng không thể trốn vào vật chất giới.
Tích góp nhiều thần tinh như vậy, dễ dàng sao? Sau một lần là mất hết!
“Trì Khâu Bạch tên phản đồ kia, phản đồ!” Đại ma thần gầm nhẹ, “Hắn nếu động thủ, tiến hành phá hoại ở trong tinh tháp, cho dù không hủy được, chỉ cần có thể khiến thời gian tinh tháp duy trì ngắn hơn! Vách ngăn của tinh tháp tán loạn sớm hơn... Ta và Vu thần có thể tiến hành xây dựng quy mô lớn, đem Đông Bá Tuyết Ưng bao vây trùng điệp, như vậy chúng ta cũng thắng.”
“Phản đồ, phản đồ, Trì Khâu Bạch, ngươi không phải muốn làm anh hùng sao?” Trong đôi mắt đại ma thần tràn đầy tức giận. Từ khi sinh ra bắt đầu đã từ trong vô số ác ma giãy dụa sinh tồn, đại ma thần có thù tất báo, tự nhiên muốn hung hăng tra tấn Trì Khâu Bạch, để Trì Khâu Bạch muốn sống không được muốn chết không xong.
******
Chiến tranh kết thúc, Đông Bá Tuyết Ưng cũng lười quản Vu thần, đại ma thần sẽ có suy nghĩ gì, hắn giờ phút này trong lòng vướng bận nhất chính là thê tử của mình.
Vù!
Một luồng sáng bay tới, trực tiếp tiến vào trong tinh tháp, ánh sáng đỉnh tinh tháp giờ phút này cũng bắt đầu tiêu tán, chiến tranh đã thắng lợi, tự nhiên không cần duy trì nữa.
“Tuyết Ưng.”
“Tuyết Ưng.”
Trần cung chủ, Tư Không Dương, Hạ sơn chủ… một đám Siêu Phàm Hạ tộc, cùng với Triều Thanh thành thần đều kích động vô cùng, cảm xúc hiển nhiên còn chưa bình ổn.
Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười: “Không gian thông đạo kia đã hủy, phân thân đại ma thần và Vu thần cũng đã phá hủy! Bọn hắn thua, chúng ta thắng!”
“Lần này may mà có Tuyết Ưng ngươi.” Trần cung chủ cảm khái nói, “Chỉ sợ trước chiến tranh lần này, đại ma thần, Vu thần cũng không đem Hạ tộc chúng ta coi là đối thủ. Bọn hắn thật ra cũng không sai, Hạ tộc chúng ta quả thực không thể ngăn cản bọn hắn, may mắn... Hạ tộc chúng ta ở một thời đại này, sinh ra Siêu Phàm mạnh nhất từ trước tới nay! Tuyết Ưng, ngươi thật lợi hại, vô số tin tức ghi lại liên quan thần giới ta từng xem, cũng cảm thấy ngươi ở trong thần giới đều được tính là Siêu Phàm chói mắt nhất.”
“Ha ha ha, các vị, lời khen ta, chúng ta trên tiệc công từ từ sẽ đến.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Mọi người cũng thu thập đi, ta cũng đi bầu bạn Tĩnh Thu một chút.”
“Đi đi.”
“Nhanh đi bầu bạn Tĩnh Thu, lần này công lao của nàng cũng rất lớn, nếu không phải nàng, tinh tháp không chống đỡ đến bây giờ.” Hạ sơn chủ cũng vội nói. Hạ sơn chủ ở thời gian sau này thao túng tinh tháp cũng càng ngày càng liều mạng, linh hồn hắn cũng có chút hao tổn, nhưng hắn bị hao tổn cũng không tính là lớn. Bởi vì bị hao tổn lớn, đau đớn kịch liệt, hiệu suất thao túng tinh tháp cũng sẽ giảm, ngược lại mất nhiều hơn được.
...
Ở trong căn phòng riêng trong tinh tháp, Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu nhìn nhau cười.
“Tĩnh Thu, khổ cho nàng rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nắm tay thê tử.
“Không khổ.” Dư Tĩnh Thu cười sáng lạn, “Thật ra vẫn là dựa vào chàng, dựa vào chàng mới có thể đánh tan Vu thần đại ma thần. Siêu Phàm khác của chúng ta căn bản không thể nhúng tay, ta cũng nhiều nhất thao túng tinh tháp giúp đỡ một chút.”
“Linh hồn nàng thương thế ra sao?” Đông Bá Tuyết Ưng vội hỏi.
“May mắn, chiến tranh đã kết thúc, ta cũng có thể tĩnh dưỡng hẳn hoi, không có việc gì.” Trên mặt Dư Tĩnh Thu giờ phút này cũng tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thê tử: “Chiến tranh đã kết thúc, tất cả đều đã kết thúc, chúng ta cũng có thể thật sự thả lỏng rồi. Nàng tĩnh dưỡng cho khỏe, ta ở bên nàng. Ta nắm giữ Hư Giới Thần Tâm rất có trợ giúp đối với luyện hóa ‘Thế Giới Chi Tâm’, tin tưởng không cần quá lâu ta có thể luyện hóa thế giới Hạ tộc, trở thành lĩnh chủ của một thế giới phàm nhân, đến lúc đó ai cũng không uy hiếp được Hạ tộc. Hắc hắc, ta cũng có thể an tâm ở bên nàng, chúng ta có đầy đủ thời gian, phải kiếm đứa con, biết nàng luôn muốn có con mà.”
“Con?” Trong mắt Dư Tĩnh Thu cũng có một tia chờ mong.
“Tuyết Ưng.” Ánh mắt Dư Tĩnh Thu có chút mông lung, nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Lần chiến tranh này ta rất sợ, chỉ sợ ta không chống đỡ được, không cứu được chàng ra.”