Con khỉ lông vàng muốn chạy, nhưng ở dưới dao động hắc ám mênh mông nó căn bản không thể động đậy, thân thể cũng đang dần dần xé rách. Da lông nó bị xé rách ra, máu thịt bị xé rách, khuôn mặt dữ tợn cũng dần dần vỡ nát... Hắn so với cự hán cầm trượng kiên trì hơn mấy khoảnh khắc, cũng cuối cùng bị hoàn toàn vỡ nát hủy diệt, ngay cả một hạt cũng không lưu lại.
Chỉ có nữ tử đuôi móc có độc! Thân thể nàng bị xé rách thong thả nhất, thân thể dần dần xuất hiện vết thương, mỗi một chỗ thân thể nàng đều cứng cỏi như binh khí.
Nàng muốn chạy.
Nhưng dao động này là thẩm thấu vào mỗi một chỗ trong cơ thể nàng, ở tầng sâu nhất phá hư thân thể của nàng, nàng hiện tại cũng không thể khống chế thân thể của mình. Sau khi tầng sâu của thân thể bị phá hủy càng lúc càng triệt để, rốt cuộc ‘Ầm!’ hoàn toàn tiêu tán.
Toàn hộ pháp bộ Mẫu Tổ giáo, ở dưới dao động xám xịt khủng bố tất cả đều bị hủy diệt, không sót lại một ai!
Dù sao uy thế của hắc hồ lô là đủ để xé rách màng ngăn thế giới đồ đệ ‘Sùng Tiểu Thất’ của Đông Bá Tuyết Ưng ở, cái này cũng là hộ đạo chi bảo hư không hành giả để lại cho truyền nhân, tuy hiện tại chỉ có thể trong thời gian ngắn thi triển một lần, thi triển tiếp linh hồn cũng sẽ không chống đỡ được bị hủy diệt. Nhưng uy lực một lần này... cũng đủ khiến các chúa tể biến sắc, cảm thấy uy hiếp nồng đậm, càng miễn bàn những hộ pháp kia.
...
Thủy ma vương đặt mông ngồi ở nơi đó cúi đầu, Bạch quân vương còn đang trong điên cuồng, Ma Hoàng lạnh lùng đứng ở chỗ đó, Vu Khúc đế quân cũng khoanh chân ngồi trầm mặc. Bọn họ đều đã tuyệt vọng, đều đã bỏ cuộc, bởi vì cảm giác bất lực nồng đậm đã sớm bao phủ bọn họ.
Bọn họ không nhìn thấy hy vọng.
Khi Đông Bá Tuyết Ưng lấy ra hắc hồ lô, bọn họ kìm lòng không được nhìn qua.
“Đây là?” Thủy ma vương, Bạch quân vương, Ma Hoàng, Vu Khúc đế quân đều kìm lòng không được chú ý, bởi vì quá khứ Đông Bá Tuyết Ưng chưa bao giờ lấy ra hắc hồ lô tiến hành chiến đấu, chẳng lẽ là như Tịch Diệt đại Đế lấy ra dị bảo lợi hại nào đó?
Ầm ——
Dao động mênh mông màu đen, ầm ầm, làm bọn họ sợ hãi tim đập nhanh kia hướng phía hộ pháp Mẫu Tổ giáo quét tới.
Bốn vị bọn họ chỉ ngây ngốc nhìn.
Nhìn các hộ pháp Mẫu Tổ giáo trực tiếp vỡ nát bị hủy diệt, ngay cả Trúc Sơn phủ chủ cũng trực tiếp vỡ nát tiêu tan, ba vị thánh hộ pháp cường đại vô cùng kia tuy kiên trì lâu hơn chút, nhưng cũng rất nhanh lần lượt vỡ nát tiêu tan. Thậm chí nơi dao động màu đen mênh mông này đi qua, tất cả đều đang hủy diệt, lục địa, dãy núi đều hóa thành hư vô, ngay cả hư không cũng bị xé nát vỡ nát, lộ ra vô số hoa văn pháp trận màu vàng sau lưng.
Uy thế này còn ở trên binh khí khủng bố Mẫu Tổ giáo từng sử dụng.
“Cạch!” Đông Bá Tuyết Ưng liền dừng vận hành pháp trận hắc hồ lô, nhất thời dao động màu đen lao ra khỏi hắc hồ lô biến mất, đồng thời cũng nhét nút lọ.
Từng đợt đau đớn truyền vào trong đầu, trong bản tôn thần tâm đang tràn ngập khí tức màu đen, những khí tức màu đen này lần lượt thương tổn bản tôn thần tâm, nhưng lấy thần tâm cường đại của mình còn có thể chống đỡ được, chỉ cần theo thời gian dần dần mài mòn hết những khí tức màu đen này, đợi sau khi hoàn toàn mài mòn hết, vậy khôi phục sẽ cực nhanh.
...
Ở trong tinh không ngoài phi thuyền hỗn độn.
Các chúa tể vốn đều đã bỏ cuộc, Huyết Nhận thần đế thậm chí cũng đã đang nghĩ, kế tiếp phải ứng đối rất đông giáo chủ của Mẫu Tổ giáo cùng với một chiếc phi thuyền hỗn độn thần bí này. Hắn cũng đang vất vả suy nghĩ... Rốt cuộc nên gia tăng tỉ lệ thắng như thế nào, nhưng hắn cũng buồn rầu, bởi vì hắn hiểu biết quá ít đối với phi thuyền hỗn độn, căn bản rất khó làm ra ứng đối thích hợp.
“Đó là...” Huyết Nhận thần đế một đám chúa tể tuy đều đã bỏ cuộc, nhưng vẫn đang chú ý tất cả xảy ra trong phi thuyền hỗn độn.
Đông Bá Tuyết Ưng đứng ra.
Hắn tựa như chỉ là không cam lòng tiếp tục muốn chiến đấu.
Nhưng đột nhiên lấy ra hắc hồ lô, mở nút lọ —— vì thế tất cả đều đã thay đổi!
Các hộ pháp Mẫu Tổ giáo hoàn toàn bị phá hủy, mặc dù là ba vị thánh hộ pháp cũng bị diệt sát.
“Thắng rồi?”
“Chúng ta thắng rồi?”
Thời Không đảo chủ nhịn không được kinh hô, Kiền Hợp nương nương cũng khó có thể tin: “Điều này, điều này sao...”
Đôi mắt Huyết Nhận thần đế tỏa sáng, kìm lòng không được lộ ra nụ cười: “Không ngờ Tuyết Ưng còn có dị bảo như vậy, dị bảo này tuy sử dụng hơi vụng về chút, công kích cũng quá trực tiếp, thiếu biến hóa! Nhưng uy thế lại rất lớn.”
“Ừm, uy thế là rất lớn, dù là chúng ta cũng không dám đi đón đỡ.” Nguyên Sơ chủ nhân cũng gật đầu, ngạnh kháng sợ sẽ phải mất mạng!
Tuy ngoài miệng nói như vậy.
Nhưng bọn họ chỉ là vui vẻ, cảm thấy đây là dị bảo lợi hại, lại không cảm thấy có thể uy hiếp đến tính mạng của bản thân. Bởi vì bọn họ là chúa tể, đều nắm giữ ‘đạo’ Chúa Tể cảnh, không chống đỡ được, vẫn tránh được! Một đạo một khi đột phá đến ‘Chúa Tể cảnh’ vậy sẽ có một sự lột xác về chất, như Thanh Quân lúc trước ba con đường đạt tới bình cảnh, lại kết hợp hoàn mỹ với nhau, mới chỉ địch nổi Huyết Tinh chúa tể cố ý che dấu thực lực.
Đạo của Chúa Tể cảnh, đã vĩnh hằng, tự thành quy tắc, hình thành lĩnh vực, ngôn xuất pháp tùy... Đây là sự cường đại của chúa tể.
Cho nên muốn lấy thân tôn giả địch nổi chúa tể là chuyện rất khó.
...
Bên ngoài, các chúa tể kinh hỉ vô cùng, trong phi thuyền hỗn độn Vu Khúc, Thủy ma vương, Ma Hoàng, Bạch quân vương cũng kinh hỉ vạn phần mở miệng nói: “Đông Bá...”
Đông Bá Tuyết Ưng tuy cảm giác được đầu đau đớn từng đợt, nhưng vẫn lộ ra nụ cười. Thắng rồi, cuối cùng không xảy ra điều ngoài ý muốn.
Hắn lúc này muốn đi thu vật phẩm các hộ pháp Mẫu Tổ giáo để lại, dù sao dị bảo của Tịch Diệt đại đế, khay đá cổ xưa… rất nhiều bảo vật đều ở đó.
“May mắn chúng ta đủ cẩn thận.” Một thanh âm trầm thấp vang lên.
Xa xa bỗng dưng xuất hiện bốn bóng người.
Cầm đầu là con khỉ lông vàng, bên cạnh là ba vị hộ pháp đỉnh cấp khác.
“Các ngươi...” Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.
“Sao, rất ngoài ý muốn?” Con khỉ lông vàng cười lạnh nói, “Đây là chiến tranh của hai đại tộc đàn, chúng ta không có đường lui, thua rồi, chúng ta sẽ chết, bản tôn thân thể cũng sẽ chết. Trận chiến tranh này chúng ta đương nhiên không tiếc tất cả, cho nên không những phân thân, bản tôn chúng ta cũng phải đến! Chúng ta hiện tại chỉ đi ra bốn vị hộ pháp, còn có rất đông hộ pháp khác, nhưng lo lắng hắc hồ lô của ngươi đến tập kích một lần nữa, cho nên mấy người chúng ta đi ra trước chơi với ngươi một chút, đi chịu chết trước... Ta trái lại muốn xem xem hồ lô trong tay ngươi có thể thi triển mấy lần, có thể giết chết bao nhiêu hộ pháp của chúng ta!”