Đi ở trong phủ đệ, Dư Tĩnh Thu tựa cười mà không cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, hỏi: “Đệ Thất Mai Vũ điện hạ? Ai a? Thoáng nghe giống tên nữ nhân.”
“Nam!” Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ nói, “Là một vị cao thủ rất lợi hại, lần này tinh vực dự tuyển hắn cũng dễ dàng đánh bại hung vu chiến binh, hơn nữa lai lịch phi phàm, một vị Giới Thần nhị trọng thiên cũng chỉ là thủ hạ của hắn.”
Dư Tĩnh Thu giật mình: “Giới Thần nhị trọng thiên là thủ hạ của hắn, lai lịch thế nào?”
“Không biết.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.
“Lai lịch phi phàm, nói không chừng là dùng bảo vật ẩn tàng thân phận khí tức, nữ giả nam trang cũng rất có khả năng.” Dư Tĩnh Thu cố ý nói, “Còn luận bàn với chàng, nói không chừng đã nhìn trúng chàng đó.”
Đông Bá Tuyết Ưng ôm đầu.
Vợ chồng già cả rồi, gần đây lại đùa giỡn mình.
Bên cạnh, Vân Hải đại đế ở một bên cười ha ha nhìn, trong mắt mơ hồ có một tia cô đơn.
...
Dư Tĩnh Thu đến, thời gian ở phủ đệ của tuần thú đại nhân rõ ràng thoải mái vui vẻ hơn rất nhiều, mỗi ngày thê tử bầu bạn, khi rảnh rỗi luận bàn tỷ thí với Đệ Thất Mai Vũ điện hạ. Hai người bọn họ thực lực tương đương, cũng coi như làm chuẩn bị cho phủ thành chi chiến sắp tới.
Từng ngày một trôi qua, cách ngày xuất phát hướng tới phủ thành càng gần thêm.
“Ầm ầm ầm ~~~ “
Trong tĩnh thất.
Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi trên giường, ngón tay khẽ vạch, nhất thời dòng nước màu đỏ sậm cuồn cuộn bay múa ở giữa không trung, một dòng nước là do các giọt nước cấu thành, mỗi một giọt nước đều mắt thường có thể thấy được, cuồn cuộn mà động, mang theo vô tận uy lực đáng sợ. Thậm chí mơ hồ khiến không gian chung quanh cũng sụp đổ co rút lại. Các giọt nước màu đỏ sậm này vờn quanh Đông Bá Tuyết Ưng bay múa, cũng bay múa ở giữa không trung tĩnh thất.
“Hỗn Động Thần Tâm và Thế Giới Thần Tâm, quả thực không giống nhau.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn giọt nước mưa màu đỏ sậm bay múa giữa không trung, “Thế Giới Thần Tâm bao dung hơn cân bằng hơn. Hỗn Động Thần Tâm thì cực đoan hơn. Nhưng bởi vì quá cực đoan ngược lại sinh ra cân bằng...”
“Cực đoan!”
“Ta cần thoát khỏi ảnh hưởng của Thế Giới Thần Tâm đối với ta, hoàn toàn đắm chìm ở trong hỗn động ảo diệu.” Đông Bá Tuyết Ưng nhắm mắt. Nhiều năm tu luyện, đặc biệt bí kỹ ‘Hỗn Động Nghiền Áp’ tự nghĩ ra càng ngày càng hoàn thiện, khiến Đông Bá Tuyết Ưng lý giải đối với ‘Hỗn động’ càng ngày càng sâu, tâm cảnh cũng càng ngày càng tới gần.
Vô số ảo diệu đang hiện lên.
Phía sau Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ hiện ra một hư ảnh hắc ám sụp đổ, chung quanh hư ảnh hắc ám này còn có một tầng quầng sáng. Tầng ngoài mang theo quầng sáng, tầng trong là tuyệt đối hắc ám.
Người ngoài có thể nhìn thấy, bản thân Đông Bá Tuyết Ưng lại đắm chìm ở trong cảm ngộ căn bản mặc kệ những dị tượng này.
“Đúng rồi. Hoàn toàn cực đoan, tựa như là sai. Nhưng nếu cuồn cuộn hướng về phía trước thành một thể, cuối cực đoan chính là viên mãn.” Đông Bá Tuyết Ưng bỗng nhiên lòng có điều hiểu ra, đối với ‘Hỗn Động Thần Tâm’ cũng có nhận biết rõ hơn. Tuy còn chưa tới mức hoàn toàn nắm giữ, nhưng mỗi lần tiến bộ rất nhỏ, cũng là tới gần thành công cuối cùng.
“Đại hỗn động chân lực, ngưng!” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn giữa không trung, hít một hơi, giữa không trung từng giọt nước màu đỏ sậm lập tức bay hết vào trong miệng Đông Bá Tuyết Ưng, tiến vào trong cơ thể.
Ở trong cơ thể, trong thần hải.
Vô số dòng nước màu đỏ sậm đang bị chuyển hóa! Mỗi một giọt nước càng thêm trầm trọng sụp đổ, màu sắc cũng càng thêm ám trầm, thậm chí gần như màu đen!
Chỉ thấy từng giọt nước màu đen xuất hiện ở trong thần hải, mỗi một giọt nước màu đen đều vô cùng nặng nề, chỉ sợ dễ dàng có thể đập chết Thần cấp đỉnh phong bình thường, đúng vậy, một giọt nước có thể đập chết một Thần cấp đỉnh phong!
“《 Đại Hỗn Động Chân Lực 》, sở trường không hổ là lực lượng mang tính cực đoan.” Đông Bá Tuyết Ưng khen. Lực lượng trong cơ thể còn đang chuyển hóa, nhưng đã ngộ ra, chuyển hóa nhiều nhất tiêu phí chút thời gian thôi. Vừa mới chuyển hóa một chút hắn đã có thể cảm thụ uy lực Đại Hỗn Động Chân Lực tầng thứ hai, “Phương diện khác là không bằng Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân tầng thứ ba, nhưng ở trên lực lượng lại rõ ràng mạnh hơn nhiều.”
Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Kinh, tổng cộng chia chín tầng. Giai đoạn Thần cấp tổng cộng ba tầng, bởi tham gia thần đình Vạn Hoa yến, thân thể này tự nhiên chỉ luyện thành tầng thứ ba! Không dám luyện thành tầng thứ tư, nếu luyện thành, kẻ ngốc cũng có thể đoán được nhất định là nắm giữ nhất phẩm thần tâm. Nhìn một cái nữa... Mới tu hành hơn hai ngàn năm? Đây căn bản chính là Siêu Phàm nhất phẩm chân ý!
Đại Hỗn Động Chân Lực, tổng cộng sáu tầng, giai đoạn Thần cấp tổng cộng hai tầng.
Trong đó Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân sở trường là bảo mệnh, cho nên mặc dù đem giai đoạn tầng thứ ba Thần cấp luyện thành, lực lượng tốc độ các phương diện chỉ là ngưỡng cửa Giới Thần.
Mà Đại Hỗn Động Chân Lực, sở trường là lực lượng, vừa luyện thành Đại Hỗn Động Chân Lực tầng thứ hai, trên lực lượng đã có thể so sánh tiêu chuẩn bình thường của Giới Thần nhất trọng thiên! Đương nhiên... các Giới Thần sở dĩ lợi hại, càng chủ yếu hơn là cảnh giới! Bọn họ một ý nghĩ liền có thể thao túng phạm vi trăm triệu dặm, nhất phẩm thần tâm của bọn họ càng huyền diệu khó lường. Nhưng đơn thuần trên lực lượng mạnh như thế, ở trong Thần cấp đã đủ cường hãn.
“Có thể so đấu lực lượng, chỉ có những kẻ cũng tu luyện bí thuật cấp Giới Thần nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Cho dù có bí thuật cấp Giới Thần, muốn tu luyện đến cực hạn giai đoạn Thần cấp cũng không phải chuyện dễ.
“Cách lúc tới phủ thành còn có hơn nửa tháng, luyện thành ở trước lúc phủ thành chi chiến, nắm chắc của ta lại tăng thêm rất nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng rất vui vẻ.
...
Hơn nửa tháng sau.
Quan tuần thú cầm đầu mang theo mọi người thông qua tinh vực dự tuyển, Đệ Thất Mai Vũ điện hạ, Đông Bá Tuyết Ưng… một đám cũng đều mang theo người của mình. Ở chung quanh còn có đám đông binh sĩ quân đoàn hộ vệ!
Cuồn cuộn phi hành ở trong Ngô Sơn thành.
“Lần này tới phủ thành, phải trông vào các vị rồi.” Quan tuần thú vừa phi hành, vừa cười nói.
“Có Đệ Thất Mai Vũ điện hạ và Đông Bá, Ngô Sơn tinh vực ta một lần này nhất định có thể tỏa sáng.” Ở bên cạnh hắn cách không xa lão giả áo bào đen Đồ tướng quân cười nói.
Các Giới Thần đi theo cùng nhau hướng tới cũng đang nói chuyện phiếm.
Mà phía sau, bọn Đông Bá Tuyết Ưng lại tương đối yên tĩnh, bọn họ cũng không dám tự biên tự diễn.
“Hừ.” Nam tử tóc đỏ đeo nửa cái mặt nạ phát ra sát khí kia nghe được quan tuần thú, Đồ tướng quân cùng với những Giới Thần đó khen Đông Bá Tuyết Ưng cùng Đệ Thất Mai Vũ điện hạ, trong đôi mắt không khỏi có một tia lạnh lẽo.
Hắn liếc thanh niên tuấn mỹ áo trắng cao ngạo phía trước, lại liếc Đông Bá Tuyết Ưng đang cùng một chỗ cười vui vẻ với thê tử Dư Tĩnh Thu, sát khí trên người lại nặng thêm vài phần.