Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 512: Chương 512: Vợ chồng đoàn tụ (2)




Nhưng mười ức năm, trăm ức năm... xác thực rất dài lâu, thật không dám tưởng tượng sống lâu như vậy, sẽ biến thành dạng gì. Lịch sử thế giới Hạ tộc ghi lại cũng mới mấy ngàn vạn năm mà thôi.

“Tiểu sư đệ.” Bên cạnh, thiếu niên áo choàng màu đỏ tươi nói, “Ngươi đã thành nội môn đệ tử, cũng có rất nhiều chỗ tốt.”

Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười.

Hắn cố gắng muốn thành nội môn đệ tử... chính là vì chỗ tốt, vì chiến tranh của Hạ tộc có nắm chắc hơn. Đương nhiên thực lực bản thân tăng lên rất lớn, đã khiến phần thắng chiến tranh của bên ta tăng lên.

“Có một điểm ngươi biết không?” Thiếu niên áo choàng màu đỏ tươi lộ ra một nụ cười, “Nội môn đệ tử, là có thể mang một gia quyến tiến vào Hồng Thạch sơn.”

“Mang một gia quyến?” Đông Bá Tuyết Ưng không khỏi kinh hỉ, không khỏi nhìn về phía Hồng Thạch bên cạnh.

Khí linh Hồng Thạch tiền bối gật đầu: “Đúng, hộ pháp đệ tử tầm thường nhất, không thể dẫn người tiến vào. Nội môn đệ tử rất được thánh chủ coi trọng, cũng ân chuẩn cho phép mang một gia quyến, thậm chí có thể tu hành ở trên đảo Hồng Trần. Nhưng như bí thuật cấp Giới Thần… lại là không nhận được, trừ phi chính ngươi làm ra hy sinh, đem lựa chọn bí thuật truyền thừa cấp Giới Thần tặng cho gia quyến. Về phần thân truyền đệ tử... Ha ha, thân truyền đệ tử muốn mang bao nhiêu thì có thể mang bấy nhiêu tiến vào! Đương nhiên ở Hồng Trần đảo tu hành, nhiều nhất cùng lúc có ba người! Cũng là phòng ngừa trên đảo Hồng Trần quá ồn ào, dù sao quá khứ thánh chủ cũng thường xuyên ở đây.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Thân truyền đệ tử quả thực khác, có thể mang một đám người tiến vào hạ giới, về phần ở trên đảo Hồng Trần, đồng thời chỉ có thể mang ba người, như vậy có thể đổi được!

“Hồng Thạch tiền bối, ta muốn để cho thê tử ta tiến vào.” Đông Âu Tuyết Ưng nói.

“Việc nhỏ, để nàng tiến vào khu vực một mảng hư không kia bên ngoài Hồng Thạch sơn, đó là phạm vi lực lượng của ta lan đến.” Khí linh Hồng Thạch nói, “Ta có thể trực tiếp đem nàng dịch chuyển tiến vào.”

“Được.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Về một số chỗ tốt của nội môn đệ tử, ta nói cho ngươi...” Khí linh Hồng Thạch tiếp tục nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nghe, nhưng trong lòng đã đang sôi trào, hắn thật sự đã lâu đã lâu không được gặp thê tử.

Tuy nói trên thực tế tựa như mới qua mười lăm năm.

Nhưng tính cả thời gian tăng tốc, đã hơn hai trăm năm rồi! Thật sự quá lâu.

******

Tân Hỏa thế giới.

Nay các Siêu Phàm Hạ tộc đều ở Hạ Đô thành, Hạ Đô thành cũng náo nhiệt trước nay chưa từng có, vốn nơi này có lượng lớn người hầu, nhưng hôm nay người hầu đã rất ít, các Siêu Phàm, Xưng Hào kỵ sĩ pháp sư đều ở đây, còn có gia tộc thân thuộc của bọn họ. Còn có rất nhiều nhân tài phương diện khác... Siêu Phàm trở xuống... Hầu như không có tư cách có người hầu, có người hầu cũng chỉ một hai người. Cũng chỉ các Siêu Phàm còn có thể có tám tới mười người hầu.

Dân cư Hạ Đô thành càng đạt tới năm ngàn vạn.

Đương nhiên phần lớn đều là tiến vào ‘Xích Vân sơn thế giới’… các không gian Tân Hỏa trong cung bao hàm, nay rất nhiều không gian cũng đều hoàn toàn khai phá để người ở.

Trừ Hạ Đô thành, khu vực khác của Tân Hỏa thế giới cũng có vô số người vào ở.

“Hả?” Ở trong Tân Hỏa cung, trong một đình viện, Dư Tĩnh Thu mặc áo bào màu lam nhạt, đang nghiên cứu pháp thuật, khí tức trên người nàng phát ra càng thêm siêu nhiên. Ở sau khi được Đông Bá Tuyết Ưng đưa tới lượng lớn linh quả linh dịch trân quý, cộng thêm thiên phú bản thân nàng cũng đủ cao, thế mà thoáng cái đột phá bước vào Bán Thần cảnh! Viên Thanh cũng nhận được Hạ tộc cho số ít linh quả bảo vật, cũng đã bước vào Bán Thần.

Luận thiên phú, Dư Tĩnh Thu có lẽ không bằng Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng trên thực tế chút không thua gì Viên Thanh, Trì Khâu Bạch. Bởi vì nàng là pháp sư, pháp sư vừa mới bắt đầu đều sẽ chậm một chút, về sau lại bắt đầu phát lực. Như Hạ sơn chủ, ma thú nhất tộc Áo Lan đại trưởng lão đều là pháp sư, bởi vậy có thể thấy được, pháp sư đến hậu kỳ quả thật là càng ngày càng lợi hại.

“Được, hồng a, ta biết.” Dư Tĩnh Thu kích động vô cùng, “Ta lập tức đến.”

Xôn xao.

Chỉ thấy trong Dư Tĩnh Thu có pháp lực mênh mông cuồn cuộn trào ra pháp lực cấp, Bán Thần ở bên cạnh nhanh chóng hình thành một Dư Tĩnh Thu nữa.

Để lại một pháp lực phân thân! Bản tôn Dư Tĩnh Thu lập tức hóa thành một luồng sáng rời đi.

...

Xé rách một thông đạo không gian trực tiếp tới sâu trong lòng đất mười vạn dặm.

Chung quanh nơi này mơ hồ có dây leo xuất hiện, chính là Huyết Mạn Hoa! Huyết Mạn Hoa nay dựa vào gần ‘bên cạnh Hồng Thạch sơn’.

Sau khi Dư Tĩnh Thu xuất hiện, trực tiếp bay về phía một mảng hư không hắc ám chung quanh Hồng Thạch sơn.

Hư không hắc ám nhìn như rất nhỏ.

Lúc Dư Tĩnh Thu bay qua, thân thể lại kịch liệt thu nhỏ lại! Tương đối hư không hắc ám tựa như biến thành rất lớn rất lớn.

“Ông!”

Một luồng lực lượng từ trong Hồng Thạch sơn phát ra, bao lấy Dư Tĩnh Thu.

Sau đó Dư Tĩnh Thu bỗng dưng biến mất không thấy.

...

Ở trên đảo Hồng Trần.

Cạnh một cái cây thấp bé, lá cây màu đỏ bay xuống, Đông Bá Tuyết Ưng đang đứng ở đó nhìn như bình tĩnh chờ đợi, chỉ là trong mắt hắn mơ hồ có một tia lo lắng.

Ông.

Không gian phía trước hơi vặn vẹo, một bóng người hiện ra.

Chính là một nữ tử tuyệt đẹp mặc áo bào màu lam nhạt, Dư Tĩnh Thu được xưng là đệ nhất mỹ nữ Hạ tộc, nay ở sau khi thành thần Bán Thần, khí tức càng thêm kỳ ảo.

“Tuyết Ưng.” Trong mắt Dư Tĩnh Thu cũng có một tia nước mắt, lập tức lao tới.

“Tĩnh Thu.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng vươn tay ra, ôm lấy thê tử của mình.

Dư Tĩnh Thu có thể cảm giác được trượng phu mình biến hóa, lúc trước sau khi trúng vu độc Quỷ Lục Oán, thân thể Đông Bá Tuyết Ưng luôn bất ổn, ngẫu nhiên còn có thể đổ mồ hôi, thân thể khẽ phát run. Nhưng giờ phút này ôm trượng phu, nàng lại cảm giác được một lực lượng hùng hồn cường đại chất chứa ở trong cơ thể Đông Bá Tuyết Ưng, lực lượng này khiến nàng cũng có chút rung động.

Đây là Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể! Mặc dù cố ý thu liễm, làm pháp sư cấp Bán Thần, Dư Tĩnh Thu vẫn có thể cảm giác được trượng phu mình đã thay da đổi thịt.

Hai người tách ra.

“Tuyết Ưng, chàng hoàn toàn khỏe rồi?” Dư Tĩnh Thu khó nén kích động.

“Khỏe không thể khỏe hơn nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng cười hắc hắc, “Khỏe đến mức cũng có thể sinh con rồi!”

“Vừa gặp mặt đã cợt nhả, chàng thật đúng là...” Dư Tĩnh Thu bất đắc dĩ, lập tức nàng nhìn về phía chung quanh, “Đây là chỗ ở của chàng ở Hồng Thạch sơn?”

“Vừa đổi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Lúc trước ta chỉ là hộ pháp đệ tử, mười một năm qua, nam nhân của nàng là liên tiếp đạt tới Vấn Tâm lộ, Đăng Vân tháp hai ngưỡng cửa lớn, rốt cuộc trở thành nội môn đệ tử. Đây là động thiên tu hành của nội môn đệ tử! Nàng đó, làm thê tử của ta, cho nên cũng có thể ở cùng một chỗ với ta, đến đến đến, ta dẫn nàng đi tĩnh thất nhìn một cái.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.