Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 428: Chương 428: Vưu Lan lĩnh chủ nguy cơ tử vong (1)




Chiến đấu, là biến hóa! Ở lúc chiến đấu sử dụng ra ‘bí thuật chiến đấu’, không phải là những thần ấn không chút thay đổi kia, mà là một loại bí thuật luôn luôn biến hóa. Bởi vì luôn luôn biến hóa, là lượng lớn ảo diệu kết hợp cực kỳ phức tạp, không có thần ấn cố định, căn bản không thể học!

Đã sớm công nhận!

Bí thuật chiến đấu, phải dựa vào bản thân sáng tạo! Cho dù là bậc đại năng của thần giới, cũng không thể nào dạy đệ tử học.

Cho nên bí thuật là chia làm hai loại.

Một loại, là có thể truyền thụ học tập, là bí thuật thường quy. Hạ tộc có thể học được, thần giới có thể học được, đều thuộc về một loại này. Bình thường nói bí thuật chính là chỉ một loại này!

Một loại, là chỉ có thể tự nghĩ ra, chính là bí thuật chiến đấu! Vì phân chia, cũng được xưng là bí kỹ.

Bí kỹ...

Quy tắc ảo diệu tương tự, thi triển bí kỹ, uy lực lại có thể tăng vọt!

“Dựa theo truyền thuyết trong Thời Không thần điện.” Mai sơn chủ nhân nhìn xa xa, “Trong một vạn tên Siêu Phàm nhị phẩm chân ý, chỉ sợ mới có một người có thể tự nghĩ ra bí kỹ!”

Siêu Phàm nhị phẩm chân ý rất ít, ở trước một thời đại này của Đông Bá Tuyết Ưng, tam phẩm chân ý trong lịch sử Hạ tộc chỉ sợ cũng hơn vạn người, nhưng nhị phẩm chân ý mới có một.

Nhưng nếu phóng mắt toàn bộ vật chất giới... Ức vạn thế giới phàm nhân, thần giới, thâm uyên tích lũy, mỗi một thời đại đều cũng có cả đống nhị phẩm chân ý. Nhị phẩm chân ý, chỉ có thể nói là ở thế giới phàm nhân là truyền thuyết! Chỉ có nhất phẩm chân ý... Ở thần giới thâm uyên cũng là truyền thuyết!

“Siêu Phàm nhất phẩm chân ý, là truyền thuyết trong truyền thuyết, vô số ức vạn thế giới thậm chí thần giới thâm uyên cũng là truyền thuyết! Muốn gặp được cũng rất khó, mà thiên tài tự nghĩ ra bí kỹ, tuy cũng rất hiếm thấy, nhưng ít nhất ta ở Thời Không thần điện cũng coi như từng gặp một lần.” Mai sơn chủ nhân cảm khái, “Ta cũng tính là không tệ rồi, nhưng so sánh với loại Siêu Phàm tự nghĩ ra bí kỹ này vẫn kém chút.”

Bên kia, Thần Cửu lắc đầu: “Tự nghĩ ra bí kỹ! Nếu chân ý của hắn có thể đạt tới tam trọng cảnh, bằng vào bí kỹ, chỉ sợ cũng có thể chém giết thần linh. Loại tồn tại này, chỉ sợ cũng luyến tiếc đưa xuống đi Hồng Thạch sơn mạo hiểm, cho dù chịu bỏ ra, giá vận chuyển của Thời Không thần điện cũng sẽ cao thái quá!”

“Tên biến thái này, bí kỹ của hắn, còn là hòa hai loại chân ý làm một thể.” Thanh niên áo vàng Kiếm Hoàng lắc đầu, “Nếu không uy lực cũng sẽ không khoa trương như thế!”

“Vưu Lan lĩnh chủ nắm giữ hai nhị phẩm chân ý.” Đội ngũ Đại Địa thần điện, Vu Mã Hải nhìn xa xa, thấp giọng nói, “Hơn nữa hai nhị phẩm chân ý đều đạt tới tam trọng cảnh đỉnh phong! Ma thể cũng so sánh Thần cấp, càng có thần khí trong tay, không ngờ kết quả cũng như thế. Bí kỹ của Đông Bá Tuyết Ưng quá lợi hại, bí kỹ đó của hắn, là thuần túy mang tính công kích... Uy lực to lớn, hẳn là có thể so sánh ‘Cực điểm xuyên thấu’ tam trọng cảnh đỉnh phong!”

Vu Mã Hải nhìn ra được.

Đông Bá Tuyết Ưng không có đấu khí, lại không có thần khí, chỗ dựa chỉ có uy lực chân ý! Hơn nữa một đạo thương pháp kia cũng là thuần túy hủy diệt, mọi sự vạn vật đều hóa thành ‘Cực điểm’ tiến hành công kích. Cùng uy năng của Vưu Lan lĩnh chủ va chạm chỉ hơi thấp hơn một bậc, cần biết Vưu Lan lĩnh chủ là có thần khí, có ma thể.

“Bí kỹ thật lợi hại!”

“Ban đầu cảnh giới đã không tệ, lại dựa vào một bí kỹ này, hoàn toàn tương đương với chúng ta rồi.”

Bọn họ Bán Thần đỉnh cao nhất.

Mai sơn chủ nhân, Thần Cửu, Kiếm Hoàng, Vu Mã Hải, Vưu Lan lĩnh chủ... Ở trên cảnh giới đều là nhị phẩm chân ý tam trọng cảnh đỉnh phong! Bọn họ không có khả năng ngưng kết ra nhị phẩm thần tâm.

Bởi vì...

Một khi ngưng tụ nhị phẩm thần tâm, thì nhất định có thể thoải mái thành thần!

Nếu có thể thành thần, bọn họ sớm đã thành thần, ai muốn đến Hồng Thạch sơn đánh cược cửu tử nhất sinh?

Như ngũ phẩm thần tâm, tứ phẩm thần tâm thành thần rất khó rất khó, tam phẩm thần tâm tương đối khó, nhị phẩm thần tâm thì nhất định thành thần. Về phần ‘Nhất phẩm thần tâm’ trong truyền thuyết... Vậy càng thêm khủng bố không thể tưởng tượng.

Thật ra nhất phẩm chân ý quá hiếm thấy.

Như tứ phẩm chân ý đến tam phẩm chân ý, bình thường sinh ra mấy chục tứ phẩm chân ý, thì có thể đản sinh ra một tam phẩm chân ý.

Tam phẩm chân ý đến nhị phẩm chân ý, trên vạn tam phẩm chân ý, bình thường đản sinh ra một cái nhị phẩm chân ý, được cho là truyền thuyết.

Nhị phẩm chân ý đến nhất phẩm chân ý, trăm vạn nhị phẩm chân ý... Cũng khó có một nhất phẩm chân ý! ! ! Nó sinh ra, thậm chí không thể dùng xác suất để suy tính, mỗi một nhất phẩm chân ý sinh ra, đều là một loại thần kỳ. Thậm chí nó sinh ra so với ‘Nhất phẩm thần tâm’ còn khó hơn.

Vì sao?

Bởi vì sau khi thành thần, ví dụ như nhị phẩm thần tâm, vẫn có thể hao phí năm tháng dài lâu tiếp tục tu hành, để nhị phẩm thần tâm tiến hóa đến nhất phẩm thần tâm.

Cho nên có thể ở giai đoạn Siêu Phàm, có thể cảm ngộ nhất phẩm chân ý, đó đều là vô cùng xuất sắc!

Cho nên ——

Thiên tài nhất phẩm chân ý một khi sinh ra, lấy ngộ tính của bọn họ một mực tìm hiểu, ngưng tụ thần tâm rất nhẹ nhàng. Cho dù giữa đường chết non, bình thường thế lực lớn của thần giới đều sẽ cố gắng giữ linh hồn bọn họ đúc lại thân thể cho bọn họ tiếp tục sống sót.

Tóm lại, nhất phẩm chân ý, mỗi người đều được coi là bảo bối!

Tương tự, thế lực đối địch cũng sẽ nghĩ cách sớm diệt sát! Cho nên nếu không cần thiết, nhất phẩm chân ý tồn tại, bình thường đều sẽ giữ bí mật, sẽ không tùy tiện công khai. Ngay cả ‘Thời Không thần điện’ cũng bị các bên yêu cầu định ra ước định, chính là phòng ngừa Thời Không thần điện một nhà độc đại.

“Trận chém giết này đến đây kết thúc.” Thần Cửu xa xa nhìn, mỉm cười nói, “Đông Bá Tuyết Ưng và Vưu Lan lĩnh chủ khó phân ra thắng bại.”

“Vậy Vưu Lan lĩnh chủ nếu tiếp tục muốn lấy tàn sát vô số nhân loại uy hiếp Hạ tộc thì sao?” Lão giả râu dê bên cạnh hỏi.

“Yên tâm, hắn ngăn cản thương pháp của Đông Bá Tuyết Ưng cần hết sức chăm chú, không dám phân tâm chút nào. Hẳn là sẽ không mạo hiểm đi tàn sát vô số nhân loại...” Thần Cửu nói.

“Cho dù tàn sát những phàm nhân đó, cũng không cần hắn phân tâm như thế nào chứ.” Lão giả râu dê tiếp tục nói thầm.

“Cho dù hắn thật sự làm như vậy, ta làm đồng đội của Đông Bá Tuyết Ưng, cũng nên ra tay. Ta và Đông Bá Tuyết Ưng liên thủ, Vưu Lan lĩnh chủ chỉ có hốt hoảng chạy trốn. Không chạy, phải chết không thể nghi ngờ.” Thần Cửu nói. Lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng chưa triển lộ ra bí kỹ, cho dù hắn ra tay cũng nhiều nhất tương đương với Vưu Lan, nhưng hiện tại...

Đông Bá Tuyết Ưng triển lộ bí kỹ, vậy thêm hắn ra tay thì sẽ khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.