[Twilight Đồng Nhân] Nhĩ Hảo, Edward Cullen

Chương 4: Chương 4




Xem ấn kí khắc trên chính mình cơ thể. Ha Rin thở dài. Số ' Life' từ 20 đang dần giảm xuống còn 15 . Ở này xa lạ thế giới cũng chỉ có nàng là duy nhất taker . Thời gian không còn nhiều. Trước gương mĩ lệ thiếu nữ nhàn nhạt cười ,hổ phách mâu lộ ra ưu thương thần sắc. Ha Rin đã từng nghĩ rằng đây chỉ là giấc mơ rằng sớm mai thức dậy sẽ ở quen thuộc căn phòng...chỉ là nghĩ thôi...

”Tiểu Rin chúng ta đi học ngươi liền ở nhà sao?” Alice bất mãn hỏi. Đáng nhẽ Ha Rin phải cùng nàng đi đến kia nhàm chán địa phương chứ. Như thế nào lại ở nhà...Esme..Charlise hảo bất công.

” Như thế nào ? Ngươi luyến tiếc ta?” Ha Rin nhẹ nhàng bước ra hướng so với bản thân cao cô gái hỏi.

” Ân..ta hảo luyến tiếc ngươi? Nghĩ cùng ngươi ngoạn ngoạn.” Ôm kia kiều nhỏ thân hình Alice làm nũng nói.

” Alice!!!” Thanh lãnh thanh âm vọng tới. Đứng ở cầu thang hắc tuyến Jasper nhẹ giọng nói.

” Ân ta tới đây..!” 'Bẹp' thân thượng Ha Rin liền thuấn bước đi như vô tình tựa cố tình.

-----------------------phân cách tuyến-----------------

” Rin ta nghĩ ra ngoài mua điểm thức ăn ngươi cùng đi sao?” Gõ nhẹ Edward phòng Esme nhẹ giọng hỏi.

” thực xin lỗi...ta nghĩ trông nhà ngươi tự mình đi tốt lắm?” Ngọt ngào thanh âm vọng ra ngoài. Ha Rin nếu không là Taker thì chính là đích thực một trạch nữ. Mà nơi đây như thế nào có con mồi để săn cũng không cần lẩn trốn. Liền hảo hảo tĩnh dưỡng tốt lắm. Nghe tiếng lái xe dần dần xa khuất. Ha Rin trằn trọc,làm trạch nữ thời điểm liền có động mạn đọc. Tuy nơi đây cũng có nhưng xem vẫn không tốt lắm. Là đại hàn dân quốc nhân nói Anh ngữ tốt lắm nhưng để lưu loát đọc động mạn vẫn còn gắng sức . Này quyết định ở nhà vẫn có điểm sai lầm. Biên Cullen có rừng rậm liền vào tìm đồ ngoạn điểm thôi. Liền tốt hơn ở nhà nhiều lắm. Suy tính thời điểm thân thể đã muốn hoạt động . Đi bộ vào con đường mòn trong rừng. Ha Rin không khỏi thầm kinh ngach. Kia rừng rậm Ha Rin quốc gia vẫn là có tuy nhiên thực hiếm thấy đi. Như vậy cao lớn cổ thụ cùng trong sạch không khí nhượng người ta cảm giác thực sảng khoái. Ẩm ướt không khí hương vị của đất. Huyết tinh cô gái như được gột rửa. Nhìn như vậy cảnh vật nhịn không được cất tiếng ca.

1 Âm thanh êm vắng dòng suối khẽ ngân lên bao khúc hát

Dịu dàng từng cơn gió như cánh hoa bay bay giữa trời

Khẽ chạm vào bờ má làn gió cứ mãi vô tình hôn lên

Chợt sâu trong kí ức bao đớn đau khi xưa đã trở về

Bầu trời ấy cứ ở thật xa thật xa hệt như muốn xé tan con tim tôi

Bao kỉ niệm đã vùi sâu bỗng dưng trở về trong nỗi nhớ

Hoà chung với những giọt lệ quặn đau

Gió khẽ đưa anh đào bay mãi tựa như trên không huyền dịu ngất ngây

Hoa trắng tinh tựa như trong giấc mộng đêm sớm

Xa rất xa như còn nghe tiếng cánh hoa cứ thầm thì chẳng vơi

Ta cứ ngỡ như những lời nói chẳng thể nào quên.

Mềm nhẹ tiếng ca lẳng lặng mà vang vọng giữa rừng. Trên mặt của nàng không có bất kỳ biểu lộ gì lưu ly trong mắt lạnh lẽo không mang bất luận tình cảm gì.

Sẽ không có thêm nhân hoà nàng cùng ca xướng những người kia đều không ở,chỉ có nàng!

Hướng một bên cổ thụ Ha Rin thâm trầm cất tiếng nói.

” Hí khúc đã nghe xong há vì cái gì không lộ diện!” Ngay từ lúc vừa xướng nàng đã nhận ra có người tới. Bất quá không mang theo sát ý chỉ đơn giản là nghe xướng. Nên Ha Rin liền tuỳ tiện không để ý. Rừng rậm cũng không phải của nàng .

Từ cổ thụ bước ra 15-16 tuổi nam hài. Ngũ quan tinh tế khí thế cương nghị. Tốt lắm trưởng !

” ta...ta không cố ý nghe lén.” Nam hài ngạo kiều nói.

” Ta cũng không có nói ngươi nghe lén...chột dạ ?!” Nhẹ nhàng nghiêng đầu Ha Rin cười nhẹ. Thuần khiết nam hài hảo đáng yêu.

” ta không có...là ngươi trong rừng rậm xướng mới dẫn nhân tới ...” Nam hài nhìu mày khinh bỉ nói.

” ta là Ha Rin Cullen tiện thể tản bộ điểm.” Hai cánh quạt nhỏ khẽ nâng, hổ phách mâu cong bán nguyệt thiện ý cười.

” ta là Jacob Black ngươi là cái kia mới chuyển tới Cullen gia sao?” Jacob tò mò hỏi.

” Ngươi biết sao? Ngươi tựa hồ không thích của ta thân nhân!” Ha Rin chọn mi ấn ấn Jacob phấn nộn hai má nói.

” đừng có niết mặt ta..ta thực chán ghét của ngươi gia.”

” vậy ngươi cũng ghét bỏ nhân gia sao...nhân gia hảo đáng thương?” Ha Rin trang khổ nói.

” không có ! Của ngươi hương so với bọn họ dễ ngửi tốt lắm!” Jacob vội phản bác . Hắn mới không muốn chán ghét nàng. Của nàng hương vị thật thoải mái hắn thật ưu thích mới không muốn cùng nàng tách ra.

Nếu nghe được Jacob suy nghĩ Ha Rin chắc chắn sẽ hắc tuyến: ngươi là cẩu sao?( t/g: thực chất đúng là cẩu)

Bất quá Ha Rin liền không có đọc tâm thuật điii.

” của ngươi gia tại đâu?” Ha Rin tò mò hỏi. Bây giờ nàng tựa hồ cùng tiểu hài tử giống nhau không có như lúc đầu huyết tinh băng sơn.

” ta gia trụ gần đây! Ngươi liền đến ta gia ngoạn điểm!” Jacob dụ dỗ nói.

” Ân liền tốt lắm ngoạn ! Mau đi.” Hai cái nho nhỏ thân ảnh liền hướng hắc vụ đi tới. Ấm áp bàn tay đan chặt dắt nhau vào trong. Cả hai đều không có điểm nào mất tự nhiên trừ cái kia đang sung sướng cẩu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.