U Minh Trinh Thám

Chương 177: Chương 177: Người đàn bà không có bóng




Có thêm một tần bảo hiểm thì vẫn tốt hơn. Dương Nhan dựa theo lời của con thỏ kia, đưa hình ảnh của tấm bùa kia lên để làm hình nền rồi đặt máy tính ở trên bàn.

Đã là qua nửa đêm, ngày hôm qua cũng bởi vì nói chuyện phiếm nên đi ngủ muộn, buổi sáng lại dậy quá sớm nên có chút ngủ không đủ. Một lúc sau Dương Nhan đã ngủ.

Ở một tòa thành thị ở đầu bên kia Trung Quốc so với thị trấn phương nam, hai người đàn ông đang ngồi ở bên máy tính. Một người nhàm chán ngồi hút thuốc, mà một người khác thì đang nói chuyện với một nữ sinh ở trên mạng.

- Tốt lắm, đừng tán gẫu nữa.

Người đàn ông hút thuốc kia nói một câu.

- Cô gái này luôn luôn đề phòng, tín hiệu gửi đi mấy lần đều bị nàng cự tuyệt, không nên lãng phí thời gian với nàng nữa.

- Được rồi,

Nam nhân đang nói chuyện kia thở dài.

- Đêm nay thu hoạch không nhiều lắm, chỉ có một cô bé cắn câu, những người khác đều không mắc mưu. Tôi nghĩ sau này chúng ta cần đổi một cái đề tài khác.

- Một cái cũng được rồi, so với không được cái nào thì còn tốt hơn.

Người đàn ông kia dập tắt điếu thuốc đi.

- Tới phiên tôi đi, hi vọng cô bé mắc câu kia không có tắt máy tính đi.

- Chắc là không.

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ ngồi xuống cái ghế bên cạnh.

- Tôi thấy cô bé kia rất dễ gạ gẫm. Nhất định là nàng sẽ nghe lời tôi không tắt máy đi.

Phần mềm hachker máy tính không ngừng quét hình ảnh, không đến nửa giờ sau, một cái địa chỉ IP xuất hiện ở trước mắt hai người đàn ông này.

- Ha ha, quả nhiên là mắc câu rồi, xem ra buổi tối hôm nay có cái để xem rồi.

Tên đàn ông hút thuốc kia nở nụ cười.

Hai tên này chính là bọn chuyên rình trộm ở trên mạng. Tên đàn ông dùng hình ảnh con thỏ kia có vóc dáng tương đối khá, hơn nữa lại rất biết tìm đề tài hấp dẫn sự chú ý của người khác. Mà tên đàn ông hút thuốc kia là một tên hachker gà mờ, hắn sẽ lập trình ra một cái chương trình đơn giản. Hai người này có sở thích biến thái đối với cuộc sống riêng tư của người khác. Vì thế người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ kia liền lợi dụng phần mềm nói chuyện trên mạng kia. Đầu tiên là nói chuyện phiếm với nữ sinh, khiến cho người khác thấy hứng thú. Nếu bộ dáng của nữ sinh kia không tệ, sẽ tìm ra một cái lý do để gửi cái hình ảnh mà thực chất là cái chương trình hacker do tên đàn ông bút thuốc kia viết ra. Sau đó chờ đến lúc đối phương không để ý sẽ mở camera từ xa để quay trộm lúc nữ sinh kia thay quần áo hoặc là bộ dạng khi ngủ. Chụp hoặc là ghi lại hình ảnh nữ sinh không mặc gì rồi uy hiếp để vơ vét tài sản.

- Nhưng mà nữ sinh kia nói là nàng đi ngủ, vậy thì nàng sẽ tắt đèn, chúng ta thấy thế nào.

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ hỏi.

- Đồ đần, hiện tại camera đều có chức năng nhìn ban đêm, dù cho tắt đèn thì cũng như vậy.

Người đàn ông hút thuốc kia bắt đầu cho chạy phần mềm hacker.

- Hơn nữa những cô bé đều thích tắm rửa trước khi đi ngủ. Bây giờ mở ra, có khi còn nhìn thấy cô bé đó đang cởi quần áo tắm rửa.

- Hắc hắc, như vậy cũng được.

Tên đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ kia nở nụ cười.

- Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh lần trước kia, cái gì hoa hậu giảng đường lần trước kia, thân hình thật là đẹp…

Người đàn ông hút thuốc kia lại mân mê trong chốc lát, cửa sổ hiển thị hình ảnh lại hiện ra. Bên trong ấy đúng là gương mặt Dương Nhan đang ngủ.

- Mẹ nó, lại có thể ngủ.

Người đàn ông hút thuốc lại mắng một câu.

- Xem ra đêm nay không có gì hay để nhìn.

- Trước tiên cứ nhìn xem cô bé trong máy tính của cô bé này có thứ gì không. Bây giờ những cô bé này đều thích chụp ảnh tự sướng, vài thứ ấy cũng không tồi.

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ nói.

- Cũng đúng.

Người đàn ông hút thuốc kia kéo cái cửa sổ hiển thị sang một bên, bắt đầu lục lọi từ xa dữ liệu ở trong máy tính của Dương Nhan.

- Bộ dáng của cô bé này không tệ.

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ dựa lưng vào ghế, sắc mặt mơ màng nói.

- Chỗ nào cần lồi thì lồi, bộ ngực cũng lớn hơn những bộ ngực tôi đã thấy trước kia, chắc là hàng tốt. Nếu có thể tìm được cái gì đó linh tinh, nói không chừng còn có thể hẹn đi ra ngoài bắn một pháo.

- Tất cả đều là ảnh chụp du lịch, không có tự sướng.

Người đàn ông hút thuốc cau mày, điều khiển con chuột.

- Thực là sạch sẽ, ngay cả một chút ảnh hở hang cũng không có.

- Những thư mục ẩn giấu cậu có tìm không?

Người đàn ông kia ở phía sau lại nhắc nhở nói.

- Tìm rồi, tôi đã tìm hết tất cả rồi.

Người đàn ông hút thuốc ném con chuột ra.

- Tất cả đều là hình ảnh du lịch.

- Thật phí công.

Người đan ông kia có chút thất vọng.

- Xem ra buổi tối hôm nay không có gì hay để xem rồi. Không còn cách nào cả, ngày mai rồi nói sau.

- Ngày mai có thể sẽ không tìm thấy nàng nữa.

Người đàn ông hút thuốc lắc lắc đầu.

- Cô nàng này là dùng máy tính nối mạng di động, địa chỉ IP không cố định. Cũng vì đêm hôm nay nàng quên không tháo điện thoại ra. Ngày mai sợ là chúng ta không thể tìm được nàng nữa.

- Thực xúi quẩy. Khó khăn lắm mới tìm được hàng tốt như vậy, còn tưởng rằng có thể kiếm được một chút.

Người đàn ông kia thất vọng nói.

- Chờ một chút, tôi nhìn thấy hình như có vật gì đó đang nhúc nhích.

Người đàn ông hút thuốc kia đang muốn tắt cái cửa sổ theo dõi từ xa, lại đột nhiên phát hiện ở trong đó hình như có đồ vật gì đang nhúc nhích.

- Có phải là cô bé này muốn đi vệ sinh hay không?

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ kia cũng hứng trí nhìn vào.

- Chuẩn bị để ghi hình đi, nói không chừng cô nàng này có thói quen ngủ trần.

- Không đúng, cô bé kia vẫn đang ngủ ngon giấc ở kia, cũng không phải là nàng hoạt động.

Người đàn ông hút thuốc kia nhíu mày.

- Nhìn không rõ, tối quá, cái camera của cô bé này không tốt lắm.

- Hắc hắc hắc hắc, vậy thì càng tốt hơn.

Người đàn ông kia lại đặt mông ngồi xuống ghế bên cạnh.

- Có thể là bạn trai của cô bé này lén đến vào bên đêm. Xem ra vận khí của chúng ta hôm nay rất không tồi, có thể xem một hồi chiến đấu.

- Chờ tôi điều chỉnh một chút.

Người đàn ông hút thuốc kia loay hoay với máy tính một chút.

- Điều chỉnh độ sáng cao một chút, không quay được rõ mặt thì không lấy được tiền.

Tuy rằng đã điều chỉnh độ sáng lên cao một chút, nhưng mà vẫn không thấy rõ ràng. Hai người đang ngồi trước màn hình máy tính vẫn chỉ có thể thấy rõ bộ dáng Dương Nhan đang ngủ, còn cái bóng đen đang tiến đến gần Dương Nhan kia thì vẫn rất mơ hồ.

- Nhất định là đến tìm cô bé kia rồi.

Người đàn ông kia liếm liếm môi.

- Nhìn xem, nằm úp sấp ở trên người nàng mà sờ soạng, nhất định là cởi quần áo của cô bé này. Làm một cái bản sao, loại hình ảnh này, có thể sẽ được nhiều tiền.

- Chờ tôi điều chỉnh tiếp đã.

Người đàn ông hút thuốc kia nói.

- Nếu có thể chụp được rõ ràng khuôn mặt của người đàn ông kia, nói không chừng chúng ta có thể lấy thêm một phần từ chỗ người đàn ông kia.

Người đàn ông hút thuốc kia lại điều chỉnh thông số của camera. Hình ảnh trở nên có chút sáng quá, trắng xóa một mảnh, cái gì cũng không thấy rõ.

- Đừng làm loạn như vậy, cái gì cũng không nhìn được.

Người đàn ông kia ở phía sau kháng nghị.

- Cứ như vừa rồi là được, chủ yếu là cần nhìn bộ dạng của cô gái kia, người con trai không quan trọng.

- Ừ, xem ra chỉ có thể như vậy.

Người đàn ông hút thuốc kia thở dài.

- Camera bên kia kém quá, không thấy rõ được bộ dáng của người con trai kia.

Điều chỉnh lại tham số, gương mặt đang ngủ kia lại xuất hiện ở trên màn ảnh. Cái bóng đen ghé vào người Dương Nhan kia đang vuốt ve người nàng, dường như là đang tìm kiếm thứ gì đó.

- Tên này bị ngu ngốc sao? thời gian dài như vậy mà còn chưa lột quần áo của cô nàng xuống.

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ cau mày nói.

- Không đúng lắm, cậu xem này.

Người đàn ông hút thuốc kia chỉ vào một góc trên màn hình.

- Tuy rằng cái camera kia chẳng ra gì, nhưng mà dù sao cũng là ban đêm, mà chỗ chân giường này so với chỗ của người đàn ông kia còn tối hơn. Nhưng mà vì sao lại có thể thấy được chỗ này mà lại không thấy rõ được người đàn ông kia.

- Cũng đúng.

Người đàn ông kia cũng hiểu được bạn mình nói có chút đạo lý.

- Cậu có thể tiếp tục điều chỉnh một chút được không.

- Để tôi thử lại lần nữa.

Người đàn ông hút thuốc kia lại bắt đầu thử điều chỉnh lại camera.

- Hay là cậu thử điều chỉnh tỷ lệ lên đến cao nhất thử xem.

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ nói.

- Cũng được, để thử xem.

Người đàn ông hút thuốc kia gật gật gầu, điều chỉnh lại tỷ lệ đến mức cao nhất.

Trong tấm hình đen trắng rõ ràng. Đã không thể nhìn rõ bộ dáng của Dương Nhan nữa, cả hình ảnh đều là hình ảnh đen trắng rõ ràng. Đột nhiên cái hình ảnh quỷ dị rõ ràng này khiến cho hai người đàn ông ngây dại.

Tại trong tấm hình đen trắng này, một cái gì đó đen tuyền ghé sát vào nguời Dương Nha. Hai cái bóng đen giống như là đôi tay không ngừng sờ soạng ở xung quanh Dương Nhan, giống như là đang tìm cái gì vậy. Mà cái bóng đen kia nhìn thế nào cũng không giống người, bẹt dí, giống như là một người bị đè ép vậy.

- Này…Đây là cái gì…

Người đàn ông hút thuốc ngây ngẩn cả người, ngay cả điếu thuốc trên miệng rơi xuống cũng đều không phát hiện ra.

Hai người đang trợn mắt há hốc mồm vì hình ảnh trước mắt, cái bóng đen kia dường như là đã nhìn thấy hai người đàn ông đang quan sát nó từ trên mạng. Nó chậm rãi bò từ trên người Dương Nhan xuống, quỳ rạp trên mặt đất, hướng về phía cáu camera bò lại.

- Vật kia…Vật kia…Là quỷ…

Người đàn ông có ảnh hiển thị là con thỏ đột nhiên kêu to.

- Mau tắt đi, nó đang hướng về phía chúng ta.

Người đàn ông hút thuốc kia hồi phục lại tinh thần, muốn cắt đứt kết nối, nhưng mà vì ngón tay đang sợ hãi lên không ngừng run rẩy.

Một đôi mắt hắc bạch phân minh chiếm hết cả cái màn hình. Hai người đàn ông đang ngồi trước màn hình kia thậm chí còn có thể thấy rõ ràng trong đôi mắt kia có tơ máu che kín. Cái con ngươi màu đen kia không ngừng đung đưa, dường như là có thể nhìn thấy hai người bọn họ ở bên này.

- Quỷ a!

Hai người đàn ông kia la hoảng lên, người đàn ông hút thuốc vội vàng rút điện máy tính ra. Máy tính bị cắt điện, các đồng hồ đo ở trên màn hình đều biến thành màu đen, toàn bộ phần mềm máy tính đều biến mất. Nhưng mà đôi mắt kia lại không ngừng chớp động ở trên cái màn hình máy tính đã bị rút điện.

Đêm nay Dương Nhan ngủ không được ngon, thật là không ngon. Không biết là vì sao nàng cảm giác thấy có chút ngột ngạt có thở, có cảm giác không thể thở nổi. Tuy rằng sau đó thì khá hơn một chút, nhưng mà nàng lại mơ một giấc mơ kỳ quái. Nàng mơ thấy nàng ngồi ở trên xe bus, bốn phía có đầy người đứng. Nhưng không biết vì sao mà nàng không thể thấy rõ mặt của những người này, nhưng mà Dương Nhan lại có thể cảm giác được những người này đều đang nhìn nàng, khiến cho trong lòng nàng cảm thấy sợ hãi.

Đột nhiên, không biết từ nơi nào vươn ra một đôi tay, đôi tay này sờ soạng ở trên người của nàng. Không phải là sờ soạng có ý dâm loạn gây rối, cũng không phải giống như là ăn trộm mà giống như một hành động đương nhiên, nó đang tìm kiếm thứ đồ vật gì đó ở trên người của nàng. Dương Nhan bị loại cảm giác này khiến cho hoảng sợ. Nàng mạnh mẽ quay sang bên cạnh, muốn hô cứu mạng, nhưng mà không biết tại vì sao mà hô thế nào cũng không ra tiếng.

Dương Nhan thấy rõ, chủ nhân của đôi tay kia là một người phụ nữ trung niên, bộ dáng rất bình thường, giống như một người đàn bà tùy ý có thể thấy được trong gia đình vậy. Nhưng ánh mắt kia lại khiến cho Dương Nhan giật mình một cái. Đôi mắt kia chằng chịt tơ máu, cũng giống như là đôi mắt của một người cả tuần đều không ngủ vậy. Đôi mắt kia nhìn chăm chằm vào nàng, một đôi mắt khá lớn đen trắng rõ ràng.

Mà lúc này, không biết từ chỗ nào liền có mấy đôi tay vươn ra, đồng thời tiếp xúc tới thân thể của Dương Nhan. Cảm giác lạnh lẽo khiến cho nàng rùng mình một cái. Mấy đôi tay này không ngừng sờ soạng ở trên người nàng, khiến cho toàn bộ túi xách quần áo trên người Dương Nhan đều bị xé rách.

Những đôi tay kia ngày càng nhiều, tất cả mọi người trên xe đều vây quanh bên người Dương Nhan, có người không chen được đến trước mặt Dương Nhan liền cố gắng vươn tay ra, hướng về phía mặt Dương Nhan. Từng đôi tay kia đều trắng bệch đến dọa người, giống như là đã ngâm trong nước nhiều năm vậy.

Xung quanh đều là những đôi tay trắng bệch kia, đôi mắt trắng đen rõ ràng giống như là tới từ địa ngục vậy, cảm giác ấy khiến cho Dương Nhan mạnh mẽ giật mình tỉnh lại.

Ngồi ở trên giường, quần áo ngủ trên người đã ướt đẫm mồ hôi. Bên ngoài vẫn còn tờ mờ sáng, hồi tưởng lại cảnh trong mơ vừa rồi, Dương Nhan vẫn còn cảm thấy có chút sợ hãi. Không biết tại sao lại mơ một giấc mơ khủng bố như vậy chứ? Nhất định là vì bị tên đàn ông biến thái trên mạng hôm qua dọa.

Dương Nhan quay đầu lại nhìn cái máy tính đặt ở trên bàn. Không biết là cái màn hình máy tính đã chuyển thành màu đen từ bao giờ. Dương Nhan nhớ tối hôm qua mình cũng không có cắm điện, chắc là máy tính bị hết pin cho nên mới tắt đi.

- Đáng chết, nhất định phải cho tên kia vào sổ đen, sau này kiên quyết không thể nói chuyện với người như vậy nữa.

Cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất, Dương Nhan thay quần áo xong, lại phát hiện đêm qua điện thoại của mình vẫn còn duy trì trạng thái kết nối. Lúc đêm qua vội vàng đi ngủ nên quên mất không tháo điện thoại ra.

- Không xong đã để điện thoại nối mạng cả đêm.

Dương Nhan thử gọi một cú điện thoại, từ trong điện thoại truyền đến âm thanh nhắc nhở tài khoản không đủ.

- Hôm nay đi ra ngoài sớm một chút, xem có gì hay không.

Dương Nhan khó có hôm nào lại dậy sớm như vậy, không khí sáng sớm ở trong thị trấn rất tươi mát, nàng quyết định đi ra ngoài một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.