U Minh Trinh Thám

Chương 309: Chương 309: Vô đề




Minh Diệu đi theo nam nhân kia tới phòng khử trùng, trải qua vài trình tự khử trùng tiêu độc, Minh Diệu bị dẫn tới một căn phòng trống trải.

- Hoan nghênh anh, người bạn của tôi!

Thanh âm một nam nhân truyền tới chỗ Minh Diệu:

- Rất ít gương mặt phương Đông tới đây, anh là người Nhật Bản, người Hàn Quốc hay quốc gia Đông Nam Á?

- Điều này trọng yếu lắm sao?

Minh Diệu quay đầu lại, thấy được một nam nhân tóc vàng mặc thực nghiệm phục. Đây không phải màu tóc vàng do nhuộm hay trộn lẫn với màu sắc khác, mà là màu vàng thuần túy. Gò má có chút gầy yếu, nhưng nhìn qua lại không lộ vẻ xấu xí, ngược lại còn cho người ta cảm giác có một loại uy nghiêm đặc thù.

- Đích xác là không trọng yếu!

Nam nhân kia lắc đầu nói:

- Tôi là tiến sĩ Gabi phụ trách nơi này, tôi nghĩ anh hẳn đã nghe qua tên của tôi!

- Đương nhiên, tên của ngài tôi nghĩ trong phòng thí nghiệm này sẽ không có ai không biết.

Minh Diệu cũng nói rõ ràng:

- Ngài là một trong những người phụ trách chủ yếu của phòng thí nghiệm!

- Ha ha, xem ra tên của tôi thật sự nổi danh trong phòng thí nghiệm này đi, ngay cả người bạn đến thăm từ bên ngoài phòng thí nghiệm cũng biết được tên của tôi.

Nam nhân kia cười nói:

- Có thể nói cho tôi biết tên của anh không? Người bạn phương Đông thân ái? Hoặc là tôi nên gọi anh là người xâm nhập cho trực tiếp?

- Tùy tiện anh gọi thế nào cũng được cả!

Minh Diệu nghe được ba chữ người xâm nhập thì chân mày chợt nhíu lại.

Nguyên lai hắn còn cho rằng hành động của mình thật bí ẩn, nhưng thật không ngờ đã sớm bị người phát hiện.

- Trong lòng của anh có lẽ đang cảm thấy rất kỳ quái, tôi làm sao phát hiện ra anh có đúng không?

Gabi cười nói:

- Kỳ thật trong nháy mắt anh vừa tiến vào phòng thí nghiệm, chúng tôi cũng đã phát hiện anh đến. Tuy rằng suy nghĩ của anh rất tốt, theo ống thông gió lẫn vào trong phòng thí nghiệm sẽ không bị máy giám thị phát hiện, nhưng anh không thấy phòng thí nghiệm bí ẩn như vậy lại đi bỏ qua lỗ hổng rõ ràng như ống thông gió hay sao? Bên trong ống thông gió có trang bị máy dò xét nhiệt năng, hành động mà anh cho rằng bí ẩn đã bị chúng ta nhìn thấy trong máy giám thị, là một bóng người thật lớn màu đỏ!

- Vậy sao? Xem ra các vị đã sớm phát hiện sự đột nhập của tôi, nhưng tôi thật không rõ vì sao các vị không sớm vạch trần tôi đây?

Minh Diệu nói:

- Như vậy ít nhất cũng giúp tôi giảm bớt đi chút đường vòng!

- Bởi vì tôi phát hiện anh là một tư liệu sống rất tốt.

Trong mắt Gabi lộ ra ánh sáng nhìn chằm chằm Minh Diệu:

- Với thân thể này thật sự quá hiếm có, tôi thật muốn biết rốt cục anh có thể làm được tới trình độ nào!

- Thì ra là thế!

Minh Diệu gật đầu, vừa nghe được câu nói của Gabi, ánh mắt của Minh Diệu chợt sáng rực lên. Rất rõ ràng tuy rằng đám người này đã sớm phát hiện Minh Diệu đột nhập, nhưng bọn hắn lại không nhìn thấy được không chỉ có một mình hắn đột nhập vào, mà là hai người. Hiện tại người còn lại đang tránh trong lòng Minh Diệu, bây giờ Mị đã chân chính biến thành vũ khí bí mật của Minh Diệu.

- Nói như vậy cuộc thí nghiệm vừa rồi cũng là anh an bài sao?

Minh Diệu nhìn Gabi hỏi:

- Tên thiên sứ dị dạng mọc cái cánh gà nướng ấy?

- Thiên sứ? Không không không, người bạn của tôi, xem ra anh đã hiểu lầm!

Gabi vội vàng lắc đầu nói:

- Tên kia cũng không phải là thiên sứ gì, hoặc là nói thứ đồ vật kia cũng không tính là thiên sứ chân chính. Đó chỉ bất quá là do tôi dùng phương pháp chế tạo thiên sứ được ghi chép lại trong Hắc Chi Đoạn Chương lại thay đổi một chút, chế tạo ra người cải tạo gien hóa thiên sứ mà thôi. Thiên sứ chân chính không phải là bộ dáng như thế!

- Nói tới người cải tạo gien, tôi thật muốn biết anh chế tạo mấy thứ kia ra để làm gì vậy?

Minh Diệu mở miệng nói:

- Những thứ kia thật sự có thể được gọi là người sao?

- Cải thiện gien nhân loại đương nhiên là muốn làm cho thân thể yếu ớt của nhân loại trở nên càng thêm cường tráng. Có được tuổi thọ lâu dài, cùng lực lượng thêm cường đại, sự cường đại đủ sức áp đảo toàn bộ ngoại tộc, hết thảy là vì tương lai của nhân loại!

Tiến sĩ Gabi nghiêm trang nói xong những lời này, nhìn thấy biểu tình không tin của Minh Diệu, đột nhiên cười lên ha hả:

- Ha ha ha ha, tôi đã biết anh sẽ không tin tưởng. Đúng vậy, loại lý do như thế tôi chỉ nói cho đám người đầu tư ngu xuẩn cùng đám cao tầng ủy viên hội cổ lỗ sĩ kia nghe mà thôi!

- Mục đích của anh chỉ là vì muốn làm ra loại quái vật phi nhân loại thế thôi!

Minh Diệu nhìn biểu tình điên cuồng của Gabi nói:

- Anh chỉ đơn thuần thí nghiệm là thí nghiệm chơi thôi. Anh lợi dụng quyền lợi của mình tiến hành nghiên cứu những chuyện điên cuồng mang danh nghĩa vì tương lai của nhân loại. Chuẩn xác mà nói, anh căn bản chính là một tên điên không hơn không kém!

- Kẻ điên sao? Có lẽ đi!

Gabi thản nhiên nói:

- Giống như ông nội tôi từng được các người gọi là là Tử Vong thiên sứ, đám người ngu muội như các người sẽ không bao giờ hiểu được chân lý của ngành nghiên cứu khoa học cả!

- Chẳng thể trách!

Minh Diệu như tỉnh ngộ gật gật đầu:

- Tôi đã cảm thấy không thể nào có hai kẻ điên lấy cùng một dòng họ, nguyên lai các người có quan hệ huyết thống. Frankenstein. Anh không chỉ kế thừa tên của hắn, còn kế thừa cả sự điên khùng cuồng dại của hắn!

- Điên cuồng cùng chấp nhất cần gì phải phân chia rõ giới hạn đến như vậy đây?

Gabi cười cười:

- Giống như loài cẩu lợn làm sao am hiểu được ý nghĩ của loài người sự vĩ đại của chúng ta không cần các người tới thừa nhận!

- Được rồi, tôi không muốn cùng một kẻ điên đi nghiên cứu thảo luận vấn đề gì về triết học, bởi vì tôi nghe nói thế giới quan của kẻ điên cùng người bình thường là hoàn toàn bất đồng, giống như tôi không cách nào hiểu được ý tưởng của loài chuột!

Minh Diệu bất đắc dĩ nhún nhún vai:

- Như vậy tiến sĩ Frankenstein, hiện tại mục đích anh để cho tôi tới nơi đây, không chỉ đơn thuần là vì tìm tôi nói chuyện phiếm đi?

- Đó là đương nhiên!

Gabi gật đầu:

- Anh là một tài liệu thí nghiệm khó được, anh biết không? Tôi rất khó tìm được tài liệu thích hợp để làm thí nghiệm, bởi vì những linh năng giả tự xưng cường đại khi đối mặt với con của tôi, đều vô cùng yếu ớt. Thậm chí bọn hắn còn không thể đánh bại những người cải tạo gien hóa thiên sứ kia. Con của tôi sao, luôn luôn cần tìm được một đối thủ để cho hắn tận sức phát huy ra lực lượng của chính mình!

- Con anh?

Minh Diệu nở nụ cười:

- Là sinh ra hay là chế tạo ra? Nga, đúng rồi, nghe nói quái nhân của nghiên cứu khoa học đều không có khả năng sinh đẻ, giá trị quan của bọn hắn còn thấp hơn của loài chồn!

- Anh muốn tùy tiện nói sao cũng được cả!

Gabi không thèm để ý chút nào tới lời trào phúng của Minh Diệu. Hắn vỗ vỗ tay, cửa sau lưng bị mở ra, một thanh niên dáng người gầy yếu từ bên trong cửa đi ra.

Mái tóc màu đỏ như ngọn lửa thiêu đốt. Bộ mặt tuy rằng tuấn mỹ nhưng lại không làm cho ai nhìn ra được giới tính. Làn da ngăm đen, nửa thân trên trần trụi. Trên thân thể nhìn như gầy yếu kia bao phủ đầy vết thương, rất rõ ràng từng trải qua rất nhiều lần phẫu thuật lưu lại. Đặc biệt cặp cánh tay buông xuôi hai bên, Minh Diệu nhìn thấy được bên trên có thật nhiều dấu vết cháy đen, giống như cánh gà bị đốt cháy. Mà ở sau lưng thanh niên kia lại có một cánh chim màu xanh biếc, mở rộng ra sau lưng của hắn.

Nhưng cũng giống như những người cải tạo gien khác, hai mắt thanh niên này có chút dại ra, căn bản không có vẻ linh động của người bình thường. Người này chẳng qua cũng là một con rối không có linh hồn mà thôi, Minh Diệu chỉ liếc mắt đã nhìn thấu bản chất của hắn.

- Đứa con đầu tiên của tôi!

Bộ dạng của Gabi hiện tại chẳng khác gì người giới thiệu chương trình trong đoàn xiếc, đang chuẩn bị giới thiệu cho khán giả hiểu rõ về ngôi sao trong đoàn xiếc của chính mình.

- Đây mới thật sự là thiên sứ, cùng những kẻ cải tạo kia hoàn toàn khác hẳn. Hắn là thiên sứ đầu tiên sau khi tôi chiếm được Hắc Chi Đoạn Chương dựa vào phương pháp ghi chép bên trong mà chế tạo ra tới!

- A, còn gọi là “Vô địch chiến thần”!

Minh Diệu đánh giá gương mặt không chút phản ứng của thanh niên kia.

- Nhưng hắn thật sự xứng đáng với danh xưng kia sao?

- Vậy phải thử qua mới biết được.

Gabi quay đầu dùng một loại ánh mắt thưởng thức nhìn vẻ mặt thanh niên tóc đỏ không chút thay đổi.

- Mục đích anh để cho tôi tới nơi đây chính là vì đánh nhau với con rối này sao?

Minh Diệu lại nói:

- Chuyện gì cũng phải nói trước cho rõ, nếu đánh hỏng tôi sẽ không đền!

- Ha ha ha, nếu như anh thật sự có thể làm được!

Giống như vừa nghe được một câu truyện cười, Gabi cười lên ha ha.

- Không cần lo lắng, mặc dù có thể chế tạo ra thiên sứ chân chính ủy viên hội cũng đã bỏ ra rất nhiều tiền, nhưng nếu quả thật bị anh đánh hỏng, không cần anh bỏ ra tiền bồi thường đâu. Ủy viên hội kia sẽ đưa ra thêm càng nhiều tiền để cho tôi chế tạo ra thêm nhiều thiên sứ!

Nói tới đây, Gabi dùng một loại ánh mắt thật tham lam nhìn Minh Diệu:

- Hơn nữa anh cũng là một tư liệu sống rất tốt. Dù cho anh có chết, tôi cũng sẽ không lãng phí bộ thân thể này của anh. Muốn chịu tải lực lượng thật lớn của thiên sứ, tư liệu sống thích hợp rất khó tìm đến!

- Tôi đối với việc biến thành một con rối hoàn toàn không có chút hứng thú!

Minh Diệu mở miệng nói:

- Nhưng nói lại, vì cái gì tôi nhất định phải đánh với hắn đây?

- Ân?

Ngay khi Gabi còn chưa kịp phản ứng, Minh Diệu đột ngột lao vụt tới chỗ Gabi.

- Chỉ cần bắt được anh, mục đích của tôi đã đạt được!

Minh Diệu dùng bả vai hất ra thanh niên tóc đỏ ngăn cản trước mặt vọt tới, ngay khi bả vai Minh Diệu tiếp xúc với thanh niên tóc đỏ kia, một cỗ nóng rực đánh úp lại trên bờ vai của hắn, cảm giác giống như Minh Diệu vừa chạm phải đống lửa.

- Ân?

Ngay khi Minh Diệu vươn tay sắp bắt được cổ của Gabi, thân ảnh hắn đột nhiên biến mất ngay trước mặt Minh Diệu, Minh Diệu bắt lấy chỉ là một đoàn không khí mà thôi.

- Ha ha ha ha, ngươi nghĩ rằng ta sẽ ngu xuẩn tới mức tự mình đến gặp mặt một linh năng giả tràn ngập tính nguy hiểm như ngươi sao?

Thanh âm truyền đến từ sau lưng Minh Diệu. Minh Diệu quay đầu lại, chứng kiến thân ảnh Gabi chậm rãi xuất hiện, có chút trong suốt.

- Đây bất quá chỉ là một hình chiếu mà thôi!

- Tên giảo hoạt!

Minh Diệu nhỏ giọng than thở một câu:

- Xem ra muốn đơn giản giải quyết tên điên kia không thể thực hiện được!

Lúc này cô gái có khuynh hướng bạo lực ở trong lòng Minh Diệu đã hưng phấn kêu lên:

- Nếu không để cho tôi ra đánh với hắn đi, tên này nhìn qua vẫn còn có vẻ thật ngu ngốc…

- Cô là bạo lực cuồng sao?

Minh Diệu bất đắc dĩ nói:

- Cô thành thật yên lặng dùm tôi, những tên kia còn chưa biết có sự tồn tại của cô, hiện tại cô chính là vũ khí bí mật của tôi đó!

- Được rồi!

Mị trở nên có chút uể oải:

- Nhưng tôi thật sự chán ghét phong cách chiến đấu của anh, chẳng khác gì giống như một con rùa!

- Được rồi, lần này trực tiếp dùng toàn lực là được!

Minh Diệu vừa dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.

Dây leo màu xanh biếc từ trên sàn nhà chui ra, triền chặt thân thể của thanh niên tóc đỏ kia làm cho hắn không thể nhúc nhích. Chỉ trong một giây sau, nắm tay Minh Diệu liền đánh thẳng vào mặt thanh niên kia. Nắm tay cứng rắn bao vây lấy Kim Quyết đem thanh niên tóc đỏ kia đánh bay ra ngoài, văng vào trên vách tường, đem vách tường đánh hõm sâu như cái động.

- Không phải chứ, chỉ đơn giản như vậy đã thu phục?

Chứng kiến thân thể thanh niên tóc đỏ lõm trong vách tường, Mị có chút kinh ngạc nói:

- Một kích giết chết a, người này thật là quá tệ đi?

- Bỏng chết tôi, làn da tên này sao lại nóng như vậy đây!

Minh Diệu lắc lắc tay phải, mặc dù có Kim Quyết bảo hộ nhưng tay phải Minh Diệu vẫn bị thương. Trên mu bàn tay hắn còn bốc lên khói nhẹ, còn có dấu vết như bị cháy khét. Vừa rồi khi nắm tay đấm lên mặt tên thiên sứ kia, Minh Diệu lập tức có cảm giác nóng rực. Loại nhiệt độ kia xuyên thấu qua sự bảo hộ của Kim Quyết trực tiếp làm tổn thương da tay của hắn. Hắn nhìn nhìn tay phải có chút cháy đen của mình, không khỏi nhỏ giọng than thở nói:

- Nhưng tựa hồ không giống như vừa chiến đấu, chỉ nháy mắt đã thu phục…

- Uy, hiện tại chúng ta đi bắt tên khoa học gia biến thái kia đi!

Mị mở miệng nói:

- Hắn nhất định phải biết Hắc Chi Đoạn Chương để ở nơi nào!

- Được rồi, chúng ta đi tìm hắn!

Minh Diệu gật đầu, tuy rằng vừa rồi tên Gabi kia chỉ lưu lại hình chiếu, nhưng thứ này phạm vi tạo ra tác dụng không quá lớn, Gabi nhất định cũng đang ở gần đây, thông qua máy giám thị quan sát từng cử động của Minh Diệu bên trong căn phòng này.

Minh Diệu nhìn chung quanh một lần, ở mỗi một nơi hẻo lánh của căn phòng đều có một máy giám thị nhắm ngay Minh Diệu. Hắn hướng máy giám thị vươn ra ngón giữa, lại quay người đi về hướng cánh cửa kim loại.

- Xem ra còn là một linh năng giả tổng hợp!

Chứng kiến động tác khiêu khích của Minh Diệu trong máy giám thị, Gabi ngồi trong phòng giám thị chỉ hứng thú cười cười. Đối với việc thiên sứ do mình đào tạo ra lại bị Minh Diệu thoải mái đánh ngã, hắn tựa hồ cũng không hề lưu lại trong lòng, hắn thật sự càng có thêm hứng thú đối với thân thể của Minh Diệu.

- Nắm tay của hắn đánh vào trên mặt đích xác rất đau!

Jackson ngồi sau lưng hắn hồi tưởng lại một quyền của Minh Diệu trên tầng hai trước đó, tuy rằng hiện tại đã không còn đau, nhưng hắn vẫn không nhịn được sờ sờ cằm:

- Hoàn hảo lúc ấy hắn chỉ muốn đánh ngất xỉu tôi mà thôi, không phải muốn lấy mạng tôi, tôi cũng không có được năng lực chịu đựng như tên thiên sứ kia. Nếu một quyền vừa rồi đánh lên trên mặt tôi, rất có thể đầu của tôi đã bị nổ bạo!

- Đầu của anh bạo rớt lại có quan hệ gì.

Đầu của Gabi cũng không hề quay lại, thản nhiên nói:

- Chẳng qua ngủ tiếp thêm một thời gian mà thôi!

- Uy, anh nói chuyện nghe thật là thoải mái!

Jackson lại kháng nghị:

- Phải biết rằng tìm một thân thể tốt cũng không phải là chuyện dễ dàng!

- Như vậy anh cảm thấy thân thể của nam nhân kia thế nào?

Gabi chỉ vào người Minh Diệu hiện lên ở trong máy giám thị:

- Hẳn là thật phù hợp với yêu cầu của anh đi?

- Còn thiếu chút nữa, nhưng có thể sử dụng.

Jackson nghĩ nghĩ nói:

- Tuy rằng không phải bẩm sinh hỗn huyết, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng thừa nhận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.