CHƯƠNG 29
Quảng cáo kem đánh răng vừa ra, rất nhiều người có ấn tượng sâu sắc với tiểu quái thụ có nụ cười tươi rói cùng hàm răng trắng như tuyết kia, nó đã thành công ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Sau vài lần chấp nhận lời mời của các đài truyền hình, Ultraman bất đắc dĩ bảo người đại diện của mình đi theo nó, bởi vì nó quả thật là rất thành thực, rất dễ bị người ta trêu đùa.
Một ngày nọ, tiểu quái thú đang tham ra một chương trình giải trí trên đài A.
MC cười híp mắt cầm một đống hình mẫu, nói rằng để tiểu quái thú lắp ráp thành ý trung nhân cho bản thân.
Gã giơ lên hình vài người, hỏi: “Nhìn dáng người, cậu thích kiểu nào?”
Tiểu quái thú nhìn nửa ngày, chọn dáng cao cao gầy gầy.
MC khen ngợi, “Ái chà, là một mỹ nhân mảnh mai nha.” Sau đó lấy ra một vài hình khuôn mặt, “Vậy còn hình dáng mặt, mặt quả trứng, hay mặt trái xoan?”
Tiểu quái thú chọn mặt hột táo.
MC khích lệ: “Rất có cá tính.” Gã ghép mặt với thân người, tiếp tục hỏi: “Vậy mũi thì sao?”
Tiểu quái thú cầm đống hình mũi so đi so lại, cuối cùng chọn loại thẳng nhất, nhỏ nhất.
MC tán thưởng: “Cool quá!”
Gã đang muốn đào bẫy sâu thêm chút nữa, thì người đại diện của Ultraman nhảy lên sân khấu, cắt ngang việc thu chương trình.
Trong lúc người đại diện cùng MC đang đấu khẩu, tiểu quái thú tiếp tục chọn miệng cho hình người mẫu kia.
Sau một phen cãi cọ, MC thỏa hiệp, gã vứt đống ảnh người kia sang một bên, bắt đầu làm mấy trò vui vui vô vị với tiểu quái thú.
Chương trình chấm dứt, MC vẻ mặt mờ ám đưa hình người cho tiểu quái thú.
Tiểu quái thú cầm hình người, vừa ra đến cổng đài, người đại diện không nén được giận nữa mắng nó: “Cậu có đầu óc hay không vậy, để người ta bới móc ra hết.”
Tiểu quái thú khó hiểu nhìn y.
Người đại diện thở dài, cướp tấm hình trong tay nó, chẳng biết lấy được quả trứng chim ở đâu ra, bẻ làm hai nửa, phân ra dán vào chỗ trống hai mắt. À, là Ultraman.