“ Những gì hai người vừa
nói hoàn toàn là sự thật ??? ” Hiên Viên Trạch nhíu mày nghi vấn nhìn Hiên Viên
Vũ cùng Uyển Vân hỏi.
“ Đúng vậy, nếu huynh
không tin, có thể cho truyền Nhã phi để hỏi chuyện” Hiên Viên Vũ tựa tiếu phi
tiếu nhìn hoàng huynh của mình khẳng định đáp.
“ Hảo” Hiên Viên Trạch
gật đầu chấp thuận. Bên cạnh Từ Hàm hiểu ý nhanh chóng rời đi.
Không bao lâu, Nhã phi đã
được thị vệ dẫn vào, nàng ta hiện giờ trên người, quần áo vô cùng dơ bẩn, đầu
tóc rối bời, dung mạo xanh xao, hoàn toàn mất đi vẻ kiều mỹ của một quý phi như
lúc ban đầu.
“ Thần…tội thiếp, tham
kiến hoàng thượng ” Nhã phi vốn định xưng hô thần thiếp, nhưng mà khi nghĩ đến
địa vị của mình hiện giờ, nên ngay lập tức sửa đổi.
“ Đứng lên đi” Hiên Viên
Trạch trầm giọng nói.
“ Tạ ơn hoàng thượng” Nhã
phi cười khổ đứng đó, nếu biết trước có ngày hôm nay, nàng tuyệt không chấp
nhận cùng Tường phi hợp tác.
Nghĩ như vậy nàng không
khỏi nhìn về phía Uyển Vân, hiện giờ trong lòng của nàng đã hoàn toàn hiểu rõ,
‘Tường phi thủ đoạn cao minh, trang bệnh lừa dối mọi người bao nhiêu năm nay,
cứ nghĩ sau khi để các phi tần khác tranh đấu sống chết, thì mình sẽ ‘ngư ông
đắc lợi’. Nhưng mà nàng ta hoàn toàn đã sai lầm, tại vì hậu cung bây giờ còn có
Điệp phi, khi chứng kiến thái độ của hoàng thượng đối với Điệp phi, nàng hoàn
toàn có thể khẳng định, hoàng thượng đã động chân tình, nên ngài nhất định sẽ
bảo vệ cho nàng ta, hơn nữa bên cạnh Điệp phi còn có nữ tử thông minh như Nhan
Uyển Vân, cùng với sự ngầm giúp đỡ của Tứ vương gia, thì cho dù Tường phi có
tài giỏi tới đâu, cũng không thể nào thắng được, xem ra trong tương lai, kết
cục của Tường phi sẽ còn thê thảm hơn nàng’.
“ Nhã phi, Quận chúa cùng
Tứ vương gia nói, chuyện Điệp phi đột nhiên động thai khí, là do ngươi hạ độc,
nhưng độc dược là do Tường phi cung cấp, mọi chuyện đều do Tường phi chủ mưu,
điều này có đúng hay không ??? ” Hiên Viên Trạch nhìn Nhã phi lạnh giọng lên
tiếng.
“ Dạ đúng thưa hoàng
thượng, độc dược đó là do Lăng Mộng Yên tiểu thư cho người mang vào cung, giao
cho Tường phi, Tường phi nói với thần thiếp, chỉ cần trừ đi Điệp phi, thì từ
giờ trở đi thần thiếp và nàng ấy sẽ là chủ nhân của hậu cung, muốn làm gì thì
làm” Nhã phi nhẹ giọng bẩm báo, thái độ vô cùng thành khẩn.
“ Ngươi có gì chứng minh
những gì mà mình vừa nói ???” Hiên Viên Trạch nghi hoặc hỏi.
“ Cung nữ Tiểu Đào bên
cạnh Tường phi có thể chứng minh tất cả những gì mà thần thiếp nói” Nhã phi
không chút nào bối rối đáp.
“ Hoàng huynh, huynh có
thể cho truyền Tiểu Đào vào hỏi” Uyển Vân bên cạnh mỉm cười góp ý.
“ Hảo, Từ Hàm ” Hiên Viên
Trạch trầm tư trong chốc lát, sau đó lên tiếng. Từ Hàm hiểu ý rời đi, chẳng qua
lúc vô tình liếc mắt sang nhìn Uyển Vân, trong mắt tràn ngập ý cười.
Việc này Nhã phi cùng
Hiên Viên Trạch đều không chú ý, bất quá vẫn không thoát khỏi tầm mắt của Hiên
Viên Vũ.
‘ Xem ra Từ Hàm cũng là
người của Huyền cung !!?? Thảo nào Vân nhi lại nắm được mọi tình hình trong
cung rõ đến vậy !!?? ’ , Hiên Viên Vũ nghĩ vậy, không khỏi trong lòng cười
thầm, hoàng huynh trong tương lai nếu làm chuyện gì hoàng tẩu không vui, thì e
rằng huynh ấy sẽ gặp phiền phức lớn a !!??.
Một lúc sau, Tiều Đào đã
được dẫn đến, vừa đến nơi, khi nhìn thấy Nhã phi cũng có mặt tại đây, sắc mặt
Tiểu Đào không khỏi trở nên tái nhợt, thái độ vô cùng hoảng sợ, điều này khiến
cho Hiên Viên Trạch đột nhiên có chút tin tưởng lời nói của Nhã phi.
“ Nô tỳ tham kiến hoàng
thượng, Vương gia, Quận chúa” Tiểu Đào lấy hết can đảm, cố gắng giữ đúng lễ
nghi, hy vọng không ai nhìn ra sự sợ hãi của nàng.
“ Tiểu Đào, trẫm hỏi
ngươi, Nhã phi nói, chuyện Điệp phi trúng độc, hoàn toàn là do Tường phi chủ
mưu, việc này có thật hay không ???” Hiên Viên Trạch lạnh lùng nhìn Tiều Đào
hỏi.
“ Dạ…nô tỳ” Tiểu Đào vừa
nghe vậy, không khỏi sợ hãi, kỳ thật khi nàng làm những chuyện kia thay Tường
phi, nàng đã lo sợ không thôi, dù sao tội mưu hại hoàng phi cũng huyết mạch
hoàng thất là tội chết, thậm chí còn có thể tru di cửu tộc, hỏi sao mà nàng
không lo lắng được cơ chứ ???.
“ Tiểu Đào, ngươi cứ yên
tâm mà nói ra đi, bổn Quận chúa đảm bảo, chỉ cần ngươi khai thật, ngươi sẽ
không sao” Uyển Vân mỉm cười nhìn Tiểu Đào nhẹ giọng khuyên nhủ, bất quá trên
tay nàng lúc này lại đột nhiên xuất hiện thêm một chiếc khăn tay.
Tiểu Đào vừa nhìn thấy
chiếc khăn tay trên tay Uyển Vân, sắc mặt không khỏi thay đổi, nàng ngẩng đầu
nhìn Uyển Vân, thấy vị Quận chúa kia vẫn luôn tươi cười nhìn mình, trong lòng
không khỏi run sợ, ‘ đó chẳng phải khăn tay của mẫu thân sao ??? Nói vậy mẫu
thân đã rơi vào tay họ rồi !! ’. Tiểu Đào dù chỉ là nha hoàn nhưng từ nhỏ đã
vào cung, nên nàng cũng không phải ngu ngốc, có thể hiểu rõ được dụng ý của
Uyển Vân.
“ Dạ bẩm hoàng thượng,
những gì Nhã phi nói hoàn toàn là sự thật” Tiểu Đào lúc này trong lòng không
khỏi xin lỗi Tường phi, nhưng vì mẫu thân của nàng, nàng đành phải làm vậy
thôi.
Nhã phi đứng bên cạnh
nhìn thấy Tiểu Đào vẻ mặt sợ hãi nhìn Uyển Vân, thì không khỏi lắc đầu cười
khổ, xem ra Tiểu Đào đã bị Quận chúa nắm bắt nhược điểm, nên mới nghe lời như
thế, bây giờ nàng mới cảm thấy, nàng lần này thua, quả thật là hoàn toàn xứng
đáng a.
Hiên Viên Trạch nghe xong
lời xác nhận của Tiểu Đào, ngay lập tức hạ lệnh cho thị vệ đến tẩm cung Tường
phi lục xét, quả thật đã tìm ra cùng loại độc dược hại Điệp phi, hơn nữa trải
qua thẩm vấn, cuối cùng đã bắt được tên thái giám giúp Lăng Mộng Yên đưa độc
dược vào cung.
Tường phi ngay lập tức bị
tống giam, cả nhà Lăng gia cũng không tránh khỏi số kiếp. Lăng Mộng Yên bị giam
tại Hình bộ, trong một đêm mất hết tất cả, khiến nàng không chịu nổi cú sốc mà
phát điên, vì nàng cứ nghĩ rằng kế hoạch của mình rất chu toàn, chỉ cần diệt
trừ Điệp phi, để tỷ tỷ mình nắm giữ hậu cung, đến lúc đó nàng có thể nhờ tỷ tỷ
giúp nàng trừ đi Uyển Vân, rồi đoạt Hiên Viên Vũ trở về.
Chỉ là nàng đã không thể
biết, người mà mình muốn đối phó, vốn không cùng một cấp bậc với mình, cho nên
bây giờ nàng thua cũng không hiểu nguyên nhân vì sao.
“ Nàng thật sự để Nhã phi
rời đi ???” Hiên Viên vũ nghi vấn nhìn Uyển Vân hỏi.
“ Nàng ta đã thông suốt,
đã hoàn toàn buông bỏ, đã không còn trở thành chướng ngại với ta, thì ta tại
sao cần phải làm khó nàng ta cơ chứ ???” Uyển Vân mỉm cười hỏi lại.
“Ân” Hiên Viên Vũ điểm
nhẹ đầu tỏ vẻ hiểu.
“ Chàng định xử trí Lăng
Mộng Yên thế nào ???” Uyển Vân hứng thú nhìn y, dù sao Lăng Mộng Yên đó cũng vì
Hiên Viên Vũ làm nhiều chuyện như thế, cho nên nàng cũng rất muốn biết y sẽ đối
với nàng ta ra sao ???.
“ Nếu nàng ta đã không
thức thời như thế, thì không cần giữ lại nữa” Hiên Viên Vũ không một tia tình
cảm nhẹ đáp.
Uyển Vân nhìn y không nói
chỉ nở nụ cười, nam nhân này đủ lãnh huyết, đủ vô tình, lúc cần thiết thì lại
trang một bộ ôn nhu, nho nhã, rất khiến người ta khó đề phòng, bất quá như vậy
nàng càng thích, vì chỉ có nam nhân như thế, mới có đảm lược cùng nàng ‘tranh
phong’.
Trải qua trận sóng gió
lần này, Hiên Viên Trạch quyết định sắc phong Tiểu Điệp làm hậu, hơn nữa tuyên
bố giải tán hậu cung, từ nay về sau không tuyển thêm bất kỳ phi tử nào nữa. Đối
với chuyện này, nếu là trước đây quần thần nhất định sẽ có ý kiến, bất quá trải
qua chuyện của mấy vị nương nương trong cung, giờ đây họ lại không dám nói gì
nữa. Hơn nữa Điệp phi cũng đang mang thai, thái y cũng đã chẩn đoán là nam hài,
như vậy hoàng thất cũng đã có ngươi kế thừa, nên giờ đây các đại thần đều học
khôn, hoàn toàn không dám phản bác, vì làm như vậy chẳng khác nào chọc giận
hoàng đế, chuốc khổ vào thân. Đương nhiên trong chuyện này, Uyển Vân có góp một
ít công lao tác động là điều không thể tránh khỏi.