Vả Mặt Nữ Phụ Bốp Bốp Bốp!

Chương 47: Chương 47: Mời buông tay, bệ hạ thân ái của ta (5)




Edit: Há Cảo

Nghe được lời hắn nói, trong lòng Hạ Lương căng thẳng, biết thân phận của mình đã bị đối phương biết, có điều ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, gợn sóng bất kinh.

Chỉ là, chưa đợi cô nghĩ kỹ nên trả lời thế nào, trong đầu liền nghe được ——

“Đinh! Mời cường hôn nam nhân trước mặt, sau khi thành công, khen thưởng 100 tích phân.” Âm thanh mềm mại đáng yêu của 9957 vang lên.

Hạ Lương nghe thế, rốt cuộc không thể duy trì nội tâm bình tĩnh được nữa, cả kinh trợn mắt, mày nhíu chặt lại, trong đầu hỏi 9957, “Tại sao lại có loại nhiệm vụ này!”

Bách Lý Giác nhìn bộ dáng trợn mắt nhíu mày của Hạ Lương, lại cho rằng cô là đang sợ hãi, giống như một con mèo bị dẫm phải đuôi, xù lông lên.

Sự hứng thú trong lòng hắn tăng thêm, vô cùng chờ mong, rất muốn biết cô sẽ trả lời như thế nào, nhịn không được nhích lại gần cô thêm một chút, nhìn chằm chằm vào cô, không muốn bỏ qua bất kỳ phải ứng nào của cô.

Mà lúc này, trong ý thức, Hạ Lương và 9957 lại đang tiến hành một cuộc trò chuyện như sau ——

“Hắn lại không phải anh Hạ Mẫn, không thể hôn, ta không tiếp thu nhiệm vụ này.” Hạ Lương trực tiếp cự tuyệt.

Sau khi hiểu được chuyện tình cảm, biết được ý nghĩa việc hôn môi, Hạ Lương bản năng từ chối làm việc thân mật như vậy với những người đàn ông khác, ngoại trừ Hạ Mẫn.

“Sao cô biết hắn không phải Hạ Mẫn? Cô hôn một cái, mới có thể phân biệt nha! Theo phán đoán của tôi, người đàn ông trước mặt, có 80% là Hạ Mẫn nha!” 9957 không ngừng xúi giục.

“Hơn nữa, chỉ cần cô cường hôn thành công, là có thể được 100 tích phân nha, quá hời rồi còn gì! Lương Lương, cô xác định không cần sao?”

Hạ Lương nghe 9957 nói vậy thì sửng sốt, cô quả thật không thể trực tiếp nhận ra anh trai, cảm giác quen thuộc gì đó, chỉ là một loại cảm giác, lại chưa chung đụng gì nhiều, nếu muốn xác định, thật sự rất khó.

Hơn nữa, hôm qua cô mới vừa giao thủ với người này, suýt chút nữa đã chết trong tay đối phương, trong thân thể này, thật sự là linh hồn Hạ Mẫn sao?

“Tại sao hôn một cái, là sẽ biết được?” Hạ Lương nghi hoặc.

“Mọi người đều nói thông qua nụ hôn, môi lưỡi dây dưa, có thể nối liền linh hỗn lẫn nhau, trực tiếp cảm nhận linh hồn của hắn, chẳng phải sẽ biết được có phải Hạ Mẫn hay không sao?” 9957 nghiêm trang nói.

Hạ Lương nghe thế, quả thật tin lời 9957 nói, lập tức suy xét tính khả thi của phương pháp này, có điều cô vẫn mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ?

Đúng rồi! Tích phân khen thưởng quá nhiều!

“Tại sao lại có nhiều tích phân như vậy? Không phải nhiệm vụ càng khó càng nguy hiểm, tích phân mới càng cao sao? Chỉ hôn hắn một cái, là có được nhiều như vậy?” Hạ Lương trực giác cạm bẫy trong này rất sâu.

“Khụ khụ...” 9957 ấp úng, rốt cuộc nói thật, “Bởi vì cường hôn hắn, sẽ chọc giận hắn, cô rất có thể sẽ bị hắn giết chết! Hơn nữa, tích phân là phụ, cô không thể cự tuyệt nhiệm vụ này.”

Cho dù tính cách Hạ Lương có lạnh nhạt cỡ nào, nghe được lời này, cũng muốn mắng một tiếng hố người.

Đây là dùng mạng đi chơi lưu manh, trong truyền thuyết sao?!

Mấu chốt là, chơi lưu manh này, cũng không phải bản thân cô muốn chơi.

Tại sao tích phân biến thành phụ rồi, lại có nhiều rắc rối như vậy!!

9957 cảm thấy có lẽ nội tâm Lương Lương bị chấn động rất lớn, vì thế nhỏ giọng mềm mại, an ủi cô,

“Lương Lương à, cô nghĩ thử xem, nếu người trước mặt là Hạ Mẫn, vậy hết thấy không sao cả, hì hì,...Cho nên, chúng ta cùng cầu nguyện đi!”

Bách Lý Giác đợi một lát, thấy trong mắt Hạ Lương hiện lên đủ loại cảm xúc phức tạp, đủ thể thấy được cô đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt đến mức nào, không nhịn được nhìn đến mê muội.

Đôi mắt có thể nói chuyện thế này, so với gương mặt nhỏ yêu kiều của cô còn mê người hơn nữa.

Nhưng đợi mãi một lúc lâu, vẫn không thấy cô nói chuyện, Bách Lý Giác có chút không kiên nhẫn, bàn tay đang nhéo cằm cô lại nhéo chặt thêm chút, mở miệng nói,

“Còn chưa nghĩ kỹ nên trả lời vấn đề này như thế nào sao? Suy nghĩ lâu như vậy, một lời nói dối cũng nghĩ không ra, thật là ngu ngốc mà.”

Hạ Lương bị hắn nhéo đau, phục hồi tinh thần lại, nhìn đôi môi mỏng gợi cảm gần trong gang tấc, lúc đóng lúc mở, lộ ra sức quyến rũ trước mắt.

Hạ Lương khẽ cắn môi, hạ quyết tâm, đột nhiên vươn cánh tay ra, một tay túm lấy đầu hắn kéo xuống, ôm chặt cổ hắn, miệng vừa nhanh vừa chuẩn hôn lên môi hắn.

Có điều, bởi vì dùng sức quá mạnh, hơn nữa không tìm được đúng gốc độ, lại thêm hắn mang mặt nạ, nên lúc Hạ Lương hôn tới, lại va phải mặt nạ của hắn, đau nhói, cô rên lên một tiếng, suýt chút nữa đã lệch khỏi môi hắn, phá công rồi!

Bách Lý Giác nháy mắt ngẩn ngơ kinh sợ, ngay sau đó, trong lòng dâng lên lửa giận ngập trời, nữ nhân này, vậy...Vậy mà dám hôn trẫm!!!

Đây...Đây là...Không muốn sống nữa mà!!

Bởi vì những việc đã trải qua lúc nhỏ, trong lòng Bách Lý Giác vô cùng chán ghét hành vi hôn môi này, đối với những việc trên giường giũa nam nữ, cũng vô cùng phản cảm ghét bỏ. (Đừng hoài nghi hay suy đoán hoàng thượng thích nam nhé, hắn chỉ là có chút chướng ngại tâm lý thôi.)

Cho nên, tuy rằng hắn đã đăng cơ ba năm, nhưng vẫn không nạp một phi tử nào, càng chưa từng sủng hạnh nữ nhân nào.

Nhưng mà, hắn là hoàng thượng, đương nhiên sẽ không nói tình hình chân thật của mình ra.

Hoàng thượng không thể thân cận nữ nhân, không có năng lực, không thể có con nối dõi, lời này một khi truyền ra, triều định chắc chắn sẽ rung động, “huynh đệ tốt” của hắn, tuyệt đối sẽ mượn lý do này, bức vua thoái vị, bức hắn thoái vị!

Cho nên, hắn không chỉ không thể nói, những lúc tiếp xúc nữ nhân cũng phải tỏ ra hết sức bình thường.

Đương nhiên, ngoại trừ việc không thể tiếp thu hôn môi, ghê tởm việc lên giường ra, hắn vẫn có thể ôm nữ nhân, tùy tiện sờ vài cái, cũng không có quá nhiều phản cảm.

Cho nên, hôm qua sau khi gặp phải Hạ Lương, hắn ôm nàng, tới gần nàng cũng không cảm thấy ghê tởm gì, ngược lại còn có tâm tư trêu chọc nàng.

Có điều, lúc này đây, hành vi hôn môi hắn của Hạ Lương, quả thật là đụng chạm đến điểm mấu chốt của hắn, là đang tìm chết!!!

Bách Lý Giác tức giận, đánh ra một chưởng, ý muốn đánh vào ngực Hạ Lương, có điều, còn chưa đợi một chưởng của hắn đánh ra, đầu lưỡi Hạ Lương thừa dịp hắn kinh ngạc thất thủ, trực tiếp cạy ra hàm răng hắn, mạnh mẽ len vào!

Giây phút đầu lưỡi giao nhau, trong đầu Hạ Lương và Bách Lý Giác đều cảm thấy nổ vang một tiếng, một cảm giác run rẩy quen thuộc lập tức đổ ập về phía hai người...

Vào giờ khắc này, Hạ Lương thật sự tin lời 9957 nói, đầu lưỡi giao nhau, là có thể cảm nhận được linh hồn đối phương, cảm giác an tâm quen thuộc, tuyệt vời này, làm linh hồn của cô đều phải run theo.

Giây phút này, Hạ Lương không còn bất kỳ hoài nghi nào, cô vô cùng xác định, nam nhân trước mặt, thật là Hạ Mẫn, là anh trai...

Một giọt nước mắt từ khóe mắt Hạ Lương rơi xuống, có xúc động, có mừng rỡ, có vui vẻ, còn có tủi thân và chua xót khó tả.

Bách Lý Giác không có ký ức trước kia, hắn không biết cảm giác hưng phấn khiến hắn cả người đều run lên thế này là bởi vì sao.

Chỉ là theo bản năng cảm thấy, loại cảm giác mỹ diệu khiến cả người hắn hưng phấn, thoải mái này không khiến hắn phản cảm ghê tởm, ngược lại làm lửa giận trong lòng hắn nháy mắt biến mất không tung tích, thay thế chính là nồng đậm khát vọng, muốn càng nhiều hơn nữa.

Bàn tay tung chưởng không thu lại, sửa làm ôm chặt Hạ Lương vào trong lòng, Bách Lý Giác hóa bị động thành chủ động, tuân theo bản năng, hung hăng hôn mút, hấp thu sự tốt đẹp của cô.

-24.3.2020-

11h rồi còn ai thức đọc không tarrr

Tâm sự 1 tẹo tí nào.

Gần đây t đọc truyện convert nhiều quá + lâu rồi mới edit lại nên có thể t sẽ bị lậm convert, mọi người thông cảm cho t nha (“・_・”)

À thêm nữa, tác giả bả miêu tả dài dòng quá, nhiều lúc t đang edit t muốn nhảy qua mấy đoạn miêu tả lắm luôn. Điển hình nhất là vụ tả đôi mắt, các bạn đọc chắc cũng thấy hen, tả ôi thôi là nhiều, tả mà đọc mệt nghỉ luôn -”д”- Nói chung bả tả nhiều quá t nản á =)))

Tả cái gì khác đi không ngán, toàn tả mắt nè, mũi nè, miệng nè bla bla của đôi chính (;・∀・) 2 chữ thôi, ĐỌC MỆT!!!

Các bạn đọc xong thả nhẹ chiếc cmt cho t có động lực vứi nào (ㆆᴗㆆ)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.