Vai Ác Luôn Nhìn Tôi Chảy Nước Miếng

Chương 83: Chương 83: Thỏ con ngoan ngoãn 17




Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu

Editor: Nguyệt Ảnh

Kỳ thật Tư Cửu Lê vốn cũng không định đi tìm kiếm pháp cùng tâm pháp cho mình, dù sao hiện tại trong cơ thể hắn đã có ma khí, chỉ cần dựa theo phương pháp tu luyện trước kia, không bao lâu là hắn có thể trở thành Ma Quân một lần nữa.

Nhưng Nguyễn Đường có vẻ rất thích thú với chuyện này, tại thời điểm hóa thành hình người đến đây đưa dược còn nhắc đến một hai lần.

Tư Cửu Lê nghĩ nghĩ, cảm thấy cái danh Ma Quân có vẻ không tốt lắm, nếu đến lúc đó lại dọa tới thỏ con thì không ổn. Vậy nên hắn thuận theo ý của Nguyễn Đường, ra cửa làm vài nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến, sau đó đi Tàng Thư Các chọn mấy quyển kiếm pháp cùng tâm pháp.

Nguyễn Đường ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực Tư Cửu Lê, nhìn Tư Cửu Lê đổi điểm cống hiến lấy thẻ bài với quản sự ở đây, quản sự kia nâng mắt nhìn thoáng qua Tư Cửu Lê, trong giọng nói cất giấu một chút khinh miệt, “Tầng một là công pháp Luyện Khí kỳ, từ tầng hai trở lên là những công pháp cao cấp hơn, ngươi muốn thì tự lấy.”

Hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấu tu vi Tư Cửu Lê, ý trào phúng dưới đáy mắt càng thêm rõ ràng, “Chẳng qua, ngươi cũng không thể đi lên.”

Tư Cửu Lê không để ý đến hắn, đi thẳng vào Tàng Thư Các.

Kỳ thật chính hắn cũng rõ ràng, hắn hiện tại chỉ là Luyện Khí kỳ, chỉ có thể tìm được một ít công pháp cấp thấp mà thôi, đối với hắn cũng không có tác dụng gì lớn.

Ánh mắt hắn nhìn về phía tầng hai, đôi mắt u lãnh, sau một lúc lâu, hắn mới thu lại tầm mắt của mình.

Tầng hai thiết lập cấm chế, nếu có người muốn mạnh mẽ xông vào sẽ kích hoạt trận pháp, nghe nói trong Tàng Thư Các này có một vị đại năng Phân Thần kỳ tọa trấn, lấy tu vi hiện tại của Tư Cửu Lê không đủ để chống lại.

Tư Cửu Lê nhẹ nhàng thở ra một hơi, vuốt ve bộ lông của Nguyễn Đường trong lòng ngực mình, “Bánh Ngọt Nhỏ, chúng ta đi chọn công pháp đi.”

Nguyễn Đường ở trong ngực Tư Cửu Lê giật giật mông, chủ động nhảy xuống, vươn móng vuốt nhỏ lay từng kệ sách, xem từng cuốn một.

Hệ thống giám định giúp cậu, hầu như đều là công pháp cấp thấp, đối với Tư Cửu Lê không có tác dụng gì lớn.

Lần chọn này kéo dài đến hơn nửa canh giờ, Nguyễn Đường từ hứng thú bừng bừng biến thành ủ rũ cụp đuôi, cả người thỏ con nằm xoài trên mặt đất, biến thành một cái bánh thỏ.

【 ký chủ, nếu không thì thôi đi? 】

Hệ thống cũng không đành lòng nhìn Nguyễn Đường ủ rũ như vậy, nhịn không được khuyên một câu, 【 ký chủ, cho dù Tư Cửu Lê không tu luyện kiếm pháp cũng không sao, ai cũng không nói trước được sau này hắn có trở nên tồi tệ hay không, nói không chừng hắn được ký chủ cậu sưởi ấm mà trở nên càng tốt hơn thì sao? 】

【 như vậy nhiệm vụ của chúng ta không phải cũng hoàn thành luôn sao? 】

Lúc trước hệ thống đã nói với Nguyễn Đường hai lần, nói là Nguyễn Đường nên theo Tư Cửu Lê đi chọn công pháp tu luyện, dẫn dắt Tư Cửu Lê quay về chính đạo, để Tư Cửu Lê từ bỏ ý định hủy diệt thế giới, như vậy sau khi nhiệm vụ kết thúc Nguyễn Đường cũng sẽ được cho điểm cao hơn một chút.

Nguyễn Đường nghỉ ngơi trong chốc lát, lại duỗi cánh tay nhỏ của mình ra, khẽ vung vẩy móng vuốt nhỏ như đang hoạt động gân cốt. Sau khi thấy thoải mái không ít, cậu lại lần nữa bò lên, bắt đầu đi xem ngọc giản.

Nghe hệ thống nói chuyện này, động tác trên tay cậu ngừng lại, tức giận nói, “Không phải bởi vì nguyên nhân này!”

Tư Cửu Lê tu ma hay tu tiên, cậu cũng không để ý.

Cậu chỉ cần Tư Cửu Lê bảo vệ tốt chính mình là được rồi.

Không cần để ý ánh mắt những người khác, cũng không bị những người khác tổn thương, cậu hy vọng Tư Cửu Lê có thể quang minh chính đại đứng dưới ánh mặt trời, trả thù lại tất cả những kẻ đã từng tổn thương hắn.

Hiện tại Tư Cửu Lê còn chưa học được cách vận dụng ma khí, mà thời điểm vận dụng ma khí theo cốt truyện là khi Tư Cửu Lê bị đe dọa tính mạng, cậu không thể để Tư Cửu Lê đi mạo hiểm.

Cho nên cậu hiện tại cần phải tìm được một môn tâm pháp cùng kiếm pháp tốt, cho Tư Cửu Lê trong giai đoạn này có khả năng tự bảo vệ mình.

Kiểm tra được suy nghĩ của Nguyễn Đường, hệ thống vốn đang lảm nhảm yên tĩnh lại.

Sau một lúc lâu, nó như được tiêm máu gà, ý chí chiến đấu sục sôi, “Ký chủ, tôi giúp cậu, tôi còn có thể!”

Huhuhu, Bánh Ngọt Nhỏ nhà nó quá đáng yêu quá tri kỷ rồi, nó luyến tiếc không muốn giao Bánh Ngọt Nhỏ cho Tư Cửu Lê!

Một người một hệ thống lại rà quét toàn bộ ngọc giản trong Tàng Thư Các, cuối cùng Nguyễn Đường dùng móng vuốt moi ra một ngọc giản xám xịt dính đầy tro bụi ở trong góc, không biết bị ném trong này từ khi nào.

Hệ thống rà quét một chút, lập tức trầm mặc, nó khó khăn nói, 【 ký chủ, vận khí của cậu thật tốt. 】

Đây còn không phải là nguyên bộ kiếm pháp mà tâm pháp đỉnh cấp treo trong cửa hàng hệ thống của nó yêu cầu sao, nghe nói người sáng lập tâm pháp cùng kiếm pháp này là khai sơn thủy tổ của Kiếm Tông, cuối cùng đạp toái hư không, đi đến vị diện cao cấp hơn.

Hệ thống không hề nghĩ tới, vậy mà có thể gặp được bộ kiếm pháp này trong cái thế giới nhỏ xíu như này.

Nghe nói nếu không có nguyên bộ kiếm pháp, tâm pháp tu luyện cũng không tác có dụng gì, cho nên giá của bộ tâm pháp đỉnh cấp kia cứ giảm lại giảm, hiện tại đã biến thành hàng đóng gói tặng kèm, mua một lọ đan dược chữa trị cao cấp được tặng thêm một quyển tâm pháp.

Thật đúng là vận cứt chó.

Nếu công ty cũng cho nó kỹ năng này (may mắn), vậy nó có phải đi nơi nào cũng nhặt được tích phân, sau đó tự mua cho mình một cái thân thể luôn không?

Hệ thống giả vờ ho khan một tiếng, lúc này mới giảng giải lai lịch kiếm pháp này cho Nguyễn Đường một lần, Nguyễn Đường lập tức nghe lời hệ thống chốt đơn, mua một lọ đan dược chữa trị cao cấp, lấy được tâm pháp.

Cậu dùng móng vuốt nhỏ phủi phủi trọ bụi trên kiếm pháp, ngậm đưa đến bên chân Tư Cửu Lê.

Tư Cửu Lê đã sớm nhìn thấy Nguyễn Đường bận rộn khắp nơi, nhưng không bao lâu lại ủ rũ cụp đuôi, có vẻ không tìm được cái gì thích hợp.

Kỳ thật chính hắn cũng không ôm hy vọng gì, hắn nguyên bản muốn Nguyễn Đường nghỉ ngơi một lát, lại không nghĩ tới Nguyễn Đường lại ngậm ngọc giản chạy tới.

Tư Cửu Lê bắt lấy ngọc giản, không có đi nhìn mà ngược lại dùng khăn lau miệng cho Nguyễn Đường, động tác có phần ôn nhu, hắn vươn tay điểm lên chóp mũi hồng nhạt của Nguyễn Đường, “Sao cái gì cũng ngậm trong miệng vậy, không bẩn sao?”

Nguyễn Đường lúc này mới hậu tri hậu giác “Phi phi” hai tiếng, sau đó chột dạ dùng móng vuốt nhỏ bưng kín miệng mình.

Cậu lau rồi.

Tư Cửu Lê bế Nguyễn Đường lên, áp ngọc giản lên trán, đọc lấy nội dung kiếm pháp bên trong. Bộ kiếm pháp này cực kỳ đơn giản, tổng cộng chỉ có Thập Tam thức, mỗi chiêu thức cũng không phức tạp.

Nhìn qua có vẻ là kiếm pháp cấp thấp.

Nhưng Tư Cửu Lê không ghét bỏ, dù sao đây cũng là Nguyễn Đường chọn cho hắn, hắn trực tiếp nhét Nguyễn Đường vào trong ngực mình, sau đó ra cửa bàn giao cùng quản sự kia một chút rồi rời đi.

Nguyễn Đường chống móng vuốt nhỏ lên khuôn mặt mềm mụp của mình, nghĩ thầm tâm pháp cùng với những thứ kiếm được khi rèn luyện ở bên ngoài kia, cần tìm cơ hội để đưa cho Tư Cửu Lê mới được.

Không bao lâu sau, Tư Cửu Lê phát hiện thời gian Nguyễn Đường lấy hình người xuất hiện ngày càng nhiều, hơn nữa ngày nào cũng sẽ hầm cho hắn một nồi canh.

Canh rất tươi ngon, bên trong cũng rất sung túc linh khí, mấy thứ này nhanh chóng bổ sung dưỡng chất cho cơ thể Tư Cửu Lê, nhưng cũng dẫn tới một số tác dụng phụ nào đó.

Chẳng hạn như dương khí đại thịnh.

Nói thông tục một chút thì là dục hỏa khó nhịn, rất dễ “cứng“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.