Dịch: Kogi
Sau khi khôi phục ý thức, điều đầu tiên An Minh Hối phát hiện ra đó là anh không thể động đậy.
An Minh Hối hơi choáng váng, rõ ràng đầu óc rất tỉnh táo, vậy mà không hiểu sao lại mất quyền điều khiển cơ thể, cảm giác này thực sự không mấy dễ chịu.
Anh mơ màng nghĩ: Đừng bảo là lần này mình phải nhập vai người thực vật hay khuyết tật gì đó nhé?
An Minh Hối muốn xem bảng nhiệm vụ, thế là anh cố mở to mắt nhìn về phía trước... Bảng nhiệm vụ đâu?
Ở sáu thế giới trước, mỗi khi mở mắt ra anh sẽ lập tức nhìn thấy bảng nhiệm vụ quen thuộc hiện lên ngay trước mặt, nhưng lần này lại không thấy, trước mắt tối đen như mực, hình như anh đang bị nhốt trong một vật chứa gì đó.
Anh đợi mãi cũng không thấy bảng nhiệm vụ hiện ra, vì vậy đành phải sắp xếp lại một số ký ức về thế giới này trước.
Thế giới lần này là một xã hội hiện đại vừa bước sang thời kỳ tận thế, sau khi một trận mưa dị thường trút xuống Trái Đất, khắp nơi trên thế giới liên tục ghi nhận những trường hợp người biến thành zombie, không những thế loại quái vật nửa sống nửa chết này còn mang theo virus truyền nhiễm cực mạnh và tốc độ lây lan cực nhanh.
Sự ra đời của zombie kéo theo sự xuất hiện của người dị năng và động thực vật biến dị, thậm chí là một số ít zombie biến dị cấp cao.
Nguyên chủ là người Trung Quốc nhưng đã du học nhiều năm ở nước A, gã là chuyên gia nghiên cứu về vi sinh vật, sau ngày tận thế nổ ra, gã ở lại đây làm trợ lý cho một sở nghiên cứu, hôm qua vừa được điều sang viện nghiên cứu mới.
Nơi gã đang công tác là Viện nghiên cứu Prometheus – viện nghiên cứu được lãnh đạo cấp cao nước A đích thân đặt tên. Người phụ trách tối cao và duy nhất của viện là Alois, năm nay chỉ mới 28 tuổi, một nhà nghiên cứu thiên tài đi vào huyền thoại.
Trên đời luôn có những người xuất sắc đến mức người xung quanh thậm chị còn không dám sinh lòng đố kị, bởi vì dù có nỗ lực và may mắn đến đâu cũng không thể với tới đẳng cấp của những nhân vật đó.
Dù ở trong môi trường khắc nghiệt thời tận thế, thiên tài trẻ tuổi này vẫn không hề bị đào thải, thậm chí còn thức tỉnh dị năng hệ thực vật và sử dụng một cách vô cùng thành thạo. Mặc dù hình như hắn chưa từng dùng đến vũ lực nhưng mọi người đều đoán chắc năng lực chiến đấu của hắn thuộc top những người mạnh nhất hiện nay.
Tất nhiên bộ não thiên tài của Alois còn có giá trị hơn cả sức chiến đấu của hắn. Số lượng người dị năng không quá nhiều nhưng cũng không ít, còn những chuyên gia có khả năng nghiên cứu ra vaccine phòng chống virus zombie lại chỉ lác đác vài người, trong đó Alois chính là một trong những người được kỳ vọng nhiều nhất.
Tuy nhiên bốn tháng trước, trong một lần đích thân ra ngoài thu thập mẫu nghiên cứu, hắn bất ngờ đụng phải một loài thực vật biến dị có chỉ số nguy hiểm cao nhất trong lãnh thổ nước A được phát hiện ra cho đến thời điểm này. Sau khi tiêu diệt nó hắn cũng không may bị virus zombie của loài cây đó lây nhiễm, hiện đang bị cách ly tại khu cách ly cao cấp nhất Viện Prometheus.
Nhưng trước đó, vị viện trưởng thiên tài này vẫn đang tiến hành một số dự án nghiên cứu quan trọng, trong đó có dự án nghiên cứu chế tạo vaccine phòng chống virus zombie.
Đây thực sự là một cú sốc lớn đối với nước A nói riêng và toàn nhân loại trên thế giới nói chung.
Mà anh hiện đã trở thành hộ lý riêng của viện trưởng, không ngờ ngày đầu tiên nhậm chức hệ thống an ninh của viện xảy ra sự cố làm khói chứa chất gây mê phun ra ồ ạt, sự việc xảy ra quá đột ngột khiến tất cả các nhân viên nghiên cứu đều hít phải rồi ngã gục.
Không biết có phải do hít phải khói gây mê không mà ký ức của nguyên chủ cũng rất mơ hồ.
Trước khi hệ thống an ninh gặp phải trục trặc, nguyên chủ đang ở trong thiết bị kiểm tra sức khỏe, vì vậy bây giờ anh cũng bị kẹt luôn trong này, mà anh lại chưa quen thao tác với thiết bị ở Viện Prometheus, chắc đành phải chờ người bên ngoài vào thả ra vậy.
Vấn đề bây giờ là sau khi sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ xong anh vẫn không nhìn thấy bảng nhiệm vụ.
Trong khi chờ ai đó đến mở cái máy này ra, An Minh Hối tranh thủ nghỉ ngơi một lát, nhưng khi tỉnh lại trong đầu anh vẫn chưa xuất hiện kịch bản mà những lần trước đều được nhận.
Hộ lý An nhỏ bé đáng thương không ai giúp đỡ:...???
Anh hoang mang hỏi nhà phát triển không biết có đang theo dõi mình không: “Nhiệm vụ của tôi kết thúc rồi sao?”
Lời nhắn của nhà phát triển: Hiện nay anh đang thực hiện nhiệm vụ số 07, anh vẫn cần tích cực hoàn thành nhiệm vụ.
“Vậy quy trình nhiệm vụ của tôi...”
Lời nhắn của nhà phát triển: Thỉnh thoảng trải nghiệm cách chơi mới cũng thú vị mà?
An Minh Hối chẳng thấy thú vị gì cả, mặc dù trước đây anh cũng không thực hiện nhiệm vụ theo đúng quy trình, nhưng biết trước một số tình tiết trong tương lai thì sẽ yên tâm hơn, nay đột nhiên mất đi ưu thế đó nên anh cảm thấy không quen lắm.
Nhưng việc đã đến nước này rồi cũng không còn cách nào khác, An Minh Hối không nói thêm nữa, trong bóng tối, anh lặng lẽ chờ những người khác trong viện tỉnh lại.
Một lát sau, vỏ thiết bị đang đậy trên người anh tách sang hai bên, một nghiên cứu viên người da trắng với khuôn mặt đầy vẻ lo lắng và áy náy đứng bên cạnh thiết bị, thấy anh tỉnh lại liền hỏi: “Thành thật xin lỗi, trí tuệ nhân tạo AI của hệ thống tổng gặp chút trục trặc, cậu có sao không? Nếu thấy chóng mặt, suy nghĩ hỗn loạn hay ký ức đứt đoạn thì cũng không cần lo lắng, đây chỉ là tác dụng phụ của khí B-12 thôi, sau một thời gian sẽ hết.”
An Minh Hối ra hiệu mình không sao rồi tự ngồi dậy. Có lẽ nằm trong này lâu quá nên khi đứng dậy không kịp thích ứng, kiểu như bị trói buộc lâu rồi, sau khi được trả lại tự do nhất thời cảm thấy không quen lắm.
Trước đó, nghiên cứu viên da trắng này đã tự giới thiệu, anh ta tên là Kate, cũng là một trong số các trợ lý của viện trưởng, lần này anh ta chịu trách nhiệm hướng dẫn nhân viên mới vào viện.
“Như cậu đã biết, sau khi tận thế xảy ra, để tiết kiệm năng lượng chúng ta phải tận dụng tối đa nguồn năng lượng hiện có. Viện trưởng đã giải thế hết các phòng ban không liên quan đến nghiên cứu khoa học trong viện, vậy nên bây giờ những công việc như quản lý tài chính hay liên lạc đối ngoại đều do phó viện trưởng và nhóm trợ lý chúng ta phụ trách.” Kate có một thái độ cởi mở giống như hầu hết những người phương Tây khác, ngay cả đối với người chỉ vừa mới quen ngày hôm qua, anh ta cũng không hề tỏ ra lúng túng, thậm chí còn nháy mắt với anh, “Chắc cậu cũng hình dung ra được, để một thiên tài như viện trưởng xử lý mấy chuyện vặt vãnh tầm thường này đúng là lãng phí tài nguyên mà. Tất cả nhân viên nghiên cứu ở đây đều tin chắc rằng sẽ có một ngày viện trưởng sẽ chế tạo ra vaccine phòng chống virus zombie.”
“Vâng, tôi hiểu mà, anh Alois thực sự là một thiên tài.” An Minh Hối mỉm cười gật đầu, theo chân Kates đi qua mấy đoạn hành lang quanh co, nhìn Kate thành thạo dùng thẻ từ của mình mở hết cánh cửa kiểm tra an ninh này đến cánh cửa cách ly khác, có vẻ như hai người đang tiến dần đến vị trí quan trọng nhất trong căn cứ nghiên cứu này, “Được làm hộ lý trông coi viện trưởng quả thực là vinh dự của tôi.”
“Oh my God, cậu không biết mình sắp phải đối mặt với điều gì đâu.” Kate xua xua tay, ngôn ngữ cơ thể khoa trương của anh ta làm An Minh Hối muốn phì cười, nhưng vì hoàn cảnh không thích hợp lắm nên phải cố nhịn. Bởi vì anh cảm nhận được tâm trạng nặng nề mà anh chàng Kate này đang giấu sau lớp vỏ bọc lạc quan vui vẻ, “Đương nhiên tôi không có ý kiến gì về viện trưởng cả, nhưng nói một cách khách quan thì công việc của cậu không dễ chịu lắm đâu.”
“Virus zombie có tính truyền nhiễm rất mạnh, chừng nào chưa chế tạo ra được vaccine, tình trạng của viện trưởng sẽ ngày càng xấu đi, hiện giờ virus từ loài thực vật biến dị kia đã chạy lên não của anh ấy rồi, các chức năng của não bộ như ghi nhớ, tư duy, điều khiển hành vi đều bị tổn hại nghiêm trọng. Nhưng có lẽ thiên tài và người thường luôn có sự khác biệt, trước kia tính cách của viện trưởng vốn đã lập dị sẵn rồi, sau khi bị nhiễm virus vẫn... Ừm, và còn kiểu hơi hiếu chiến nữa, cậu hiểu ý tôi chứ?”
Sau khi nghe Kate nhắc khéo mình, An Minh Hối chỉ điềm tĩnh gật đầu, nụ cười trên mặt vẫn không hề dao động: “Cảm ơn anh, dù sao đi nữa đây cũng là công việc của tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng làm thật tốt.”
An Minh Hối tự nhận mình đã gặp không ít người tính tình lập dị, chưa đến mức bị chuyện này dọa chạy mất dép.
Điều khiến anh đau đầu là ký ức của nguyên chủ khá mơ hồ do bị ảnh hưởng bởi khói mê hệ thống an ninh phóng ra, trong đó có ký ức về khoảng thời gian vài tháng trước khi nguyên chủ đến đây làm việc. Chuyện này khiến anh khó mà đoán được trước khi anh vào thế giới này nguyên chủ có giở mánh khóe gì cần giải quyết hậu quả hay không.
Dù sao thì trong khi tìm hiểu ký ức của nguyên chủ, anh phát hiện ra gã rất ghét zombie, nhưng lại càng căm hận loài người hơn.
Nguyên chủ phải tận mắt chứng kiến những kẻ được gọi là “đồng bào” đẩy bố mẹ và đứa em gái gã thương yêu nhất từ trên xe xuống biển zombie, tận mắt chứng kiến người thân của mình bị cắn xé đau đớn cho đến khi trở thành những mảnh xác vụn, trải qua chuyện như vậy tâm lý của nguyên chủ trở nên văn vẹo cũng là chuyện bình thường.
Đóng vai nhân vật phản diện nhiều lần, An Minh Hối cũng đã quen dần với những ký ức như vậy, ngoài lòng thương cảm ra anh cũng không làm được gì khác, anh không thể vì thế mà hủy diệt thế giới thay nguyên chủ được.
Bây giờ anh chỉ muốn có được ký ức hoàn chỉnh, nếu như biết trước được hướng phát triển trong tương lai thì càng tốt...
Không có kịch bản trong tay, lần này anh lại phải tự mình đoán xem ai là nhân vật chính rồi.
An Minh Hối đi theo Kate bước qua cánh cửa cách ly cuối cùng, trong đầu anh lóe lên suy nghĩ: Trong các thế giới trước, nhân vật chính đều là nhân vật vô cùng xuất chúng, lần này sẽ là thiên tài sắp sửa được diện kiến kia chăng?
Nhưng Kate đã nói, mặc dù Alois bị nhiễm virus zombie biến dị nhưng tốc độ lây nhiễm của hắn vẫn chậm hơn virus thường rất nhiều, có điều sau bốn tháng thiên tài đến mấy cũng vẫn bị lây nhiễm ở mức độ nặng, bây giờ vẫn chưa biết hắn còn giữ được lý trí thuộc về con người hay không.
Mà Alois chính là chuyên gia được nước A công nhận là người có khả năng cao nhất sẽ chế tạo ra vaccine phòng chống virus zombie. Điều này có nghĩa là nếu viện trưởng thiên tài này là nhân vật chính, vậy thì hiện tại nhân vật chính đã bị đẩy vào bước đường cùng rồi.
Anh vẫn còn nhớ trong bảng nhiệm vụ có viết, một khi nhân vật chính chết thì thế giới sẽ sụp đổ, mặc dù lần này chưa nhìn thấy bảng nhiệm vụ nhưng ai biết được hạn chế này đã bị giải trừ hay chưa.
Hộ lý An hoang mang: Nhân vật chính hoàn toàn biến thành zombie có được tính là chết không vậy???
Tác giả có lời muốn nói:
Nhật ký làm việc của hộ lý An
Thế giới lần này rất đặc biệt.
Mặc dù không biết mục tiêu của chuỗi nhiệm vụ này là gì nhưng đây là lần đầu tiên tôi không được biết trước cả kịch bản.
Còn nữa, những chuyện liên quan đến nghiên cứu khoa học này... tôi cũng không hiểu lắm.
Hy vọng sẽ không xảy ra sai sót gì.
Không có kịch bản, không có ký ức, không có mục tiêu – An Bảo, một nạn nhân của nhiệm vụ ba không.