Vạn Biến Hồn Đế

Chương 274: Chương 274: Âm mưu của thiên tiếu




Hôm nay bình thường sẽ không tập trung đông người như thế, trận chiến sáng nay sức hấp dẫn thật là ấn tượng, Thiên Tiếu có thể xem như học viên mạnh nhất lịch sử rồi. Một kho báu như thế lại không may bị Hồ Nguyệt Hi xí trước, bọn họ thật sự không cam tâm chút nào.

Sự việc coi như đã rồi, chẳng ai muốn đi gây chuyện với Hồ Nguyệt Hi cả, nhưng cơ hội không phải đã hoàn toàn hết. Nếu tên tiểu tử này từ chối Hồ Nguyệt Hi thì sao, chuyện này có thể xảy ra chứ hoặc tiểu tử này làm ra cái gì đó khiến cho Hồ Nguyệt Hi tức đến mức từ bỏ.

Hỏa Lam Linh thấy bọn họ vẫn giữ hy vọng thì cười nhạo:

“Mấy vị hình như nghĩ hơi nhiều rồi thì phải, hắn còn có thể làm ra chuyện gì tệ hơn được cơ chứ.”

Tạ Hải tỏ ra vô cùng bình tĩnh nói:

“Tại sao không? Ai cũng có giới hạn của mình, có những thứ Hồ phó điện chủ chắc cũng không thể dễ dàng bỏ qua. Tiểu tử này kiêu ngạo đến cùng cực, không chút nề nếp, hắn nghĩ mình thật sự là vô địch hay sao, ai cho hắn tư cách đó.”

Hỏa Lam Linh ném bản đăng ký của Thiên Tiếu qua, nhàn nhạt nói:

“Nếu hắn thực sự có thể làm được dù chỉ một thôi cũng đủ tư cách rồi, chiến lực đỉnh phong, thêm tài năng xuất chúng thì còn gì bằng. Điểm này chắc Tạ điện chủ cũng không thể nào chối bỏ được chứ nhỉ.”

Tạ Hải chả thèm nhìn hồ sơ, hắn ta bình thản nói:

“Ta chẳng cần xem mấy cái này, theo tình báo của ta thì tiểu tử này trước giờ chưa bao giờ có tu vi cấp Thánh hay cấp Thần. Không có đủ tu vi thì hắn làm gì có kinh nghiệm để đạt được nghề nghiệp cấp độ đó, không phải Hồ phó điện chủ cũng mất hơn một trăm năm để đạt cáo Thần hay sao, ta nhớ không nhầm thì tu vi của Hồ phó điện chủ khi đó cũng đã Siêu Thoát rồi.”

Hồ Nguyệt Hi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng:

Quảng Cáo

“Thì sao, bằng tuổi hắn mười người cùng tu vi còn chưa chắc đánh thắng, hiện tại hắn có thể áp đảo tất cả, thế thì tại sao không hy vọng hắn có thể làm lên kỳ tích. Chẳng lẽ Tạ điện chủ vì chuyện riêng mà có ác ý với thiên tài sắp nhập môn, người khác ta không thèm nói tới, Thiên Tiếu sắp thành đệ tử của ta nên hy vọng ngươi công tâm một chút.”

Tạ Hải nhíu mày, kiểu chụp mũ của nàng ta bao năm vẫn chưa đổi, hắn mỉm cười đáp lại:

“Hồ phó điện chủ lại cứ đùa, Tạ Hải ta là con ngươi như thế nào thì ai cũng biết rồi, sao có chuyện ta vì tình riêng làm ra chuyện ảnh hưởng tới môn phái. Tạ Khiết có là cháu ta, nhưng suy cho cùng vẫn là người của Thái Dương Thần Cung, chút tình thân ít ỏi làm sao so được với sự trung thành của ta với Nguyệt Thần Cung.”

Ở bên dưới Tạ Khiết dù bị đánh thảm như thế nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn lấy Liễu Mị Nhi, tình cảm của hắn đâu dễ dàng bị thay đổi như thế. Bao nhiêu đắng cay khổ cực đã bỏ ra để tìm thấy nàng sao có thể uổng phí được, kể cả nàng có khắc Nguyệt Thần Ấn vĩnh cửu thì hắn vẫn không bỏ cuộc.

Chỉ cần Thiên Tiếu chết đi thì tất cả mọi chuyện có thể giải quyết, Nguyệt Thần Ấn có thể không phá nàng vẫn thuộc về hắn ta như thường. Còn cách thức để làm được chuyện đó hắn cũng nghĩ tới rồi, một kế hoạch cực kỳ điên rồ nhưng không phải là không được.

Đầu tiên cố gắng tiếp cận rồi lấy lòng tin của Thiên Tiếu, không biết bằng cách nào nhưng hắn phải làm được. Tốt nhất thân như huynh đệ ruột thịt mới được, sau đó để Thiên Tiếu chết đi, sau đó để cho Liễu Mị Nhi đạt tu vi Siêu Thần nữa thì nàng ấy có thể nạp thiếp.

Chỉ cần khi còn sống Thiên Tiếu với hắn đủ thân thiết thì Nguyệt Thần Ấn sẽ tự động coi như Thiên Tiếu chấp nhận. Khi đó dù chỉ là thiếp nhưng hắn lại có thể độc chiếm Liễu Mị Nhi, đường đường chính chính ở bên nàng tới mãi về sau, một kế hoạch hoàn hảo.

Nhưng trên thế gian làm gì có chuyện dễ dàng như thế, mấy chục năm trước khi Tạ Long bị đuổi khỏi Tạ gia đã chú định Thiên Tiếu và hắn chỉ có thể là kẻ thù. Trở thành huynh đệ thân thiết chỉ là câu chuyện tiếu lâm, chỉ là hắn ta vĩnh viễn không thể nào biết được chuyện này.

Dự định hiện tại của hắn ta là thế hiện thật tốt để vớt vát lại thể diện cái đã, ít nhất phải để Thiên Tiếu thực sự để hắn vào mắt. Nếu bước này cũng làm không được thì truyện kết thân sẽ rất khó, chẳng có ai lại muốn kết bạn với một kẻ không cùng đẳng cấp với mình cả.

Chấp sự bắt đầu mang nguyên liệu luyện chế phù chú đi ra, từng người đều có kể cả Thiên Tiếu, tuy không đáng tin nhưng những gì Thiên Tiếu thể hiện trong phần thi thực chiến, khiến cho Hồ Nguyệt Hi có chút chờ mong, phần vật liệu này chính là do nàng ta chuẩn bị.

Thấy mọi người đã vào vị trí Chấp sự lên tiếng:

Quảng Cáo

“Bắt đầu luyện chế, thời gian giới hạn trong ngày hôm nay, riêng đệ tử tên Thiên Tiếu luyện chế Thánh Cấp phù chú nên có lẽ sẽ cần tới vài ngày.”

Chấp sự chưa dứt lời thì Thiên Tiếu liền hỏi:

“Chấp sự tiền bối tu vi gì thế?”

“Ta đã Siêu Thoát Ngũ Trọng được gần mười năm rồi, có gì không tiểu bối.”

Hắn bị kẹt ở đẳng cấp này đã lâu, thế nên cảm thấy rất ngại khi có người hỏi đến cảnh giới của mình. Thiên Tiếu hỏi làm cho hắn ta thực sự vô cùng khó chịu.

Thiên Tiếu lại chẳng thèm để ý tới vẻ mặt của Chấp sự mà tiếp tục nói:

“Ta tu vi chưa đủ nên không thể luyện chế phù chú hay đan dược một mình, tiền bối cho ta muộn tu vi để luyện đan và luyện phù, xong việc đan dược luyện ra cho ngươi. Ta đây tính luyến chế thử Nguyệt Mệnh Phù và Chúc Nguyệt Đan, hai thứ này đều có thể giúp tiền bối tấn cảnh, ngươi có thể tùy ý chọn một trong hai.”

Chấp sự bất ngờ vô cùng, chính hắn cũng đang tính để dành điểm cống hiến để đổi, nhưng mỗi thứ đều có điểm cống hiến khổng lồ. Chấp sự như hắn không tích lũy vài chục năm liền khó có thể đổi lấy, một tiểu tử miệng còn hôi sữa lại nói có thể chế ra thứ này, nói thế ai mà tin tưởng cho được.

Hắn cũng không ngại một tiểu bổi mà nói thẳng:

“Ta căn bản không tin ngươi, một kẻ tới từ Hạ cấp vi diện thì làm sao biết tới Nguyệt Mệnh Phù và Chúc Nguyệt Đan.”

Quảng Cáo

Thiên Tiếu vẻ mặt đầy tự tin hỏi ngược lại:

“Thế ngài đã thấy một kẻ tới từ Hạ cấp vi diện đánh mấy cái thiên tài của Trung cấp vi diện như bố đánh con chưa. Đừng có dùng ánh mắt nhìn những kẻ bình thường để đối đãi ta, ta là ai cơ chứ, tên ta là Tạ Thiên Tiếu, kẻ đã một mình chấp mười vạn người, ngươi có hiểu không chấp sự tiền bối.”

Ngay lúc này vị chấp này đã có chút do dự, nhưng bản thân vẫn cảm thấy không thể tin tưởng được. Chuyện khó tin như thế liệu có thể thực sự xảy ra hay sao, thế giới quan của hắn ép hắn chối bỏ những gì Thiên Tiếu nói.

Thiên Tiếu đứng trước mặt hắn từ khi nào, vẻ mặt dù hoặc:

“Kể cả bị ta hút hết toàn bộ Hồn Lực và Nguyên Khí thì chấp sự tiền bối cũng chỉ mất khoảng một tuần để khôi phục về trạng thái đỉnh phong. Kể cả bị ta lừa thì ngươi cũng chẳng mất gì cả, chỉ là nằm ở nhà một ngày, nhưng nếu ta thật sự thành công thì sao, tiến một tiểu cảnh giới đồng nghĩa với thọ mệnh càng dài, lợi hại đã phân tích rõ ràng, ngươi suy nghĩ đi.”

Đã nói đến nước này rồi thì còn gì để do dự, chấp sự kia ngồi xuống mặt đất nghiêm giọng:

“Được rồi, thế thì thử.”

Thiên Tiếu cũng ngồi xuống, chấp sự lấp tức truyền năng lượng cho hắn, Thiên Tiếu không chút khách khí, dùng Tử Linh Phá Nguyên Quyết nhiệt tình hấp thu. Chấp sự cũng vô cùng ra sức, hắn cảm thấy không tưởng nhưng cũng hy vọng phù chú thật sự có thể thành công.

Cảm nhận trong người năng lượng sôi trào Thiên Tiếu rất tận hưởng, cả người trướng lên nhưng hắn lại thấy rất dễ chịu. Người này nếu thật sự truyền hết năng lượng cho hắn thì Thiên Tiếu chế phù với luyện đan xong sẽ dư ra rất nhiều năng lượng, tấn thăng thêm một tiểu cảnh thì hơi khó, nhưng cũng gần thôi. Chưa kể hắn làm được một lần thì sẽ có vô số kẻ tìm tới cầu đan, cầu phù, khi đó hắn có thể thỏa thích hút lấy năng lượng của họ một cách thoải mái.

Đây mới chính là mục đích thật sự của Thiên Tiếu. Còn khảo hạch, vớ vẩn, đã trở thành đệ tử hạch tâm chắc rồi còn dư thời gian phô diễn. Hắn đang bị ảnh hưởng, phóng đại tính xấu nhưng hắn không hề bị ngốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.