La Hoàng bước lên đằng trước làm nhiệm vụ cuối cùng của mình.
Hắn mỉm cười nhẹ giọng:
“Trong đây có ai chưa phục với kết quả từ Thiên Địa Bàn thì có thể trực tiếp khiêu chiến cá nhân, thậm chí hỗn hợp chiến, tổ đội chiến đều được cho phép. Nếu cá nhân chiến thắng lợi người được đánh giá kém hơn sẽ giành được quyền lợi từ kẻ chiến thắng. Ví dụ bất cứ người nào thắng được Thiên Tiếu sẽ nhận được phòng ở hắn được cấp.”
La Hoàng cười nhạt:
“Ai đủ dũng khí thì bước lên.”
Lập tức có hai người bước lên, Vương La và Long Nhất bước lên gần như cùng lúc, bọn họ nhìn nhau liền biết được ý định của đối phương.
La Hoàng hỏi:
“Các ngươi muốn thách đấu ai?”
Vương La và Long Nhất đồng thời chỉ Băng Mị, bọn họ muốn thử lại khi bản thân chuẩn bị sẵn sàng, tung ra át chủ bài thì liệu có thể thắng được nàng hay không. Ít nhất bọn họ cũng không muốn thua thảm như lần trước, thua như thế thì thật sự vô cùng mất mặt.
La Hoàng nhìn sang Băng Mị:
“Học muội có bằng lòng tiếp chiến?”
Băng Mị cười nhếch mép:
“Đương nhiên, bọn họ phải cần biết thắng ta lúc này là vô vọng, muốn đấu thì ta sẽ một chấp hai.”
“Yêu cầu hợp lý được chấp thuận, mời mọi người đi vào vị trí chuẩn bị chiến đấu, đây sẽ là lần đầu tiên Yến Long học viện sử dụng Tiểu Thiên Bàn. Sau ngày hôm nay Tiểu Thiên Bàn sẽ được phổ biến ở trong học viện, các học viên có thể tiến hành luyện tập tự do.”
Khi phán quyết được đưa ra thì Thiên Tiếu đột nhiên đứng ra.
“Ta cũng muốn vào trong quan sát có được không?”
La Hoàng gật đầu:
“Ngươi thì được, có điều tốt nhất đừng chen vào chiến đấu.”
“Vâng.”
Bốn người lập tức được mang vào trong Tiểu Thiên Bàn, chiến trường chính là quảng trường của Yến Long Học Viện. Thiên Tiếu đứng gần đó kích hoạt huyết mạch, âm thầm chờ đợi mấy người chiến đấu với nhau, hắn muốn quan sát Băng Mị nhiều hơn, rõ ràng nàng vẫn thông thạo Tinh Không Chiến Kỹ hơn hắn rất nhiều, đặc biệt là kiếm thuật.
Không người nào biết nàng ấy mới thật sự là kẻ chiến thắng, Thiên Tiếu không thể nào dựa mãi vào thỏa thuận, rồi có một ngày chắc chắn hai người sẽ lại chiến đấu. Hắn không thể nào trông chờ vào ai ngoài chính bản thân của mình.
Nhã Lan là người mà hắn không thể thiếu, hắn sẽ làm mọi thứ để nàng được bình yên kể cả có phải khiêu chiến với thần linh đi chăng nữa. Chỉ cần có khả năng hắn đều sẽ làm, không đúng….dù cho vô vọng thì hắn cũng nhất định phải tìm ra cách bằng mọi giá. ×— QUẢNG CÁO —
Cắn chặt răng hắn kích hoạt huyết mạch đến mức tận cùng, hai mắt nóng như lửa đốt, hắn sẽ không bỏ sót một giây phút nào kể từ khi mọi thứ bắt đầu.
Long Hóa
Long Nhất trên người Long Lân nổi nên khắp nơi, tiêu cự cũng chuyển biến hóa thành long nhãn, hình thái cuối cùng hắn có thể dùng trong chiến đấu. Nếu ở ngoài thực tại dám dùng hắn ta sẽ chết chỉ sau một canh giờ, nhưng ở trong Tiểu Thiên Bàn thì khác biệt hoàn toàn, thiêu đốt Long Huyết ra thực tại hắn vẫn chẳng bị gì.
Trưởng bối trong tộc cấm hắn sử dụng chiêu này, bởi khi quen cái cảm giác mạnh mẽ này thì gặp địch thủ mạnh mẽ sẽ nghĩ đến việc đồng quy vu tận đầu tiên. Giao Long thì vẫn có phần lớn Long huyết mạch, khả năng sinh sản của họ chỉ tốt hơn Long tộc một chút thôi, bất cứ ai chết đi cũng là tổn thất to lớn.
Vương La cắn lưỡi nhổ ra một nhúm máu, trên mặt đất hiện ra một trận pháp, cả người hắn bay bổng trên không trung. Miệng niệm chú ngữ, trên sân trường quan sát qua màn ảnh lớn các học sinh liền nhận ra hắn đang thi triển cấm thuật, sử dụng thứ này xong thì ít nhất trong một tuần sẽ mệt mỏi muốn chết.
Huyết Tế
Nguy hiểm nhất là mất đi ý thức sau khi cấm thuật kết thúc sẽ bất tỉnh nhân sự mất hoàn toàn khả năng chiến đấu. Đây mới là thứ nguy hiểm nhất bởi ai biết sẽ phải đối mắt với bao nhiêu kẻ thù.
Khí tức của hai người lập tức kéo lên rất nhanh.
Long Nhất tu vi dừng lại ở Hồn Sinh Tam Trọng.
Vương La tu vi dừng lại ở Hồn Sinh Tam Trọng.
Thiên Tiếu vẻ mặt sửng sốt, cuối cùng hắn cứ thấy bọn họ không ổn ở đâu, rõ ràng bọn họ ai cũng có khả năng giết chết hắn ta. Hai người trong phút chốc hóa thành người khổng lồ trong mắt hắn, hắn nhìn vào Băng Mị thì thấy nàng vẫn tràn đầy bình thản, nụ cười lạnh nhạt nhìn hai người kia.
Nàng chớp mắt một cái cả người liền biến hóa thành hình dạng Bán Yêu nhưng tu vi vẫn chỉ là Hồn Sĩ Tam Trọng.
“Các ngươi nghĩ ta dễ bắt nạt sao?”
Cửu Sắc Liên Hoa
Trong thức thần của nàng đóa Cửu Sắc Liên Hoa xoay tròn, tu vi của nàng tăng tiến nhanh chóng, chỉ mất mấy giây liền đạt Hồn Sinh Nhị Trọng. Với tu vi như vậy nhưng khí tức của nàng áp đảo hoàn toàn hai người kia, cảm giác nguy hiểm khiến cho Thiên Tiếu chảy mồ hôi.
Giọng của Thôn Phệ vang lên:
“Chủ nhân bình tĩnh, phải giữ hình tượng, ta đã có cách để ngươi có bí kỹ tăng tu vi giống như bọn họ rồi không cần phải lo.”
Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh trở lại, đúng là hắn phải giữ hình tượng, tuyệt đối không để ai nghi ngờ chiến thắng của hắn. Không may bị bắt đầu lại thì phiền phức to, nhỡ nàng ta trượt tay một cái thì hắn cũng sẽ đi đời nhà ma ngay, như thế coi như thua luôn rồi.
Nửa phút sau
Vương La thảm trạng khiến người ta sợ hãi, hai tay bị hai chiếc đuôi đâm xuyên cắm xuống đất, những chiếc đuôi khác đâm xuyên người ghìm chặt hắn xuống đất. Nếu không phải còn ở trong trạng thái bất tử nhờ Huyết Tế thì hắn ta đã chết từ lâu rồi, bị thương như thế này thì chắc cũng khó trụ lâu được.
×— QUẢNG CÁO —
Một chiếc đuôi khác của nàng ta siết ngang hông của Long Nhất, một tay nàng nhấc hắn lên giống như con gà vậy. Nhìn nụ cười của nàng bây giờ khiến bất cứ ai cũng rợn cả người, trong đó bao gồm cả Thiên Tiếu.
“Rắc”
Long Lân trên người Long Nhất bị siết nát, một ngụm máu nôn ra ngoài, nhìn thôi cũng đủ thấy hắn cũng sắp ngỏm rồi.
“Đủ rồi.”
Thiên Tiếu lướt tới bên cạnh nàng từ khi nào, một chiếc đuôi của nàng vung ra, Thiên Tiêu vươn tay ra.
Miêu Thủ
Một tay chụp lấy cái đuôi sắc lẻm.
“Bình tĩnh đi, thắng bại đã phân rồi, không cần thiết phải tra tấn bọn họ. Nhanh kết thúc còn đi ăn cơm nữa.”
Chiếc đuôi sắc lẻm lông đột nhiên trở nên mềm mại, Thiên Tiếu vẻ mặt bình thản nhưng đâu ai biết được hắn đang sợ đến mức nào. Tới gần bảo nàng dừng tay để cho hai người kia thể diện, dù sao cũng sẽ làm bạn học mấy năm tới, nào ngờ nàng ta chẳng phân địch ta mà tấn công luôn.
May sao Miêu Thần truyền cho hắn Hồn Kỹ của Cửu Vĩ Thần Miêu hắn cũng học được vài chiêu quan trọng. Nguyên tối đa thôi động rất nhiều lần, tiêu tốn rất nhiều điểm Vận Khí cuối cùng cũng thành công đạt cấp độ Tông Sư chiêu Miêu Thủ nhẹ nhàng đỡ qua được một chiêu.
Hắn không hề biết hành động vô tình của mình lại khiến rất nhiều người tỏ ra tuyệt vọng, hắn chỉ với tu vi Hồn Sĩ Nhị Trong lại bắt được công kích của Hồn Sinh Nhị Trọng thì quá là vô lý rồi, đã thế còn đang trong dạng bình thường, không kích hoạt Khí Hồn.
Bọn họ mà biết được vừa nãy tim hắn muốn nhảy ra ngoài thì không biết sẽ nghĩ cái gì, không thì chắc chỉ cười to một tiếng thôi.
Dạ Thiên Tĩnh vỗ vai La Hoàng cười nói:
“Ánh mắt của ngươi tốt lắm, nếu không có ngươi thì hắn sẽ chọn Thiên Hồn học viện rồi.”
La Hoàng ánh mắt nhìn về Thiên Tiếu cười khổ:
“Nếu hắn được ta huấn luyện thì còn tốt nữa, không nghĩ vẫn để Cầm Vân Ca có cơ hội xây dựng quan hệ với hắn. Nàng ta thật là ranh ma, bao nhiêu công sức của ta khi đó đột nhiên đổ sống đổ bể, tiếp nhận đám người từ Hắc Dạ Thành mà ta muốn khóc luôn.”
Dạ Thiên Tĩnh bình thản:
“Quá trình không quan trọng, thứ quyết định vẫn là kết quả.”
La Hoàng cười nói:
“Ngài nói không sai, cuối cùng ta vẫn là người thắng.”