Vạn Biến Hồn Đế

Chương 252: Chương 252: Lần gặp mặt đáng nhớ




Hoàng Tử Lam lướt xuống bên cạnh Thiên Tiếu, nàng ta khoác vai lấy người sắp gánh chịu đống của nợ kia thay mình. Giọng nói hào hứng:

“Người này rất đặc biệt, cố gắng học hỏi hắn ta mới được, như thế các ngươi có thể nhanh đạt được mục tiêu của mình. Thiên Tiếu đã lượn một vòng quanh hành tinh bị quái vật Hư Không xâm chiếm rồi quay trở về với 10 tỷ điểm, trực tiếp trở thành người đầu tiên trong đám tân sinh có quyền hạn cấp 5.”

“Trong khi hơn ba trăm cái Hồn Thần ở hành tinh đó toi đời hết, một cái Hồn Sĩ lại mang theo bạn gái đi phá đi phá truyền tống trận. Vượt qua mấy cái truyền tống trận, tử mở một cái đại truyền tống trận liên hành tinh để quay về quê hương, nhưng chẳng bị quái vật bám theo. Khi quay về mới có tu vi như hiện tại, chứng tỏ trình độ trận pháp của hắn rất kinh khủng.”

Tiếng bàn tán vang lên, ánh mắt của ai cũng tràn ngập vẻ ngưỡng mộ, kể cả những người tới từ hành tinh lớn cũng phải công nhân hắn quá đỉnh. Trẻ tuổi như thế đã mở được đại truyền tống trận, chắc chắn sẽ được trọng dụng ở Nguyệt Thần Cung.

“Ồ, giỏi thật.”

“Đẹp trai quá đi.”

“Thật sự muốn kết bạn với cậu ấy quá.”

Đang lúc mọi người hào hứng muốn bắt chuyện với hắn thì Hoàng Tử Lam nở nụ cười đầy ma mãnh, giọng tự hào nói:

“Vì giỏi giang như thế nên được cùng tổ đội với Tứ Đại Mỹ Nhân của Trung cấp vi diện.”

Mọi người dừng tại chỗ, sau đó tự động lui về đằng sau, ánh mắt đầy thương hại như nhìn một người sắp chết. Bọn họ không nói nhưng hắn có thể đọc được ý nghĩa trong những ánh mắt đó, phải có ai đó vùng lên vì quyền lợi của hắn chứ, cùng tới từ Hạ cấp vi diện cơ mà.

Có một cô gái đứng ra, ánh mắt nàng chăm chú vào Thiên Tiếu:

“Sao lại có thể như thế được, Thiên Tiếu làm sao có thể chịu được mấy người kia, đám người kinh khủng như bọn họ nên bị cách ly đi.”

Hoàng Tử Lam nhếch mép:

“Thế ngươi thay hắn nhé.”

Cô gái cả người cứng đờ, con thuyền đột nhiên dừng lại, cô gái nhanh chóng đi vào truyền tống trận rồi biến mất tiêu. Thiên Tiếu không biết bốn cái đại mỹ nhân kia rốt cuộc đáng sợ như thế nào, độ đáng sợ thậm chí có thể đánh bay khả năng cám dỗ bằng nhan sắc của hắn.

Quảng Cáo

Cả người hắn hơi huyễn hóa, mười đuôi đen mượt, gương mặt đẹp lại càng trở nên thần bí, đôi mắt màu tím đẹp không thể tả. Hễ nhìn vào lại có cảm giác như sắp bị hút vào trong, khóe môi nụ cười lơ đãng trêu trọc trái tim của nữ nhân, quả thực quá là hoàn mỹ.

“Hả”

Chưa kịp mở mồm thì hắn cảm giác chân mình không chạm đất, Hoàng Tử Nam xách hắn ta tới bên mép thuyền. Bước chân nàng nhanh chóng, vội vã.

Thiên Tiếu cả người như bị rút hết sức lực, chỉ biết cố sức gào to:

“Hoàng chấp sự muốn làm gì thế?”

Hoàng Tử Lam cẩn thận khóa lại tu vi của Thiên Tiếu trong chốc lát, nàng ta nở nụ cười hiền hòa:

“Tới nơi rồi, bốn người bọn họ phiền ngươi rồi, nếu tháng sau ngươi còn sống thì ta nhất định sẽ thưởng lớn.”

Còn sống là ý gì đấy, nhưng chưa kịp hỏi thì đã cảm thấy thân thể rất mát lạnh, kết giới bảo vệ thuyền đã bị lủng ra một lỗ lớn. Hoàng Tử Lam ngưng mắt nhìn xuống dưới. Một vài giây sau liền giống như nhắm được mục tiêu rồi, tay nàng hơi nâng lên.

“Vụt”

Hoàng Tử Lam ném thẳng Thiên Tiếu xuống phía dưới, cả người không thể động đậy, đến lúc này rồi nàng vẫn không mở ra phong ấn cho hắn. Tiếng gió vun vút bên tai, hắn ta cảm giác mình đang bay cực kỳ nhanh, hắn nhớ không nhầm thì khi nãy con thuyền cũng phải ở trên cao khoảng hai ngàn mét.

Nguyên khí bị khóa, Hồn khí bị khóa, Khí Hồn cũng không thể nào xuất thể được, trong người hắn hiện tại chỉ còn mỗi Ma lực còn hoạt động. Nhắm mắt lại hắn bắt đầu niệm chú.

Phong Trận Bất Tử

Trên bầu trời một trận pháp màu xanh hiện lên, đứng ở trên thuyền nhìn xuống mọi người không khỏi lo lắng cho hắn. Hoàng Tử Lam thì cười to rồi quay sang mọi người nói:

“Ta vừa nãy dùng hơi nhiều lực, tưởng phải xuống dưới đỡ hắn, nhưng bây giờ chắc không cần rồi. Ma pháp thất truyền lâu như vậy rồi mà hắn ta vẫn sử dụng thành thạo, quả nhiên là một nhân tài hiếm thấy, giao mấy người kia cho hắn thì ta cũng yên tâm phần nào.”

Quảng Cáo

Chu Vũ nhìn xuống rồi hỏi lại:

“Hắn sẽ hạ cánh xuống mặt đất mà không có vấn đề gì chứ?”

Hoàng Tử Lam biết mình làm gì, nàng chỉ muốn cho Thiên Tiếu nhận biết tình hình sớm một chút thôi. Nàng nhẹ giọng nói với mấy cô gái đang lo lắng cho Thiên Tiếu:

“Hắn sẽ không sao đâu, các ngươi có biết ta ném hắn xuống chỗ nào không?”

Chu Vũ vừa nãy đã kịp quan sát liền nói:

“Một tòa nhà thì phải, nhưng đụng phải công trình thì sẽ chỉ càng tệ hơn thôi, với tu vi của hắn thì dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng khó chịu đựng được.”

Hoàng Tử Lam vẫn vô cùng tự tin, nàng nhảy từ trên mép thuyền xuống boong tàu rồi nói:

“Ta ném hắn thẳng vào phòng tắm của Nam Phương Bất Hạnh, có nàng ở đó thì dù có thế nào đi chăng nữa hắn vẫn bất tử. Thậm chí không gặp phải quá nhiều thương tích.”

Mọi người qua quá trình tìm hiểu cũng đã hiểu rõ về bốn người kia, thế nên bọn họ cũng nghĩ rằng Thiên Tiếu đã thực sự an toàn rồi.

Trận pháp phát huy tác dụng của mình, Thiên Tiếu bắt đầu cảm giác mình rơi chậm đi một chút, tuy nhiên chỉ một chút này thì chưa đủ. Với tốc độ rơi này thì khi chạm đất hắn ta cũng sẽ bị thương không nhẹ chút nào, trên bầu trời xuất hiện thêm nhiều trận pháp nữa, nhưng thời gian quá ngắn lên hắn chỉ tạo thêm được hai cái thôi.

Quá trình rơi tưởng là lâu nhưng thực ra chưa tới ba mươi giây nữa, Thiên Tiếu tạo được hai cái trận pháp đã chứng tỏ thiên phú của hắn rồi. Người khác bình tĩnh để hoàn thành một cái trận pháp thôi còn không biết có được hay không.

Quang cảnh phía dưới càng lúc càng phóng to, vẻ mặt của Thiên Tiếu không còn giữ được bình tĩnh nữa rồi. Hắn ta không thể giám tốc độ được như mình mong muốn rồi, nhưng ngay lúc này thì hắn cảm giác được phong ấn của Hoàng Tử Lam cũng bắt đầu lỏng ra.

Chỉ cần mở ra đủ để hắn có thể vận hành Tử Linh Phá Nguyên Quyết là được, khi phối hợp với huyết mạch của hắn thì khả năng hồi phục sẽ đủ sức cứu mạng hắn. Chỉ còn khoảng chục mét nữa là bắt đầu va chạm, hắn đã có thể nhìn rõ từng chút hoa văn trên ngôi nhà mình sắp rơi xuống.

“Khốn khiếp.”

Vội vàng xoay người sang một phía, hắn không muốn để đầu và mặt mình va đập trực tiếp bởi hắn có thể đột tử ngay lập tức. Phần lưng là sự lựa chọn tốt nhất, đây cũng là nơi hắn ta rèn luyện nhiều nhất, bây giờ thì chỉ cầu mong căn nhà kia không làm bằng vật liệu quá cứng, nếu không thì mọi cố gắng của hắn đều sẽ vô ích.

Quảng Cáo

“Xoạt”

Xuyên qua dễ dàng, Thiên Tiếu mắt mở to vẻ vô cùng kinh ngạc, không hiểu tại sao lại có thể xuyên qua một cách dễ dàng như thế.

Vạn Biến âm thanh vang lên trong đầu hắn:

“Ta vừa mới gỡ bỏ được phong ấn, cô nàng kia phong ấn thật là độc, Vận Khí của đại ca đã chạm đáy rồi nên hãy cẩn thận. Chỉ còn chút điểm Vận Khí nhưng vừa may kịp lúc.”

Sống sót sau chuyện này hắn nhất định sẽ kiếm điểm Vận Khí một cách thật chăm chỉ, phải nói là kiếm bằng bất cứ giá nào.

“Rầm…….rào...rạt”

Thiên Tiếu rơi xuống mặt nước, không kịp nhìn nhưng có lẽ đây chính một cái hồ bơi, tuy nhiên rõ ràng hắn va phải cái gì đó trước rồi mới chạm mặt nước. Hồn lực và Nguyên khí đồng thời bị gỡ bỏ, Tử Linh Phá Nguyên Quyết vận động hết công xuất khiến hắn lập tức lấy lại khả năng hành động.

Cú rơi rất nhanh khiến cho hắn lúc này đã ở đáy hồ rồi.

Màu đỏ

Những tia nước mang theo sắc thái đỏ từ từ nổi lên mặt nước, Thiên Tiếu quay đầu sang thì thấy một cô gái miệng đang rỉ máu dần chìm xuống đáy hồ. Lập tức hắn ta xoay người nắm lấy tay của nàng ta kéo lên, nhưng hồ này thực sự quá sâu, hắn lại chưa hoàn toàn hoạt động bình thường.

Phải hơn hai phút mới kéo được nàng lên bờ, lúc này cô gái đã hoàn toàn bất tỉnh. Cảm giác không ổn hắn liền cúi đầu xuống hô hấp nhân tạo cho nàng, đồng thời truyền Nguyên khí để duy trì nhịp sống cho nàng.

“Yêu râu xanh, chết đi cho ta.”

Đầu hắn ta hơi đau một chút, trời đất xung quanh tối sầm lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.