Nàng chỉ mất mười năm giây để xử lý xong hết tất cả những người khác, sức mạnh của nàng thực sự quá mức khủng khiếp.Quay về nàng ôm lấy Thiên Tiếu nũng nịu, nhìn chẳng giống sát thủ giết hết mười năm người khi nãy.
Dạ Yến vẻ mặt kinh sợ đưa tay lên vuốt nhẹ cổ ý nói “đại tẩu thật kinh khủng “, Thiên Tiếu nhún vai ngón tay hình khẩu súng chỉ lên đầu mình rồi nhún vai đáp lại “bị nàng chỉ súng vào đầu từ bé rồi, biết sao được.”. Đúng là từ bé đã bị nàng dùng súng uy hiếp riết quen, bây giờ chỉ có cách làm cho nàng vui, nàng không vui lại lấy súng uy hiếp hắn.
Thiên Tiếu chỉ ra giữa sân:
“Mỹ Nhân và Dạ Yến đấu với nhau đi, mọi người đi lên sân thượng tránh để họ đấu với nhau.”
Đã giao hẹn thế nên mọi người lục tục di chuyển đi lên, bỗng đằng sau vang lên âm thanh của La Mỹ Nhân:
“Này Thiên Tiếu, ngươi chắc chắn sẽ tới Long Thành chứ?”
Hắn gật đầu mỉm cười:
“Tất nhiên rồi.”
Nàng nghe được câu trả lời của hắn liền hít một hơi thật sâu nhìn về phía đối thủ của mình khẽ giọng:
“Ta biết ngươi chưa dùng hết sức, chúng ta dùng toàn bộ sức chiến đấu của mình để đánh một trận, coi như thể hiện sự tôn trọng đối phương, ngươi thấy có được không?”
Dạ Yến suy nghĩ một chút rồi gật đầu:
“Được thôi, ta lấy danh dự của mình đảm bảo rằng ta sẽ dùng hết sức.”
Dứt lời trên tay nàng xuất hiện một cây thương, không dừng ở đó trên người hắn xuất hiện một bộ quần áo, chắc chắn đây không phải sáo trang. Thiên Tiếu kinh hãi.
Song Sinh Khí Hồn
Trăm triệu người chỉ ra một cái Song Sinh Khí Hồn, Dạ Yến thiên phú tu luyện tốt như thế chắc chắn là do Song Sinh Khí Hồn rồi, người thường chỉ có một cái Khí Hồn để hấp thu Hồn Lực, Song Sinh Khí Hồn liền hấp thu gấp đôi. Có Song Sinh Khí Hồn thì ai lại không trở thành siêu cấp cường giả cơ chứ, nhìn Dạ Yến hắn không khỏi có chút hâm một, đây chính là kiểu người sinh ra ở vạch đích.
Toàn trường đều xôn xao, bây giờ bọn họ đã hiểu tại sao ba vị lão sư lại cất công đi tới tận đây, hóa ra có Song Sinh Khí Hồn xuất thế. Nhìn vẻ điềm tĩnh của họ liền có thể hiểu được bọn họ đã biết trước, những người khác có mặt ngày hôm nay hóa ra chỉ làm nền cho bọn họ thôi.
La Mỹ Nhân khẽ giọng nói:
“Đầu tiên ta chỉ nghĩ là tới Hắc Dạ học viện là được, nhưng hiện tại ta cần tới Long Thành.”
Tay trái của nàng xuất hiện một cây quạt màu hồng, trên người nàng xuất hiện thêm một bộ sáo trang kéo nàng lơ lửng trên không trung. Lúc này thì những người đang quan sát không thể kiềm chế được nữa rồi, bọn họ tất cả đều đứng lên, một cái Song Sinh Khí Hồn nữa, ba vị lão sư tay đã bắt đầu hơi run rồi.
×— QUẢNG CÁO —
Những người có Song Sinh Khí Hồn chỉ cần có thể Yêu Hóa liền mạnh hơn những người đồng cấp cực kỳ nhiều, đã thế còn là Khí Hồn Tấn Công và Khí Hồn Sáo Trang. Hai người bọn họ lúc này kẻ tám lạng người nửa cân, Dạ Yến thì có lợi thế tu vi, La Mỹ Nhân có lợi thế phi hành.
Ngay giây phút này Dạ Yến không hổ con nhà tướng, hắn không suy nghĩ nhiều mà ra tay ngay lập tức, trên người cũng tỏa ra khí tức sát phạt đầy mạnh mẽ. Hắn cầm thương lao thẳng về phía La Mỹ Nhân, chân dậm nhảy thật mạnh phóng lên không trung.
Dạ Lang Thương
Hồn Khí tụ ở trên đầu thương thành một đầu sói, đối diện với công kích bất ngờ như thế nhưng La Mỹ Nhân vẫn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, Chiến Phục của nàng bùng cháy lên mãnh liệt.
Phong Hỏa Dung Hợp
Nàng xuất chiêu, một luồng lửa nóng khủng khiếp cuốn thẳng về phía Dạ Yến còn đang lơ lửng trên không trung. Dạ Yến muốn né nhưng hiện tại đã quá trễ rồi, mọi lần hắn quyết đoán là chính xác, lần này thì hắn sai rồi, đối với người công cực mạnh trong tầm trung như nàng ta tiếp cận kiều này chẳng khác nào tự sát.
Ngắt đi chiêu thức của mình hắn đưa tay ra chắn trước mặt của mình, ở trên không trung lại không có khả năng phi hành thì chỉ có thể ngạnh kháng. Sống sót được qua chiêu này thì hắn mới có khả năng lật kèo được, với Khí Hồn Chiến Phục hắn tự tin mình có thể chịu được đòn này.
La Mỹ Nhân nhìn thấy hắn chuyển qua phòng thủ thì cắn răng.
Phong Hỏa Dung Hợp x3
Nàng liên tục tục tung chiêu thêm ba lần nữa, với khả năng của Dạ Yến thì nàng chỉ có thể thắng hắn lúc này, hắn đã sơ xuất khi quá tự tin vào lợi thế tu vi của mình. Trong trận chiến này lúc hắn sơ suất nàng còn không giết được hắn thì về sau khó thắng, chiêu thức của nàng tuy hao rất mạnh, Khí Hồn Chiến Phục cũng tiêu hao một lượng Hồn Lực nhất định mới có thể giúp nàng lơ lửng trên không trung được.
“Ầm”
Ba lần công kích gần như cùng lúc đâm thẳng vào người của Dạ Yến, bất kể ai đang xem trận này đều khó có thể tưởng tượng ra việc Dạ Yến còn sống sót. Ba lần công kích cộng dồn như thế chịu được thì không biết làm sao mới giết được hắn, Thiên Tiếu lắc đầu chia buồn cho Dạ Yến, chính hắn còn không biết được La Mỹ Nhân ẩn dấu sâu như thế.
“Ya….a..a..a.”
Bỗng nhiên tiếng la hét của Dạ Yến vang lên, hắn quả thật chưa chết nữa, thậm chí còn đang lao thẳng về phía của La Mỹ Nhân, thanh thương thì đã rơi xuống mặt đất. Tiểu tử này từ bỏ thanh thương, tranh thủ biến nó trở thành bàn đạp để tiếp tục lao lên chiến đấu, sức chiến đấu và khả năng ứng biến làm người ta thật sự nể phục.
Quyền đầu của hắn nhanh chóng dơ lên đấm thẳng hết sức vào La Mỹ Nhân đang lơ lửng trong không trung, hắn ta cảm giác thời cơ để chiến thắng của mình đã tới. Chỉ cần đòn này đủ mạnh để đánh nàng rơi xuống mặt đất, chuyện thắng trận này không khó, dù bị thương rất nặng nhưng mặt đất chính là sân nhà của hắn.
Quyền của Dạ Yến đấm một cái liền xuyên qua thân thể của La Mỹ Nhân, Thiên Tiếu ngay lúc này liền nhận ra có điều không đúng, đang lấy lại lợi thế Dạ Yến đang cực kỳ say máu, tay hắn khẽ bẻ một cái Khí Hồn từ mặt đất biến mất rồi lại xuất hiện trên tay của hắn.
Dạ Yến to giọng:
“Ta thắng.”
Thương của hắn cùng quyền của hắn đều đâm xuyên qua thân thể La Mỹ Nhân, thần tiên cũng không thể nào cứu sống được nàng nữa rồi. Thế nhưng lạ lùng là nàng không rên rỉ dù chỉ một tiếng, giá như hắn có thể được góc nhìn của khán giả liền biết được nguyên do.
×— QUẢNG CÁO —
Trên không trung một cái La Mỹ Nhân đang bị đâm nhưng ở dưới mặt đất cũng đang nằm một cái, nàng nhìn lên không trung mỉm cười đắc thắng. Xích Điệp Vương không phải lựa chọn sai lầm.
Tự Hủy
Dạ Yến trợn tròn mắt nhìn La Mỹ Nhân trước mặt mình sáng lên như mặt trời, xung quanh hắn trở nên nóng vô cùng.
“Ầm”
Đứng ở ngoài Tiểu Thiên Bàn một hồi nhưng Dạ Yến vẫn còn ngẩn ngơ, tất cả mọi thứ diễn ra quá nhanh, hắn chỉ có thể hành động theo bản năng chứ không kịp suy nghĩ gì cả. Nói thật thì tuy đã kết bạn với mấy người Thiên Tiếu nhưng hắn không nghĩ họ lại mạnh như thế, đầu tiên là sở hữu Linh Nhãn Lý Nhã Kỳ, tiếp đó là La Mỹ Nhân với khả năng bộc phát vô cùng khủng khiếp.
Hắn chủ động tấn công trước để lấy lợi thế, nàng ta công kích sau nhưng lại rất bình tĩnh, nàng thừa biết hắn phải đỡ lấy chiêu đó, sau đó đặt cược toàn bộ vào đợt công kích tiếp theo có thể khiến hắn thương nặng. Còn việc dùng Xích Điệp Vương thiên phú có khi nàng đã tính ngay từ đầu không chừng, với thực lực của hắn nàng mà nghĩ có thể chiến thắng dễ dàng thì mới là chuyện lạ.
Dạ Yến tự an ủi mình như vậy, nhưng được cái hoàn toàn đúng với tình hình thực tế, nàng ta hiện tại đang nằm bẹp dí dưới mặt đất, trong cơ thể của nàng một chút Hồn Lực cũng không có. Nếu chiêu “Tự Hủy” không phải là thiên phú của Xích Điệp Vương thì nàng đã thua rồi, chỉ có duy nhất thiên phú kế thừa từ Yêu thú mới có loại không dùng Hồn Lực, bình thường loài khác thì nàng có cũng chưa chắc sử dụng được.
Dạ Nguyệt nhìn vẻ bất ngờ trên mặt Thiên Tiếu thì khẽ giọng nói:
“Đừng có nói với ta rằng ngươi cũng không biết nàng là Song Sinh Khí Hồn nhé.”
Hắn quay qua chỗ nàng bĩu môi:
“Đương nhiên là biết rồi, vừa mới biết tức thì luôn.”
Nàng khẽ giọng nói:
“Nàng đến cả bạn thân cũng giấu sao?”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Không hỏi thì làm sao nàng nói cho ta biết.”
Hắn chạy ra bên ngoài cõng lấy mệt mỏi rã rời La Mỹ Nhân đi vào bên trên sân thượng, chuyện nàng có Song Sinh Khí Hồn nàng không nói hắn không nhắc. Bạn thân đến mức độ nào thì cũng phải có những thứ riêng tư, giống như hắn nói thích một cô gái, hắn chỉ cần kiên trì không nói nàng về sau liền không thèm hỏi nữa.
Chính vì cả hai đều ra xuất thân từ gia đình bình thường nên đều cực kỳ hiểu chuyện, cũng nhớ thế hai người mới có thể chơi thân đến tận bây giờ.