Không cho dùng tu vi, vấn đề lớn đây.
Nhìn hai mỹ nhân còn đang say giấc Thiên Tiếu ngồi dậy, kiểm tra trong giới chỉ của mình xem có đồ gì hữu dụng không. Đồng thời kiểm tra tin tức trên quang não xem có cái gì liên quan tới Thiên Hồn học viện ở địa phận yêu tộc hay không. Để hắn ta thất vọng là không có bất cứ cái gì hữu ích cả, đã tổ chức bao nhiêu năm rồi vẫn không có người quan tâm.
Chắc chắn không một ai nghĩ tới sẽ có một ngày Quỷ Thần Chiến lại giáng xuống bất ngờ như thế này, bỗng nhiên từ một đống lý thuyết nhảm nhí lại hóa thần thư trong chớp mắt. Vốn cái học viện này là mạnh nhất, có lẽ chỉ do luôn chuẩn bị cho một chuyện không ai nghĩ sẽ xảy ra mà nó bị xa lánh, thời thế thay đổi thật sự không biết đâu mà lần.
Hắn tiếp tục xem xét thông tin trên mạng, được một hồi thì có tin tức phát ra từ Nguyệt Thần Cung.
Tiêu đề: “Một đệ tử năm tư lỡ kích hoạt nhầm hai thẻ lục sắc hai vạch, cổng không gian mở ra phá hủy toàn bộ Nguyệt Thần Thành.Cung chủ Đông Phương Bất Nghĩa trừng phạt nghiêm khắc, đồng thời chuyển các đệ tử năm nhất có thiên phú cao sang Thiên Hồn học viện, Nguyệt Thần Cung tạm thời ngừng chiêu thu đệ tử dưới mọi hình thức để tập trung kiến thiết lại môn phái.”
Giọng nói mềm mại, mang theo chút mềm mại vang lên:
“Không nghĩ tới ngươi có thể thuyết phục được Đông Phương Bất Nghĩa, khiến hắn chủ động cõng cái nồi to như vậy. Đã thế còn ngừng chiêu thu đệ tử, đây đúng là lý do hoàn mỹ để đẩy toàn bộ đệ tử năm nhất đi, như thế ngươi sẽ không phải trường hợp đặc biệt gì cả.”
Thiên Tiếu nhìn xuống thì thấy Nhan Như Ngọc rốt cuộc đã tỉnh, cũng vừa đúng lúc, nàng không quá thông minh nhưng cũng từng chưởng quản thế lực lớn. Chắc sẽ có nhiều việc biết rõ hơn hắn, quả thực hắn không thích nói chuyện quá nhiều với Hỏa Lam Linh bởi sẽ lộ nhiều thông tin không cần thiết.
Nhan Như Ngọc thì khác, hắn tự tin với sức mạnh của Âm Dương Song Tu Thần Quyết thì dù yếu hơn ban gốc, cũng vẫn dư sức để mấy cái nữ nhân này một lòng một dạ với hắn, Tất cả chỉ là vấn đề thời gian nhanh hay chậm thôi, chỉ là không biết làm sao để rõ ràng mấy thứ này được.
Lúc này Vạn Biến lên tiếng:
“Cái này thì dễ, ta sau khi tiến cấp đã có thể làm được rất nhiều việc khác nhau, ví dụ như xem thông tin chi tiết của bất cứ ai, kể cả người đó có che giấu thế nào đi chăng nữa. Khi kích hoạt cần có chủ nhân dùng linh hồn tự mình ra lệnh, tuy nhiên ta chưa hoàn toàn nắm giữ nên chỉ có thể nắm được chút thông tin cơ bản. Cụ thể thì chủ nhân thử ra lệnh cho ta kiểm tra một người liền biết ngay.”
Thiên Tiếu nhìn Nhan Như Ngọc rồi âm thầm ra lệnh:
“Kiểm tra người này cho ta.”
Tên: Nhan Như Ngọc (Nữ)
Chủng tộc: Nhân tộc
Tu vi: Tái Tạo Cửu Trọng
Tuổi thọ: 350
Tình trạng: Khá tệ
Tâm trạng: Hưng phấn, mệt mỏi
Thiện cảm: 65 (Thiện cảm)
Được đà Thiên Tiếu lại tiếp tục kiểm tra Phượng Cửu, nhưng hắn phát hiện ra có thứ không đúng.
Tên: Liễu Nhã (Nữ)
Chủng tộc: Chu Tước (Phong Ấn)
Tu vi: Siêu Thần Đỉnh Phong
Tuổi thọ: 3
Tình trạng: Cực tệ
Tâm trạng: Hưng phấn, mệt mỏi
Thiện cảm: 76 (Thân thiết)
“Tán gái thần khí nha, tâm trạng thế nào cũng biết được, thế thì dễ dàng xoay sở rồi.”
Trên thế gian còn gì khó hơn đoán tâm trạng phụ nữ, các nàng thật khó hiểu.
Lại nhìn cái tên Liễu Nhã, Thiên Tiếu thấy lạ liền hỏi:
“Phượng Cửu tên thật có phải là Liễu Nhã không?”
Nhan Như Ngọc không hiểu những gì Thiên Tiếu nói, Liễu Nhã là cái gì cơ chứ, nàng hỏi ngược lại:
“Có vấn đề gì không?”
Thiên Tiếu chỉ vào Phượng Cửu rồi nói:
“Tên thật của nàng ta là Liễu Nhã, huyết mạch là Chu Tước, chủng tộc cao quý như vậy tại sao lại lưu lạc đến mức phải trở thành sát thủ. Tu luyện công pháp làm giảm tuổi thọ, hiện tại tu vi nàng ta là Siêu Thần Đỉnh Phong nhưng tuổi thọ chỉ có ba năm.”
Nhan Như Ngọc bất ngờ há to miệng, Thiên Tiếu vội vàng bịt miệng nàng ta lại rồi nhỏ giọng:
“Ngươi tính la lên cho Hỏa Lam Linh biết hay sao, cụ thể thế nào thì chúng ta tới được Thiên Hồn Thành rồi bàn tiếp. Hiện tại ta có chuyện muốn dặn dò ngươi, phải cẩn thận đám lão bà của ta. trong đó có hai người phải chú ý đặc biệt là Băng Mị và Cầm Vân Ca, hai nàng có ảnh hưởng lớn nhất. Đắc tội các nàng chính ta cũng phải sợ hãi, ngoài ra còn có một người tên Chu Vũ, tuy thân cô thế cô nhưng nham hiểm xảo trá không thua Hỏa nữ đế đâu.”
Bình tĩnh lại Nhan Như Ngọc hỏi:
“Nghe giống như các nàng đồng ý ta mới được công nhận, trong nhà không có tiếng nói mà ngươi cũng dám ra ngoài hái hoa ngắt cỏ. Chiếm lấy trinh tiết của hai người chúng ta, xong còn bảo chúng ta phải cố gắng thể hiện, ngươi có thể đê tiện hơn một chút được không.”
Thiên Tiếu còn lâu mới bị nàng khích tướng:
“Đê tiện nữa ta cũng chịu, có mấy câu thành ngữ ngươi chắc chưa nghe qua. Nể vợ sống thọ, sợ vợ sống lâu, đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử. Với lại ngươi chắc cũng đoán ra Băng Mị là ai mới đầu hàng ta, cha người ta thần thông quảng đại nên ta phải biết nhịn.”
Giọng nói của Vạn Biến vang lên: “Nhan Như Ngọc độ thiện cảm giảm còn 59.”
Thiên Tiếu bực bội hỏi:
“Tại sao lại giảm nhanh như thế, công pháp không chống đỡ được sao?”
Vạn Biến khẽ đáp: “Đã bảo chúng ta là hàng dỏm rồi, đại ca nói mấy câu khó nghe vậy độ thiện cảm không giảm mới lạ.”
Phải tìm cách cứu vãn, Thiên Tiếu suy nghĩ trong chớp nhoáng rồi nói:
“Ta dù chiếm lấy hai người các ngươi chỉ vì tăng tu vi, nhưng tuyệt đối không phải loại nam nhân chơi xong bỏ, về sau ta sẽ đối xử thật tốt để bù đắp lại. Đợi khi nào Liễu Nhã tỉnh lại ta sẽ truyền cho hai ngươi công pháp để hóa giải Đồng Tâm Thuật. Chín người kia đã tu luyện công pháp khác rồi, ngươi có thể cảm nhận Đồng Tâm Thuật vỡ nát, ngươi đã không còn là Chân Mệnh Nhân rồi.”
Nhan Như Ngọc: độ thiện cảm 64.
Nàng ấy bĩu môi:
“Như thế là tốt lắm rồi, dù sao chúng ta cũng từng muốn giết ngươi.”
Dỗ dành nữ nhân thì cần chém gió, trong đầu Thiên Tiếu tự vẽ ra một chút chuyện, tuy không muốn nhưng đành mượn cha mẹ mình. Hắn ta nhẹ giọng:
“Ta chọn hai người các ngươi không phải chỉ vì tu vi, thực chất bởi vì ta cảm thông cho hai người các ngươi sau khi biết tới Đồng Tâm Thuật. Cha mẹ ta mất sớm, tuy nhiên ta vẫn được sống với cha một thời gian, so với hai người thì hạnh phúc hơn nhiều. Rất muốn giúp các ngươi nhưng Thiên Tiếu ta chưa bao giờ thích làm chuyện không công, biến các ngươi thành nữ nhân của ta rồi giúp thì coi như đôi bên cùng có lợi.”
Nhan Như Ngọc: độ thiện cảm 70
Nhan Như Ngọc cảm thấy rất tốt:
“Ngươi tính sống với nữ nhân không thích mình cả đời hay sao?”
Thiên Tiếu nhẹ nhàng nắm cằm của nàng xoay nhẹ về sau, đôi mắt của nàng đối diện với mình rồi nói:
“Ta tin chỉ cần mình đủ tốt thì sớm muốn gì các ngươi cũng thích ta thật tâm thôi. Có thù ta sẽ cho thực lực để ngươi tự tay giết chết bọn chúng, ngươi muốn ăn ngon ta sẽ tự tay xuống bếp, muốn quần áo đẹp ta sẽ tự mình may cho ngươi bộ đồ đẹp nhất.”
Nhan Như Ngọc: độ thiện cảm 81
Trên khóe mắt của Nhan Như Ngọc những giọt lệ chậm rãi rơi xuống, từ lúc còn bé nàng đã mong được nghe những câu này. Chỗ nàng ở lại là Hắc Lâu, đó là chỗ của một đám máu lạnh, không cảm xúc. Kẻ có cảm xúc thì cũng đều là một đám tệ hại, gian trá, đối với họ nàng chỉ là một thanh kiếm sắc, cảm xúc của nàng thì không cấn quan tâm.
Lúc bị Thiên Tiếu yêu cầu hiến thân nàng đã nghĩ tới việc mình lại rơi vào tay một kẻ tệ hại, nhưng khi nghe được những lời này bỗng hy vọng tưởng đã tắt trong nàng lại bùng lên. Nước mắt như giọt nước tưới lên mầm cây hy vọng, một ngày nào đó nó sẽ nở rộ.